Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 381: Chương 381

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Cháu nhất định phải giấu kỹ thư báo trúng tuyển. Bác đã giúp cháu giấu rồi, bác để trong sách của bác ấy . Mau đi lấy đi !"Ngô Mai Hương run rẩy đáp:"Vâng."Cô vội vàng đi vào phòng, cảnh sát theo sát phía sau. Nếu tìm được thư báo trúng tuyển năm đó, lời của ông cụ sẽ có căn cứ.Nhìn bóng lưng Ngô Mai Hương đang lục tìm, La Khả Hân bắt đầu cảm thấy lo lắng , tim bị nhấc lên đến tận cổ họng .Cô ta tức giận trừng mắt nhìn Ngô nhị bá, cố nhớ lại thư báo trúng tuyển của Ngô Mai Hương năm đó đã đi đâu.Nhưng đã quá lâu, cô ta không còn nhớ nổi một manh mối nào cả."Khả Hân, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?"La mẫu hoảng hốt.Chuyện này nếu bị điều tra ra , có phải hay không bonj họ sẽ phải ngồi từ ??"Mẹ, đừng lo, con có cách." La Khả Hân lén lấy điện thoại, gửi đi một tin nhắn. Rất nhanh sau đó, Ngô Mai Hương tìm thấy một phong thư đã cũ kỹ , bên ngoài ghi là thư báo trúng tuyển bên trong quyển sách mà năm đó Ngô nhị bá đã dùng để làm tài liệu giảng dạy .Cô run rẩy mở ra, trên đó ghi rõ ràng tên cô.Nhìn thấy thư báo trúng tuyển, Ngô Mai Hương không kiềm được cảm xúc, bật khóc:"Ôi trời ơi, cháu đỗ rồi… Cháu thật sự đã đỗ rồi… Hu hu hu…"Rõ ràng đã biết trước là mình đủ điểm đỗ đại học , cũng đã có sự chuẩn bị tâm lý , nhưng khi trong tay cầm thư báo trúng tuyển , cảm xúc như vỡ oà . Đây hẳn sẽ là cảm xúc của cô khi năm đó nhận được thư báo trúng tuyển, nhưng cho đến tận bây giờ , sau vài chục năm , cô mới có thể được trải qua cảm xúc đó . Quá muộn !Giấy báo nhập học này không chỉ là thứ cô đã từng bỏ lỡ, mà còn là khởi đầu của một bi kịch, khiến vận mệnh của cô bị thay đổi hoàn toàn.Cảnh sát cầm thư báo trúng tuyển xem xét. Mặc dù nó đã cũ, nhưng con dấu trên đó hoàn toàn không thể làm giả .Điều đó chứng tỏ năm đó, Ngô Mai Hương thật sự đã đỗ đại học.Tuy nhiên, điều này chỉ chứng minh được một vế là cô từng đỗ đại học , chứ chưa thể chứng minh La Khả Hân đã chiếm chỗ của cô.Trừ khi tìm được chứng cứ trực tiếp hơn.Ngô Mai Hương sau khi khóc xong cũng hiểu rõ điều đó. Nhưng có thư báo trúng tuyển này, cô như được tiếp thêm sức lực , cùng động lực , và cơ sở để tiếp tục điều tra."Thưa cảnh sát, xin các anh hãy đến trường điều tra hồ sơ tại trường đại học năm đó đã gửi thư báo trúng tuyển này đến đây . Nếu tôi đã được gửi giấy báo nhập học, chắc chắn sẽ có ghi chép về điều đó được lưu lại ." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Cháu nhất định phải giấu kỹ thư báo trúng tuyển. Bác đã giúp cháu giấu rồi, bác để trong sách của bác ấy . Mau đi lấy đi !"Ngô Mai Hương run rẩy đáp:"Vâng."Cô vội vàng đi vào phòng, cảnh sát theo sát phía sau. Nếu tìm được thư báo trúng tuyển năm đó, lời của ông cụ sẽ có căn cứ.Nhìn bóng lưng Ngô Mai Hương đang lục tìm, La Khả Hân bắt đầu cảm thấy lo lắng , tim bị nhấc lên đến tận cổ họng .Cô ta tức giận trừng mắt nhìn Ngô nhị bá, cố nhớ lại thư báo trúng tuyển của Ngô Mai Hương năm đó đã đi đâu.Nhưng đã quá lâu, cô ta không còn nhớ nổi một manh mối nào cả."Khả Hân, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?"La mẫu hoảng hốt.Chuyện này nếu bị điều tra ra , có phải hay không bonj họ sẽ phải ngồi từ ??"Mẹ, đừng lo, con có cách." La Khả Hân lén lấy điện thoại, gửi đi một tin nhắn. Rất nhanh sau đó, Ngô Mai Hương tìm thấy một phong thư đã cũ kỹ , bên ngoài ghi là thư báo trúng tuyển bên trong quyển sách mà năm đó Ngô nhị bá đã dùng để làm tài liệu giảng dạy .Cô run rẩy mở ra, trên đó ghi rõ ràng tên cô.Nhìn thấy thư báo trúng tuyển, Ngô Mai Hương không kiềm được cảm xúc, bật khóc:"Ôi trời ơi, cháu đỗ rồi… Cháu thật sự đã đỗ rồi… Hu hu hu…"Rõ ràng đã biết trước là mình đủ điểm đỗ đại học , cũng đã có sự chuẩn bị tâm lý , nhưng khi trong tay cầm thư báo trúng tuyển , cảm xúc như vỡ oà . Đây hẳn sẽ là cảm xúc của cô khi năm đó nhận được thư báo trúng tuyển, nhưng cho đến tận bây giờ , sau vài chục năm , cô mới có thể được trải qua cảm xúc đó . Quá muộn !Giấy báo nhập học này không chỉ là thứ cô đã từng bỏ lỡ, mà còn là khởi đầu của một bi kịch, khiến vận mệnh của cô bị thay đổi hoàn toàn.Cảnh sát cầm thư báo trúng tuyển xem xét. Mặc dù nó đã cũ, nhưng con dấu trên đó hoàn toàn không thể làm giả .Điều đó chứng tỏ năm đó, Ngô Mai Hương thật sự đã đỗ đại học.Tuy nhiên, điều này chỉ chứng minh được một vế là cô từng đỗ đại học , chứ chưa thể chứng minh La Khả Hân đã chiếm chỗ của cô.Trừ khi tìm được chứng cứ trực tiếp hơn.Ngô Mai Hương sau khi khóc xong cũng hiểu rõ điều đó. Nhưng có thư báo trúng tuyển này, cô như được tiếp thêm sức lực , cùng động lực , và cơ sở để tiếp tục điều tra."Thưa cảnh sát, xin các anh hãy đến trường điều tra hồ sơ tại trường đại học năm đó đã gửi thư báo trúng tuyển này đến đây . Nếu tôi đã được gửi giấy báo nhập học, chắc chắn sẽ có ghi chép về điều đó được lưu lại ." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Cháu nhất định phải giấu kỹ thư báo trúng tuyển. Bác đã giúp cháu giấu rồi, bác để trong sách của bác ấy . Mau đi lấy đi !"Ngô Mai Hương run rẩy đáp:"Vâng."Cô vội vàng đi vào phòng, cảnh sát theo sát phía sau. Nếu tìm được thư báo trúng tuyển năm đó, lời của ông cụ sẽ có căn cứ.Nhìn bóng lưng Ngô Mai Hương đang lục tìm, La Khả Hân bắt đầu cảm thấy lo lắng , tim bị nhấc lên đến tận cổ họng .Cô ta tức giận trừng mắt nhìn Ngô nhị bá, cố nhớ lại thư báo trúng tuyển của Ngô Mai Hương năm đó đã đi đâu.Nhưng đã quá lâu, cô ta không còn nhớ nổi một manh mối nào cả."Khả Hân, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?"La mẫu hoảng hốt.Chuyện này nếu bị điều tra ra , có phải hay không bonj họ sẽ phải ngồi từ ??"Mẹ, đừng lo, con có cách." La Khả Hân lén lấy điện thoại, gửi đi một tin nhắn. Rất nhanh sau đó, Ngô Mai Hương tìm thấy một phong thư đã cũ kỹ , bên ngoài ghi là thư báo trúng tuyển bên trong quyển sách mà năm đó Ngô nhị bá đã dùng để làm tài liệu giảng dạy .Cô run rẩy mở ra, trên đó ghi rõ ràng tên cô.Nhìn thấy thư báo trúng tuyển, Ngô Mai Hương không kiềm được cảm xúc, bật khóc:"Ôi trời ơi, cháu đỗ rồi… Cháu thật sự đã đỗ rồi… Hu hu hu…"Rõ ràng đã biết trước là mình đủ điểm đỗ đại học , cũng đã có sự chuẩn bị tâm lý , nhưng khi trong tay cầm thư báo trúng tuyển , cảm xúc như vỡ oà . Đây hẳn sẽ là cảm xúc của cô khi năm đó nhận được thư báo trúng tuyển, nhưng cho đến tận bây giờ , sau vài chục năm , cô mới có thể được trải qua cảm xúc đó . Quá muộn !Giấy báo nhập học này không chỉ là thứ cô đã từng bỏ lỡ, mà còn là khởi đầu của một bi kịch, khiến vận mệnh của cô bị thay đổi hoàn toàn.Cảnh sát cầm thư báo trúng tuyển xem xét. Mặc dù nó đã cũ, nhưng con dấu trên đó hoàn toàn không thể làm giả .Điều đó chứng tỏ năm đó, Ngô Mai Hương thật sự đã đỗ đại học.Tuy nhiên, điều này chỉ chứng minh được một vế là cô từng đỗ đại học , chứ chưa thể chứng minh La Khả Hân đã chiếm chỗ của cô.Trừ khi tìm được chứng cứ trực tiếp hơn.Ngô Mai Hương sau khi khóc xong cũng hiểu rõ điều đó. Nhưng có thư báo trúng tuyển này, cô như được tiếp thêm sức lực , cùng động lực , và cơ sở để tiếp tục điều tra."Thưa cảnh sát, xin các anh hãy đến trường điều tra hồ sơ tại trường đại học năm đó đã gửi thư báo trúng tuyển này đến đây . Nếu tôi đã được gửi giấy báo nhập học, chắc chắn sẽ có ghi chép về điều đó được lưu lại ." 

Chương 381: Chương 381