Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 397: Chương 397

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "30 phút."Kỷ Dao Quang bình thản nói."30 phút? Cái gì 30 phút ?""30 phút . Chị gái anh sẽ được cứu ra, còn anh thì bị bắt."Câu nói chắc chắn của Kỷ Dao Quang khiến Tô Chửng đột nhiên dâng lên sợ hãi . Anh ta luống cuống tìm cách bỏ trốn, nhưng vì không tìm được cách tắt phòng phát sóng trực tiếp đi , nên nó đã trở thành camera theo dõi , nhất cứ nhất động của anh đều bị giám sát.Bố Tô nhìn con trai mình hoảng hoảng hốt hốt , càng tin rằng anh ta thực sự đã làm ra việc đại nghịch bất đạo .Trái tim ông nguội lạnh , ông nhắm mắt không muốn chấp nhận sự thật này, hai hàng nước mắt chảy dài. Trong lòng ông lúc này chỉ còn lại sự hối hận sâu sắc.Ông không thể đem con trai nuôi dạy tử tế , ông thật có lỗi với người vợ quá cố của mình !Sau này , khi xuống dưới đó , ông còn mặt mũi nào đi gặp bà ấy a !Là lỗi của ông ! Tất cả là lỗi của ông !Ông sai rồi ! Hoàn toàn sai rồi !  Thời gian chầm chậm trôi qua, mỗi phút giây đều là sự dày vò đối với Tô Chửng , khiến anh ta đứng ngồi không yên. Anh ta thầm nghĩ, nếu Kỷ Dao Quang nói sai thì sao?Nhưng anh ta cũng biết, nơi giam Tô Từ không đủ bảo mật , quá dễ tìm !Đúng 30 phút, bên ngoài bệnh viện vang lên tiếng bước chân dồn dập. Một nhóm cảnh sát mặc cảnh phục , trầm mặt bước vào phòng bệnh."Xin hỏi, ai là Tô Chửng ?"Nhìn thấy cảnh sát, Tô Chửng trợn trắng mắt, suýt ngất ngay tại chỗ."Thưa cảnh sát, con gái tôi sao rồi?" Bố Tô thấy người đến là cảnh sát , lại nghĩ đến những gì cô gái trong điện thoại nói , liền giống như sắp ch.ế.t vớ được cọc , vội vàng hỏi, giọng nghẹn ngào. "Tôi là cha của Tô Từ, còn đây là con trai tôi, Tô Chửng."Cảnh sát liếc nhìn bố Tô, hơi do dự , cho nên chuyện này là do con trai ruột đối với con gái ruột ra tay sao , nhìn dáng vẻ của ông cụ không biết có vượt qua được chuyện này không , nhưng thân là một người cảnh sát  nhân dân , anh lại không thể nói dối , cuối cùng anh vẫn chọn thành thật đáp :"Chúng tôi nhận được tố cáo rằng anh Tô Chửng đã giam giữ cô Tô Từ. Hiện cô ấy đã được tìm thấy, nhưng tinh thần không được tốt lắm. Ừm ... khá là hoảng loạn ."Nghe vậy, tay bố Tô run rẩy:"Con gái tôi… nó có sao không?""Ông yên tâm, hiện tại cô ấy đã hồi phục , tình trạng không tệ ."Dẫu biết con gái đã an toàn , nhưng những lời này vẫn như lưỡi d.a.o cứa vào tim bố Tô. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "30 phút."Kỷ Dao Quang bình thản nói."30 phút? Cái gì 30 phút ?""30 phút . Chị gái anh sẽ được cứu ra, còn anh thì bị bắt."Câu nói chắc chắn của Kỷ Dao Quang khiến Tô Chửng đột nhiên dâng lên sợ hãi . Anh ta luống cuống tìm cách bỏ trốn, nhưng vì không tìm được cách tắt phòng phát sóng trực tiếp đi , nên nó đã trở thành camera theo dõi , nhất cứ nhất động của anh đều bị giám sát.Bố Tô nhìn con trai mình hoảng hoảng hốt hốt , càng tin rằng anh ta thực sự đã làm ra việc đại nghịch bất đạo .Trái tim ông nguội lạnh , ông nhắm mắt không muốn chấp nhận sự thật này, hai hàng nước mắt chảy dài. Trong lòng ông lúc này chỉ còn lại sự hối hận sâu sắc.Ông không thể đem con trai nuôi dạy tử tế , ông thật có lỗi với người vợ quá cố của mình !Sau này , khi xuống dưới đó , ông còn mặt mũi nào đi gặp bà ấy a !Là lỗi của ông ! Tất cả là lỗi của ông !Ông sai rồi ! Hoàn toàn sai rồi !  Thời gian chầm chậm trôi qua, mỗi phút giây đều là sự dày vò đối với Tô Chửng , khiến anh ta đứng ngồi không yên. Anh ta thầm nghĩ, nếu Kỷ Dao Quang nói sai thì sao?Nhưng anh ta cũng biết, nơi giam Tô Từ không đủ bảo mật , quá dễ tìm !Đúng 30 phút, bên ngoài bệnh viện vang lên tiếng bước chân dồn dập. Một nhóm cảnh sát mặc cảnh phục , trầm mặt bước vào phòng bệnh."Xin hỏi, ai là Tô Chửng ?"Nhìn thấy cảnh sát, Tô Chửng trợn trắng mắt, suýt ngất ngay tại chỗ."Thưa cảnh sát, con gái tôi sao rồi?" Bố Tô thấy người đến là cảnh sát , lại nghĩ đến những gì cô gái trong điện thoại nói , liền giống như sắp ch.ế.t vớ được cọc , vội vàng hỏi, giọng nghẹn ngào. "Tôi là cha của Tô Từ, còn đây là con trai tôi, Tô Chửng."Cảnh sát liếc nhìn bố Tô, hơi do dự , cho nên chuyện này là do con trai ruột đối với con gái ruột ra tay sao , nhìn dáng vẻ của ông cụ không biết có vượt qua được chuyện này không , nhưng thân là một người cảnh sát  nhân dân , anh lại không thể nói dối , cuối cùng anh vẫn chọn thành thật đáp :"Chúng tôi nhận được tố cáo rằng anh Tô Chửng đã giam giữ cô Tô Từ. Hiện cô ấy đã được tìm thấy, nhưng tinh thần không được tốt lắm. Ừm ... khá là hoảng loạn ."Nghe vậy, tay bố Tô run rẩy:"Con gái tôi… nó có sao không?""Ông yên tâm, hiện tại cô ấy đã hồi phục , tình trạng không tệ ."Dẫu biết con gái đã an toàn , nhưng những lời này vẫn như lưỡi d.a.o cứa vào tim bố Tô. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "30 phút."Kỷ Dao Quang bình thản nói."30 phút? Cái gì 30 phút ?""30 phút . Chị gái anh sẽ được cứu ra, còn anh thì bị bắt."Câu nói chắc chắn của Kỷ Dao Quang khiến Tô Chửng đột nhiên dâng lên sợ hãi . Anh ta luống cuống tìm cách bỏ trốn, nhưng vì không tìm được cách tắt phòng phát sóng trực tiếp đi , nên nó đã trở thành camera theo dõi , nhất cứ nhất động của anh đều bị giám sát.Bố Tô nhìn con trai mình hoảng hoảng hốt hốt , càng tin rằng anh ta thực sự đã làm ra việc đại nghịch bất đạo .Trái tim ông nguội lạnh , ông nhắm mắt không muốn chấp nhận sự thật này, hai hàng nước mắt chảy dài. Trong lòng ông lúc này chỉ còn lại sự hối hận sâu sắc.Ông không thể đem con trai nuôi dạy tử tế , ông thật có lỗi với người vợ quá cố của mình !Sau này , khi xuống dưới đó , ông còn mặt mũi nào đi gặp bà ấy a !Là lỗi của ông ! Tất cả là lỗi của ông !Ông sai rồi ! Hoàn toàn sai rồi !  Thời gian chầm chậm trôi qua, mỗi phút giây đều là sự dày vò đối với Tô Chửng , khiến anh ta đứng ngồi không yên. Anh ta thầm nghĩ, nếu Kỷ Dao Quang nói sai thì sao?Nhưng anh ta cũng biết, nơi giam Tô Từ không đủ bảo mật , quá dễ tìm !Đúng 30 phút, bên ngoài bệnh viện vang lên tiếng bước chân dồn dập. Một nhóm cảnh sát mặc cảnh phục , trầm mặt bước vào phòng bệnh."Xin hỏi, ai là Tô Chửng ?"Nhìn thấy cảnh sát, Tô Chửng trợn trắng mắt, suýt ngất ngay tại chỗ."Thưa cảnh sát, con gái tôi sao rồi?" Bố Tô thấy người đến là cảnh sát , lại nghĩ đến những gì cô gái trong điện thoại nói , liền giống như sắp ch.ế.t vớ được cọc , vội vàng hỏi, giọng nghẹn ngào. "Tôi là cha của Tô Từ, còn đây là con trai tôi, Tô Chửng."Cảnh sát liếc nhìn bố Tô, hơi do dự , cho nên chuyện này là do con trai ruột đối với con gái ruột ra tay sao , nhìn dáng vẻ của ông cụ không biết có vượt qua được chuyện này không , nhưng thân là một người cảnh sát  nhân dân , anh lại không thể nói dối , cuối cùng anh vẫn chọn thành thật đáp :"Chúng tôi nhận được tố cáo rằng anh Tô Chửng đã giam giữ cô Tô Từ. Hiện cô ấy đã được tìm thấy, nhưng tinh thần không được tốt lắm. Ừm ... khá là hoảng loạn ."Nghe vậy, tay bố Tô run rẩy:"Con gái tôi… nó có sao không?""Ông yên tâm, hiện tại cô ấy đã hồi phục , tình trạng không tệ ."Dẫu biết con gái đã an toàn , nhưng những lời này vẫn như lưỡi d.a.o cứa vào tim bố Tô. 

Chương 397: Chương 397