Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 146: Chương 146

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Dương Anh Đào mở cửa sau đó vội vàng chạy đến bếp nói Đàm Đàm. Đàm Đàmnghe vậy gọi điện cho chủ quán nhờ mang thêm nguyên liệu, sau đó nói Cố Thần Vũ ở viện dưới viết cho tờ giấy ghi nhận khách đến 12:30.Những người đến sau vui lòng chiều ghé, nếu họ có chờ cũng phải đến chiều mới có cơm. Nếu không làm vậy cô sợ cả ngày hôm nay không được nghỉ ngơi.Khách đợt đầu vào nhìn quang cảnh quen thuộc đều có cảm giác như về nhà. Lại nhìn Đàm Đàmbên cửa sổ mỉm cười vui vẻ chào đón. Ai cũng hào hứng thân quen gọi một tiếng Tiểu Đàm.Khách bên ngoài ngửi được mùi cơm chiên bá đạo bay ra đã biết bếp lửa bắt đầu hoạt động, bụng không đủ nghị lực réo vang, cả đám xôn xao xáo trộn thơm quá, thật hương.Người bên trong món ăn vừa được mang ra, đã không kìm được tay gắp liền, miệng nếm hương vị quen thuộc, lòng muốn khóc.Hu hu hu đây chính là giây phút thần tiên, còn hơn cả cảm giác gặp lại người yêu xa. Ấm bụng quá.Salad này ngon tuyệt, thịt kho hoàn mỹ, sườn sốt đỉnh cao. Hôm nay canh tam tiên 1000 điểm không có nhưng.Ai cũng ăn đến thoả mãn tinh thần, mới vừa ăn xong đã hồi tưởng hương vị còn đọng lại trong miệng.“Chính là hương vị này, ngon quá đi!”“Đỉnh lưu chân chính vẫn là đỉnh lưu. Thịt kho Đông Pha bất bại!”Vân Mộng Hạ Vũ“Lâu lắm rồi mới gặp em sườn hầm. Vẫn ngon như ngày nào.”Ông Vạn cầm khay bánh mang đến tặng mỗi khách một hộp nhỏ, mọi người nhìn thấy đều ngạc nhiên, nghe giải thích mới biết là chủ quán có quà cho mình.Lòng hạnh phúc nâng niu trong tay, có người nhịn không được mở ra xem, vậy mà lại là bất ngờ hớn, bánh Macaron tuyệt đẹp xinh xắn trong hộp quà nhỏ.Đợt khách đầu tiên vừa về thì ngay lập tức Weibo Hoành Điếm có bài đăng mới. Bài viết đính kèm ba bức ảnh, ngay trong giờ ăn trưa không khác nào tra tấn người nhìn.Đàm Gia Trạm: Đêm qua nghe tin Đàm Gia mở bán lại làm mị cả đêm thao thức không yên, sáng sớm đã dậy sớm nhanh chóng đến Đàm Gia, chính xác là 8h30 nhé. Cũng may ở trong top đầu được vào ăn. Vừa mới bước chân vào thì cảm giác quen thuộc ấy chợt ùa về. Sau đó đỉnh lưu thịt kho Đông Pha không làm mị thất vọng, vẫn ngon như ngày đầu mới quen. Nói thật sau khi ăn xong mị mới thấy hồn mình quay trở lại. Vốn dĩ được ăn mỹ vị đã thấy vui sướng lắm rồi. Nhưng không ngờ Đàm Gia hôm nay lại mang đến một kinh hỷ lớn, tặng bánh Macaron cho mọi người. Thứ nỗi cho vốn từ vựng ít ỏi của mị, mị chỉ biết đây là bánh Macaron ngon nhất mị được ăn. Mị yêu Đàm Gia quá đi mất, hạnh phúc lắm luôn.*Hình ảnh bàn cơm* *hình ảnh bánh socola và vani* *hình ảnh người xếp hàng* #Bánh Macaron của Đàm Gia#.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Dương Anh Đào mở cửa sau đó vội vàng chạy đến bếp nói Đàm Đàm. Đàm Đàmnghe vậy gọi điện cho chủ quán nhờ mang thêm nguyên liệu, sau đó nói Cố Thần Vũ ở viện dưới viết cho tờ giấy ghi nhận khách đến 12:30.Những người đến sau vui lòng chiều ghé, nếu họ có chờ cũng phải đến chiều mới có cơm. Nếu không làm vậy cô sợ cả ngày hôm nay không được nghỉ ngơi.Khách đợt đầu vào nhìn quang cảnh quen thuộc đều có cảm giác như về nhà. Lại nhìn Đàm Đàmbên cửa sổ mỉm cười vui vẻ chào đón. Ai cũng hào hứng thân quen gọi một tiếng Tiểu Đàm.Khách bên ngoài ngửi được mùi cơm chiên bá đạo bay ra đã biết bếp lửa bắt đầu hoạt động, bụng không đủ nghị lực réo vang, cả đám xôn xao xáo trộn thơm quá, thật hương.Người bên trong món ăn vừa được mang ra, đã không kìm được tay gắp liền, miệng nếm hương vị quen thuộc, lòng muốn khóc.Hu hu hu đây chính là giây phút thần tiên, còn hơn cả cảm giác gặp lại người yêu xa. Ấm bụng quá.Salad này ngon tuyệt, thịt kho hoàn mỹ, sườn sốt đỉnh cao. Hôm nay canh tam tiên 1000 điểm không có nhưng.Ai cũng ăn đến thoả mãn tinh thần, mới vừa ăn xong đã hồi tưởng hương vị còn đọng lại trong miệng.“Chính là hương vị này, ngon quá đi!”“Đỉnh lưu chân chính vẫn là đỉnh lưu. Thịt kho Đông Pha bất bại!”Vân Mộng Hạ Vũ“Lâu lắm rồi mới gặp em sườn hầm. Vẫn ngon như ngày nào.”Ông Vạn cầm khay bánh mang đến tặng mỗi khách một hộp nhỏ, mọi người nhìn thấy đều ngạc nhiên, nghe giải thích mới biết là chủ quán có quà cho mình.Lòng hạnh phúc nâng niu trong tay, có người nhịn không được mở ra xem, vậy mà lại là bất ngờ hớn, bánh Macaron tuyệt đẹp xinh xắn trong hộp quà nhỏ.Đợt khách đầu tiên vừa về thì ngay lập tức Weibo Hoành Điếm có bài đăng mới. Bài viết đính kèm ba bức ảnh, ngay trong giờ ăn trưa không khác nào tra tấn người nhìn.Đàm Gia Trạm: Đêm qua nghe tin Đàm Gia mở bán lại làm mị cả đêm thao thức không yên, sáng sớm đã dậy sớm nhanh chóng đến Đàm Gia, chính xác là 8h30 nhé. Cũng may ở trong top đầu được vào ăn. Vừa mới bước chân vào thì cảm giác quen thuộc ấy chợt ùa về. Sau đó đỉnh lưu thịt kho Đông Pha không làm mị thất vọng, vẫn ngon như ngày đầu mới quen. Nói thật sau khi ăn xong mị mới thấy hồn mình quay trở lại. Vốn dĩ được ăn mỹ vị đã thấy vui sướng lắm rồi. Nhưng không ngờ Đàm Gia hôm nay lại mang đến một kinh hỷ lớn, tặng bánh Macaron cho mọi người. Thứ nỗi cho vốn từ vựng ít ỏi của mị, mị chỉ biết đây là bánh Macaron ngon nhất mị được ăn. Mị yêu Đàm Gia quá đi mất, hạnh phúc lắm luôn.*Hình ảnh bàn cơm* *hình ảnh bánh socola và vani* *hình ảnh người xếp hàng* #Bánh Macaron của Đàm Gia#.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Dương Anh Đào mở cửa sau đó vội vàng chạy đến bếp nói Đàm Đàm. Đàm Đàmnghe vậy gọi điện cho chủ quán nhờ mang thêm nguyên liệu, sau đó nói Cố Thần Vũ ở viện dưới viết cho tờ giấy ghi nhận khách đến 12:30.Những người đến sau vui lòng chiều ghé, nếu họ có chờ cũng phải đến chiều mới có cơm. Nếu không làm vậy cô sợ cả ngày hôm nay không được nghỉ ngơi.Khách đợt đầu vào nhìn quang cảnh quen thuộc đều có cảm giác như về nhà. Lại nhìn Đàm Đàmbên cửa sổ mỉm cười vui vẻ chào đón. Ai cũng hào hứng thân quen gọi một tiếng Tiểu Đàm.Khách bên ngoài ngửi được mùi cơm chiên bá đạo bay ra đã biết bếp lửa bắt đầu hoạt động, bụng không đủ nghị lực réo vang, cả đám xôn xao xáo trộn thơm quá, thật hương.Người bên trong món ăn vừa được mang ra, đã không kìm được tay gắp liền, miệng nếm hương vị quen thuộc, lòng muốn khóc.Hu hu hu đây chính là giây phút thần tiên, còn hơn cả cảm giác gặp lại người yêu xa. Ấm bụng quá.Salad này ngon tuyệt, thịt kho hoàn mỹ, sườn sốt đỉnh cao. Hôm nay canh tam tiên 1000 điểm không có nhưng.Ai cũng ăn đến thoả mãn tinh thần, mới vừa ăn xong đã hồi tưởng hương vị còn đọng lại trong miệng.“Chính là hương vị này, ngon quá đi!”“Đỉnh lưu chân chính vẫn là đỉnh lưu. Thịt kho Đông Pha bất bại!”Vân Mộng Hạ Vũ“Lâu lắm rồi mới gặp em sườn hầm. Vẫn ngon như ngày nào.”Ông Vạn cầm khay bánh mang đến tặng mỗi khách một hộp nhỏ, mọi người nhìn thấy đều ngạc nhiên, nghe giải thích mới biết là chủ quán có quà cho mình.Lòng hạnh phúc nâng niu trong tay, có người nhịn không được mở ra xem, vậy mà lại là bất ngờ hớn, bánh Macaron tuyệt đẹp xinh xắn trong hộp quà nhỏ.Đợt khách đầu tiên vừa về thì ngay lập tức Weibo Hoành Điếm có bài đăng mới. Bài viết đính kèm ba bức ảnh, ngay trong giờ ăn trưa không khác nào tra tấn người nhìn.Đàm Gia Trạm: Đêm qua nghe tin Đàm Gia mở bán lại làm mị cả đêm thao thức không yên, sáng sớm đã dậy sớm nhanh chóng đến Đàm Gia, chính xác là 8h30 nhé. Cũng may ở trong top đầu được vào ăn. Vừa mới bước chân vào thì cảm giác quen thuộc ấy chợt ùa về. Sau đó đỉnh lưu thịt kho Đông Pha không làm mị thất vọng, vẫn ngon như ngày đầu mới quen. Nói thật sau khi ăn xong mị mới thấy hồn mình quay trở lại. Vốn dĩ được ăn mỹ vị đã thấy vui sướng lắm rồi. Nhưng không ngờ Đàm Gia hôm nay lại mang đến một kinh hỷ lớn, tặng bánh Macaron cho mọi người. Thứ nỗi cho vốn từ vựng ít ỏi của mị, mị chỉ biết đây là bánh Macaron ngon nhất mị được ăn. Mị yêu Đàm Gia quá đi mất, hạnh phúc lắm luôn.*Hình ảnh bàn cơm* *hình ảnh bánh socola và vani* *hình ảnh người xếp hàng* #Bánh Macaron của Đàm Gia#.

Chương 146: Chương 146