Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 419: Chương 419
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Mọi người đừng sốt ruột , vài ngày nữa Quỷ môn quan mở , tôi sẽ tiễn mọi người đi."Kỷ Dao Quang an ủi những quỷ hồn đứng túm tụm lại với nhau cách đó không xa.Đạo quan bây giờ, nói là vắng vẻ thì cũng có quỷ nam quỷ nữ quỷ già quỷ trẻ, nói là đông đúc thì lại chỉ có một mình Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang cảm thấy khá cô đơn, trong lòng đột nhiên nghĩ, hay là tìm một đệ tử đi?Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Kỷ Dao Quang liền không kiềm chế được bản thân.Hai trăm năm mươi đạo quan đó, hiện tại vẫn còn rất nhiều đang bỏ trống, cho dù có người trông coi, nhưng cũng chỉ có thể lo về việc dọn dẹp vệ sinh và hương hoả , lại không thực sự nắm rõ tình hình của đạo quan và vận hành nó đi vào hoạt động , tóm lại vẫn giống như là bỏ hoang .Kỷ Dao Quang vừa nghĩ đến hai trăm năm mươi đạo quan này, đầu liền đau như búa bổ, vò đầu một cái, lại càng đau hơn."A a a, tóc của tôi!"Kỷ Dao Quang không thể tin nổi, chỉ vò nhẹ một cái mà cũng có thể rụng tóc , mình vậy mà đã đến tuổi rụng tóc rồi sao ??Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Kỷ Dao Quang nghe máy."Alo.""Alo, Dao Quang, tôi là Phó Duật Từ, hôm nay cậu có việc bận không? Có thể xuống núi gặp tôi không? Tôi có chút việc muốn tìm cậu ."Kỷ Dao Quang nghe vậy, trả lời: " Tôi không có việc, cậu đang ở bệnh viện sao? Tôi đến bệnh viện tìm cậu ." "Ừ."Chỉ vài câu ngắn ngủi, hai người đã nói chuyện xong, Kỷ Dao Quang cúp điện thoại, thu dọn một chút, thay một bộ quần áo, xuống núi.Đến bệnh viện của Phó Duật Từ, vừa đúng ba giờ chiều.Kỷ Dao Quang đang định đi vào, thì Phó Duật Từ từ bên trong đi ra."Đi theo tôi."Phó Duật Từ nói một câu, sau đó đi thẳng ra ngoài.Kỷ Dao Quang hơi ngơ ngác, nhưng vẫn nhanh chân đuổi theo, "Chuyện gì vậy ? Bây giờ chúng ta đi đâu?""Đến nơi cậu sẽ biết."Phó Duật Từ vừa đi vừa nói , sau đó lên xe, Kỷ Dao Quang cũng chỉ có thể lên theo.Trên đường, Phó Duật Từ cũng không nói rốt cuộc là chuyện gì, Kỷ Dao Quang thấy vậy, dứt khoát cũng không hỏi nữa, nhắm mắt lại, trực tiếp ngủ bù.Mơ mơ màng màng, không biết ngủ bao lâu, mở mắt ra lần nữa, trời bên ngoài vậy mà đã hơi tối.Kỷ Dao Quang giật mình, nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy Phó Duật Từ nhắm mắt, dường như cũng đang ngủ bù.Kỷ Dao Quang do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định gọi Phó Duật Từ dậy."Dậy đi, trời sắp tối rồi!"
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Mọi người đừng sốt ruột , vài ngày nữa Quỷ môn quan mở , tôi sẽ tiễn mọi người đi."Kỷ Dao Quang an ủi những quỷ hồn đứng túm tụm lại với nhau cách đó không xa.Đạo quan bây giờ, nói là vắng vẻ thì cũng có quỷ nam quỷ nữ quỷ già quỷ trẻ, nói là đông đúc thì lại chỉ có một mình Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang cảm thấy khá cô đơn, trong lòng đột nhiên nghĩ, hay là tìm một đệ tử đi?Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Kỷ Dao Quang liền không kiềm chế được bản thân.Hai trăm năm mươi đạo quan đó, hiện tại vẫn còn rất nhiều đang bỏ trống, cho dù có người trông coi, nhưng cũng chỉ có thể lo về việc dọn dẹp vệ sinh và hương hoả , lại không thực sự nắm rõ tình hình của đạo quan và vận hành nó đi vào hoạt động , tóm lại vẫn giống như là bỏ hoang .Kỷ Dao Quang vừa nghĩ đến hai trăm năm mươi đạo quan này, đầu liền đau như búa bổ, vò đầu một cái, lại càng đau hơn."A a a, tóc của tôi!"Kỷ Dao Quang không thể tin nổi, chỉ vò nhẹ một cái mà cũng có thể rụng tóc , mình vậy mà đã đến tuổi rụng tóc rồi sao ??Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Kỷ Dao Quang nghe máy."Alo.""Alo, Dao Quang, tôi là Phó Duật Từ, hôm nay cậu có việc bận không? Có thể xuống núi gặp tôi không? Tôi có chút việc muốn tìm cậu ."Kỷ Dao Quang nghe vậy, trả lời: " Tôi không có việc, cậu đang ở bệnh viện sao? Tôi đến bệnh viện tìm cậu ." "Ừ."Chỉ vài câu ngắn ngủi, hai người đã nói chuyện xong, Kỷ Dao Quang cúp điện thoại, thu dọn một chút, thay một bộ quần áo, xuống núi.Đến bệnh viện của Phó Duật Từ, vừa đúng ba giờ chiều.Kỷ Dao Quang đang định đi vào, thì Phó Duật Từ từ bên trong đi ra."Đi theo tôi."Phó Duật Từ nói một câu, sau đó đi thẳng ra ngoài.Kỷ Dao Quang hơi ngơ ngác, nhưng vẫn nhanh chân đuổi theo, "Chuyện gì vậy ? Bây giờ chúng ta đi đâu?""Đến nơi cậu sẽ biết."Phó Duật Từ vừa đi vừa nói , sau đó lên xe, Kỷ Dao Quang cũng chỉ có thể lên theo.Trên đường, Phó Duật Từ cũng không nói rốt cuộc là chuyện gì, Kỷ Dao Quang thấy vậy, dứt khoát cũng không hỏi nữa, nhắm mắt lại, trực tiếp ngủ bù.Mơ mơ màng màng, không biết ngủ bao lâu, mở mắt ra lần nữa, trời bên ngoài vậy mà đã hơi tối.Kỷ Dao Quang giật mình, nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy Phó Duật Từ nhắm mắt, dường như cũng đang ngủ bù.Kỷ Dao Quang do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định gọi Phó Duật Từ dậy."Dậy đi, trời sắp tối rồi!"
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Mọi người đừng sốt ruột , vài ngày nữa Quỷ môn quan mở , tôi sẽ tiễn mọi người đi."Kỷ Dao Quang an ủi những quỷ hồn đứng túm tụm lại với nhau cách đó không xa.Đạo quan bây giờ, nói là vắng vẻ thì cũng có quỷ nam quỷ nữ quỷ già quỷ trẻ, nói là đông đúc thì lại chỉ có một mình Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang cảm thấy khá cô đơn, trong lòng đột nhiên nghĩ, hay là tìm một đệ tử đi?Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Kỷ Dao Quang liền không kiềm chế được bản thân.Hai trăm năm mươi đạo quan đó, hiện tại vẫn còn rất nhiều đang bỏ trống, cho dù có người trông coi, nhưng cũng chỉ có thể lo về việc dọn dẹp vệ sinh và hương hoả , lại không thực sự nắm rõ tình hình của đạo quan và vận hành nó đi vào hoạt động , tóm lại vẫn giống như là bỏ hoang .Kỷ Dao Quang vừa nghĩ đến hai trăm năm mươi đạo quan này, đầu liền đau như búa bổ, vò đầu một cái, lại càng đau hơn."A a a, tóc của tôi!"Kỷ Dao Quang không thể tin nổi, chỉ vò nhẹ một cái mà cũng có thể rụng tóc , mình vậy mà đã đến tuổi rụng tóc rồi sao ??Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Kỷ Dao Quang nghe máy."Alo.""Alo, Dao Quang, tôi là Phó Duật Từ, hôm nay cậu có việc bận không? Có thể xuống núi gặp tôi không? Tôi có chút việc muốn tìm cậu ."Kỷ Dao Quang nghe vậy, trả lời: " Tôi không có việc, cậu đang ở bệnh viện sao? Tôi đến bệnh viện tìm cậu ." "Ừ."Chỉ vài câu ngắn ngủi, hai người đã nói chuyện xong, Kỷ Dao Quang cúp điện thoại, thu dọn một chút, thay một bộ quần áo, xuống núi.Đến bệnh viện của Phó Duật Từ, vừa đúng ba giờ chiều.Kỷ Dao Quang đang định đi vào, thì Phó Duật Từ từ bên trong đi ra."Đi theo tôi."Phó Duật Từ nói một câu, sau đó đi thẳng ra ngoài.Kỷ Dao Quang hơi ngơ ngác, nhưng vẫn nhanh chân đuổi theo, "Chuyện gì vậy ? Bây giờ chúng ta đi đâu?""Đến nơi cậu sẽ biết."Phó Duật Từ vừa đi vừa nói , sau đó lên xe, Kỷ Dao Quang cũng chỉ có thể lên theo.Trên đường, Phó Duật Từ cũng không nói rốt cuộc là chuyện gì, Kỷ Dao Quang thấy vậy, dứt khoát cũng không hỏi nữa, nhắm mắt lại, trực tiếp ngủ bù.Mơ mơ màng màng, không biết ngủ bao lâu, mở mắt ra lần nữa, trời bên ngoài vậy mà đã hơi tối.Kỷ Dao Quang giật mình, nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy Phó Duật Từ nhắm mắt, dường như cũng đang ngủ bù.Kỷ Dao Quang do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định gọi Phó Duật Từ dậy."Dậy đi, trời sắp tối rồi!"