Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 158: Chương 158

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Hội trường phòng chờ náo nhiệt, nghệ sĩ và quản lý nói chuyện với người này người kia để mở rộng nhân mạch. Dù sao trong những dịp như thế này có không ít tài nguyên lấy về tay.Đàm Đàmcùng Bành Nhiễm đang ngồi một phía. Dương Anh Đào đứng bên cạnh tụm lại trò chuyện, hai cô nàng còn nhỏ giọng chỉ một vài couple có mặt trong phòng chờ cho cô.Một thanh niên trẻ tuổi đi đến chào hỏi. Bành Nhiễm vừa nhìn thấy người đã thu lại nụ cười. Cô bé nhỏ giọng với tiểu Đào.“Người đó là trợ lý của ảnh đế Hách, em nghe nói anh ấy luôn muốn đi cửa sau với các nữ minh tinh.”Dương Anh Đào nhìn vị trợ lý kia đang tự hào khoe khoang giới thiệu mình làm việc cho ai. Còn nói nếu Đàm Đàmcần giúp đỡ thì có thể liên lạc cho anh ấy. Nói xong đưa danh thiếp liên lạc với thái độ như đang ban ơn cho họ.Đàm Đàmkhông nhận cũng không cảm thấy bị sỉ nhục, chỉ bình tĩnh lịch sự đáp. Dù cô không hiểu nhiều về giới giải trí nhưng nghe Bành Nhiễm và tiểu Đào kể chuyện vài lần cũng hiểu. Cô cũng có ngày bị người ta dùng quy tắc ngầm.Có lần tiểu Đào nói về một đôi cô ấy đang đẩy thuyền, mới đầu đều được mọi người ủng hộ nhiệt tình, nhưng sau nhà gái bị phát hiện quá khứ từng mờ ám với người nào đó thì thuyền vỡ tan tành.Về sau mới biết người đó từng đi với nhiều người chứ không phải một. Cuối cùng nhà sập không duy trì được phải rút khỏi giới.“Cảm ơn nhưng tôi không cần sự giúp đỡ này.”Trợ Lý Xuyên không tin vào tai. Lần đầu tiên có người không cho ảnh đế nhà mình mặt mũi, ngay từ đầu không thèm nhận danh thiếp thì khỏi nói có liên lạc hay không. Đây là bị từ chối thẳng thừng.Trong lòng hắn bắt đầu có chút tức giận, mặt như bị tát nóng bừng. Dù sao người bình thường gặp hắn đều tôn trọng gọi Xuyên ca, rất hiếm khi bị làm cho mất mặt như vậy.“Cô có biết Hách ảnh đế là ai không. Nếu muốn tồn tại ở giới giải trí thì nhanh chóng rút lại lời nói và xin lỗi đi. Có kim chủ phía sau may ra còn cứu được, không thì lần này cô tiêu rồi.”Những người ngồi gần đều thu hết cuộc đối thoại vào mắt. Ai cũng nghĩ tra nam lại bắt đầu tìm kiếm con mồi mới. Thời kỳ động dục lại tái phát không cần mặt mũi. Biết đâu được xung quanh đều có cặn bã trơ trẽn rình rập.Giọng nói thản nhiên lạnh nhạt không quan tâm vang lên. Mọi người không ngờ cô ấy lại phản ứng như vậy.Vân Mộng Hạ VũĐàm Đàmkhông nghĩ còn có chuyện bị ép phải nhận lời. Đây là muốn đe dọa con gái nhà người ta rồi.“Tôi cần biết anh ta là ai sao. Anh ta chưa đủ tư cách đó đâu.”“Cô…cô…”Xuyên Mao đưa tay chỉ vào mặt Đàm Đàm, còn đang tính xả giận thì tiếng nói trầm thấp vang lên.“Trợ lý Xuyên có chuyện gì cần chỉ dạy?”

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Hội trường phòng chờ náo nhiệt, nghệ sĩ và quản lý nói chuyện với người này người kia để mở rộng nhân mạch. Dù sao trong những dịp như thế này có không ít tài nguyên lấy về tay.Đàm Đàmcùng Bành Nhiễm đang ngồi một phía. Dương Anh Đào đứng bên cạnh tụm lại trò chuyện, hai cô nàng còn nhỏ giọng chỉ một vài couple có mặt trong phòng chờ cho cô.Một thanh niên trẻ tuổi đi đến chào hỏi. Bành Nhiễm vừa nhìn thấy người đã thu lại nụ cười. Cô bé nhỏ giọng với tiểu Đào.“Người đó là trợ lý của ảnh đế Hách, em nghe nói anh ấy luôn muốn đi cửa sau với các nữ minh tinh.”Dương Anh Đào nhìn vị trợ lý kia đang tự hào khoe khoang giới thiệu mình làm việc cho ai. Còn nói nếu Đàm Đàmcần giúp đỡ thì có thể liên lạc cho anh ấy. Nói xong đưa danh thiếp liên lạc với thái độ như đang ban ơn cho họ.Đàm Đàmkhông nhận cũng không cảm thấy bị sỉ nhục, chỉ bình tĩnh lịch sự đáp. Dù cô không hiểu nhiều về giới giải trí nhưng nghe Bành Nhiễm và tiểu Đào kể chuyện vài lần cũng hiểu. Cô cũng có ngày bị người ta dùng quy tắc ngầm.Có lần tiểu Đào nói về một đôi cô ấy đang đẩy thuyền, mới đầu đều được mọi người ủng hộ nhiệt tình, nhưng sau nhà gái bị phát hiện quá khứ từng mờ ám với người nào đó thì thuyền vỡ tan tành.Về sau mới biết người đó từng đi với nhiều người chứ không phải một. Cuối cùng nhà sập không duy trì được phải rút khỏi giới.“Cảm ơn nhưng tôi không cần sự giúp đỡ này.”Trợ Lý Xuyên không tin vào tai. Lần đầu tiên có người không cho ảnh đế nhà mình mặt mũi, ngay từ đầu không thèm nhận danh thiếp thì khỏi nói có liên lạc hay không. Đây là bị từ chối thẳng thừng.Trong lòng hắn bắt đầu có chút tức giận, mặt như bị tát nóng bừng. Dù sao người bình thường gặp hắn đều tôn trọng gọi Xuyên ca, rất hiếm khi bị làm cho mất mặt như vậy.“Cô có biết Hách ảnh đế là ai không. Nếu muốn tồn tại ở giới giải trí thì nhanh chóng rút lại lời nói và xin lỗi đi. Có kim chủ phía sau may ra còn cứu được, không thì lần này cô tiêu rồi.”Những người ngồi gần đều thu hết cuộc đối thoại vào mắt. Ai cũng nghĩ tra nam lại bắt đầu tìm kiếm con mồi mới. Thời kỳ động dục lại tái phát không cần mặt mũi. Biết đâu được xung quanh đều có cặn bã trơ trẽn rình rập.Giọng nói thản nhiên lạnh nhạt không quan tâm vang lên. Mọi người không ngờ cô ấy lại phản ứng như vậy.Vân Mộng Hạ VũĐàm Đàmkhông nghĩ còn có chuyện bị ép phải nhận lời. Đây là muốn đe dọa con gái nhà người ta rồi.“Tôi cần biết anh ta là ai sao. Anh ta chưa đủ tư cách đó đâu.”“Cô…cô…”Xuyên Mao đưa tay chỉ vào mặt Đàm Đàm, còn đang tính xả giận thì tiếng nói trầm thấp vang lên.“Trợ lý Xuyên có chuyện gì cần chỉ dạy?”

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Hội trường phòng chờ náo nhiệt, nghệ sĩ và quản lý nói chuyện với người này người kia để mở rộng nhân mạch. Dù sao trong những dịp như thế này có không ít tài nguyên lấy về tay.Đàm Đàmcùng Bành Nhiễm đang ngồi một phía. Dương Anh Đào đứng bên cạnh tụm lại trò chuyện, hai cô nàng còn nhỏ giọng chỉ một vài couple có mặt trong phòng chờ cho cô.Một thanh niên trẻ tuổi đi đến chào hỏi. Bành Nhiễm vừa nhìn thấy người đã thu lại nụ cười. Cô bé nhỏ giọng với tiểu Đào.“Người đó là trợ lý của ảnh đế Hách, em nghe nói anh ấy luôn muốn đi cửa sau với các nữ minh tinh.”Dương Anh Đào nhìn vị trợ lý kia đang tự hào khoe khoang giới thiệu mình làm việc cho ai. Còn nói nếu Đàm Đàmcần giúp đỡ thì có thể liên lạc cho anh ấy. Nói xong đưa danh thiếp liên lạc với thái độ như đang ban ơn cho họ.Đàm Đàmkhông nhận cũng không cảm thấy bị sỉ nhục, chỉ bình tĩnh lịch sự đáp. Dù cô không hiểu nhiều về giới giải trí nhưng nghe Bành Nhiễm và tiểu Đào kể chuyện vài lần cũng hiểu. Cô cũng có ngày bị người ta dùng quy tắc ngầm.Có lần tiểu Đào nói về một đôi cô ấy đang đẩy thuyền, mới đầu đều được mọi người ủng hộ nhiệt tình, nhưng sau nhà gái bị phát hiện quá khứ từng mờ ám với người nào đó thì thuyền vỡ tan tành.Về sau mới biết người đó từng đi với nhiều người chứ không phải một. Cuối cùng nhà sập không duy trì được phải rút khỏi giới.“Cảm ơn nhưng tôi không cần sự giúp đỡ này.”Trợ Lý Xuyên không tin vào tai. Lần đầu tiên có người không cho ảnh đế nhà mình mặt mũi, ngay từ đầu không thèm nhận danh thiếp thì khỏi nói có liên lạc hay không. Đây là bị từ chối thẳng thừng.Trong lòng hắn bắt đầu có chút tức giận, mặt như bị tát nóng bừng. Dù sao người bình thường gặp hắn đều tôn trọng gọi Xuyên ca, rất hiếm khi bị làm cho mất mặt như vậy.“Cô có biết Hách ảnh đế là ai không. Nếu muốn tồn tại ở giới giải trí thì nhanh chóng rút lại lời nói và xin lỗi đi. Có kim chủ phía sau may ra còn cứu được, không thì lần này cô tiêu rồi.”Những người ngồi gần đều thu hết cuộc đối thoại vào mắt. Ai cũng nghĩ tra nam lại bắt đầu tìm kiếm con mồi mới. Thời kỳ động dục lại tái phát không cần mặt mũi. Biết đâu được xung quanh đều có cặn bã trơ trẽn rình rập.Giọng nói thản nhiên lạnh nhạt không quan tâm vang lên. Mọi người không ngờ cô ấy lại phản ứng như vậy.Vân Mộng Hạ VũĐàm Đàmkhông nghĩ còn có chuyện bị ép phải nhận lời. Đây là muốn đe dọa con gái nhà người ta rồi.“Tôi cần biết anh ta là ai sao. Anh ta chưa đủ tư cách đó đâu.”“Cô…cô…”Xuyên Mao đưa tay chỉ vào mặt Đàm Đàm, còn đang tính xả giận thì tiếng nói trầm thấp vang lên.“Trợ lý Xuyên có chuyện gì cần chỉ dạy?”

Chương 158: Chương 158