Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 423: Chương 423

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Những người ở xung quanh họ , nhìn nhìn , cảm nhận được toàn thân Phó Duật Từ đều tản ra hơi thở tuyệt vọng , giống một chú chó nhỏ bị chủ nhân bỏ rơi , đứng ở nơi đó nhìn chủ nhân dần dần rời xa .Ở phía bên kia, Kỷ Dao Quang rõ ràng là người bỏ đi trước , nhưng không phải là trong lòng không có cảm giác gì , cô cảm thấy rất bực bội."Kỷ đại sư, cô làm sao vậy?" Một giọng nam quen thuộc vang lên.Kỷ Dao Quang quay đầu lại, vừa vặn đối diện với ánh mắt đều là tò mò nghiên cứu của Tư Lâm."Sao anh lại ở đây?"Kỷ Dao Quang hỏi."Tôi đến đây bắt người, tình cờ thấy chuyện ban nãy . Thật sự chỉ là tình cờ thôi ! Cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không đem chuyện này rêu rao bên ngoài."Tư Lâm cười hề hề , bộ dáng cợt nhả , hoàn toàn không có chút nào đáng tin, đảm bảo .Kỷ Dao Quang hơi nhíu mày, lúc này cô không có tâm trạng nói chuyện có không với Tư Lâm: "Vậy tôi không làm phiền anh nữa, tôi đi trước đây.""Từ từ ! Chờ chút ! Đừng vội! Nói chuyện một chút không được sao ? Tôi đang rảnh lắm !" Tư Lâm đột nhiên bước chân nhanh hơn , đến gần cô , hạ giọng nói: "Cô hẳn là thích anh ta, hơn nữa anh ta cũng thích cô, còn tỏ tình với cô nữa, tại sao cô không đồng ý?""Tôi thật sự không biết, thì ra Tư phó cục trưởng lại quan tâm đến chuyện riêng của người khác như vậy, cũng không biết là chuyện của bản thân mình Tư phó cục trưởng có hay không cũng muốn người khác cùng chia xẻ ?"Kỷ Dao Quang lạnh lùng nhìn anh ta.Lời nói này hàm ý quá rõ ràng , nhắc nhở Tư Lâm đã vượt quá giới hạn.Tuy nhiên, Tư Lâm lựa chọn ngu ngốc có chọn lọc , từ chối tiếp nhận hàm ý trong câu nói của Kỷ Dao Quang."Ấy, tôi đây chẳng phải là đang quan tâm đến đời sống tâm tư tình cảm của nhân viên ngoài biên chế của Cục Quản lý Đặc thù chúng ta sao. Tôi chính là muốn cải thiện hình ảnh của tôi trong mắt mọi người , thuận tiện hỗ trợ tư vấn kịp thời khi nhân viên có nhu cầu , làm nhân viên cảm thấy được thấu hiểu và quan tâm , tạo môi trường làm việc tích cực, đoàn kết , tăng hiệu suất làm việc ." Tư Lâm nghiêm túc phân tích một hồi , sau đó lại quay về mục đích ban đầu : "Cô từ chối anh ta, là vì mệnh cách của anh ta?"NgaNghe vậy, ánh mắt Kỷ Dao Quang lập tức sắc bén."Anh rốt cuộc muốn làm gì?"Kỷ Dao Quang nhìn anh ta.Trước đây cô đồng ý thỉnh thoảng tiếp nhận công việc Tư Lâm mang đến , có tiếp xúc với anh ta , cũng chỉ vì thân phận của anh ta đặc thù , là Phó cục trưởng Cục Quản lý Đặc thù. 

Những người ở xung quanh họ , nhìn nhìn , cảm nhận được toàn thân Phó Duật Từ đều tản ra hơi thở tuyệt vọng , giống một chú chó nhỏ bị chủ nhân bỏ rơi , đứng ở nơi đó nhìn chủ nhân dần dần rời xa .

Ở phía bên kia, Kỷ Dao Quang rõ ràng là người bỏ đi trước , nhưng không phải là trong lòng không có cảm giác gì , cô cảm thấy rất bực bội.

"Kỷ đại sư, cô làm sao vậy?" Một giọng nam quen thuộc vang lên.

Kỷ Dao Quang quay đầu lại, vừa vặn đối diện với ánh mắt đều là tò mò nghiên cứu của Tư Lâm.

"Sao anh lại ở đây?"

Kỷ Dao Quang hỏi.

"Tôi đến đây bắt người, tình cờ thấy chuyện ban nãy . Thật sự chỉ là tình cờ thôi ! Cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không đem chuyện này rêu rao bên ngoài."

Tư Lâm cười hề hề , bộ dáng cợt nhả , hoàn toàn không có chút nào đáng tin, đảm bảo .

Kỷ Dao Quang hơi nhíu mày, lúc này cô không có tâm trạng nói chuyện có không với Tư Lâm: "Vậy tôi không làm phiền anh nữa, tôi đi trước đây."

"Từ từ ! Chờ chút ! Đừng vội! Nói chuyện một chút không được sao ? Tôi đang rảnh lắm !"

 

Tư Lâm đột nhiên bước chân nhanh hơn , đến gần cô , hạ giọng nói: "Cô hẳn là thích anh ta, hơn nữa anh ta cũng thích cô, còn tỏ tình với cô nữa, tại sao cô không đồng ý?"

"Tôi thật sự không biết, thì ra Tư phó cục trưởng lại quan tâm đến chuyện riêng của người khác như vậy, cũng không biết là chuyện của bản thân mình Tư phó cục trưởng có hay không cũng muốn người khác cùng chia xẻ ?"

Kỷ Dao Quang lạnh lùng nhìn anh ta.

Lời nói này hàm ý quá rõ ràng , nhắc nhở Tư Lâm đã vượt quá giới hạn.

Tuy nhiên, Tư Lâm lựa chọn ngu ngốc có chọn lọc , từ chối tiếp nhận hàm ý trong câu nói của Kỷ Dao Quang.

"Ấy, tôi đây chẳng phải là đang quan tâm đến đời sống tâm tư tình cảm của nhân viên ngoài biên chế của Cục Quản lý Đặc thù chúng ta sao. Tôi chính là muốn cải thiện hình ảnh của tôi trong mắt mọi người , thuận tiện hỗ trợ tư vấn kịp thời khi nhân viên có nhu cầu , làm nhân viên cảm thấy được thấu hiểu và quan tâm , tạo môi trường làm việc tích cực, đoàn kết , tăng hiệu suất làm việc ." Tư Lâm nghiêm túc phân tích một hồi , sau đó lại quay về mục đích ban đầu : "Cô từ chối anh ta, là vì mệnh cách của anh ta?"

Nga

Nghe vậy, ánh mắt Kỷ Dao Quang lập tức sắc bén.

"Anh rốt cuộc muốn làm gì?"

Kỷ Dao Quang nhìn anh ta.

Trước đây cô đồng ý thỉnh thoảng tiếp nhận công việc Tư Lâm mang đến , có tiếp xúc với anh ta , cũng chỉ vì thân phận của anh ta đặc thù , là Phó cục trưởng Cục Quản lý Đặc thù.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Những người ở xung quanh họ , nhìn nhìn , cảm nhận được toàn thân Phó Duật Từ đều tản ra hơi thở tuyệt vọng , giống một chú chó nhỏ bị chủ nhân bỏ rơi , đứng ở nơi đó nhìn chủ nhân dần dần rời xa .Ở phía bên kia, Kỷ Dao Quang rõ ràng là người bỏ đi trước , nhưng không phải là trong lòng không có cảm giác gì , cô cảm thấy rất bực bội."Kỷ đại sư, cô làm sao vậy?" Một giọng nam quen thuộc vang lên.Kỷ Dao Quang quay đầu lại, vừa vặn đối diện với ánh mắt đều là tò mò nghiên cứu của Tư Lâm."Sao anh lại ở đây?"Kỷ Dao Quang hỏi."Tôi đến đây bắt người, tình cờ thấy chuyện ban nãy . Thật sự chỉ là tình cờ thôi ! Cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không đem chuyện này rêu rao bên ngoài."Tư Lâm cười hề hề , bộ dáng cợt nhả , hoàn toàn không có chút nào đáng tin, đảm bảo .Kỷ Dao Quang hơi nhíu mày, lúc này cô không có tâm trạng nói chuyện có không với Tư Lâm: "Vậy tôi không làm phiền anh nữa, tôi đi trước đây.""Từ từ ! Chờ chút ! Đừng vội! Nói chuyện một chút không được sao ? Tôi đang rảnh lắm !" Tư Lâm đột nhiên bước chân nhanh hơn , đến gần cô , hạ giọng nói: "Cô hẳn là thích anh ta, hơn nữa anh ta cũng thích cô, còn tỏ tình với cô nữa, tại sao cô không đồng ý?""Tôi thật sự không biết, thì ra Tư phó cục trưởng lại quan tâm đến chuyện riêng của người khác như vậy, cũng không biết là chuyện của bản thân mình Tư phó cục trưởng có hay không cũng muốn người khác cùng chia xẻ ?"Kỷ Dao Quang lạnh lùng nhìn anh ta.Lời nói này hàm ý quá rõ ràng , nhắc nhở Tư Lâm đã vượt quá giới hạn.Tuy nhiên, Tư Lâm lựa chọn ngu ngốc có chọn lọc , từ chối tiếp nhận hàm ý trong câu nói của Kỷ Dao Quang."Ấy, tôi đây chẳng phải là đang quan tâm đến đời sống tâm tư tình cảm của nhân viên ngoài biên chế của Cục Quản lý Đặc thù chúng ta sao. Tôi chính là muốn cải thiện hình ảnh của tôi trong mắt mọi người , thuận tiện hỗ trợ tư vấn kịp thời khi nhân viên có nhu cầu , làm nhân viên cảm thấy được thấu hiểu và quan tâm , tạo môi trường làm việc tích cực, đoàn kết , tăng hiệu suất làm việc ." Tư Lâm nghiêm túc phân tích một hồi , sau đó lại quay về mục đích ban đầu : "Cô từ chối anh ta, là vì mệnh cách của anh ta?"NgaNghe vậy, ánh mắt Kỷ Dao Quang lập tức sắc bén."Anh rốt cuộc muốn làm gì?"Kỷ Dao Quang nhìn anh ta.Trước đây cô đồng ý thỉnh thoảng tiếp nhận công việc Tư Lâm mang đến , có tiếp xúc với anh ta , cũng chỉ vì thân phận của anh ta đặc thù , là Phó cục trưởng Cục Quản lý Đặc thù. 

Chương 423: Chương 423