Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 446: Chương 446

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Người phụ nữ cười , nụ cười vui sướng khi âm mưu đã được thực hiện , chỉ nghe từ miệng người phụ nữ từ từ nói ra, tự tự chậm rãi , rõ ràng , giống như con d.a.o cùn ma một ma tinh thần Nhạc Niên Niên : "Bởi vì, Vương Bân anh ta bị AIDS . Bây giờ , hẳn là cô cũng bị rồi ."Người phụ nữ nhìn ánh mắt tuyệt vọng của Nhạc Niên Niên, hài lòng , xoay người nhìn về phía Trương Ái Chính: "Tôi coi như đã giúp anh hái được cái sừng, hợp đồng hợp tác của công ty các anh, nhớ cho tôi.""Ừ."Trương Ái Chính gật đầu với vẻ mệt mỏi.Sau khi người phụ nữ lạ mặt rời đi, Nhạc Niên Niên hoàn toàn c.h.ế.t lặng, cô không ngờ rằng, Vương Bân vậy mà có bệnh!!!Nhạc Niên Niên lấy lại tinh thần , đột nhiên bò dậy, bò đến bên chân Trương Ái Chính , túm lấy quần áo của anh, cầu xin: "Chồng ơi ! Chồng ơi ! Em sai rồi . Em không thể ly hôn! Em không muốn ly hôn !"Hôn này ly xong rồi , đến cái người nhặt x.á.c khi cô ta ch.ế.t cũng sẽ không có ! Trương Ái Chính nhìn người phụ nữ mà mình từng yêu thương biến thành như vậy, trong lòng cũng rất đau khổ.Nhưng anh đã vì cô , bỏ qua rất nhiều giới hạn của bản thân , một lần lại một lần lùi bước , làm cho cô đem tự tôn của anh coi như giày rách mà giẫm đạp dưới chân . Lần này , anh không thể lại tiếp tục như vậy lần , Trương Ái Chính vô cùng kiên quyết, anh nói: "Anh đã cho em cơ hội rồi, Nhạc Niên Niên. Chỉ cần khi anh hỏi , em còn chút lương tâm mà thẳng thắn thừa nhận, dù em quyết định như thế nào, anh cũng sẽ tha thứ cho em, như mọi lần trước đây , khi em làm sai chuyện , em biết mà ! Nhưng em đã khiến anh quá thất vọng."Thật ra khi biết được tất cả những chuyện này, Trương Ái Chính đã nghĩ kỹ rồi, chỉ cần Nhạc Niên Niên chịu thừa nhận, biết hối cải , anh sẽ tha thứ cho cô , không rời không bỏ , đồng hành cùng cô chữa bệnh.Nhưng hiện thực .... nó quá tàn nhẫn ! Không như những gì anh đã nghĩ, không phải anh muốn mà được !Nhạc Niên Niên nghe vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên lời nói của Kỷ Dao Quang lúc trước,  ' kịp thời ngăn tổn hại, quay đầu lại là bờ ' . Lúc trước cô vội vã đồng ý lấy lệ , không muốn nghe , lúc này lại văng vẳng bên tai , muốn ' nghe ' cũng không còn kịp rồi .Nhạc Niên Niên đột nhiên cười lên như điên “Ha ha ha ha, thì ra là thế, thì ra là thế, nguyên lai là như thế này!”  

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Người phụ nữ cười , nụ cười vui sướng khi âm mưu đã được thực hiện , chỉ nghe từ miệng người phụ nữ từ từ nói ra, tự tự chậm rãi , rõ ràng , giống như con d.a.o cùn ma một ma tinh thần Nhạc Niên Niên : "Bởi vì, Vương Bân anh ta bị AIDS . Bây giờ , hẳn là cô cũng bị rồi ."Người phụ nữ nhìn ánh mắt tuyệt vọng của Nhạc Niên Niên, hài lòng , xoay người nhìn về phía Trương Ái Chính: "Tôi coi như đã giúp anh hái được cái sừng, hợp đồng hợp tác của công ty các anh, nhớ cho tôi.""Ừ."Trương Ái Chính gật đầu với vẻ mệt mỏi.Sau khi người phụ nữ lạ mặt rời đi, Nhạc Niên Niên hoàn toàn c.h.ế.t lặng, cô không ngờ rằng, Vương Bân vậy mà có bệnh!!!Nhạc Niên Niên lấy lại tinh thần , đột nhiên bò dậy, bò đến bên chân Trương Ái Chính , túm lấy quần áo của anh, cầu xin: "Chồng ơi ! Chồng ơi ! Em sai rồi . Em không thể ly hôn! Em không muốn ly hôn !"Hôn này ly xong rồi , đến cái người nhặt x.á.c khi cô ta ch.ế.t cũng sẽ không có ! Trương Ái Chính nhìn người phụ nữ mà mình từng yêu thương biến thành như vậy, trong lòng cũng rất đau khổ.Nhưng anh đã vì cô , bỏ qua rất nhiều giới hạn của bản thân , một lần lại một lần lùi bước , làm cho cô đem tự tôn của anh coi như giày rách mà giẫm đạp dưới chân . Lần này , anh không thể lại tiếp tục như vậy lần , Trương Ái Chính vô cùng kiên quyết, anh nói: "Anh đã cho em cơ hội rồi, Nhạc Niên Niên. Chỉ cần khi anh hỏi , em còn chút lương tâm mà thẳng thắn thừa nhận, dù em quyết định như thế nào, anh cũng sẽ tha thứ cho em, như mọi lần trước đây , khi em làm sai chuyện , em biết mà ! Nhưng em đã khiến anh quá thất vọng."Thật ra khi biết được tất cả những chuyện này, Trương Ái Chính đã nghĩ kỹ rồi, chỉ cần Nhạc Niên Niên chịu thừa nhận, biết hối cải , anh sẽ tha thứ cho cô , không rời không bỏ , đồng hành cùng cô chữa bệnh.Nhưng hiện thực .... nó quá tàn nhẫn ! Không như những gì anh đã nghĩ, không phải anh muốn mà được !Nhạc Niên Niên nghe vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên lời nói của Kỷ Dao Quang lúc trước,  ' kịp thời ngăn tổn hại, quay đầu lại là bờ ' . Lúc trước cô vội vã đồng ý lấy lệ , không muốn nghe , lúc này lại văng vẳng bên tai , muốn ' nghe ' cũng không còn kịp rồi .Nhạc Niên Niên đột nhiên cười lên như điên “Ha ha ha ha, thì ra là thế, thì ra là thế, nguyên lai là như thế này!”  

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Người phụ nữ cười , nụ cười vui sướng khi âm mưu đã được thực hiện , chỉ nghe từ miệng người phụ nữ từ từ nói ra, tự tự chậm rãi , rõ ràng , giống như con d.a.o cùn ma một ma tinh thần Nhạc Niên Niên : "Bởi vì, Vương Bân anh ta bị AIDS . Bây giờ , hẳn là cô cũng bị rồi ."Người phụ nữ nhìn ánh mắt tuyệt vọng của Nhạc Niên Niên, hài lòng , xoay người nhìn về phía Trương Ái Chính: "Tôi coi như đã giúp anh hái được cái sừng, hợp đồng hợp tác của công ty các anh, nhớ cho tôi.""Ừ."Trương Ái Chính gật đầu với vẻ mệt mỏi.Sau khi người phụ nữ lạ mặt rời đi, Nhạc Niên Niên hoàn toàn c.h.ế.t lặng, cô không ngờ rằng, Vương Bân vậy mà có bệnh!!!Nhạc Niên Niên lấy lại tinh thần , đột nhiên bò dậy, bò đến bên chân Trương Ái Chính , túm lấy quần áo của anh, cầu xin: "Chồng ơi ! Chồng ơi ! Em sai rồi . Em không thể ly hôn! Em không muốn ly hôn !"Hôn này ly xong rồi , đến cái người nhặt x.á.c khi cô ta ch.ế.t cũng sẽ không có ! Trương Ái Chính nhìn người phụ nữ mà mình từng yêu thương biến thành như vậy, trong lòng cũng rất đau khổ.Nhưng anh đã vì cô , bỏ qua rất nhiều giới hạn của bản thân , một lần lại một lần lùi bước , làm cho cô đem tự tôn của anh coi như giày rách mà giẫm đạp dưới chân . Lần này , anh không thể lại tiếp tục như vậy lần , Trương Ái Chính vô cùng kiên quyết, anh nói: "Anh đã cho em cơ hội rồi, Nhạc Niên Niên. Chỉ cần khi anh hỏi , em còn chút lương tâm mà thẳng thắn thừa nhận, dù em quyết định như thế nào, anh cũng sẽ tha thứ cho em, như mọi lần trước đây , khi em làm sai chuyện , em biết mà ! Nhưng em đã khiến anh quá thất vọng."Thật ra khi biết được tất cả những chuyện này, Trương Ái Chính đã nghĩ kỹ rồi, chỉ cần Nhạc Niên Niên chịu thừa nhận, biết hối cải , anh sẽ tha thứ cho cô , không rời không bỏ , đồng hành cùng cô chữa bệnh.Nhưng hiện thực .... nó quá tàn nhẫn ! Không như những gì anh đã nghĩ, không phải anh muốn mà được !Nhạc Niên Niên nghe vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên lời nói của Kỷ Dao Quang lúc trước,  ' kịp thời ngăn tổn hại, quay đầu lại là bờ ' . Lúc trước cô vội vã đồng ý lấy lệ , không muốn nghe , lúc này lại văng vẳng bên tai , muốn ' nghe ' cũng không còn kịp rồi .Nhạc Niên Niên đột nhiên cười lên như điên “Ha ha ha ha, thì ra là thế, thì ra là thế, nguyên lai là như thế này!”  

Chương 446: Chương 446