Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…
Chương 203: Chương 203
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Du Miên từ khi đến nơi người vẫn quay mặt vào trong không dám nhìn lung tung. Tay run run mặt mày tái mét chân không đứng vững phải ngồi xuống.Khanh Điềm đỡ hơn một chút vẫn đứng được nhưng gương mặt cũng cắt không còn giọt máu. Chứng tỏ cô cũng không thoải mái với thử thách này.Nhìn chung chỉ có Đàm Đàmlà bình thường, vẫn còn tâm trạng ngắm nhìn cảnh sắc thiên nhiên. Và cô Vân Lộ trấn tĩnh ổn định đang an ủi khích lệ hai cô gái trẻ.Nhưng không một ai nhận ra Cố ảnh đứng bên cạnh Đàm Đàmcó điểm khác biệt. Có lẽ vì gương mặt quá bình tĩnh của anh, bình thường đến mức ít ai nhận ra xuất hiện tia kỳ lạ trong đó.Đàm Đàmkhông ngờ Cố Thần Vũ có chứng sợ độ cao, lần trước anh đua xe tốc độ nhanh, là một trong những môn chơi dành cho người có thể chịu được cảm giác mạnh.Hơn nữa anh luôn mang đến cảm giác an toàn tin tưởng cho người bên cạnh. Ngoài biết đấu kiếm chuyên nghiệp, còn lấy chứng chỉ cao nhất của môn võ Muya Thai và Nhu Thuật. Khó ai hình dung ra được anh lại sợ thứ này.Nói chung Cố Thần Vũ luôn toát ra bản lĩnh đàn ông, chỉ cần nhìn cũng khiến người khác muốn dựa vào.Cố Thần Vũ cũng vì ngày xưa mẹ anh chấp niệm có con gái, nên từ khi sinh ra đến 3 tuổi không biết gì đều cho mặc đồ nữ để tóc dài.Trong một lần chơi đùa bị mấy cậu bạn trêu trọc để lên chỗ cao, từ đó gây ra ám ảnh tâm lý nhẹ.Chuyện này không ai biết đến ngoài gia đình anh, ngay cả bác hay cậu cũng không hề nhận ra.Đàm Đàm nhìn thẳng vào mắt Cố Thần Vũ, đưa tay ra nắm nhẹ tay anh truyền hơi ấm, ánh mắt quan tâm dõi theo như muốn hỏi anh ổn không.Cố Thần Vũ mỉm cười nắm chặt lấy tay cô. Anh không muốn tỏ ra yếu đuối trước bất kỳ ai nhưng với cô luôn là ngoại lệ. Anh sẵn sàng chia sẻ tất cả con người thật của mình, chỉ cần cô muốn.Vậy nên Đàm Đàm và Cố Thần Vũ nắm tay nhau bước qua con cầu, dù bước chân có chậm rãi nhưng không một ai phát hiện ra điểm khác lạ của Cố ảnh.Bởi thế giới xung quanh anh đã thu gọn lại chỉ bằng người bên cạnh. Ánh mắt cô long lanh mỉm cười nhìn anh, giọng nói nhẹ nhàng như dòng suối, nắm tay cùng bước đi chỉ cho anh những cảnh sắc tuyệt đẹp của ngôi nhà dưới kia đang tỏa ra khói lửa nhân gian.Cố Thần Vũ biết mỗi ngày hắn càng yêu cô, càng chìm đắm không lối thoát. Thậm trí những ham muốn ấy càng lớn dần, khiến hắn gần như đến mức không kiểm soát được mình.Đúng như dự đoán của mọi người, cặp Khải Miên về sau cùng, cuối cùng Húc Khải phải cõng Du Miên đi qua cầu mới hoàn thành nhiệm vụ. Cô ấy dù đã cố đến đâu cũng không thể đứng được chứ đừng nói di chuyển.Vân Mộng Hạ VũVề thứ 3 chính là vợ chồng đỉnh lưu Điềm Xuyên. Khanh Điềm muội tự đi qua nhưng người gần như phải dựa vào Minh Xuyên đỡ đi.Cặp về thứ 1 không ngờ tới thuộc về đôi vợ chồng lâu năm tiền bối Quách Lộ. Hai vị này rất biết tận hưởng cuộc sống, đã từng đi qua rất nhiều đồi núi phong cảnh. Nhìn tư thế di chuyển cứ nghĩ chậm không ngờ còn vượt cả Đàm Cố phu phụ.
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Du Miên từ khi đến nơi người vẫn quay mặt vào trong không dám nhìn lung tung. Tay run run mặt mày tái mét chân không đứng vững phải ngồi xuống.Khanh Điềm đỡ hơn một chút vẫn đứng được nhưng gương mặt cũng cắt không còn giọt máu. Chứng tỏ cô cũng không thoải mái với thử thách này.Nhìn chung chỉ có Đàm Đàmlà bình thường, vẫn còn tâm trạng ngắm nhìn cảnh sắc thiên nhiên. Và cô Vân Lộ trấn tĩnh ổn định đang an ủi khích lệ hai cô gái trẻ.Nhưng không một ai nhận ra Cố ảnh đứng bên cạnh Đàm Đàmcó điểm khác biệt. Có lẽ vì gương mặt quá bình tĩnh của anh, bình thường đến mức ít ai nhận ra xuất hiện tia kỳ lạ trong đó.Đàm Đàmkhông ngờ Cố Thần Vũ có chứng sợ độ cao, lần trước anh đua xe tốc độ nhanh, là một trong những môn chơi dành cho người có thể chịu được cảm giác mạnh.Hơn nữa anh luôn mang đến cảm giác an toàn tin tưởng cho người bên cạnh. Ngoài biết đấu kiếm chuyên nghiệp, còn lấy chứng chỉ cao nhất của môn võ Muya Thai và Nhu Thuật. Khó ai hình dung ra được anh lại sợ thứ này.Nói chung Cố Thần Vũ luôn toát ra bản lĩnh đàn ông, chỉ cần nhìn cũng khiến người khác muốn dựa vào.Cố Thần Vũ cũng vì ngày xưa mẹ anh chấp niệm có con gái, nên từ khi sinh ra đến 3 tuổi không biết gì đều cho mặc đồ nữ để tóc dài.Trong một lần chơi đùa bị mấy cậu bạn trêu trọc để lên chỗ cao, từ đó gây ra ám ảnh tâm lý nhẹ.Chuyện này không ai biết đến ngoài gia đình anh, ngay cả bác hay cậu cũng không hề nhận ra.Đàm Đàm nhìn thẳng vào mắt Cố Thần Vũ, đưa tay ra nắm nhẹ tay anh truyền hơi ấm, ánh mắt quan tâm dõi theo như muốn hỏi anh ổn không.Cố Thần Vũ mỉm cười nắm chặt lấy tay cô. Anh không muốn tỏ ra yếu đuối trước bất kỳ ai nhưng với cô luôn là ngoại lệ. Anh sẵn sàng chia sẻ tất cả con người thật của mình, chỉ cần cô muốn.Vậy nên Đàm Đàm và Cố Thần Vũ nắm tay nhau bước qua con cầu, dù bước chân có chậm rãi nhưng không một ai phát hiện ra điểm khác lạ của Cố ảnh.Bởi thế giới xung quanh anh đã thu gọn lại chỉ bằng người bên cạnh. Ánh mắt cô long lanh mỉm cười nhìn anh, giọng nói nhẹ nhàng như dòng suối, nắm tay cùng bước đi chỉ cho anh những cảnh sắc tuyệt đẹp của ngôi nhà dưới kia đang tỏa ra khói lửa nhân gian.Cố Thần Vũ biết mỗi ngày hắn càng yêu cô, càng chìm đắm không lối thoát. Thậm trí những ham muốn ấy càng lớn dần, khiến hắn gần như đến mức không kiểm soát được mình.Đúng như dự đoán của mọi người, cặp Khải Miên về sau cùng, cuối cùng Húc Khải phải cõng Du Miên đi qua cầu mới hoàn thành nhiệm vụ. Cô ấy dù đã cố đến đâu cũng không thể đứng được chứ đừng nói di chuyển.Vân Mộng Hạ VũVề thứ 3 chính là vợ chồng đỉnh lưu Điềm Xuyên. Khanh Điềm muội tự đi qua nhưng người gần như phải dựa vào Minh Xuyên đỡ đi.Cặp về thứ 1 không ngờ tới thuộc về đôi vợ chồng lâu năm tiền bối Quách Lộ. Hai vị này rất biết tận hưởng cuộc sống, đã từng đi qua rất nhiều đồi núi phong cảnh. Nhìn tư thế di chuyển cứ nghĩ chậm không ngờ còn vượt cả Đàm Cố phu phụ.
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Du Miên từ khi đến nơi người vẫn quay mặt vào trong không dám nhìn lung tung. Tay run run mặt mày tái mét chân không đứng vững phải ngồi xuống.Khanh Điềm đỡ hơn một chút vẫn đứng được nhưng gương mặt cũng cắt không còn giọt máu. Chứng tỏ cô cũng không thoải mái với thử thách này.Nhìn chung chỉ có Đàm Đàmlà bình thường, vẫn còn tâm trạng ngắm nhìn cảnh sắc thiên nhiên. Và cô Vân Lộ trấn tĩnh ổn định đang an ủi khích lệ hai cô gái trẻ.Nhưng không một ai nhận ra Cố ảnh đứng bên cạnh Đàm Đàmcó điểm khác biệt. Có lẽ vì gương mặt quá bình tĩnh của anh, bình thường đến mức ít ai nhận ra xuất hiện tia kỳ lạ trong đó.Đàm Đàmkhông ngờ Cố Thần Vũ có chứng sợ độ cao, lần trước anh đua xe tốc độ nhanh, là một trong những môn chơi dành cho người có thể chịu được cảm giác mạnh.Hơn nữa anh luôn mang đến cảm giác an toàn tin tưởng cho người bên cạnh. Ngoài biết đấu kiếm chuyên nghiệp, còn lấy chứng chỉ cao nhất của môn võ Muya Thai và Nhu Thuật. Khó ai hình dung ra được anh lại sợ thứ này.Nói chung Cố Thần Vũ luôn toát ra bản lĩnh đàn ông, chỉ cần nhìn cũng khiến người khác muốn dựa vào.Cố Thần Vũ cũng vì ngày xưa mẹ anh chấp niệm có con gái, nên từ khi sinh ra đến 3 tuổi không biết gì đều cho mặc đồ nữ để tóc dài.Trong một lần chơi đùa bị mấy cậu bạn trêu trọc để lên chỗ cao, từ đó gây ra ám ảnh tâm lý nhẹ.Chuyện này không ai biết đến ngoài gia đình anh, ngay cả bác hay cậu cũng không hề nhận ra.Đàm Đàm nhìn thẳng vào mắt Cố Thần Vũ, đưa tay ra nắm nhẹ tay anh truyền hơi ấm, ánh mắt quan tâm dõi theo như muốn hỏi anh ổn không.Cố Thần Vũ mỉm cười nắm chặt lấy tay cô. Anh không muốn tỏ ra yếu đuối trước bất kỳ ai nhưng với cô luôn là ngoại lệ. Anh sẵn sàng chia sẻ tất cả con người thật của mình, chỉ cần cô muốn.Vậy nên Đàm Đàm và Cố Thần Vũ nắm tay nhau bước qua con cầu, dù bước chân có chậm rãi nhưng không một ai phát hiện ra điểm khác lạ của Cố ảnh.Bởi thế giới xung quanh anh đã thu gọn lại chỉ bằng người bên cạnh. Ánh mắt cô long lanh mỉm cười nhìn anh, giọng nói nhẹ nhàng như dòng suối, nắm tay cùng bước đi chỉ cho anh những cảnh sắc tuyệt đẹp của ngôi nhà dưới kia đang tỏa ra khói lửa nhân gian.Cố Thần Vũ biết mỗi ngày hắn càng yêu cô, càng chìm đắm không lối thoát. Thậm trí những ham muốn ấy càng lớn dần, khiến hắn gần như đến mức không kiểm soát được mình.Đúng như dự đoán của mọi người, cặp Khải Miên về sau cùng, cuối cùng Húc Khải phải cõng Du Miên đi qua cầu mới hoàn thành nhiệm vụ. Cô ấy dù đã cố đến đâu cũng không thể đứng được chứ đừng nói di chuyển.Vân Mộng Hạ VũVề thứ 3 chính là vợ chồng đỉnh lưu Điềm Xuyên. Khanh Điềm muội tự đi qua nhưng người gần như phải dựa vào Minh Xuyên đỡ đi.Cặp về thứ 1 không ngờ tới thuộc về đôi vợ chồng lâu năm tiền bối Quách Lộ. Hai vị này rất biết tận hưởng cuộc sống, đã từng đi qua rất nhiều đồi núi phong cảnh. Nhìn tư thế di chuyển cứ nghĩ chậm không ngờ còn vượt cả Đàm Cố phu phụ.