Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 462: Chương 462

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhưng bây giờ, Hoàng Hàng lại mặt Nhan trị cũng không cho ."Nhan Trị, cậu buông tôi ra!" Hoàng Hàng kích động nói: "Cậu có biết bây giờ cậu đang làm gì không ? Cậu đang tiếp tay cho hung thủ ?""Cái gì?"Nhan Trị sững người, không hiểu Hoàng Hàng có ý gì.La Dự Quan nằm trên giường bệnh nhìn Hoàng Hàng với ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt đó, khiến Hoàng Hàng vô cùng đau đớn."Haha, tôi đúng là đồ ngốc, tôi vậy mà lại tin anh thật sự hối cải, còn vì anh lo lắng haha!"Hoàng Hàng đột nhiên cười điên cuồng, cười cười , nhưng nếu ai để ý , có thể phát hiện khoé mắt anh vậy mà xuất hiện nước mắt .Nhan Trị vội vàng nhìn La Dự Quan, mong chờ một lời giải thích : "La đại ca, rốt cuộc là chuyện gì vậy, có phải là có hiểu lầm gì rồi không?"La Dự Quan mím chặt môi, không nói gì.Hoàng Hàng cười một trận, sau đó ném mạnh hai thứ lên giường bệnh. Nhan Trị vội vàng nhặt lên xem.Khi nhìn rõ bên trong viết gì, trong mắt Nhan Trị tràn đầy kinh ngạc.Một tờ là Đái Tây sợ tội tự sát trong tù, một tờ là nội tạng của Đái Tây được hiến tặng cho La Dự Quan, nói cách khác, La Dự Quan đã được phẫu thuật ghép thận !Sao có thể như vậy chứ!Hoàng Hàng nhìn sắc mặt Nhan Trị , giống như nhìn thấy hình ảnh chính mình khi nhìn thấy những thứ này , anh nở nụ cười mỉa mai chính mình , mỉa mai tất cả bọn họ, những kẻ ngu ngốc : "Chúng ta đều bị anh ta lừa rồi!Nga"Trước mặt chúng ta , anh ta tỏ ra là mình đã ăn năn hối cải , anh ta muốn nỗ lực sửa sai . Nhưng, sau lưng chúng ta , anh ta vẫn lén lút giao dịch với công ty của anh ta, những tài liệu mà anh ta nói là bằng chứng để giúp tôi , giúp Đái Tây lật lại vụ án, những thứ mà anh ta đưa cho tôi, đều không có giá trị !""Còn tờ giấy hiến tặng nội tạng này , càng buồn cười hơn! Tôi đã xem qua tài liệu gốc, và so sánh chữ ký . Cậu biết gì không , là giả ! Rõ ràng là sau khi Đái Tây ch.ế.t, đã có người tự ký!"Hoàng Hàng cố ý nhấn mạnh mấy chữ cuối cùng.Nhan Trị rất thông minh, lập tức hiểu ra, La Dự Quan vì muốn sống sót, vậy mà lại ngầm đồng ý cho những kẻ đứng sau gây ra cái ch.ế.t của Đái Tây!"La Dự Quan, tại sao anh lại làm như vậy!"Nhan Trị không hiểu, rõ ràng cậu đã đang giải quyết rồi, tại sao La Dự Quan còn muốn tiếp tục đi vào con đường sai trái, hơn nữa , càng đi càng xa , lần này chính là trực tiếp lấy đi một mạng sống , một con người sống sờ sờ , chỉ vì một cái gật đầu của La Dự Quan mà ch.ế.t đi rồi . 

Nhưng bây giờ, Hoàng Hàng lại mặt Nhan trị cũng không cho .

"Nhan Trị, cậu buông tôi ra!" Hoàng Hàng kích động nói: "Cậu có biết bây giờ cậu đang làm gì không ? Cậu đang tiếp tay cho hung thủ ?"

"Cái gì?"

Nhan Trị sững người, không hiểu Hoàng Hàng có ý gì.

La Dự Quan nằm trên giường bệnh nhìn Hoàng Hàng với ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt đó, khiến Hoàng Hàng vô cùng đau đớn.

"Haha, tôi đúng là đồ ngốc, tôi vậy mà lại tin anh thật sự hối cải, còn vì anh lo lắng haha!"

Hoàng Hàng đột nhiên cười điên cuồng, cười cười , nhưng nếu ai để ý , có thể phát hiện khoé mắt anh vậy mà xuất hiện nước mắt .

Nhan Trị vội vàng nhìn La Dự Quan, mong chờ một lời giải thích : "La đại ca, rốt cuộc là chuyện gì vậy, có phải là có hiểu lầm gì rồi không?"

La Dự Quan mím chặt môi, không nói gì.

Hoàng Hàng cười một trận, sau đó ném mạnh hai thứ lên giường bệnh.

 

Nhan Trị vội vàng nhặt lên xem.

Khi nhìn rõ bên trong viết gì, trong mắt Nhan Trị tràn đầy kinh ngạc.

Một tờ là Đái Tây sợ tội tự sát trong tù, một tờ là nội tạng của Đái Tây được hiến tặng cho La Dự Quan, nói cách khác, La Dự Quan đã được phẫu thuật ghép thận !

Sao có thể như vậy chứ!

Hoàng Hàng nhìn sắc mặt Nhan Trị , giống như nhìn thấy hình ảnh chính mình khi nhìn thấy những thứ này , anh nở nụ cười mỉa mai chính mình , mỉa mai tất cả bọn họ, những kẻ ngu ngốc : "Chúng ta đều bị anh ta lừa rồi!

Nga

"Trước mặt chúng ta , anh ta tỏ ra là mình đã ăn năn hối cải , anh ta muốn nỗ lực sửa sai . Nhưng, sau lưng chúng ta , anh ta vẫn lén lút giao dịch với công ty của anh ta, những tài liệu mà anh ta nói là bằng chứng để giúp tôi , giúp Đái Tây lật lại vụ án, những thứ mà anh ta đưa cho tôi, đều không có giá trị !"

"Còn tờ giấy hiến tặng nội tạng này , càng buồn cười hơn! Tôi đã xem qua tài liệu gốc, và so sánh chữ ký . Cậu biết gì không , là giả ! Rõ ràng là sau khi Đái Tây ch.ế.t, đã có người tự ký!"

Hoàng Hàng cố ý nhấn mạnh mấy chữ cuối cùng.

Nhan Trị rất thông minh, lập tức hiểu ra, La Dự Quan vì muốn sống sót, vậy mà lại ngầm đồng ý cho những kẻ đứng sau gây ra cái ch.ế.t của Đái Tây!

"La Dự Quan, tại sao anh lại làm như vậy!"

Nhan Trị không hiểu, rõ ràng cậu đã đang giải quyết rồi, tại sao La Dự Quan còn muốn tiếp tục đi vào con đường sai trái, hơn nữa , càng đi càng xa , lần này chính là trực tiếp lấy đi một mạng sống , một con người sống sờ sờ , chỉ vì một cái gật đầu của La Dự Quan mà ch.ế.t đi rồi .

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhưng bây giờ, Hoàng Hàng lại mặt Nhan trị cũng không cho ."Nhan Trị, cậu buông tôi ra!" Hoàng Hàng kích động nói: "Cậu có biết bây giờ cậu đang làm gì không ? Cậu đang tiếp tay cho hung thủ ?""Cái gì?"Nhan Trị sững người, không hiểu Hoàng Hàng có ý gì.La Dự Quan nằm trên giường bệnh nhìn Hoàng Hàng với ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt đó, khiến Hoàng Hàng vô cùng đau đớn."Haha, tôi đúng là đồ ngốc, tôi vậy mà lại tin anh thật sự hối cải, còn vì anh lo lắng haha!"Hoàng Hàng đột nhiên cười điên cuồng, cười cười , nhưng nếu ai để ý , có thể phát hiện khoé mắt anh vậy mà xuất hiện nước mắt .Nhan Trị vội vàng nhìn La Dự Quan, mong chờ một lời giải thích : "La đại ca, rốt cuộc là chuyện gì vậy, có phải là có hiểu lầm gì rồi không?"La Dự Quan mím chặt môi, không nói gì.Hoàng Hàng cười một trận, sau đó ném mạnh hai thứ lên giường bệnh. Nhan Trị vội vàng nhặt lên xem.Khi nhìn rõ bên trong viết gì, trong mắt Nhan Trị tràn đầy kinh ngạc.Một tờ là Đái Tây sợ tội tự sát trong tù, một tờ là nội tạng của Đái Tây được hiến tặng cho La Dự Quan, nói cách khác, La Dự Quan đã được phẫu thuật ghép thận !Sao có thể như vậy chứ!Hoàng Hàng nhìn sắc mặt Nhan Trị , giống như nhìn thấy hình ảnh chính mình khi nhìn thấy những thứ này , anh nở nụ cười mỉa mai chính mình , mỉa mai tất cả bọn họ, những kẻ ngu ngốc : "Chúng ta đều bị anh ta lừa rồi!Nga"Trước mặt chúng ta , anh ta tỏ ra là mình đã ăn năn hối cải , anh ta muốn nỗ lực sửa sai . Nhưng, sau lưng chúng ta , anh ta vẫn lén lút giao dịch với công ty của anh ta, những tài liệu mà anh ta nói là bằng chứng để giúp tôi , giúp Đái Tây lật lại vụ án, những thứ mà anh ta đưa cho tôi, đều không có giá trị !""Còn tờ giấy hiến tặng nội tạng này , càng buồn cười hơn! Tôi đã xem qua tài liệu gốc, và so sánh chữ ký . Cậu biết gì không , là giả ! Rõ ràng là sau khi Đái Tây ch.ế.t, đã có người tự ký!"Hoàng Hàng cố ý nhấn mạnh mấy chữ cuối cùng.Nhan Trị rất thông minh, lập tức hiểu ra, La Dự Quan vì muốn sống sót, vậy mà lại ngầm đồng ý cho những kẻ đứng sau gây ra cái ch.ế.t của Đái Tây!"La Dự Quan, tại sao anh lại làm như vậy!"Nhan Trị không hiểu, rõ ràng cậu đã đang giải quyết rồi, tại sao La Dự Quan còn muốn tiếp tục đi vào con đường sai trái, hơn nữa , càng đi càng xa , lần này chính là trực tiếp lấy đi một mạng sống , một con người sống sờ sờ , chỉ vì một cái gật đầu của La Dự Quan mà ch.ế.t đi rồi . 

Chương 462: Chương 462