Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 467: Chương 467

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhan Trị nghe vậy, nhìn chằm chằm vào nén hương.Thời gian từng chút trôi qua, Nhan Trị không biết mình đã quỳ bao lâu, đúng lúc cậu tưởng sắp kết thúc.Đột nhiên, một cơn gió từ bên ngoài thổi vào, trực tiếp thổi tắt nén hương!Nhan Trị không thể tin nổi, nhìn về phía Kỷ Dao Quang, "Đây là sao?""Chuyện này..." Kỷ Dao Quang nhìn bài vị của nhóm tổ tông cảm thấy không nói lên lời , đầu giật giật , lại quay lại nhìn Nhan Trị , châm chước nói: "Chuyện này, xem như là, nhóm tổ tông còn phải thử thách cậu thêm nữa."Nhan Trị:...Kỷ Dao Quang không cho Nhan Trị thời gian để cảm thán, nói: "Được rồi, thu dọn đồ đạc, đi xuống núi với tôi."Nhan Trị cau mày, "Vậy, tôi coi như là gì?" "Coi như cậu là đệ tử chưa quá môn đi , còn đang chờ thử thách xét duyệt cái loại này . Cậu cùng tôi xuống núi đi xử lý việc này , xong việc quay lại đây thử lại một lần ."Kỷ Dao Quang nói.Nhan Trị nghe vậy, ngẩng đầu lên, "A ! Không phải cô không định đuổi tôi xuống núi?" "Tôi không phải đã nói rồi sao, cậu đi xuống núi cùng tôi, là để xử lý việc. Nghe rõ ?"Kỷ Dao Quang còn lầm bầm bổ sung : "Cậu thật sự có một người bố tốt lắm đấy . Sau này , phải hiếu thuận với ông ấy nhé ."Nhan Trị mơ hồ nghe thấy những lời phía sau, nhưng không chắc chắn, còn tưởng mình nghe nhầm.Mãi đến khi xuống núi, nhìn thấy Nhan Anh Huân, Nhan Trị mới chắc chắn, mình không nghe nhầm."Vậy, nhiệm vụ của chúng ta, có liên quan đến bố tôi?""Nói chính xác, là do bố cậu đưa đến."Kỷ Dao Quang nói.Gần như ngay lập tức, Nhan Trị liền hiểu ra, Nhan Anh Huân đây là sợ Kỷ Dao Quang vì sự cố chấp của cậu lúc trước mà tức giận , không chịu giúp đỡ cậu nữa . Mà Kỷ Dao Quang lại làm người rất có nguyên tắc , tham tiền là thật nhưng cũng luôn rõ ràng ' vô công bất thụ lộc ' , nên ông mới nghĩ ra cách này , chủ động mang cơ hội kiếm tiền đến cửa cho Kỷ Dao Quang.Đột nhiên, trong đầu Nhan Trị lóe lên một ý nghĩ kỳ quái , lúc nãy Kỷ Dao Quang nói nhóm tổ tông muốn thử thách cậu thêm nữa, chẳng lẽ là thử thách về tiền tài ?Nhan Trị lắc đầu, phủ nhận suy nghĩ này ngay khi nó vừa mới manh nha nảy sinh.Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, tông môn lợi hại như vậy, cho dù Kỷ Dao Quang là người như vậy, cũng không có nghĩa cô có thể đại biểu cho toàn thể, tông môn không thể đều là người như vậy !Nhạn Trị lúc này còn không biết rằng , cậu vậy mà đã chạm vào chân tướng , chỉ cần cậu tự tin hơn một chút , chỉ cần cậu trực tiếp bỏ ' chẳng lẽ là ' đi ! 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhan Trị nghe vậy, nhìn chằm chằm vào nén hương.Thời gian từng chút trôi qua, Nhan Trị không biết mình đã quỳ bao lâu, đúng lúc cậu tưởng sắp kết thúc.Đột nhiên, một cơn gió từ bên ngoài thổi vào, trực tiếp thổi tắt nén hương!Nhan Trị không thể tin nổi, nhìn về phía Kỷ Dao Quang, "Đây là sao?""Chuyện này..." Kỷ Dao Quang nhìn bài vị của nhóm tổ tông cảm thấy không nói lên lời , đầu giật giật , lại quay lại nhìn Nhan Trị , châm chước nói: "Chuyện này, xem như là, nhóm tổ tông còn phải thử thách cậu thêm nữa."Nhan Trị:...Kỷ Dao Quang không cho Nhan Trị thời gian để cảm thán, nói: "Được rồi, thu dọn đồ đạc, đi xuống núi với tôi."Nhan Trị cau mày, "Vậy, tôi coi như là gì?" "Coi như cậu là đệ tử chưa quá môn đi , còn đang chờ thử thách xét duyệt cái loại này . Cậu cùng tôi xuống núi đi xử lý việc này , xong việc quay lại đây thử lại một lần ."Kỷ Dao Quang nói.Nhan Trị nghe vậy, ngẩng đầu lên, "A ! Không phải cô không định đuổi tôi xuống núi?" "Tôi không phải đã nói rồi sao, cậu đi xuống núi cùng tôi, là để xử lý việc. Nghe rõ ?"Kỷ Dao Quang còn lầm bầm bổ sung : "Cậu thật sự có một người bố tốt lắm đấy . Sau này , phải hiếu thuận với ông ấy nhé ."Nhan Trị mơ hồ nghe thấy những lời phía sau, nhưng không chắc chắn, còn tưởng mình nghe nhầm.Mãi đến khi xuống núi, nhìn thấy Nhan Anh Huân, Nhan Trị mới chắc chắn, mình không nghe nhầm."Vậy, nhiệm vụ của chúng ta, có liên quan đến bố tôi?""Nói chính xác, là do bố cậu đưa đến."Kỷ Dao Quang nói.Gần như ngay lập tức, Nhan Trị liền hiểu ra, Nhan Anh Huân đây là sợ Kỷ Dao Quang vì sự cố chấp của cậu lúc trước mà tức giận , không chịu giúp đỡ cậu nữa . Mà Kỷ Dao Quang lại làm người rất có nguyên tắc , tham tiền là thật nhưng cũng luôn rõ ràng ' vô công bất thụ lộc ' , nên ông mới nghĩ ra cách này , chủ động mang cơ hội kiếm tiền đến cửa cho Kỷ Dao Quang.Đột nhiên, trong đầu Nhan Trị lóe lên một ý nghĩ kỳ quái , lúc nãy Kỷ Dao Quang nói nhóm tổ tông muốn thử thách cậu thêm nữa, chẳng lẽ là thử thách về tiền tài ?Nhan Trị lắc đầu, phủ nhận suy nghĩ này ngay khi nó vừa mới manh nha nảy sinh.Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, tông môn lợi hại như vậy, cho dù Kỷ Dao Quang là người như vậy, cũng không có nghĩa cô có thể đại biểu cho toàn thể, tông môn không thể đều là người như vậy !Nhạn Trị lúc này còn không biết rằng , cậu vậy mà đã chạm vào chân tướng , chỉ cần cậu tự tin hơn một chút , chỉ cần cậu trực tiếp bỏ ' chẳng lẽ là ' đi ! 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhan Trị nghe vậy, nhìn chằm chằm vào nén hương.Thời gian từng chút trôi qua, Nhan Trị không biết mình đã quỳ bao lâu, đúng lúc cậu tưởng sắp kết thúc.Đột nhiên, một cơn gió từ bên ngoài thổi vào, trực tiếp thổi tắt nén hương!Nhan Trị không thể tin nổi, nhìn về phía Kỷ Dao Quang, "Đây là sao?""Chuyện này..." Kỷ Dao Quang nhìn bài vị của nhóm tổ tông cảm thấy không nói lên lời , đầu giật giật , lại quay lại nhìn Nhan Trị , châm chước nói: "Chuyện này, xem như là, nhóm tổ tông còn phải thử thách cậu thêm nữa."Nhan Trị:...Kỷ Dao Quang không cho Nhan Trị thời gian để cảm thán, nói: "Được rồi, thu dọn đồ đạc, đi xuống núi với tôi."Nhan Trị cau mày, "Vậy, tôi coi như là gì?" "Coi như cậu là đệ tử chưa quá môn đi , còn đang chờ thử thách xét duyệt cái loại này . Cậu cùng tôi xuống núi đi xử lý việc này , xong việc quay lại đây thử lại một lần ."Kỷ Dao Quang nói.Nhan Trị nghe vậy, ngẩng đầu lên, "A ! Không phải cô không định đuổi tôi xuống núi?" "Tôi không phải đã nói rồi sao, cậu đi xuống núi cùng tôi, là để xử lý việc. Nghe rõ ?"Kỷ Dao Quang còn lầm bầm bổ sung : "Cậu thật sự có một người bố tốt lắm đấy . Sau này , phải hiếu thuận với ông ấy nhé ."Nhan Trị mơ hồ nghe thấy những lời phía sau, nhưng không chắc chắn, còn tưởng mình nghe nhầm.Mãi đến khi xuống núi, nhìn thấy Nhan Anh Huân, Nhan Trị mới chắc chắn, mình không nghe nhầm."Vậy, nhiệm vụ của chúng ta, có liên quan đến bố tôi?""Nói chính xác, là do bố cậu đưa đến."Kỷ Dao Quang nói.Gần như ngay lập tức, Nhan Trị liền hiểu ra, Nhan Anh Huân đây là sợ Kỷ Dao Quang vì sự cố chấp của cậu lúc trước mà tức giận , không chịu giúp đỡ cậu nữa . Mà Kỷ Dao Quang lại làm người rất có nguyên tắc , tham tiền là thật nhưng cũng luôn rõ ràng ' vô công bất thụ lộc ' , nên ông mới nghĩ ra cách này , chủ động mang cơ hội kiếm tiền đến cửa cho Kỷ Dao Quang.Đột nhiên, trong đầu Nhan Trị lóe lên một ý nghĩ kỳ quái , lúc nãy Kỷ Dao Quang nói nhóm tổ tông muốn thử thách cậu thêm nữa, chẳng lẽ là thử thách về tiền tài ?Nhan Trị lắc đầu, phủ nhận suy nghĩ này ngay khi nó vừa mới manh nha nảy sinh.Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, tông môn lợi hại như vậy, cho dù Kỷ Dao Quang là người như vậy, cũng không có nghĩa cô có thể đại biểu cho toàn thể, tông môn không thể đều là người như vậy !Nhạn Trị lúc này còn không biết rằng , cậu vậy mà đã chạm vào chân tướng , chỉ cần cậu tự tin hơn một chút , chỉ cần cậu trực tiếp bỏ ' chẳng lẽ là ' đi ! 

Chương 467: Chương 467