Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 212: Chương 212

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Ánh mắt nguy hiểm lóe sáng, nắm đ.ấ.m dùng lực lớn đ.ấ.m thẳng vào mặt đối phương, đồng thời đầu gối vung ra sau lấy đà húc mạnh vào bụng Richar, khiến hắn ta bay ra xa một đoạn nằm thẳng xuống đất không động đậy nổi.Mọi người xung quanh nín thinh lặng ngắt như tờ. Không biểu sao đột nhiên Richar lao lên tấn công người ta, rồi sau đó chỉ trong một chiêu bị hạ gục không nhúc nhích nổi.Trọng tài tới lay gọi nhưng người đã bất tỉnh, cũng may vẫn còn thở xác định không nghiêm trọng. Gọi người xung quanh đến mang hắn di chuyển rời đi chữa trị.Có lẽ xương quai hàm và xương bụng của Richar không ổn. Đòn Muay Thai vừa nãy quá tàn nhẫn, ít nhất hắn ta sẽ phải nằm một chỗ mấy tháng là ít.Đàm Đàmchạy lại bên cạnh Cố Thần Vũ, còn chưa kịp hỏi anh có sao không thì người đã bị ôm lấy. Hai bàn tay mạnh mẽ ôm chặt eo siết cô vào lòng, cả cơ thể được anh che phủ nằm trọn trong n.g.ự.c anh.“Đây mới là điều anh muốn.”Cảm xúc của Cố Thần Vũ liên tục thay đổi, phấn khích vì chiến thắng sau đó lại tức giận muốn bùng phát. Nhưng tất cả anh không bộc lộ ra ngoài, gương mặt bình tĩnh như không có gì xảy ra.Cho đến khi nhìn thấy cô, chỉ cần vừa nhìn vào ánh mắt ấy, ngòi nổ tự động kéo nút bật khóa. Ánh mắt sáng rực, hơi nóng cơ thể tỏa ra giam lấy người đối diện.Giây phút này đã không thể kìm chế được những suy nghĩ mong muốn nhất, bộc phát ra theo lẽ tự nhiên.Nói dứt câu hắn ôm cô vào lòng, quay lưng mình lại phía mọi người. Một tay ghì chặt eo thon, tay kia nâng cằm cô buộc cô phải đối diện với mình.Đàm Đàm còn chưa khống chế nổi nhịp tim đang đập dồn dập thì gương mặt anh phóng đại ngay trước mặt, sau đó môi đã bị chiếm lấy.Hơi thở nóng bỏng, ánh mắt chiếm hữu và vòng ôm siết của anh khiến cô ngơ ngác không kịp hoàn hồn mặc anh mút hôn.Cố Thần Vũ lúc đầu chỉ muốn chạm nhẹ môi cô rồi buông tha, nhưng hắn đã đánh giá cao định lực của mình và xem thấp sự cuốn hút của cô.Ngay khi chạm vào đôi môi mềm mại ngát hương kia hắn biết hắn thất bại rồi. Tự động buông bỏ vũ khí đầu hàng chìm đắm vào nụ hôn mê người này.Vuốt ve gặm cắn mút lấy bên ngoài chỉ càng làm ham muốn tăng lên, hắn muốn nhiều hơn nữa. Mạnh mẽ buộc cô phải mở miệng đón nhận nụ hôn sâu đòi hỏi của mình.Hàm răng nhỏ dưới sự tấn công mãnh liệt của hắn phải hé miệng lấy hơi, nhân lúc này quân địch tràn vào cổng thành thất thủ. Chiếc lưỡi đinh hương chưa kịp chốn đã bị cuốn lấy, sau đó chỉ có thể mặc anh càn quấy chiếm hết tất cả.Vân Mộng Hạ VũĐàm Đàm tay đang ôm eo anh run rẩy sắp không nắm được nữa, hai mắt ngỡ ngàng không kịp phòng bị đối diện đôi mắt sâu hút nóng bỏng sáng rực của anh. Cả thể xác và linh hồn bị lôi kéo chìm sâu, cuối cùng chỉ biết bị động mặc anh đòi hỏi.

Ánh mắt nguy hiểm lóe sáng, nắm đ.ấ.m dùng lực lớn đ.ấ.m thẳng vào mặt đối phương, đồng thời đầu gối vung ra sau lấy đà húc mạnh vào bụng Richar, khiến hắn ta bay ra xa một đoạn nằm thẳng xuống đất không động đậy nổi.

Mọi người xung quanh nín thinh lặng ngắt như tờ. Không biểu sao đột nhiên Richar lao lên tấn công người ta, rồi sau đó chỉ trong một chiêu bị hạ gục không nhúc nhích nổi.

Trọng tài tới lay gọi nhưng người đã bất tỉnh, cũng may vẫn còn thở xác định không nghiêm trọng. Gọi người xung quanh đến mang hắn di chuyển rời đi chữa trị.

Có lẽ xương quai hàm và xương bụng của Richar không ổn. Đòn Muay Thai vừa nãy quá tàn nhẫn, ít nhất hắn ta sẽ phải nằm một chỗ mấy tháng là ít.

Đàm Đàmchạy lại bên cạnh Cố Thần Vũ, còn chưa kịp hỏi anh có sao không thì người đã bị ôm lấy. Hai bàn tay mạnh mẽ ôm chặt eo siết cô vào lòng, cả cơ thể được anh che phủ nằm trọn trong n.g.ự.c anh.

“Đây mới là điều anh muốn.”

Cảm xúc của Cố Thần Vũ liên tục thay đổi, phấn khích vì chiến thắng sau đó lại tức giận muốn bùng phát. Nhưng tất cả anh không bộc lộ ra ngoài, gương mặt bình tĩnh như không có gì xảy ra.

Cho đến khi nhìn thấy cô, chỉ cần vừa nhìn vào ánh mắt ấy, ngòi nổ tự động kéo nút bật khóa. Ánh mắt sáng rực, hơi nóng cơ thể tỏa ra giam lấy người đối diện.

Giây phút này đã không thể kìm chế được những suy nghĩ mong muốn nhất, bộc phát ra theo lẽ tự nhiên.

Nói dứt câu hắn ôm cô vào lòng, quay lưng mình lại phía mọi người. Một tay ghì chặt eo thon, tay kia nâng cằm cô buộc cô phải đối diện với mình.

Đàm Đàm còn chưa khống chế nổi nhịp tim đang đập dồn dập thì gương mặt anh phóng đại ngay trước mặt, sau đó môi đã bị chiếm lấy.

Hơi thở nóng bỏng, ánh mắt chiếm hữu và vòng ôm siết của anh khiến cô ngơ ngác không kịp hoàn hồn mặc anh mút hôn.

Cố Thần Vũ lúc đầu chỉ muốn chạm nhẹ môi cô rồi buông tha, nhưng hắn đã đánh giá cao định lực của mình và xem thấp sự cuốn hút của cô.

Ngay khi chạm vào đôi môi mềm mại ngát hương kia hắn biết hắn thất bại rồi. Tự động buông bỏ vũ khí đầu hàng chìm đắm vào nụ hôn mê người này.

Vuốt ve gặm cắn mút lấy bên ngoài chỉ càng làm ham muốn tăng lên, hắn muốn nhiều hơn nữa. Mạnh mẽ buộc cô phải mở miệng đón nhận nụ hôn sâu đòi hỏi của mình.

Hàm răng nhỏ dưới sự tấn công mãnh liệt của hắn phải hé miệng lấy hơi, nhân lúc này quân địch tràn vào cổng thành thất thủ. Chiếc lưỡi đinh hương chưa kịp chốn đã bị cuốn lấy, sau đó chỉ có thể mặc anh càn quấy chiếm hết tất cả.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đàm Đàm tay đang ôm eo anh run rẩy sắp không nắm được nữa, hai mắt ngỡ ngàng không kịp phòng bị đối diện đôi mắt sâu hút nóng bỏng sáng rực của anh. Cả thể xác và linh hồn bị lôi kéo chìm sâu, cuối cùng chỉ biết bị động mặc anh đòi hỏi.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Ánh mắt nguy hiểm lóe sáng, nắm đ.ấ.m dùng lực lớn đ.ấ.m thẳng vào mặt đối phương, đồng thời đầu gối vung ra sau lấy đà húc mạnh vào bụng Richar, khiến hắn ta bay ra xa một đoạn nằm thẳng xuống đất không động đậy nổi.Mọi người xung quanh nín thinh lặng ngắt như tờ. Không biểu sao đột nhiên Richar lao lên tấn công người ta, rồi sau đó chỉ trong một chiêu bị hạ gục không nhúc nhích nổi.Trọng tài tới lay gọi nhưng người đã bất tỉnh, cũng may vẫn còn thở xác định không nghiêm trọng. Gọi người xung quanh đến mang hắn di chuyển rời đi chữa trị.Có lẽ xương quai hàm và xương bụng của Richar không ổn. Đòn Muay Thai vừa nãy quá tàn nhẫn, ít nhất hắn ta sẽ phải nằm một chỗ mấy tháng là ít.Đàm Đàmchạy lại bên cạnh Cố Thần Vũ, còn chưa kịp hỏi anh có sao không thì người đã bị ôm lấy. Hai bàn tay mạnh mẽ ôm chặt eo siết cô vào lòng, cả cơ thể được anh che phủ nằm trọn trong n.g.ự.c anh.“Đây mới là điều anh muốn.”Cảm xúc của Cố Thần Vũ liên tục thay đổi, phấn khích vì chiến thắng sau đó lại tức giận muốn bùng phát. Nhưng tất cả anh không bộc lộ ra ngoài, gương mặt bình tĩnh như không có gì xảy ra.Cho đến khi nhìn thấy cô, chỉ cần vừa nhìn vào ánh mắt ấy, ngòi nổ tự động kéo nút bật khóa. Ánh mắt sáng rực, hơi nóng cơ thể tỏa ra giam lấy người đối diện.Giây phút này đã không thể kìm chế được những suy nghĩ mong muốn nhất, bộc phát ra theo lẽ tự nhiên.Nói dứt câu hắn ôm cô vào lòng, quay lưng mình lại phía mọi người. Một tay ghì chặt eo thon, tay kia nâng cằm cô buộc cô phải đối diện với mình.Đàm Đàm còn chưa khống chế nổi nhịp tim đang đập dồn dập thì gương mặt anh phóng đại ngay trước mặt, sau đó môi đã bị chiếm lấy.Hơi thở nóng bỏng, ánh mắt chiếm hữu và vòng ôm siết của anh khiến cô ngơ ngác không kịp hoàn hồn mặc anh mút hôn.Cố Thần Vũ lúc đầu chỉ muốn chạm nhẹ môi cô rồi buông tha, nhưng hắn đã đánh giá cao định lực của mình và xem thấp sự cuốn hút của cô.Ngay khi chạm vào đôi môi mềm mại ngát hương kia hắn biết hắn thất bại rồi. Tự động buông bỏ vũ khí đầu hàng chìm đắm vào nụ hôn mê người này.Vuốt ve gặm cắn mút lấy bên ngoài chỉ càng làm ham muốn tăng lên, hắn muốn nhiều hơn nữa. Mạnh mẽ buộc cô phải mở miệng đón nhận nụ hôn sâu đòi hỏi của mình.Hàm răng nhỏ dưới sự tấn công mãnh liệt của hắn phải hé miệng lấy hơi, nhân lúc này quân địch tràn vào cổng thành thất thủ. Chiếc lưỡi đinh hương chưa kịp chốn đã bị cuốn lấy, sau đó chỉ có thể mặc anh càn quấy chiếm hết tất cả.Vân Mộng Hạ VũĐàm Đàm tay đang ôm eo anh run rẩy sắp không nắm được nữa, hai mắt ngỡ ngàng không kịp phòng bị đối diện đôi mắt sâu hút nóng bỏng sáng rực của anh. Cả thể xác và linh hồn bị lôi kéo chìm sâu, cuối cùng chỉ biết bị động mặc anh đòi hỏi.

Chương 212: Chương 212