Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 473: Chương 473

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vừa nghe thấy năm ngàn vạn , anh ta liền nghĩ đến số tiền tiết kiệm của mình.Anh ta cứ tưởng là trùng hợp, giờ xem ra, rõ ràng là Kỷ Dao Quang cố ý vì này !Chung Thạch hiểu rõ con trai mình, nhìn dáng vẻ kia của Chung Hán Võ, liền biết anh ta chắc chắn có số tiền này, chỉ là luyến tiếc bỏ ra mà thôi."Được lắm ! Chúng Hán Võ ! Lão tử vất vả nuôi anh bao nhiêu năm, số tiền anh tiêu của lão tử không biết là bao nhiêu lần năm ngàn vạn , giờ bảo anh bỏ ra năm ngàn vạn, cũng dong dong dài dài không quyết . Nếu anh còn như vậy, thì tài sản của tôi , anh cũng đừng mong thừa kế!"Chung Thạch tức giận, không quan tâm Kỷ Dao Quang và những người ngoài khác còn đang ở đó, đem lời nói thẳng ra.Lời vừa nói ra, sắc mặt mấy người nhà họ Chung đều thay đổi.Chung Thạch xem ra không ổn rồi , không biết bất cứ lúc nào sẽ rời đi . Chung Thạch rời đi đối với bọn họ cũng không hẳn là việc xấu . Nhưng, rất nhiều cổ phần và tiền bạc đều nằm trong tay ông ta."Bố, con còn chưa nói gì mà . Con có nói là con không muốn đâu !"Chung Hán Võ vội vàng bày tỏ lòng trung thành.Kỷ Dao Quang đứng bên cạnh lắc  lắcđầu, Chung Thạch này xem ra là người có khí phách, nhưng con trai thì lại không giống ông ta như vậy . Đều là những người chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt.Nếu lúc trước sư phụ đồng ý cho cô mấy trăm triệu , cô chắc chắn đôi mắt sẽ không nháy một chút mà đưa ra năm ngàn vạn .Nhan Anh Huân cau mày, Nhan Trị tuy không giống Chung Hán Võ, nhưng là bạn bè nhiều năm với Chung Thạch, nhìn thấy bạn bè lúc tuổi già sức yếu bệnh tật quấn thân lại rơi vào cảnh thê thảm như vậy, không khỏi có chút đồng cảm."Nếu anh đã nói là anh ' không nói không muốn ', vậy thì bây giờ đưa cho Thiên sư năm ngàn vạn đi!"Chung Thạch đúng lý hợp tình nói .Chung Hán Võ đã chuẩn bị sẵn một đống lý do, tất cả đều bị câu nói của Chung Thạch đổ về trong cổ họng , không nói nên lời ."Bố, con không phải không muốn, con...""Thôi được rồi." Nhan Anh Huân thấy Chung Hắn Võ còn do do dự dự , liền đứng ra thêm mắm thêm muối "Như thế này đi , nếu cháu trai không muốn , thì khoản tiền này tôi ra , coi như giúp đỡ bạn tốt .""Đại sư, bây giờ tôi đưa cho cô."NgaNhan Anh Huân vừa nói, liền định tìm người chuyển tiền cho Kỷ Dao Quang.Năng lực hành động dứt khoát ,thao tác nhanh chóng của Nhan Anh Huân khiến Chung Hán Võ sợ hãi, anh ta vội vàng nói: "Không cần, không cần, bác, để con lo! Con vừa nhớ ra rồi, tiền tiết kiệm của con, gom góp lại, vẫn có đủ." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vừa nghe thấy năm ngàn vạn , anh ta liền nghĩ đến số tiền tiết kiệm của mình.Anh ta cứ tưởng là trùng hợp, giờ xem ra, rõ ràng là Kỷ Dao Quang cố ý vì này !Chung Thạch hiểu rõ con trai mình, nhìn dáng vẻ kia của Chung Hán Võ, liền biết anh ta chắc chắn có số tiền này, chỉ là luyến tiếc bỏ ra mà thôi."Được lắm ! Chúng Hán Võ ! Lão tử vất vả nuôi anh bao nhiêu năm, số tiền anh tiêu của lão tử không biết là bao nhiêu lần năm ngàn vạn , giờ bảo anh bỏ ra năm ngàn vạn, cũng dong dong dài dài không quyết . Nếu anh còn như vậy, thì tài sản của tôi , anh cũng đừng mong thừa kế!"Chung Thạch tức giận, không quan tâm Kỷ Dao Quang và những người ngoài khác còn đang ở đó, đem lời nói thẳng ra.Lời vừa nói ra, sắc mặt mấy người nhà họ Chung đều thay đổi.Chung Thạch xem ra không ổn rồi , không biết bất cứ lúc nào sẽ rời đi . Chung Thạch rời đi đối với bọn họ cũng không hẳn là việc xấu . Nhưng, rất nhiều cổ phần và tiền bạc đều nằm trong tay ông ta."Bố, con còn chưa nói gì mà . Con có nói là con không muốn đâu !"Chung Hán Võ vội vàng bày tỏ lòng trung thành.Kỷ Dao Quang đứng bên cạnh lắc  lắcđầu, Chung Thạch này xem ra là người có khí phách, nhưng con trai thì lại không giống ông ta như vậy . Đều là những người chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt.Nếu lúc trước sư phụ đồng ý cho cô mấy trăm triệu , cô chắc chắn đôi mắt sẽ không nháy một chút mà đưa ra năm ngàn vạn .Nhan Anh Huân cau mày, Nhan Trị tuy không giống Chung Hán Võ, nhưng là bạn bè nhiều năm với Chung Thạch, nhìn thấy bạn bè lúc tuổi già sức yếu bệnh tật quấn thân lại rơi vào cảnh thê thảm như vậy, không khỏi có chút đồng cảm."Nếu anh đã nói là anh ' không nói không muốn ', vậy thì bây giờ đưa cho Thiên sư năm ngàn vạn đi!"Chung Thạch đúng lý hợp tình nói .Chung Hán Võ đã chuẩn bị sẵn một đống lý do, tất cả đều bị câu nói của Chung Thạch đổ về trong cổ họng , không nói nên lời ."Bố, con không phải không muốn, con...""Thôi được rồi." Nhan Anh Huân thấy Chung Hắn Võ còn do do dự dự , liền đứng ra thêm mắm thêm muối "Như thế này đi , nếu cháu trai không muốn , thì khoản tiền này tôi ra , coi như giúp đỡ bạn tốt .""Đại sư, bây giờ tôi đưa cho cô."NgaNhan Anh Huân vừa nói, liền định tìm người chuyển tiền cho Kỷ Dao Quang.Năng lực hành động dứt khoát ,thao tác nhanh chóng của Nhan Anh Huân khiến Chung Hán Võ sợ hãi, anh ta vội vàng nói: "Không cần, không cần, bác, để con lo! Con vừa nhớ ra rồi, tiền tiết kiệm của con, gom góp lại, vẫn có đủ." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vừa nghe thấy năm ngàn vạn , anh ta liền nghĩ đến số tiền tiết kiệm của mình.Anh ta cứ tưởng là trùng hợp, giờ xem ra, rõ ràng là Kỷ Dao Quang cố ý vì này !Chung Thạch hiểu rõ con trai mình, nhìn dáng vẻ kia của Chung Hán Võ, liền biết anh ta chắc chắn có số tiền này, chỉ là luyến tiếc bỏ ra mà thôi."Được lắm ! Chúng Hán Võ ! Lão tử vất vả nuôi anh bao nhiêu năm, số tiền anh tiêu của lão tử không biết là bao nhiêu lần năm ngàn vạn , giờ bảo anh bỏ ra năm ngàn vạn, cũng dong dong dài dài không quyết . Nếu anh còn như vậy, thì tài sản của tôi , anh cũng đừng mong thừa kế!"Chung Thạch tức giận, không quan tâm Kỷ Dao Quang và những người ngoài khác còn đang ở đó, đem lời nói thẳng ra.Lời vừa nói ra, sắc mặt mấy người nhà họ Chung đều thay đổi.Chung Thạch xem ra không ổn rồi , không biết bất cứ lúc nào sẽ rời đi . Chung Thạch rời đi đối với bọn họ cũng không hẳn là việc xấu . Nhưng, rất nhiều cổ phần và tiền bạc đều nằm trong tay ông ta."Bố, con còn chưa nói gì mà . Con có nói là con không muốn đâu !"Chung Hán Võ vội vàng bày tỏ lòng trung thành.Kỷ Dao Quang đứng bên cạnh lắc  lắcđầu, Chung Thạch này xem ra là người có khí phách, nhưng con trai thì lại không giống ông ta như vậy . Đều là những người chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt.Nếu lúc trước sư phụ đồng ý cho cô mấy trăm triệu , cô chắc chắn đôi mắt sẽ không nháy một chút mà đưa ra năm ngàn vạn .Nhan Anh Huân cau mày, Nhan Trị tuy không giống Chung Hán Võ, nhưng là bạn bè nhiều năm với Chung Thạch, nhìn thấy bạn bè lúc tuổi già sức yếu bệnh tật quấn thân lại rơi vào cảnh thê thảm như vậy, không khỏi có chút đồng cảm."Nếu anh đã nói là anh ' không nói không muốn ', vậy thì bây giờ đưa cho Thiên sư năm ngàn vạn đi!"Chung Thạch đúng lý hợp tình nói .Chung Hán Võ đã chuẩn bị sẵn một đống lý do, tất cả đều bị câu nói của Chung Thạch đổ về trong cổ họng , không nói nên lời ."Bố, con không phải không muốn, con...""Thôi được rồi." Nhan Anh Huân thấy Chung Hắn Võ còn do do dự dự , liền đứng ra thêm mắm thêm muối "Như thế này đi , nếu cháu trai không muốn , thì khoản tiền này tôi ra , coi như giúp đỡ bạn tốt .""Đại sư, bây giờ tôi đưa cho cô."NgaNhan Anh Huân vừa nói, liền định tìm người chuyển tiền cho Kỷ Dao Quang.Năng lực hành động dứt khoát ,thao tác nhanh chóng của Nhan Anh Huân khiến Chung Hán Võ sợ hãi, anh ta vội vàng nói: "Không cần, không cần, bác, để con lo! Con vừa nhớ ra rồi, tiền tiết kiệm của con, gom góp lại, vẫn có đủ." 

Chương 473: Chương 473