Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 486: Chương 486
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Những người khác nghe thấy, cũng sợ hãi hét lên, tất cả mấy người nam nhân có mặt tại hiện trường loạn thành một đoàn ."A a a, c.h.ế.t người rồi, c.h.ế.t người rồi!"Từ Lập Siêu nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, chúng tôi không g.i.ế.t người, chắc chắn là do người khác làm, chúng tôi phải đi báo cảnh sát!""Không cần báo cảnh sát, có báo cũng không ai có thể phân xử vụ này đâu , người này c.h.ế.t đã hơn một trăm năm rồi.""Hả?"Từ Lập Siêu không ngờ tới, nhưng sau khi phản ứng lại, càng sợ hãi hơn.Hàng ngày bọn họ đều bước qua bậc cửa này, vừa nghĩ đến bên dưới vậy mà có một người ch.ế.t, Từ Lập Siêu lập tức cảm thấy da gà mọc lan tràn ."Đại sư, tại ... tại sao thứ đó lại xuất hiện ở đây?" Từ Lập Siêu tiếp tục hỏi. "Trước đó tôi đã nói rồi, việc các người không thể có con gái , là do nhóm tổ tông của các người lưu lại ." Kỷ Dao Quang thản nhiên nói: "Đây chính là lý do . Năm xưa , nhóm tổ tông nhà các người , vì không muốn con gái, nên sau khi sinh đứa nhỏ này ra , vì là con gái, liền trực tiếp bóp c.h.ế.t cô bé.""Nhưng họ cảm thấy , làm như vậy vẫn còn chưa đủ, nếu sau này vẫn sẽ sinh con gái nữa thì phải làm sao ? Bọn họ không thể cứ chờ một cái thai đủ ngày đủ tháng , sau đó , lại sinh ra con gái , rồi lại làm lại từ đâu được , như vậy là quá lâu ! Họ muốn có con trai ! Cho nên , lúc đó , đã có người nghĩ ra được một cách , đó là chặt cô bé đầu tiên thành từng khúc, từng khúc như vậy , sau đó , đem những mảnh vụn đó , chôn ở cửa ra vào, làm thành bậc cửa.""Như vậy, mỗi khi có một người đi qua bậc cửa này, một bàn chân sẽ giẫm xuống, giẫm lên xương cốt của cô bé , khiến những cô bé khác nhìn thấy vậy liền không dám đến đầu thai vào nhà bọn họ nữa . Vì vậy, các người đương nhiên không thể sinh con gái, nào có cô bé nào dám đầu thai vào nhà các người đâu ! "Kỷ Dao Quang nói xong, mọi người nhà họ Từ đều sững sờ tại chỗ.NgaBọn họ không ngờ tới, vậy mà nguyên nhân lại tàn khốc như vậy .Phương pháp này đúng là quá hiệu quả !Ba đời nhà bọn họ, cho đến nay , đều không có nổi một mụn con gái.Nhưng cách làm này, thật sự là quá ngoan độc![Hừ, một trăm năm trước nhiều gia đình , nhiều người chính là như vậy. Nhưng bây giờ mặc dù thời đại đã khác , các quan niệm xã hội xưa cũ dần dần bị xoá bỏ , nhưng đâu đó , vẫn còn những con người như vậy. Chẳng nói đâu xa , tôi có một người bạn , chúng tôi là thực tập sinh cùng một chỗ , cô ấy tên là Sơ Thăng . Trong thời gian cùng làm thực tập sinh , quan hệ của chúng tôi khá tốt, có một lần cô ấy đến nhà tôi chơi , sau đó cô ấy nói , rất hâm mộ tôi có được bố mẹ yêu thương mình như vậy . Khi đó tôi còn rất ngạc nhiên , hỏi cô ấy là vậy bố mẹ cô ấy không yêu cô ấy sao ? Cô ấy không trực tiếp trả lời câu hỏi đó , mà hỏi tôi một câu hỏi lúc đó tôi cho là chả liên quan gì , cô ấy hỏi tôi : ' Cậu có biết ban đầu tên tôi là gì không ?'. Mọi người đoán xem , tên ban đầu của cô ấy là gì ?]
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Những người khác nghe thấy, cũng sợ hãi hét lên, tất cả mấy người nam nhân có mặt tại hiện trường loạn thành một đoàn ."A a a, c.h.ế.t người rồi, c.h.ế.t người rồi!"Từ Lập Siêu nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, chúng tôi không g.i.ế.t người, chắc chắn là do người khác làm, chúng tôi phải đi báo cảnh sát!""Không cần báo cảnh sát, có báo cũng không ai có thể phân xử vụ này đâu , người này c.h.ế.t đã hơn một trăm năm rồi.""Hả?"Từ Lập Siêu không ngờ tới, nhưng sau khi phản ứng lại, càng sợ hãi hơn.Hàng ngày bọn họ đều bước qua bậc cửa này, vừa nghĩ đến bên dưới vậy mà có một người ch.ế.t, Từ Lập Siêu lập tức cảm thấy da gà mọc lan tràn ."Đại sư, tại ... tại sao thứ đó lại xuất hiện ở đây?" Từ Lập Siêu tiếp tục hỏi. "Trước đó tôi đã nói rồi, việc các người không thể có con gái , là do nhóm tổ tông của các người lưu lại ." Kỷ Dao Quang thản nhiên nói: "Đây chính là lý do . Năm xưa , nhóm tổ tông nhà các người , vì không muốn con gái, nên sau khi sinh đứa nhỏ này ra , vì là con gái, liền trực tiếp bóp c.h.ế.t cô bé.""Nhưng họ cảm thấy , làm như vậy vẫn còn chưa đủ, nếu sau này vẫn sẽ sinh con gái nữa thì phải làm sao ? Bọn họ không thể cứ chờ một cái thai đủ ngày đủ tháng , sau đó , lại sinh ra con gái , rồi lại làm lại từ đâu được , như vậy là quá lâu ! Họ muốn có con trai ! Cho nên , lúc đó , đã có người nghĩ ra được một cách , đó là chặt cô bé đầu tiên thành từng khúc, từng khúc như vậy , sau đó , đem những mảnh vụn đó , chôn ở cửa ra vào, làm thành bậc cửa.""Như vậy, mỗi khi có một người đi qua bậc cửa này, một bàn chân sẽ giẫm xuống, giẫm lên xương cốt của cô bé , khiến những cô bé khác nhìn thấy vậy liền không dám đến đầu thai vào nhà bọn họ nữa . Vì vậy, các người đương nhiên không thể sinh con gái, nào có cô bé nào dám đầu thai vào nhà các người đâu ! "Kỷ Dao Quang nói xong, mọi người nhà họ Từ đều sững sờ tại chỗ.NgaBọn họ không ngờ tới, vậy mà nguyên nhân lại tàn khốc như vậy .Phương pháp này đúng là quá hiệu quả !Ba đời nhà bọn họ, cho đến nay , đều không có nổi một mụn con gái.Nhưng cách làm này, thật sự là quá ngoan độc![Hừ, một trăm năm trước nhiều gia đình , nhiều người chính là như vậy. Nhưng bây giờ mặc dù thời đại đã khác , các quan niệm xã hội xưa cũ dần dần bị xoá bỏ , nhưng đâu đó , vẫn còn những con người như vậy. Chẳng nói đâu xa , tôi có một người bạn , chúng tôi là thực tập sinh cùng một chỗ , cô ấy tên là Sơ Thăng . Trong thời gian cùng làm thực tập sinh , quan hệ của chúng tôi khá tốt, có một lần cô ấy đến nhà tôi chơi , sau đó cô ấy nói , rất hâm mộ tôi có được bố mẹ yêu thương mình như vậy . Khi đó tôi còn rất ngạc nhiên , hỏi cô ấy là vậy bố mẹ cô ấy không yêu cô ấy sao ? Cô ấy không trực tiếp trả lời câu hỏi đó , mà hỏi tôi một câu hỏi lúc đó tôi cho là chả liên quan gì , cô ấy hỏi tôi : ' Cậu có biết ban đầu tên tôi là gì không ?'. Mọi người đoán xem , tên ban đầu của cô ấy là gì ?]
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Những người khác nghe thấy, cũng sợ hãi hét lên, tất cả mấy người nam nhân có mặt tại hiện trường loạn thành một đoàn ."A a a, c.h.ế.t người rồi, c.h.ế.t người rồi!"Từ Lập Siêu nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, chúng tôi không g.i.ế.t người, chắc chắn là do người khác làm, chúng tôi phải đi báo cảnh sát!""Không cần báo cảnh sát, có báo cũng không ai có thể phân xử vụ này đâu , người này c.h.ế.t đã hơn một trăm năm rồi.""Hả?"Từ Lập Siêu không ngờ tới, nhưng sau khi phản ứng lại, càng sợ hãi hơn.Hàng ngày bọn họ đều bước qua bậc cửa này, vừa nghĩ đến bên dưới vậy mà có một người ch.ế.t, Từ Lập Siêu lập tức cảm thấy da gà mọc lan tràn ."Đại sư, tại ... tại sao thứ đó lại xuất hiện ở đây?" Từ Lập Siêu tiếp tục hỏi. "Trước đó tôi đã nói rồi, việc các người không thể có con gái , là do nhóm tổ tông của các người lưu lại ." Kỷ Dao Quang thản nhiên nói: "Đây chính là lý do . Năm xưa , nhóm tổ tông nhà các người , vì không muốn con gái, nên sau khi sinh đứa nhỏ này ra , vì là con gái, liền trực tiếp bóp c.h.ế.t cô bé.""Nhưng họ cảm thấy , làm như vậy vẫn còn chưa đủ, nếu sau này vẫn sẽ sinh con gái nữa thì phải làm sao ? Bọn họ không thể cứ chờ một cái thai đủ ngày đủ tháng , sau đó , lại sinh ra con gái , rồi lại làm lại từ đâu được , như vậy là quá lâu ! Họ muốn có con trai ! Cho nên , lúc đó , đã có người nghĩ ra được một cách , đó là chặt cô bé đầu tiên thành từng khúc, từng khúc như vậy , sau đó , đem những mảnh vụn đó , chôn ở cửa ra vào, làm thành bậc cửa.""Như vậy, mỗi khi có một người đi qua bậc cửa này, một bàn chân sẽ giẫm xuống, giẫm lên xương cốt của cô bé , khiến những cô bé khác nhìn thấy vậy liền không dám đến đầu thai vào nhà bọn họ nữa . Vì vậy, các người đương nhiên không thể sinh con gái, nào có cô bé nào dám đầu thai vào nhà các người đâu ! "Kỷ Dao Quang nói xong, mọi người nhà họ Từ đều sững sờ tại chỗ.NgaBọn họ không ngờ tới, vậy mà nguyên nhân lại tàn khốc như vậy .Phương pháp này đúng là quá hiệu quả !Ba đời nhà bọn họ, cho đến nay , đều không có nổi một mụn con gái.Nhưng cách làm này, thật sự là quá ngoan độc![Hừ, một trăm năm trước nhiều gia đình , nhiều người chính là như vậy. Nhưng bây giờ mặc dù thời đại đã khác , các quan niệm xã hội xưa cũ dần dần bị xoá bỏ , nhưng đâu đó , vẫn còn những con người như vậy. Chẳng nói đâu xa , tôi có một người bạn , chúng tôi là thực tập sinh cùng một chỗ , cô ấy tên là Sơ Thăng . Trong thời gian cùng làm thực tập sinh , quan hệ của chúng tôi khá tốt, có một lần cô ấy đến nhà tôi chơi , sau đó cô ấy nói , rất hâm mộ tôi có được bố mẹ yêu thương mình như vậy . Khi đó tôi còn rất ngạc nhiên , hỏi cô ấy là vậy bố mẹ cô ấy không yêu cô ấy sao ? Cô ấy không trực tiếp trả lời câu hỏi đó , mà hỏi tôi một câu hỏi lúc đó tôi cho là chả liên quan gì , cô ấy hỏi tôi : ' Cậu có biết ban đầu tên tôi là gì không ?'. Mọi người đoán xem , tên ban đầu của cô ấy là gì ?]