Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 490: Chương 490

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Nếu không không muốn có thể sử dụng biện pháp tránh thai mà , bây giờ có không ít biện pháp tránh thai . Hơn nữa , rất nhiều người không muốn sinh con.][Không muốn sinh và không sinh được, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, các người cũng đừng nói những lời này nữa, nếu không người phụ nữ kia xem sẽ càng khó chịu.]Kỷ Dao Quang vội vàng an ủi: "Cô đừng lo lắng, đứa bé không sao, rất khỏe mạnh.""Thật sao?"Đàm Cẩm Di nhìn Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang cắn răng, bỏ đi , dù sao cũng là một sinh mạng . À không, có lẽ là hai , ba ... thậm chí càng nhiều !Cứu một mạng người còn hơn xây bảy toà tháp !Huống chi ở đây còn nhiều tính mạng như vậy . Họ đều là những người vô tội , nhỏ yếu bất lực , chưa từng làm việc gì quá đáng , không đến mức phải ch.ế.t . Tuy thiên ý khó cãi , nhưng biết nhiều người không đáng ch.ế.t sẽ ch.ế.t mà ngồi yên không làm gì sẽ khiến lòng cô cực kỳ khó chịu !Giúp một tay vậy !"Bây giờ cô có phải đang ở trên xe không, nghe tôi! Lập tức xuống xe!"Kỷ Dao Quang vội vàng nói.Đàm Cẩm Di sững người, còn muốn hỏi tại sao.Kết quả Kỷ Dao Quang lại lớn tiếng nói: "Xuống xe!"Tài xế ở hàng ghế trước nghe thấy tiếng, tưởng rằng Đàm Cẩm Di muốn xuống xe, liền dừng xe lại."Người đẹp, cô..." Tài xế vừa định hỏi Đàm Cẩm Di có việc gì, đột nhiên, một chiếc xe tải phía trước lao tới, rồi đ.â.m vào lan can không xa.Nhìn thấy cảnh tượng này, tài xế sợ tè ra quần.Không phải là sợ tè ra quần theo nghĩa bóng, mà là thật sự tè ra quần!Đàm Cẩm Di nhìn sang, lúc này mới phát hiện, tài xế vậy mà lại đeo túi tiểu!"Người đẹp, may nhờ có cô, nếu vừa nãy cô không kêu dừng xe, e rằng bây giờ chúng ta đã c.h.ế.t rồi!"Tài xế nói với vẻ sợ hãi lại may mắn thoát c.h.ế.t trong gang tấc .Nhưng không nghe thấy Đàm Cầm Di trả lời , mà chỉ thấy cô kêu lên thảm thiết: "Không được, tôi sắp sinh rồi!""A!" Đàm Cẩm Di hét lớn.Tài xế luống cuống tay chân, cũng không quan tâm túi tiểu của mình bị tràn ra, vội vàng lái xe, "Cô đừng lo lắng, cô đừng lo lắng, bây giờ tôi đưa cô đến bệnh viện."[Trời ơi, trời ơi, chiếc xe đó cứ thế đ.â.m tới!][Kỷ đại sư đây là đã cứu cô ấy một mạng!][Chỉ có tôi thắc mắc , tài xế đó sao lại đeo túi tiểu sao ?][Kỷ đại sư đây là đã cứu hai mạng người!]NgaMọi người bàn tán xôn xao.Kỷ Dao Quang lại không để tâm đến bọn họ nói , rút điện thoại ra , ấn một dãy số lạ , gọi đi .  

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Nếu không không muốn có thể sử dụng biện pháp tránh thai mà , bây giờ có không ít biện pháp tránh thai . Hơn nữa , rất nhiều người không muốn sinh con.][Không muốn sinh và không sinh được, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, các người cũng đừng nói những lời này nữa, nếu không người phụ nữ kia xem sẽ càng khó chịu.]Kỷ Dao Quang vội vàng an ủi: "Cô đừng lo lắng, đứa bé không sao, rất khỏe mạnh.""Thật sao?"Đàm Cẩm Di nhìn Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang cắn răng, bỏ đi , dù sao cũng là một sinh mạng . À không, có lẽ là hai , ba ... thậm chí càng nhiều !Cứu một mạng người còn hơn xây bảy toà tháp !Huống chi ở đây còn nhiều tính mạng như vậy . Họ đều là những người vô tội , nhỏ yếu bất lực , chưa từng làm việc gì quá đáng , không đến mức phải ch.ế.t . Tuy thiên ý khó cãi , nhưng biết nhiều người không đáng ch.ế.t sẽ ch.ế.t mà ngồi yên không làm gì sẽ khiến lòng cô cực kỳ khó chịu !Giúp một tay vậy !"Bây giờ cô có phải đang ở trên xe không, nghe tôi! Lập tức xuống xe!"Kỷ Dao Quang vội vàng nói.Đàm Cẩm Di sững người, còn muốn hỏi tại sao.Kết quả Kỷ Dao Quang lại lớn tiếng nói: "Xuống xe!"Tài xế ở hàng ghế trước nghe thấy tiếng, tưởng rằng Đàm Cẩm Di muốn xuống xe, liền dừng xe lại."Người đẹp, cô..." Tài xế vừa định hỏi Đàm Cẩm Di có việc gì, đột nhiên, một chiếc xe tải phía trước lao tới, rồi đ.â.m vào lan can không xa.Nhìn thấy cảnh tượng này, tài xế sợ tè ra quần.Không phải là sợ tè ra quần theo nghĩa bóng, mà là thật sự tè ra quần!Đàm Cẩm Di nhìn sang, lúc này mới phát hiện, tài xế vậy mà lại đeo túi tiểu!"Người đẹp, may nhờ có cô, nếu vừa nãy cô không kêu dừng xe, e rằng bây giờ chúng ta đã c.h.ế.t rồi!"Tài xế nói với vẻ sợ hãi lại may mắn thoát c.h.ế.t trong gang tấc .Nhưng không nghe thấy Đàm Cầm Di trả lời , mà chỉ thấy cô kêu lên thảm thiết: "Không được, tôi sắp sinh rồi!""A!" Đàm Cẩm Di hét lớn.Tài xế luống cuống tay chân, cũng không quan tâm túi tiểu của mình bị tràn ra, vội vàng lái xe, "Cô đừng lo lắng, cô đừng lo lắng, bây giờ tôi đưa cô đến bệnh viện."[Trời ơi, trời ơi, chiếc xe đó cứ thế đ.â.m tới!][Kỷ đại sư đây là đã cứu cô ấy một mạng!][Chỉ có tôi thắc mắc , tài xế đó sao lại đeo túi tiểu sao ?][Kỷ đại sư đây là đã cứu hai mạng người!]NgaMọi người bàn tán xôn xao.Kỷ Dao Quang lại không để tâm đến bọn họ nói , rút điện thoại ra , ấn một dãy số lạ , gọi đi .  

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Nếu không không muốn có thể sử dụng biện pháp tránh thai mà , bây giờ có không ít biện pháp tránh thai . Hơn nữa , rất nhiều người không muốn sinh con.][Không muốn sinh và không sinh được, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, các người cũng đừng nói những lời này nữa, nếu không người phụ nữ kia xem sẽ càng khó chịu.]Kỷ Dao Quang vội vàng an ủi: "Cô đừng lo lắng, đứa bé không sao, rất khỏe mạnh.""Thật sao?"Đàm Cẩm Di nhìn Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang cắn răng, bỏ đi , dù sao cũng là một sinh mạng . À không, có lẽ là hai , ba ... thậm chí càng nhiều !Cứu một mạng người còn hơn xây bảy toà tháp !Huống chi ở đây còn nhiều tính mạng như vậy . Họ đều là những người vô tội , nhỏ yếu bất lực , chưa từng làm việc gì quá đáng , không đến mức phải ch.ế.t . Tuy thiên ý khó cãi , nhưng biết nhiều người không đáng ch.ế.t sẽ ch.ế.t mà ngồi yên không làm gì sẽ khiến lòng cô cực kỳ khó chịu !Giúp một tay vậy !"Bây giờ cô có phải đang ở trên xe không, nghe tôi! Lập tức xuống xe!"Kỷ Dao Quang vội vàng nói.Đàm Cẩm Di sững người, còn muốn hỏi tại sao.Kết quả Kỷ Dao Quang lại lớn tiếng nói: "Xuống xe!"Tài xế ở hàng ghế trước nghe thấy tiếng, tưởng rằng Đàm Cẩm Di muốn xuống xe, liền dừng xe lại."Người đẹp, cô..." Tài xế vừa định hỏi Đàm Cẩm Di có việc gì, đột nhiên, một chiếc xe tải phía trước lao tới, rồi đ.â.m vào lan can không xa.Nhìn thấy cảnh tượng này, tài xế sợ tè ra quần.Không phải là sợ tè ra quần theo nghĩa bóng, mà là thật sự tè ra quần!Đàm Cẩm Di nhìn sang, lúc này mới phát hiện, tài xế vậy mà lại đeo túi tiểu!"Người đẹp, may nhờ có cô, nếu vừa nãy cô không kêu dừng xe, e rằng bây giờ chúng ta đã c.h.ế.t rồi!"Tài xế nói với vẻ sợ hãi lại may mắn thoát c.h.ế.t trong gang tấc .Nhưng không nghe thấy Đàm Cầm Di trả lời , mà chỉ thấy cô kêu lên thảm thiết: "Không được, tôi sắp sinh rồi!""A!" Đàm Cẩm Di hét lớn.Tài xế luống cuống tay chân, cũng không quan tâm túi tiểu của mình bị tràn ra, vội vàng lái xe, "Cô đừng lo lắng, cô đừng lo lắng, bây giờ tôi đưa cô đến bệnh viện."[Trời ơi, trời ơi, chiếc xe đó cứ thế đ.â.m tới!][Kỷ đại sư đây là đã cứu cô ấy một mạng!][Chỉ có tôi thắc mắc , tài xế đó sao lại đeo túi tiểu sao ?][Kỷ đại sư đây là đã cứu hai mạng người!]NgaMọi người bàn tán xôn xao.Kỷ Dao Quang lại không để tâm đến bọn họ nói , rút điện thoại ra , ấn một dãy số lạ , gọi đi .  

Chương 490: Chương 490