Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 509: Chương 509

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trong bệnh viện, để bảo quản nội tạng , bể ngâm formalin được sử dụng phổ biến nhất là bể ngâm formalin tĩnh, dùng để bảo quản mô bệnh phẩm trước xét nghiệm. Đặc điểm của loại bể này là có giá đỡ hoặc lưới để giữ mẫu ổn định, không bị xê dịch, hạn chế ảnh hưởng của dòng chảy đến mẫu vật. Nếu cần bảo quản lâu dài hoặc nghiên cứu, có thể sử dụng bể ngâm có tuần hoàn nhẹ có hệ thống bơm tuần hoàn chậm giúp formalin phân bố đều nhưng cũng có lưới chặn hoặc khay giữ mẫu để tránh trôi dạt.Cho nên , theo lý mà nói, mẫu vật hẳn là nằm yên tĩnh ở đó, có d.a.o động thì cũng là trong khoảng thời gian dài cũng chỉ dịch chuyển một khoảng cách cực kỳ không đáng kể , căn bản sẽ không có d.a.o động lớn như vậy , lại còn tập trung về một hướng rồi biến mất !Mắt ông ta lập tức trợn tròn, kinh hãi nói: "A, a, chẳng lẽ là, chẳng lẽ là..."Chẳng lẽ là... quỷ?Kỷ Dao Quang nhìn bọn họ, bình tĩnh nói: "Tôi có cách để các ông nhìn thấy, các anh có muốn xem không?"Lời vừa nói ra, Vương Hải Bình gần như không cần động não , lập tức lắc đầu.Không nhìn thấy còn có thể coi như không có, nếu nhìn thấy rồi, sau này ông ta thật sự không biết ngày ngày đi làm phải đối mặt phải làm thế nào a !Uông Văn thì không phản ứng kịch liệt như Vương Hải Bình , ông suy nghĩ một chút, rồi gật đầu, cho đáp án khẳng định : "Tôi muốn xem." Vương Hải Bình giơ ngón tay cái với Uông Văn, "Lá gan anh lớn thật đấy."Uông Văn cười nói: "Nếu là gan không lớn , thì cũng sẽ không thể làm cảnh sát hình sự nhiều năm như vậy . Đã sớm bị tội phạm doạ cho phá gan rồi, không phải sao ?" Kỷ Dao Quang lấy ra một lọ thuốc nước, rồi bôi lên mí mắt của Uông Văn.Uông Văn mở mắt ra lần nữa, cảm thấy mắt mình như được khai quang , sáng hơn rất nhiều . Ông nhìn vào camera, Uông Văn lập tức cau mày."Sao rồi? Sao rồi? Ông miêu tả cho tôi nghe xem."Vương Hải Bình tuy là nhát gan nhưng bản tính lại tò mò, tuy sợ hãi, nhưng lại muốn biết, rốt cuộc là cái gì đã gây án .Uông Văn nhìn ông ta, bình tĩnh nói: "Là một đứa trẻ."Đứa trẻ?!Vương Hải Bình vội vàng nói: "Thôi được rồi, tôi biết rồi, anh đừng nói nữa."Ông ta nổi hết da gà.Vương Hải Bình nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, đây là sống hay chết?"Nói xong, Vương Hải Bình liền cảm thấy chỉ số IQ của mình vừa rồi vì mình sợ hãi run rẩy , rớt đầy đất rồi , rõ ràng như vậy còn phải hỏi sao ?Ông ta đều không nhìn thấy, chắc chắn là c.h.ế.t rồi. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trong bệnh viện, để bảo quản nội tạng , bể ngâm formalin được sử dụng phổ biến nhất là bể ngâm formalin tĩnh, dùng để bảo quản mô bệnh phẩm trước xét nghiệm. Đặc điểm của loại bể này là có giá đỡ hoặc lưới để giữ mẫu ổn định, không bị xê dịch, hạn chế ảnh hưởng của dòng chảy đến mẫu vật. Nếu cần bảo quản lâu dài hoặc nghiên cứu, có thể sử dụng bể ngâm có tuần hoàn nhẹ có hệ thống bơm tuần hoàn chậm giúp formalin phân bố đều nhưng cũng có lưới chặn hoặc khay giữ mẫu để tránh trôi dạt.Cho nên , theo lý mà nói, mẫu vật hẳn là nằm yên tĩnh ở đó, có d.a.o động thì cũng là trong khoảng thời gian dài cũng chỉ dịch chuyển một khoảng cách cực kỳ không đáng kể , căn bản sẽ không có d.a.o động lớn như vậy , lại còn tập trung về một hướng rồi biến mất !Mắt ông ta lập tức trợn tròn, kinh hãi nói: "A, a, chẳng lẽ là, chẳng lẽ là..."Chẳng lẽ là... quỷ?Kỷ Dao Quang nhìn bọn họ, bình tĩnh nói: "Tôi có cách để các ông nhìn thấy, các anh có muốn xem không?"Lời vừa nói ra, Vương Hải Bình gần như không cần động não , lập tức lắc đầu.Không nhìn thấy còn có thể coi như không có, nếu nhìn thấy rồi, sau này ông ta thật sự không biết ngày ngày đi làm phải đối mặt phải làm thế nào a !Uông Văn thì không phản ứng kịch liệt như Vương Hải Bình , ông suy nghĩ một chút, rồi gật đầu, cho đáp án khẳng định : "Tôi muốn xem." Vương Hải Bình giơ ngón tay cái với Uông Văn, "Lá gan anh lớn thật đấy."Uông Văn cười nói: "Nếu là gan không lớn , thì cũng sẽ không thể làm cảnh sát hình sự nhiều năm như vậy . Đã sớm bị tội phạm doạ cho phá gan rồi, không phải sao ?" Kỷ Dao Quang lấy ra một lọ thuốc nước, rồi bôi lên mí mắt của Uông Văn.Uông Văn mở mắt ra lần nữa, cảm thấy mắt mình như được khai quang , sáng hơn rất nhiều . Ông nhìn vào camera, Uông Văn lập tức cau mày."Sao rồi? Sao rồi? Ông miêu tả cho tôi nghe xem."Vương Hải Bình tuy là nhát gan nhưng bản tính lại tò mò, tuy sợ hãi, nhưng lại muốn biết, rốt cuộc là cái gì đã gây án .Uông Văn nhìn ông ta, bình tĩnh nói: "Là một đứa trẻ."Đứa trẻ?!Vương Hải Bình vội vàng nói: "Thôi được rồi, tôi biết rồi, anh đừng nói nữa."Ông ta nổi hết da gà.Vương Hải Bình nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, đây là sống hay chết?"Nói xong, Vương Hải Bình liền cảm thấy chỉ số IQ của mình vừa rồi vì mình sợ hãi run rẩy , rớt đầy đất rồi , rõ ràng như vậy còn phải hỏi sao ?Ông ta đều không nhìn thấy, chắc chắn là c.h.ế.t rồi. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trong bệnh viện, để bảo quản nội tạng , bể ngâm formalin được sử dụng phổ biến nhất là bể ngâm formalin tĩnh, dùng để bảo quản mô bệnh phẩm trước xét nghiệm. Đặc điểm của loại bể này là có giá đỡ hoặc lưới để giữ mẫu ổn định, không bị xê dịch, hạn chế ảnh hưởng của dòng chảy đến mẫu vật. Nếu cần bảo quản lâu dài hoặc nghiên cứu, có thể sử dụng bể ngâm có tuần hoàn nhẹ có hệ thống bơm tuần hoàn chậm giúp formalin phân bố đều nhưng cũng có lưới chặn hoặc khay giữ mẫu để tránh trôi dạt.Cho nên , theo lý mà nói, mẫu vật hẳn là nằm yên tĩnh ở đó, có d.a.o động thì cũng là trong khoảng thời gian dài cũng chỉ dịch chuyển một khoảng cách cực kỳ không đáng kể , căn bản sẽ không có d.a.o động lớn như vậy , lại còn tập trung về một hướng rồi biến mất !Mắt ông ta lập tức trợn tròn, kinh hãi nói: "A, a, chẳng lẽ là, chẳng lẽ là..."Chẳng lẽ là... quỷ?Kỷ Dao Quang nhìn bọn họ, bình tĩnh nói: "Tôi có cách để các ông nhìn thấy, các anh có muốn xem không?"Lời vừa nói ra, Vương Hải Bình gần như không cần động não , lập tức lắc đầu.Không nhìn thấy còn có thể coi như không có, nếu nhìn thấy rồi, sau này ông ta thật sự không biết ngày ngày đi làm phải đối mặt phải làm thế nào a !Uông Văn thì không phản ứng kịch liệt như Vương Hải Bình , ông suy nghĩ một chút, rồi gật đầu, cho đáp án khẳng định : "Tôi muốn xem." Vương Hải Bình giơ ngón tay cái với Uông Văn, "Lá gan anh lớn thật đấy."Uông Văn cười nói: "Nếu là gan không lớn , thì cũng sẽ không thể làm cảnh sát hình sự nhiều năm như vậy . Đã sớm bị tội phạm doạ cho phá gan rồi, không phải sao ?" Kỷ Dao Quang lấy ra một lọ thuốc nước, rồi bôi lên mí mắt của Uông Văn.Uông Văn mở mắt ra lần nữa, cảm thấy mắt mình như được khai quang , sáng hơn rất nhiều . Ông nhìn vào camera, Uông Văn lập tức cau mày."Sao rồi? Sao rồi? Ông miêu tả cho tôi nghe xem."Vương Hải Bình tuy là nhát gan nhưng bản tính lại tò mò, tuy sợ hãi, nhưng lại muốn biết, rốt cuộc là cái gì đã gây án .Uông Văn nhìn ông ta, bình tĩnh nói: "Là một đứa trẻ."Đứa trẻ?!Vương Hải Bình vội vàng nói: "Thôi được rồi, tôi biết rồi, anh đừng nói nữa."Ông ta nổi hết da gà.Vương Hải Bình nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, đây là sống hay chết?"Nói xong, Vương Hải Bình liền cảm thấy chỉ số IQ của mình vừa rồi vì mình sợ hãi run rẩy , rớt đầy đất rồi , rõ ràng như vậy còn phải hỏi sao ?Ông ta đều không nhìn thấy, chắc chắn là c.h.ế.t rồi. 

Chương 509: Chương 509