Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 534: Chương 534

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Giáo viên chủ nhiệm đã nhiều lần báo cáo lên cấp trên, nhưng vì lý do bố Từ Tử Hàng đi làm xa , không về được , nên cứ lần này đến lần khác bị trì hoãn.Giáo viên chủ nhiệm cũng hết cách, nhưng vẫn làm tròn trách nhiệm, mỗi lần đều gọi mẹ của Từ Tử Hàng đến.Mẹ của Từ Tử Hàng cũng được, mỗi lần đều bắt Từ Tử Hàng xin lỗi.Lần này cũng không ngoại lệ.Vừa nghe thấy con trai mình đánh nhau, mẹ Từ Tử Hàng liền nói: “Mẹ đã nói với con rồi mà ! Đừng đánh nhau với bạn học! Con mau xin lỗi bạn đi!" "Con thật sự không thể khiến mẹ bớt lo một chút hay sao ?! Nếu biết con sẽ như vậy, mẹ đã không sinh ra con! Mỗi ngày mẹ đều phải chờ ở ngoài cổng trường. Để làm gì con biết không ? Để đề phòng con gây chuyện không kịp đuổi tới .""Con xem lại con đi ! Ngày nào cũng gây chuyện thị phi ! Không phải đang gây chuyện thì chính là đang trên đường gây chuyện . Không một ngày nào là ngừng nghỉ !"Từ Tử Hàng đã nghe những lời này nghe đến lỗ tai đóng kén , cảm thấy mẹ mình nói như tiếng ruồi muỗi vo ve bên tai làm tâm trạng cậu ta trở lên cực kỳ nóng nảy . Sau đó , cậu ta liền hung hăng đẩy mẹ mình một cái. Mẹ Từ không kịp đề phòng, ngã xuống đất. “Mẹ không muốn sinh ra con, vậy con đi c.h.ế.t cho mẹ vừa lòng nhé !”Nói xong, Từ Tử Hàng đi lên sân thượng của trường học , thật sự chuẩn bị nhảy lầu.Giáo viên chủ nhiệm và mẹ Từ đều sợ ngây người, vội vàng ngăn cản, lần lui bước này của bọn họ giống như mở nắp chiếc hộp Pandora , ẩn chứa sự tà ác đến cùng cực bên trong con người Từ Tử Hàng .Từ đó về sau, Từ Tử Hàng dường như biết cách khống chế người lớn, chỉ cần có chuyện gì, bị người khác trách tội , là đem ' tự tử ', 'nhảy lầu ' ra làm chiêu bài , khiến đối phương không thể tiếp tục trách móc cậu ta .Nhiều lần như vậy, giáo viên chủ nhiệm cũng sợ rồi, không gọi phụ huynh nữa, vì dù có gọi cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì , Từ Tử Hàng lúc trước thế nào , lúc sau cũng sẽ vẫn thế mà thôi .Nên cô đơn giản là lựa chọn nhắm mắt làm ngơ , mặc kệ Từ Tử Hàng muốn làm gì thì làm.Dù sao cô cũng chỉ là một giáo viên, nếu một ngày nào đó Từ Tử Hàng thật sự tự tử, cô sẽ mất nhiều hơn được!Cảnh tượng lúc đó cũng khiến Tôn Uy sợ hãi, sau đó giáo viên chủ nhiệm cũng dặn Tôn Uy, đừng dây vào Từ Tử Hàng, câu ta không làm bài tập thì thôi , cũng đừng quan tâm làm gì , không cần thiết phải đem chính mình cũng đáp đi vào . 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Giáo viên chủ nhiệm đã nhiều lần báo cáo lên cấp trên, nhưng vì lý do bố Từ Tử Hàng đi làm xa , không về được , nên cứ lần này đến lần khác bị trì hoãn.Giáo viên chủ nhiệm cũng hết cách, nhưng vẫn làm tròn trách nhiệm, mỗi lần đều gọi mẹ của Từ Tử Hàng đến.Mẹ của Từ Tử Hàng cũng được, mỗi lần đều bắt Từ Tử Hàng xin lỗi.Lần này cũng không ngoại lệ.Vừa nghe thấy con trai mình đánh nhau, mẹ Từ Tử Hàng liền nói: “Mẹ đã nói với con rồi mà ! Đừng đánh nhau với bạn học! Con mau xin lỗi bạn đi!" "Con thật sự không thể khiến mẹ bớt lo một chút hay sao ?! Nếu biết con sẽ như vậy, mẹ đã không sinh ra con! Mỗi ngày mẹ đều phải chờ ở ngoài cổng trường. Để làm gì con biết không ? Để đề phòng con gây chuyện không kịp đuổi tới .""Con xem lại con đi ! Ngày nào cũng gây chuyện thị phi ! Không phải đang gây chuyện thì chính là đang trên đường gây chuyện . Không một ngày nào là ngừng nghỉ !"Từ Tử Hàng đã nghe những lời này nghe đến lỗ tai đóng kén , cảm thấy mẹ mình nói như tiếng ruồi muỗi vo ve bên tai làm tâm trạng cậu ta trở lên cực kỳ nóng nảy . Sau đó , cậu ta liền hung hăng đẩy mẹ mình một cái. Mẹ Từ không kịp đề phòng, ngã xuống đất. “Mẹ không muốn sinh ra con, vậy con đi c.h.ế.t cho mẹ vừa lòng nhé !”Nói xong, Từ Tử Hàng đi lên sân thượng của trường học , thật sự chuẩn bị nhảy lầu.Giáo viên chủ nhiệm và mẹ Từ đều sợ ngây người, vội vàng ngăn cản, lần lui bước này của bọn họ giống như mở nắp chiếc hộp Pandora , ẩn chứa sự tà ác đến cùng cực bên trong con người Từ Tử Hàng .Từ đó về sau, Từ Tử Hàng dường như biết cách khống chế người lớn, chỉ cần có chuyện gì, bị người khác trách tội , là đem ' tự tử ', 'nhảy lầu ' ra làm chiêu bài , khiến đối phương không thể tiếp tục trách móc cậu ta .Nhiều lần như vậy, giáo viên chủ nhiệm cũng sợ rồi, không gọi phụ huynh nữa, vì dù có gọi cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì , Từ Tử Hàng lúc trước thế nào , lúc sau cũng sẽ vẫn thế mà thôi .Nên cô đơn giản là lựa chọn nhắm mắt làm ngơ , mặc kệ Từ Tử Hàng muốn làm gì thì làm.Dù sao cô cũng chỉ là một giáo viên, nếu một ngày nào đó Từ Tử Hàng thật sự tự tử, cô sẽ mất nhiều hơn được!Cảnh tượng lúc đó cũng khiến Tôn Uy sợ hãi, sau đó giáo viên chủ nhiệm cũng dặn Tôn Uy, đừng dây vào Từ Tử Hàng, câu ta không làm bài tập thì thôi , cũng đừng quan tâm làm gì , không cần thiết phải đem chính mình cũng đáp đi vào . 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Giáo viên chủ nhiệm đã nhiều lần báo cáo lên cấp trên, nhưng vì lý do bố Từ Tử Hàng đi làm xa , không về được , nên cứ lần này đến lần khác bị trì hoãn.Giáo viên chủ nhiệm cũng hết cách, nhưng vẫn làm tròn trách nhiệm, mỗi lần đều gọi mẹ của Từ Tử Hàng đến.Mẹ của Từ Tử Hàng cũng được, mỗi lần đều bắt Từ Tử Hàng xin lỗi.Lần này cũng không ngoại lệ.Vừa nghe thấy con trai mình đánh nhau, mẹ Từ Tử Hàng liền nói: “Mẹ đã nói với con rồi mà ! Đừng đánh nhau với bạn học! Con mau xin lỗi bạn đi!" "Con thật sự không thể khiến mẹ bớt lo một chút hay sao ?! Nếu biết con sẽ như vậy, mẹ đã không sinh ra con! Mỗi ngày mẹ đều phải chờ ở ngoài cổng trường. Để làm gì con biết không ? Để đề phòng con gây chuyện không kịp đuổi tới .""Con xem lại con đi ! Ngày nào cũng gây chuyện thị phi ! Không phải đang gây chuyện thì chính là đang trên đường gây chuyện . Không một ngày nào là ngừng nghỉ !"Từ Tử Hàng đã nghe những lời này nghe đến lỗ tai đóng kén , cảm thấy mẹ mình nói như tiếng ruồi muỗi vo ve bên tai làm tâm trạng cậu ta trở lên cực kỳ nóng nảy . Sau đó , cậu ta liền hung hăng đẩy mẹ mình một cái. Mẹ Từ không kịp đề phòng, ngã xuống đất. “Mẹ không muốn sinh ra con, vậy con đi c.h.ế.t cho mẹ vừa lòng nhé !”Nói xong, Từ Tử Hàng đi lên sân thượng của trường học , thật sự chuẩn bị nhảy lầu.Giáo viên chủ nhiệm và mẹ Từ đều sợ ngây người, vội vàng ngăn cản, lần lui bước này của bọn họ giống như mở nắp chiếc hộp Pandora , ẩn chứa sự tà ác đến cùng cực bên trong con người Từ Tử Hàng .Từ đó về sau, Từ Tử Hàng dường như biết cách khống chế người lớn, chỉ cần có chuyện gì, bị người khác trách tội , là đem ' tự tử ', 'nhảy lầu ' ra làm chiêu bài , khiến đối phương không thể tiếp tục trách móc cậu ta .Nhiều lần như vậy, giáo viên chủ nhiệm cũng sợ rồi, không gọi phụ huynh nữa, vì dù có gọi cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì , Từ Tử Hàng lúc trước thế nào , lúc sau cũng sẽ vẫn thế mà thôi .Nên cô đơn giản là lựa chọn nhắm mắt làm ngơ , mặc kệ Từ Tử Hàng muốn làm gì thì làm.Dù sao cô cũng chỉ là một giáo viên, nếu một ngày nào đó Từ Tử Hàng thật sự tự tử, cô sẽ mất nhiều hơn được!Cảnh tượng lúc đó cũng khiến Tôn Uy sợ hãi, sau đó giáo viên chủ nhiệm cũng dặn Tôn Uy, đừng dây vào Từ Tử Hàng, câu ta không làm bài tập thì thôi , cũng đừng quan tâm làm gì , không cần thiết phải đem chính mình cũng đáp đi vào . 

Chương 534: Chương 534