Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 541: Chương 541
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Bố của Từ Tử Hàng hàng năm vì bận rộn công việc mà luôn ở bên ngoài , cơ bản một năm chỉ về nhà được hai lần, nhưng ông ta cũng không có gián đoạn việc liên lạc với vợ con .Ông ta nghĩ mãi cũng không thể nào hiểu nổi , rốt cuộc , sao lại thế này ? Ông ta nghĩ mãi cũng không thể nghĩ ra được vì sao lần gặp lại này, con trai mình lại trở thành tù phạm , còn vợ mình , là nạn nhân , nạn nhân đã tử vong dưới tay con trai của chính mình !Trên đường đến đây , ông vẫn luôn nghĩ chuyện này có phải hay không có gì nhầm lẫn ?Sao có thể ?!!Điều này sao có thể đâu ?!!Có phải cảnh sát đã nhầm rồi hày không ?!!Nhưng khi bằng chứng được đưa tới trước mặt ông , mọi chuyện đã sáng tỏ .Điều bố Từ Tử Hàng không thể nào chấp nhận được.Là sự thật !Là thật !“Đồ súc sinh! Đó là mẹ con, sao con có thể! Sao con có thể g.i.ế.t bà ấy! Đồ súc sinh!”Bố Từ Tử Hàng gào thét trong đau đớn cùng tuyệt vọng .Tuy nhiên, Từ Tử Hàng lại không phản bác gì , mặc kệ ông ấy trút hết cảm xúc tiêu cực ra ngoài , cậu ta giả vờ đáng thương nói: “Bố, con cũng rất hối hận, bố, con không muốn ngồi tù, bố, con có lỗi với mẹ.""Con cũng không biết lúc đó là chuyện thế nào nữa, con không biết.”Từ Tử Hàng không chối bỏ việc mình làm , ngược lại cậu ta rất ' thành khẩn ' , lại ' chân thành ' nói. Nhưng mà bố Từ Tử Hàng lại không tin một chữ nào !Loại người như vậy, sao có thể thật sự ăn năn hối hận !Nếu Từ Tử Hàng còn chút lương tâm , ngay ở thời điểm mẹ anh ta giãy giụa vì không thể hô hấp , hoặc , sớm hơn chút nữa , khi anh ta cưỡng ép Tôn Uy tự thương tổn mình , thậm chí từ rất sớm rất sớm trước kia , khi cậu ta nhìn thấy mẹ vất vả khắp nơi bôn ba xin lỗi vì những chuyện cậu ta gây ra , ngay từ lúc đó , cậu ta hẳn là phải thấy áy náy . Người đã lựa chọn đi đến bước đường này, hiện giờ tự nhận mình ' có lỗi '?Còn ai sẽ tin sao ? Còn ai dám tin sao ?Bố Từ Tử Hàng rơi nước mắt, “Đều tại tôi, đều tại tôi!”Năm đó khi vợ ông ấy mang thai đứa nhỏ , lúc làm xét nghiệm sàng lọc trước sinh đã làm kiểm tra ra đứa nhỏ này phát hiện hội chứng XYY, bác sĩ đã giải thích cho họ và tư vấn về các ảnh hưởng tiềm tàng , bác sĩ đã nói với bọn họ , những đứa trẻ đặc biệt như thế này , cần sự đồng hành rất lớn của bố mẹ trong suốt quá trình trưởng thành và hình thành tính cách , nếu được hỗ trợ đúng cách và bình thường , đứa nhỏ này sẽ không khác gì những đứa trẻ bình thường khoẻ mạnh khác , nó sẽ có một cuộc sống bình thường, học tập và làm việc bình thường, có gia đình và con cái.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Bố của Từ Tử Hàng hàng năm vì bận rộn công việc mà luôn ở bên ngoài , cơ bản một năm chỉ về nhà được hai lần, nhưng ông ta cũng không có gián đoạn việc liên lạc với vợ con .Ông ta nghĩ mãi cũng không thể nào hiểu nổi , rốt cuộc , sao lại thế này ? Ông ta nghĩ mãi cũng không thể nghĩ ra được vì sao lần gặp lại này, con trai mình lại trở thành tù phạm , còn vợ mình , là nạn nhân , nạn nhân đã tử vong dưới tay con trai của chính mình !Trên đường đến đây , ông vẫn luôn nghĩ chuyện này có phải hay không có gì nhầm lẫn ?Sao có thể ?!!Điều này sao có thể đâu ?!!Có phải cảnh sát đã nhầm rồi hày không ?!!Nhưng khi bằng chứng được đưa tới trước mặt ông , mọi chuyện đã sáng tỏ .Điều bố Từ Tử Hàng không thể nào chấp nhận được.Là sự thật !Là thật !“Đồ súc sinh! Đó là mẹ con, sao con có thể! Sao con có thể g.i.ế.t bà ấy! Đồ súc sinh!”Bố Từ Tử Hàng gào thét trong đau đớn cùng tuyệt vọng .Tuy nhiên, Từ Tử Hàng lại không phản bác gì , mặc kệ ông ấy trút hết cảm xúc tiêu cực ra ngoài , cậu ta giả vờ đáng thương nói: “Bố, con cũng rất hối hận, bố, con không muốn ngồi tù, bố, con có lỗi với mẹ.""Con cũng không biết lúc đó là chuyện thế nào nữa, con không biết.”Từ Tử Hàng không chối bỏ việc mình làm , ngược lại cậu ta rất ' thành khẩn ' , lại ' chân thành ' nói. Nhưng mà bố Từ Tử Hàng lại không tin một chữ nào !Loại người như vậy, sao có thể thật sự ăn năn hối hận !Nếu Từ Tử Hàng còn chút lương tâm , ngay ở thời điểm mẹ anh ta giãy giụa vì không thể hô hấp , hoặc , sớm hơn chút nữa , khi anh ta cưỡng ép Tôn Uy tự thương tổn mình , thậm chí từ rất sớm rất sớm trước kia , khi cậu ta nhìn thấy mẹ vất vả khắp nơi bôn ba xin lỗi vì những chuyện cậu ta gây ra , ngay từ lúc đó , cậu ta hẳn là phải thấy áy náy . Người đã lựa chọn đi đến bước đường này, hiện giờ tự nhận mình ' có lỗi '?Còn ai sẽ tin sao ? Còn ai dám tin sao ?Bố Từ Tử Hàng rơi nước mắt, “Đều tại tôi, đều tại tôi!”Năm đó khi vợ ông ấy mang thai đứa nhỏ , lúc làm xét nghiệm sàng lọc trước sinh đã làm kiểm tra ra đứa nhỏ này phát hiện hội chứng XYY, bác sĩ đã giải thích cho họ và tư vấn về các ảnh hưởng tiềm tàng , bác sĩ đã nói với bọn họ , những đứa trẻ đặc biệt như thế này , cần sự đồng hành rất lớn của bố mẹ trong suốt quá trình trưởng thành và hình thành tính cách , nếu được hỗ trợ đúng cách và bình thường , đứa nhỏ này sẽ không khác gì những đứa trẻ bình thường khoẻ mạnh khác , nó sẽ có một cuộc sống bình thường, học tập và làm việc bình thường, có gia đình và con cái.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Bố của Từ Tử Hàng hàng năm vì bận rộn công việc mà luôn ở bên ngoài , cơ bản một năm chỉ về nhà được hai lần, nhưng ông ta cũng không có gián đoạn việc liên lạc với vợ con .Ông ta nghĩ mãi cũng không thể nào hiểu nổi , rốt cuộc , sao lại thế này ? Ông ta nghĩ mãi cũng không thể nghĩ ra được vì sao lần gặp lại này, con trai mình lại trở thành tù phạm , còn vợ mình , là nạn nhân , nạn nhân đã tử vong dưới tay con trai của chính mình !Trên đường đến đây , ông vẫn luôn nghĩ chuyện này có phải hay không có gì nhầm lẫn ?Sao có thể ?!!Điều này sao có thể đâu ?!!Có phải cảnh sát đã nhầm rồi hày không ?!!Nhưng khi bằng chứng được đưa tới trước mặt ông , mọi chuyện đã sáng tỏ .Điều bố Từ Tử Hàng không thể nào chấp nhận được.Là sự thật !Là thật !“Đồ súc sinh! Đó là mẹ con, sao con có thể! Sao con có thể g.i.ế.t bà ấy! Đồ súc sinh!”Bố Từ Tử Hàng gào thét trong đau đớn cùng tuyệt vọng .Tuy nhiên, Từ Tử Hàng lại không phản bác gì , mặc kệ ông ấy trút hết cảm xúc tiêu cực ra ngoài , cậu ta giả vờ đáng thương nói: “Bố, con cũng rất hối hận, bố, con không muốn ngồi tù, bố, con có lỗi với mẹ.""Con cũng không biết lúc đó là chuyện thế nào nữa, con không biết.”Từ Tử Hàng không chối bỏ việc mình làm , ngược lại cậu ta rất ' thành khẩn ' , lại ' chân thành ' nói. Nhưng mà bố Từ Tử Hàng lại không tin một chữ nào !Loại người như vậy, sao có thể thật sự ăn năn hối hận !Nếu Từ Tử Hàng còn chút lương tâm , ngay ở thời điểm mẹ anh ta giãy giụa vì không thể hô hấp , hoặc , sớm hơn chút nữa , khi anh ta cưỡng ép Tôn Uy tự thương tổn mình , thậm chí từ rất sớm rất sớm trước kia , khi cậu ta nhìn thấy mẹ vất vả khắp nơi bôn ba xin lỗi vì những chuyện cậu ta gây ra , ngay từ lúc đó , cậu ta hẳn là phải thấy áy náy . Người đã lựa chọn đi đến bước đường này, hiện giờ tự nhận mình ' có lỗi '?Còn ai sẽ tin sao ? Còn ai dám tin sao ?Bố Từ Tử Hàng rơi nước mắt, “Đều tại tôi, đều tại tôi!”Năm đó khi vợ ông ấy mang thai đứa nhỏ , lúc làm xét nghiệm sàng lọc trước sinh đã làm kiểm tra ra đứa nhỏ này phát hiện hội chứng XYY, bác sĩ đã giải thích cho họ và tư vấn về các ảnh hưởng tiềm tàng , bác sĩ đã nói với bọn họ , những đứa trẻ đặc biệt như thế này , cần sự đồng hành rất lớn của bố mẹ trong suốt quá trình trưởng thành và hình thành tính cách , nếu được hỗ trợ đúng cách và bình thường , đứa nhỏ này sẽ không khác gì những đứa trẻ bình thường khoẻ mạnh khác , nó sẽ có một cuộc sống bình thường, học tập và làm việc bình thường, có gia đình và con cái.