Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 545: Chương 545

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Mỗi lần trong mơ tôi ôm chúng, tỉnh dậy thì chẳng có gì cả. Một lần hai lần như vậy , tôi còn tưởng mình mới mất con , áp lực tinh thần quá lớn, nên mới có thể vẫn mơ thấy 2 đứa nhỏ . Nhưng thời gian đã qua lâu như vậy rồi, mỗi một lần tôi đều mơ thấy như vậy .""Quan trọng nhất là, tôi như thể thật sự nhìn thấy chúng vậy, trong mơ không hề có cảm giác mơ hồ. Rất chân thực !”Nói đến đây, trên mặt Hạ Liên hiếm hoi nở một nụ cười.“Vậy nên, đại sư, cô nói xem con tôi có còn sống không?”Hạ Liên hỏi.Đây cũng là lý do tại sao cô muốn xuất hiện ở đây . Giải mộng gì đó, căn bản không phải mục đích của cô, người ta vẫn thường nói , giữa con cái và bố mẹ có một mối liên kết rất thần kỳ . Cô luôn cảm thấy, hai thiên thần của cô vẫn còn sống![Ngày nghĩ gì, đêm mơ thấy đó, khi đó cô ấy ngất đi , người nhà và bệnh viện đều xác nhận là thai c.h.ế.t lưu, thì chắc chắn không sai đâu.][Chưa chắc, cũng có lúc bệnh viện nhầm lẫn, tôi có một đứa em họ, lúc mới sinh ra, cũng được chẩn đoán là không cứu được nữa, đã chuẩn bị xử lý rồi, kết quả lại oa oa khóc lớn.] [Nếu thật sự 2 cô bé đó còn sống thì tốt quá.]Mọi người vẫn hy vọng Hạ Liên có thể kiên trì.Kỷ Dao Quang nhìn tướng mạo của Hạ Liên, rồi gật đầu, “Tôi xem rồi . Con của chị, quả thật vẫn còn sống.”Câu nói này vừa ra, Hạ Liên vô cùng kích động, bằng mắt thường cũng có thể thấy , trong mắt cô, trên gương mặt cô lúc này lại bừng lên chờ mong và hi vọng , không còn là cảm giác ch.ế.t lặng , gương mặt già nua như lúc vừa mới xuất hiện nữa “Th… thật sao?”Hạ Liên hỏi với giọng run rẩy, sợ những điều cô vừa nghe thấy chỉ là ảo giác .Kỷ Dao Quang gật đầu, “Cung tử nữ của chị đầy đặn hồng hào, con của chị không chỉ sống rất tốt, mà sau này, còn rất hiếu thuận với chị, tuổi già của chị chính là con cháu sum vầy .”Câu nói này vừa thốt ra, Hạ Liên càng thêm kích động, lập tức nói: “Vậy tại sao con tôi lại bị tuyên bố là thai c.h.ế.t lưu? Chúng lại bị ai mang đi?”Kỷ Dao Quang nói: “Đừng vội , trước tiên giải mộng của chị trước đã, chị nói chị mơ thấy con chị, hơn nữa còn rất rõ ràng. Chắc là chúng biết hiện tại mình đang xa cách mẹ , nên đến tìm chị, cũng may tổ tiên nhà chị tích đức, cho nên ông trời mới thương tình , ' trời xui đất khiến ' để chị có linh cảm , nếu không, cho dù chúng báo mộng cho chị, cũng vô dụng.”

"Mỗi lần trong mơ tôi ôm chúng, tỉnh dậy thì chẳng có gì cả. Một lần hai lần như vậy , tôi còn tưởng mình mới mất con , áp lực tinh thần quá lớn, nên mới có thể vẫn mơ thấy 2 đứa nhỏ . Nhưng thời gian đã qua lâu như vậy rồi, mỗi một lần tôi đều mơ thấy như vậy ."

"Quan trọng nhất là, tôi như thể thật sự nhìn thấy chúng vậy, trong mơ không hề có cảm giác mơ hồ. Rất chân thực !”

Nói đến đây, trên mặt Hạ Liên hiếm hoi nở một nụ cười.

“Vậy nên, đại sư, cô nói xem con tôi có còn sống không?”

Hạ Liên hỏi.

Đây cũng là lý do tại sao cô muốn xuất hiện ở đây . Giải mộng gì đó, căn bản không phải mục đích của cô, người ta vẫn thường nói , giữa con cái và bố mẹ có một mối liên kết rất thần kỳ .

 

Cô luôn cảm thấy, hai thiên thần của cô vẫn còn sống!

[Ngày nghĩ gì, đêm mơ thấy đó, khi đó cô ấy ngất đi , người nhà và bệnh viện đều xác nhận là thai c.h.ế.t lưu, thì chắc chắn không sai đâu.]

[Chưa chắc, cũng có lúc bệnh viện nhầm lẫn, tôi có một đứa em họ, lúc mới sinh ra, cũng được chẩn đoán là không cứu được nữa, đã chuẩn bị xử lý rồi, kết quả lại oa oa khóc lớn.]

 

[Nếu thật sự 2 cô bé đó còn sống thì tốt quá.]

Mọi người vẫn hy vọng Hạ Liên có thể kiên trì.

Kỷ Dao Quang nhìn tướng mạo của Hạ Liên, rồi gật đầu, “Tôi xem rồi . Con của chị, quả thật vẫn còn sống.”

Câu nói này vừa ra, Hạ Liên vô cùng kích động, bằng mắt thường cũng có thể thấy , trong mắt cô, trên gương mặt cô lúc này lại bừng lên chờ mong và hi vọng , không còn là cảm giác ch.ế.t lặng , gương mặt già nua như lúc vừa mới xuất hiện nữa 

“Th… thật sao?”

Hạ Liên hỏi với giọng run rẩy, sợ những điều cô vừa nghe thấy chỉ là ảo giác .

Kỷ Dao Quang gật đầu, “Cung tử nữ của chị đầy đặn hồng hào, con của chị không chỉ sống rất tốt, mà sau này, còn rất hiếu thuận với chị, tuổi già của chị chính là con cháu sum vầy .”

Câu nói này vừa thốt ra, Hạ Liên càng thêm kích động, lập tức nói: “Vậy tại sao con tôi lại bị tuyên bố là thai c.h.ế.t lưu? Chúng lại bị ai mang đi?”

Kỷ Dao Quang nói: “Đừng vội , trước tiên giải mộng của chị trước đã, chị nói chị mơ thấy con chị, hơn nữa còn rất rõ ràng. Chắc là chúng biết hiện tại mình đang xa cách mẹ , nên đến tìm chị, cũng may tổ tiên nhà chị tích đức, cho nên ông trời mới thương tình , ' trời xui đất khiến ' để chị có linh cảm , nếu không, cho dù chúng báo mộng cho chị, cũng vô dụng.”

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Mỗi lần trong mơ tôi ôm chúng, tỉnh dậy thì chẳng có gì cả. Một lần hai lần như vậy , tôi còn tưởng mình mới mất con , áp lực tinh thần quá lớn, nên mới có thể vẫn mơ thấy 2 đứa nhỏ . Nhưng thời gian đã qua lâu như vậy rồi, mỗi một lần tôi đều mơ thấy như vậy .""Quan trọng nhất là, tôi như thể thật sự nhìn thấy chúng vậy, trong mơ không hề có cảm giác mơ hồ. Rất chân thực !”Nói đến đây, trên mặt Hạ Liên hiếm hoi nở một nụ cười.“Vậy nên, đại sư, cô nói xem con tôi có còn sống không?”Hạ Liên hỏi.Đây cũng là lý do tại sao cô muốn xuất hiện ở đây . Giải mộng gì đó, căn bản không phải mục đích của cô, người ta vẫn thường nói , giữa con cái và bố mẹ có một mối liên kết rất thần kỳ . Cô luôn cảm thấy, hai thiên thần của cô vẫn còn sống![Ngày nghĩ gì, đêm mơ thấy đó, khi đó cô ấy ngất đi , người nhà và bệnh viện đều xác nhận là thai c.h.ế.t lưu, thì chắc chắn không sai đâu.][Chưa chắc, cũng có lúc bệnh viện nhầm lẫn, tôi có một đứa em họ, lúc mới sinh ra, cũng được chẩn đoán là không cứu được nữa, đã chuẩn bị xử lý rồi, kết quả lại oa oa khóc lớn.] [Nếu thật sự 2 cô bé đó còn sống thì tốt quá.]Mọi người vẫn hy vọng Hạ Liên có thể kiên trì.Kỷ Dao Quang nhìn tướng mạo của Hạ Liên, rồi gật đầu, “Tôi xem rồi . Con của chị, quả thật vẫn còn sống.”Câu nói này vừa ra, Hạ Liên vô cùng kích động, bằng mắt thường cũng có thể thấy , trong mắt cô, trên gương mặt cô lúc này lại bừng lên chờ mong và hi vọng , không còn là cảm giác ch.ế.t lặng , gương mặt già nua như lúc vừa mới xuất hiện nữa “Th… thật sao?”Hạ Liên hỏi với giọng run rẩy, sợ những điều cô vừa nghe thấy chỉ là ảo giác .Kỷ Dao Quang gật đầu, “Cung tử nữ của chị đầy đặn hồng hào, con của chị không chỉ sống rất tốt, mà sau này, còn rất hiếu thuận với chị, tuổi già của chị chính là con cháu sum vầy .”Câu nói này vừa thốt ra, Hạ Liên càng thêm kích động, lập tức nói: “Vậy tại sao con tôi lại bị tuyên bố là thai c.h.ế.t lưu? Chúng lại bị ai mang đi?”Kỷ Dao Quang nói: “Đừng vội , trước tiên giải mộng của chị trước đã, chị nói chị mơ thấy con chị, hơn nữa còn rất rõ ràng. Chắc là chúng biết hiện tại mình đang xa cách mẹ , nên đến tìm chị, cũng may tổ tiên nhà chị tích đức, cho nên ông trời mới thương tình , ' trời xui đất khiến ' để chị có linh cảm , nếu không, cho dù chúng báo mộng cho chị, cũng vô dụng.”

Chương 545: Chương 545