Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 575: Chương 575

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trương Ngọc Hương tóm tắt lại sự việc cho Cảnh Tuấn Kiệt.Cảnh Tuấn Kiệt cũng biết chuyện này, hôm qua Trương Ngọc Hương đã nói riêng với anh về chuyện xem bói.Lúc đầu Cảnh Tuấn Kiệt không tin, nhưng sau khi xảy ra chuyện này, anh đã có chút tin tưởng, thêm nữa , dù sao chuyện này cũng đang lâm vào cục diện bế tắc , nếu xuất hiện cơ hội có thể tìm thêm bằng chứng mới , anh không ngại thử một lần .“Anh đi cùng em.”Cảnh Tuấn Kiệt nói.Vì vậy, hai vợ chồng liền đi đến địa chỉ mà Kỷ Dao Quang nói.Địa chỉ đầu tiên, là ở một khu chung cư.NgaTrương Ngọc Hương dò hỏi dọc đường, cuối cùng cũng tìm được cửa.Sau khi gõ cửa, có người mở cửa, là một người đàn ông trung niên. Người đàn ông nhìn thấy Trương Ngọc Hương và Cảnh Tuấn Kiệt, hơi sững người, “Hai người là ai? Tìm ai?”“Xin chào, tôi là Trương Ngọc Hương, đây là chồng tôi, Cảnh Tuấn Kiệt, chồng tôi là tài xế xe buýt số xx, hôm qua…”Theo lời Kỷ Dao Quang, Trương Ngọc Hương kể lại toàn bộ sự việc hôm qua.Người đàn ông trung niên nghe xong, vô cùng kinh ngạc, “Hóa ra anh chính là tài xế hôm qua, tôi đã nói sao trông quen quen! Vậy hai người muốn tôi làm chứng sao? Bà cụ đó rõ ràng là tự ngã, tôi ngồi hàng sau tận mắt nhìn thấy. Anh còn tốt bụng, dừng hẳn xe , sau đó xuống đỡ bà ấy , đưa bà ấy đến bệnh viện, lúc đó tôi còn cảm thán , xã hội bây giờ mà vẫn còn có người nhiệt tình như anh , thật là hiếm thấy . Kết quả là , anh nhiệt tình giúp đỡ , còn bị bà cụ và con trai vu oan sao ? Sao họ có thể làm ra việc như vậy được ? Đã không cảm ơn thì thôi , còn làm ra việc như vậy ? ”Người đàn ông trung niên tức giận bất bình nói.Tuy ông không phải là người ' hành thiện tích đức ', nhưng ông rất khâm phục những người sống trong xã hội xô bồ , còn giữ được tấm lòng lương thiện .Con người bây giờ phần lớn đặt lợi ích lên hàng đầu , càng ngày càng xa cách , càng ngày càng rời xa những giá trị đạo đức vốn có . Loại người như anh tài xế ngày càng ít , đáng lý nên khen ngợi tuyên dương , tạo tấm gương tốt . Vậy mà quay đầu lại còn xảy ra chuyện như vậy, sau này còn ai dám làm việc thiện nữa!Lập tức, người đàn ông trung niên liền đồng ý làm nhân chứng cho Cảnh Tuấn Kiệt.Nghe thấy người đàn ông trung niên đồng ý, Trương Ngọc Hương cảm động đến mức suýt khóc, lập tức cúi đầu cảm ơn, “Cảm ơn anh, cảm ơn anh. Chúng tôi thật sự rất cảm ơn anh .”  

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trương Ngọc Hương tóm tắt lại sự việc cho Cảnh Tuấn Kiệt.Cảnh Tuấn Kiệt cũng biết chuyện này, hôm qua Trương Ngọc Hương đã nói riêng với anh về chuyện xem bói.Lúc đầu Cảnh Tuấn Kiệt không tin, nhưng sau khi xảy ra chuyện này, anh đã có chút tin tưởng, thêm nữa , dù sao chuyện này cũng đang lâm vào cục diện bế tắc , nếu xuất hiện cơ hội có thể tìm thêm bằng chứng mới , anh không ngại thử một lần .“Anh đi cùng em.”Cảnh Tuấn Kiệt nói.Vì vậy, hai vợ chồng liền đi đến địa chỉ mà Kỷ Dao Quang nói.Địa chỉ đầu tiên, là ở một khu chung cư.NgaTrương Ngọc Hương dò hỏi dọc đường, cuối cùng cũng tìm được cửa.Sau khi gõ cửa, có người mở cửa, là một người đàn ông trung niên. Người đàn ông nhìn thấy Trương Ngọc Hương và Cảnh Tuấn Kiệt, hơi sững người, “Hai người là ai? Tìm ai?”“Xin chào, tôi là Trương Ngọc Hương, đây là chồng tôi, Cảnh Tuấn Kiệt, chồng tôi là tài xế xe buýt số xx, hôm qua…”Theo lời Kỷ Dao Quang, Trương Ngọc Hương kể lại toàn bộ sự việc hôm qua.Người đàn ông trung niên nghe xong, vô cùng kinh ngạc, “Hóa ra anh chính là tài xế hôm qua, tôi đã nói sao trông quen quen! Vậy hai người muốn tôi làm chứng sao? Bà cụ đó rõ ràng là tự ngã, tôi ngồi hàng sau tận mắt nhìn thấy. Anh còn tốt bụng, dừng hẳn xe , sau đó xuống đỡ bà ấy , đưa bà ấy đến bệnh viện, lúc đó tôi còn cảm thán , xã hội bây giờ mà vẫn còn có người nhiệt tình như anh , thật là hiếm thấy . Kết quả là , anh nhiệt tình giúp đỡ , còn bị bà cụ và con trai vu oan sao ? Sao họ có thể làm ra việc như vậy được ? Đã không cảm ơn thì thôi , còn làm ra việc như vậy ? ”Người đàn ông trung niên tức giận bất bình nói.Tuy ông không phải là người ' hành thiện tích đức ', nhưng ông rất khâm phục những người sống trong xã hội xô bồ , còn giữ được tấm lòng lương thiện .Con người bây giờ phần lớn đặt lợi ích lên hàng đầu , càng ngày càng xa cách , càng ngày càng rời xa những giá trị đạo đức vốn có . Loại người như anh tài xế ngày càng ít , đáng lý nên khen ngợi tuyên dương , tạo tấm gương tốt . Vậy mà quay đầu lại còn xảy ra chuyện như vậy, sau này còn ai dám làm việc thiện nữa!Lập tức, người đàn ông trung niên liền đồng ý làm nhân chứng cho Cảnh Tuấn Kiệt.Nghe thấy người đàn ông trung niên đồng ý, Trương Ngọc Hương cảm động đến mức suýt khóc, lập tức cúi đầu cảm ơn, “Cảm ơn anh, cảm ơn anh. Chúng tôi thật sự rất cảm ơn anh .”  

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trương Ngọc Hương tóm tắt lại sự việc cho Cảnh Tuấn Kiệt.Cảnh Tuấn Kiệt cũng biết chuyện này, hôm qua Trương Ngọc Hương đã nói riêng với anh về chuyện xem bói.Lúc đầu Cảnh Tuấn Kiệt không tin, nhưng sau khi xảy ra chuyện này, anh đã có chút tin tưởng, thêm nữa , dù sao chuyện này cũng đang lâm vào cục diện bế tắc , nếu xuất hiện cơ hội có thể tìm thêm bằng chứng mới , anh không ngại thử một lần .“Anh đi cùng em.”Cảnh Tuấn Kiệt nói.Vì vậy, hai vợ chồng liền đi đến địa chỉ mà Kỷ Dao Quang nói.Địa chỉ đầu tiên, là ở một khu chung cư.NgaTrương Ngọc Hương dò hỏi dọc đường, cuối cùng cũng tìm được cửa.Sau khi gõ cửa, có người mở cửa, là một người đàn ông trung niên. Người đàn ông nhìn thấy Trương Ngọc Hương và Cảnh Tuấn Kiệt, hơi sững người, “Hai người là ai? Tìm ai?”“Xin chào, tôi là Trương Ngọc Hương, đây là chồng tôi, Cảnh Tuấn Kiệt, chồng tôi là tài xế xe buýt số xx, hôm qua…”Theo lời Kỷ Dao Quang, Trương Ngọc Hương kể lại toàn bộ sự việc hôm qua.Người đàn ông trung niên nghe xong, vô cùng kinh ngạc, “Hóa ra anh chính là tài xế hôm qua, tôi đã nói sao trông quen quen! Vậy hai người muốn tôi làm chứng sao? Bà cụ đó rõ ràng là tự ngã, tôi ngồi hàng sau tận mắt nhìn thấy. Anh còn tốt bụng, dừng hẳn xe , sau đó xuống đỡ bà ấy , đưa bà ấy đến bệnh viện, lúc đó tôi còn cảm thán , xã hội bây giờ mà vẫn còn có người nhiệt tình như anh , thật là hiếm thấy . Kết quả là , anh nhiệt tình giúp đỡ , còn bị bà cụ và con trai vu oan sao ? Sao họ có thể làm ra việc như vậy được ? Đã không cảm ơn thì thôi , còn làm ra việc như vậy ? ”Người đàn ông trung niên tức giận bất bình nói.Tuy ông không phải là người ' hành thiện tích đức ', nhưng ông rất khâm phục những người sống trong xã hội xô bồ , còn giữ được tấm lòng lương thiện .Con người bây giờ phần lớn đặt lợi ích lên hàng đầu , càng ngày càng xa cách , càng ngày càng rời xa những giá trị đạo đức vốn có . Loại người như anh tài xế ngày càng ít , đáng lý nên khen ngợi tuyên dương , tạo tấm gương tốt . Vậy mà quay đầu lại còn xảy ra chuyện như vậy, sau này còn ai dám làm việc thiện nữa!Lập tức, người đàn ông trung niên liền đồng ý làm nhân chứng cho Cảnh Tuấn Kiệt.Nghe thấy người đàn ông trung niên đồng ý, Trương Ngọc Hương cảm động đến mức suýt khóc, lập tức cúi đầu cảm ơn, “Cảm ơn anh, cảm ơn anh. Chúng tôi thật sự rất cảm ơn anh .”  

Chương 575: Chương 575