Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 578: Chương 578

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trương Ngọc Hương vội vàng nói: “Xin lỗi, xin lỗi . Chúng tôi đã tìm được người rồi, xin anh cho chúng tôi thêm một chút thời gian . Chỉ cần một chút nữa thôi , chúng tôi thật sự rất cần đến nó .”Bảo vệ nghe vậy, nhìn chủ xe, rồi hỏi: “Xin hỏi anh có quen họ không?”Chủ xe gật đầu, thấy vậy, bảo vệ mới rời đi.Sau khi bảo vệ rời đi, Trương Ngọc Hương vỗ ngực, rồi nói: “Thật sự sợ c.h.ế.t khiếp, may mắn may mắn .”Bảo vệ thật sự quá đáng sợ !Chủ xe nghe thấy giọng của họ, mới hỏi: “Hai người xông vào sao?”Trương Ngọc Hương hơi ngại ngùng gật đầu, “An ninh ở nơi này của các anh thật nghiêm ngặt, không cho chúng tôi vào, chúng tôi chỉ có thể xông vào.”Nghe thấy Trương Ngọc Hương nói vậy, chủ xe mỉm cười, “Nếu thật sự nghiêm ngặt, thì dù hai người muốn xông vào, cũng không vào được.”Trương Ngọc Hương nghe vậy, hơi khó hiểu. Cảnh Tuấn Kiệt bên cạnh suy nghĩ kỹ một chút, rồi chợt hiểu ra, “Anh ấy cố tình thả cho chúng ta vào?”“Hả?”Trương Ngọc Hương hơi ngơ ngác, đã có thể cho họ vào, tại sao lại phải dùng cách này.Chủ xe nhìn hai người, ngầm nhắc nhở : “Có một số việc, ngầm hiểu ý nhau là được.”[Cái này tôi hiểu! Tôi làm việc ở ngân hàng, có một số người nhà có người mất, đến rút tiền, không nói gì, trực tiếp rút tiền là có thể đi, nhưng cứ phải nói người mất rồi, thì chỉ có thể làm theo quy định.] [Thật sự có một số việc chính là ngầm hiểu ý nhau, vừa rồi nhìn dáng vẻ của bảo vệ, thật ra là nhìn hai vợ chồng họ đáng thương, cảm thấy đồng tình , cũng muốn cho họ vào nhưng lại sợ phía trên trách phạt xuống dưới , bị mất việc , nên mới nghĩ ra cách này , cố tình tạo cơ hội cho họ.][Kiến thức thú vị thật đấy ! Cho nên là nói nếu lãnh đạo giao cho ngươi một việc cần chữ ký của đối phương, thực chất chính là muốn ngươi tìm một nơi không ai thấy, rồi tự mình ký vào là được sao ?][Trời ạ, hóa ra là như vậy! Cho nên trước giờ là tôi không linh hoạt , không hiểu biến báo sao . Chỉ cần người khác nói rằng quy định không cho phép, tôi liền không dám làm.][Thật ra không có gì là dám hay không dám, chỉ là vấn đề về trách nhiệm thôi . Nếu đã lựa chọn , làm trái với quy tắc , thì cũng phải sẵn sàng thừa nhận trách nhiệm nếu như việc làm đó dẫn đến hậu quả không tốt , cho một cá nhân khác , hoặc cho cả một tập thể .]Nhìn thấy chuyện xảy ra qua livestream, Trương Ngọc Hương có chút hiểu ra. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trương Ngọc Hương vội vàng nói: “Xin lỗi, xin lỗi . Chúng tôi đã tìm được người rồi, xin anh cho chúng tôi thêm một chút thời gian . Chỉ cần một chút nữa thôi , chúng tôi thật sự rất cần đến nó .”Bảo vệ nghe vậy, nhìn chủ xe, rồi hỏi: “Xin hỏi anh có quen họ không?”Chủ xe gật đầu, thấy vậy, bảo vệ mới rời đi.Sau khi bảo vệ rời đi, Trương Ngọc Hương vỗ ngực, rồi nói: “Thật sự sợ c.h.ế.t khiếp, may mắn may mắn .”Bảo vệ thật sự quá đáng sợ !Chủ xe nghe thấy giọng của họ, mới hỏi: “Hai người xông vào sao?”Trương Ngọc Hương hơi ngại ngùng gật đầu, “An ninh ở nơi này của các anh thật nghiêm ngặt, không cho chúng tôi vào, chúng tôi chỉ có thể xông vào.”Nghe thấy Trương Ngọc Hương nói vậy, chủ xe mỉm cười, “Nếu thật sự nghiêm ngặt, thì dù hai người muốn xông vào, cũng không vào được.”Trương Ngọc Hương nghe vậy, hơi khó hiểu. Cảnh Tuấn Kiệt bên cạnh suy nghĩ kỹ một chút, rồi chợt hiểu ra, “Anh ấy cố tình thả cho chúng ta vào?”“Hả?”Trương Ngọc Hương hơi ngơ ngác, đã có thể cho họ vào, tại sao lại phải dùng cách này.Chủ xe nhìn hai người, ngầm nhắc nhở : “Có một số việc, ngầm hiểu ý nhau là được.”[Cái này tôi hiểu! Tôi làm việc ở ngân hàng, có một số người nhà có người mất, đến rút tiền, không nói gì, trực tiếp rút tiền là có thể đi, nhưng cứ phải nói người mất rồi, thì chỉ có thể làm theo quy định.] [Thật sự có một số việc chính là ngầm hiểu ý nhau, vừa rồi nhìn dáng vẻ của bảo vệ, thật ra là nhìn hai vợ chồng họ đáng thương, cảm thấy đồng tình , cũng muốn cho họ vào nhưng lại sợ phía trên trách phạt xuống dưới , bị mất việc , nên mới nghĩ ra cách này , cố tình tạo cơ hội cho họ.][Kiến thức thú vị thật đấy ! Cho nên là nói nếu lãnh đạo giao cho ngươi một việc cần chữ ký của đối phương, thực chất chính là muốn ngươi tìm một nơi không ai thấy, rồi tự mình ký vào là được sao ?][Trời ạ, hóa ra là như vậy! Cho nên trước giờ là tôi không linh hoạt , không hiểu biến báo sao . Chỉ cần người khác nói rằng quy định không cho phép, tôi liền không dám làm.][Thật ra không có gì là dám hay không dám, chỉ là vấn đề về trách nhiệm thôi . Nếu đã lựa chọn , làm trái với quy tắc , thì cũng phải sẵn sàng thừa nhận trách nhiệm nếu như việc làm đó dẫn đến hậu quả không tốt , cho một cá nhân khác , hoặc cho cả một tập thể .]Nhìn thấy chuyện xảy ra qua livestream, Trương Ngọc Hương có chút hiểu ra. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trương Ngọc Hương vội vàng nói: “Xin lỗi, xin lỗi . Chúng tôi đã tìm được người rồi, xin anh cho chúng tôi thêm một chút thời gian . Chỉ cần một chút nữa thôi , chúng tôi thật sự rất cần đến nó .”Bảo vệ nghe vậy, nhìn chủ xe, rồi hỏi: “Xin hỏi anh có quen họ không?”Chủ xe gật đầu, thấy vậy, bảo vệ mới rời đi.Sau khi bảo vệ rời đi, Trương Ngọc Hương vỗ ngực, rồi nói: “Thật sự sợ c.h.ế.t khiếp, may mắn may mắn .”Bảo vệ thật sự quá đáng sợ !Chủ xe nghe thấy giọng của họ, mới hỏi: “Hai người xông vào sao?”Trương Ngọc Hương hơi ngại ngùng gật đầu, “An ninh ở nơi này của các anh thật nghiêm ngặt, không cho chúng tôi vào, chúng tôi chỉ có thể xông vào.”Nghe thấy Trương Ngọc Hương nói vậy, chủ xe mỉm cười, “Nếu thật sự nghiêm ngặt, thì dù hai người muốn xông vào, cũng không vào được.”Trương Ngọc Hương nghe vậy, hơi khó hiểu. Cảnh Tuấn Kiệt bên cạnh suy nghĩ kỹ một chút, rồi chợt hiểu ra, “Anh ấy cố tình thả cho chúng ta vào?”“Hả?”Trương Ngọc Hương hơi ngơ ngác, đã có thể cho họ vào, tại sao lại phải dùng cách này.Chủ xe nhìn hai người, ngầm nhắc nhở : “Có một số việc, ngầm hiểu ý nhau là được.”[Cái này tôi hiểu! Tôi làm việc ở ngân hàng, có một số người nhà có người mất, đến rút tiền, không nói gì, trực tiếp rút tiền là có thể đi, nhưng cứ phải nói người mất rồi, thì chỉ có thể làm theo quy định.] [Thật sự có một số việc chính là ngầm hiểu ý nhau, vừa rồi nhìn dáng vẻ của bảo vệ, thật ra là nhìn hai vợ chồng họ đáng thương, cảm thấy đồng tình , cũng muốn cho họ vào nhưng lại sợ phía trên trách phạt xuống dưới , bị mất việc , nên mới nghĩ ra cách này , cố tình tạo cơ hội cho họ.][Kiến thức thú vị thật đấy ! Cho nên là nói nếu lãnh đạo giao cho ngươi một việc cần chữ ký của đối phương, thực chất chính là muốn ngươi tìm một nơi không ai thấy, rồi tự mình ký vào là được sao ?][Trời ạ, hóa ra là như vậy! Cho nên trước giờ là tôi không linh hoạt , không hiểu biến báo sao . Chỉ cần người khác nói rằng quy định không cho phép, tôi liền không dám làm.][Thật ra không có gì là dám hay không dám, chỉ là vấn đề về trách nhiệm thôi . Nếu đã lựa chọn , làm trái với quy tắc , thì cũng phải sẵn sàng thừa nhận trách nhiệm nếu như việc làm đó dẫn đến hậu quả không tốt , cho một cá nhân khác , hoặc cho cả một tập thể .]Nhìn thấy chuyện xảy ra qua livestream, Trương Ngọc Hương có chút hiểu ra. 

Chương 578: Chương 578