Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 583: Chương 583

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tuy nhiên, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, bà cụ vô cớ gây rối, con trai bà ta có thể khá hơn sao ?“Đồng chí cảnh sát, chẳng lẽ chỉ dựa vào một đoạn camera giám sát, là có thể kết luận họ không sai sao? Bỏ qua những chuyện đó, chẳng lẽ, tài xế không có chút lỗi nào sao?”Con trai bà cụ đúng lý hợp tình nói .Cảnh sát trợn tròn mắt, rất muốn hỏi con trai bà cụ : đầu óc anh có bình thường không vậy ? Anh có còn biết mình đang nói gì không thế ?Bọn họ làm cảnh sát nhiều năm , tội phạm ngoan cố không ở số ít , nhưng cố chấp đổi trắng thay đen mặc dù nhân chứng vật chứng rõ ràng không thể chối cãi được thành như vậy , đúng là cực kỳ hiếm thấy !Lúc cảnh sát nói chuyện với con trai bà cụ, đều có phóng viên chụp ảnh, vì vậy, đoạn video này cũng được đăng lên mạng.Lập tức, lại một lần nữa lên hot search, mọi người đều kêu trời, sống lâu cũng có ngày tam quan được đổi mới , mặt dày được như hai mẹ con nhà này , bọn họ hoàn toàn bội phục ngũ thể đầu địa .Trương Ngọc Hương biết chuyện, càng thêm tức giận.Gặp phải loại người này, đúng là do kiếp trước họ gây ra nghiệp chướng.Cảnh Tuấn Kiệt cũng rất hối hận, nếu cho anh cơ hội làm lại, anh tuyệt đối sẽ không làm việc tốt nữa .... a ... không đúng , cũng sẽ hỗ trợ gọi cái xe cấp cứu . Nhưng mà chỉ như vậy mà thôi , càng nhiều liền không có .“Bây giờ phải làm sao?” Hai vợ chồng buồn bã cả đêm.Đang lâm vào bên trong ủ dột , ở cửa phòng , xuất hiện bóng dáng con trai của họ .“Con trai, sao con lại đến đây, con không phải phải học sao.”Trương Ngọc Hương lo lắng nói, sợ con nghe thấy gì đó mà bị ảnh hưởng việc học hành thi cử .“Mẹ, bố, hai người không cần giấu con, con sắp mười tám tuổi rồi, những chuyện đang xảy ra , con đều biết.”Cảnh Trực, con trai của Trương Ngọc Hương, nói.Tuy Cảnh Trực đang học lớp 12, bình thường công việc học rất nặng và vội , không có thời gian tiếp xúc nhiều với internet, nhưng thế giới này chỉ có bấy nhiêu, những tin tức đó, dù cậu không muốn biết, vẫn có thể bằng một phương thức khác tìm đến cậu .Chỉ là cậu không muốn tạo áp lực cho bố mẹ, họ đã rất vất vả rồi. Nhưng đến lúc này, Cảnh Trực cảm thấy mình cần phải ra mặt giúp đỡ bố mẹ.Cảnh Tuấn Kiệt và Trương Ngọc Hương nhìn nhau, rồi thở dài, họ cũng biết không thể giấu được Cảnh Trực.Vì vậy, họ nói: “Con trai, nếu con biết rồi, thì bố mẹ cũng không giấu con nữa. Bây giờ tuy chuyện đã được giải quyết, nhưng đối phương vẫn không chịu buông tha, không chịu nhận, sau này sẽ hơi rắc rối.” 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tuy nhiên, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, bà cụ vô cớ gây rối, con trai bà ta có thể khá hơn sao ?“Đồng chí cảnh sát, chẳng lẽ chỉ dựa vào một đoạn camera giám sát, là có thể kết luận họ không sai sao? Bỏ qua những chuyện đó, chẳng lẽ, tài xế không có chút lỗi nào sao?”Con trai bà cụ đúng lý hợp tình nói .Cảnh sát trợn tròn mắt, rất muốn hỏi con trai bà cụ : đầu óc anh có bình thường không vậy ? Anh có còn biết mình đang nói gì không thế ?Bọn họ làm cảnh sát nhiều năm , tội phạm ngoan cố không ở số ít , nhưng cố chấp đổi trắng thay đen mặc dù nhân chứng vật chứng rõ ràng không thể chối cãi được thành như vậy , đúng là cực kỳ hiếm thấy !Lúc cảnh sát nói chuyện với con trai bà cụ, đều có phóng viên chụp ảnh, vì vậy, đoạn video này cũng được đăng lên mạng.Lập tức, lại một lần nữa lên hot search, mọi người đều kêu trời, sống lâu cũng có ngày tam quan được đổi mới , mặt dày được như hai mẹ con nhà này , bọn họ hoàn toàn bội phục ngũ thể đầu địa .Trương Ngọc Hương biết chuyện, càng thêm tức giận.Gặp phải loại người này, đúng là do kiếp trước họ gây ra nghiệp chướng.Cảnh Tuấn Kiệt cũng rất hối hận, nếu cho anh cơ hội làm lại, anh tuyệt đối sẽ không làm việc tốt nữa .... a ... không đúng , cũng sẽ hỗ trợ gọi cái xe cấp cứu . Nhưng mà chỉ như vậy mà thôi , càng nhiều liền không có .“Bây giờ phải làm sao?” Hai vợ chồng buồn bã cả đêm.Đang lâm vào bên trong ủ dột , ở cửa phòng , xuất hiện bóng dáng con trai của họ .“Con trai, sao con lại đến đây, con không phải phải học sao.”Trương Ngọc Hương lo lắng nói, sợ con nghe thấy gì đó mà bị ảnh hưởng việc học hành thi cử .“Mẹ, bố, hai người không cần giấu con, con sắp mười tám tuổi rồi, những chuyện đang xảy ra , con đều biết.”Cảnh Trực, con trai của Trương Ngọc Hương, nói.Tuy Cảnh Trực đang học lớp 12, bình thường công việc học rất nặng và vội , không có thời gian tiếp xúc nhiều với internet, nhưng thế giới này chỉ có bấy nhiêu, những tin tức đó, dù cậu không muốn biết, vẫn có thể bằng một phương thức khác tìm đến cậu .Chỉ là cậu không muốn tạo áp lực cho bố mẹ, họ đã rất vất vả rồi. Nhưng đến lúc này, Cảnh Trực cảm thấy mình cần phải ra mặt giúp đỡ bố mẹ.Cảnh Tuấn Kiệt và Trương Ngọc Hương nhìn nhau, rồi thở dài, họ cũng biết không thể giấu được Cảnh Trực.Vì vậy, họ nói: “Con trai, nếu con biết rồi, thì bố mẹ cũng không giấu con nữa. Bây giờ tuy chuyện đã được giải quyết, nhưng đối phương vẫn không chịu buông tha, không chịu nhận, sau này sẽ hơi rắc rối.” 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tuy nhiên, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, bà cụ vô cớ gây rối, con trai bà ta có thể khá hơn sao ?“Đồng chí cảnh sát, chẳng lẽ chỉ dựa vào một đoạn camera giám sát, là có thể kết luận họ không sai sao? Bỏ qua những chuyện đó, chẳng lẽ, tài xế không có chút lỗi nào sao?”Con trai bà cụ đúng lý hợp tình nói .Cảnh sát trợn tròn mắt, rất muốn hỏi con trai bà cụ : đầu óc anh có bình thường không vậy ? Anh có còn biết mình đang nói gì không thế ?Bọn họ làm cảnh sát nhiều năm , tội phạm ngoan cố không ở số ít , nhưng cố chấp đổi trắng thay đen mặc dù nhân chứng vật chứng rõ ràng không thể chối cãi được thành như vậy , đúng là cực kỳ hiếm thấy !Lúc cảnh sát nói chuyện với con trai bà cụ, đều có phóng viên chụp ảnh, vì vậy, đoạn video này cũng được đăng lên mạng.Lập tức, lại một lần nữa lên hot search, mọi người đều kêu trời, sống lâu cũng có ngày tam quan được đổi mới , mặt dày được như hai mẹ con nhà này , bọn họ hoàn toàn bội phục ngũ thể đầu địa .Trương Ngọc Hương biết chuyện, càng thêm tức giận.Gặp phải loại người này, đúng là do kiếp trước họ gây ra nghiệp chướng.Cảnh Tuấn Kiệt cũng rất hối hận, nếu cho anh cơ hội làm lại, anh tuyệt đối sẽ không làm việc tốt nữa .... a ... không đúng , cũng sẽ hỗ trợ gọi cái xe cấp cứu . Nhưng mà chỉ như vậy mà thôi , càng nhiều liền không có .“Bây giờ phải làm sao?” Hai vợ chồng buồn bã cả đêm.Đang lâm vào bên trong ủ dột , ở cửa phòng , xuất hiện bóng dáng con trai của họ .“Con trai, sao con lại đến đây, con không phải phải học sao.”Trương Ngọc Hương lo lắng nói, sợ con nghe thấy gì đó mà bị ảnh hưởng việc học hành thi cử .“Mẹ, bố, hai người không cần giấu con, con sắp mười tám tuổi rồi, những chuyện đang xảy ra , con đều biết.”Cảnh Trực, con trai của Trương Ngọc Hương, nói.Tuy Cảnh Trực đang học lớp 12, bình thường công việc học rất nặng và vội , không có thời gian tiếp xúc nhiều với internet, nhưng thế giới này chỉ có bấy nhiêu, những tin tức đó, dù cậu không muốn biết, vẫn có thể bằng một phương thức khác tìm đến cậu .Chỉ là cậu không muốn tạo áp lực cho bố mẹ, họ đã rất vất vả rồi. Nhưng đến lúc này, Cảnh Trực cảm thấy mình cần phải ra mặt giúp đỡ bố mẹ.Cảnh Tuấn Kiệt và Trương Ngọc Hương nhìn nhau, rồi thở dài, họ cũng biết không thể giấu được Cảnh Trực.Vì vậy, họ nói: “Con trai, nếu con biết rồi, thì bố mẹ cũng không giấu con nữa. Bây giờ tuy chuyện đã được giải quyết, nhưng đối phương vẫn không chịu buông tha, không chịu nhận, sau này sẽ hơi rắc rối.” 

Chương 583: Chương 583