Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 613: Chương 613

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ninh Hoa Bình không phải kẻ ngốc, nghe xong lời của Triệu Tiểu Miêu, anh ta cũng không khỏi cảm thấy d.a.o động.“Em có thể chắc chắn chúng ta sẽ không bị phát hiện không ?”Ninh Hoa Bình hỏi .Triệu Tiểu Miêu quả quyết nói: “Tuyệt đối không bị phát hiện! Hơn nữa bây giờ công nghệ tiên tiến lắm, có thể cài đặt tự động ngắt kết nối . Đến lúc đó, cứ cách một khoảng thời gian, em sẽ thiết lập một lần, cho dù có ai phát hiện cũng không biết chúng ta đang livestream.”Nghe những lời Triệu Tiểu Miêu nói cũng xuôi tai , Ninh Hoa Bình cuối cùng vẫn là đồng ý.“Vậy ... em cẩn thận một chút.”Ninh Hoa Bình nói.Triệu Tiểu Miêu liên tục gật đầu.Ngày hôm sau, trên đường ra sân bay, Triệu Tiểu Miêu đã cài đặt sẵn vài khung giờ phát sóng. Dù sao lên máy bay cũng xem như an toàn.[Trời ạ, Triệu Tiểu Miêu thật sự phát sóng trực tiếp kìa ! Hồi hộp quá! ][Được chứng kiến khoảnh khắc mang tính lịch sử, ha ha ha! ][Người đàn ông này là bạn của hai vợ chồng họ sao? Nhìn dáng vẻ lấm la lấm lét, cảm giác không đáng tin cậy cho lắm . ][Lầu trên +1 tôi thậm chí còn cảm thấy anh ta đang che giấu điều gì đó ấy.]Triệu Tiểu Miêu gan rất lớn, trực tiếp đeo điện thoại trên cổ, để camera quay trực tiếp hướng ra bên ngoài. Ánh mắt Triệu Quang Hoa nhìn thoáng qua điện thoại treo trên cổ Triệu Tiểu Miêu , nhưng hắn ta không để tâm. Dù sao đây cũng là chuyến đi ' chữa bệnh ', hắn ta không muốn làm hai người kia nghi ngờ, nên không cần thiết phải thu điện thoại của bọn họ.Trên máy bay, Triệu Quang Hoa vẫn tỏ ra rất chuyên nghiệp, đưa tài liệu cho hai người xem.“Tôi và vợ tôi áp dụng kỹ thuật này , về cơ bản là tầm ba tháng thấy hiệu quả rõ rệt .”Triệu Quang Hoa nói.Dù biết điều này chưa thể xác định thật giả , nhưng Triệu Tiểu Miêu vẫn có chút rung động.“Thật sao?”“Dĩ nhiên là thật rồi, chúng tôi còn sinh con rồi cơ mà.”Triệu Quang Hoa đáp.[Thật hay giả thế? Hiếm muộn lâu như vậy mà ba tháng đã có hiệu quá á ? Nghe cứ giả giả thế nào ấy nhỉ ?][Với người mong con lâu rồi mà nói, dù chỉ có 1% là thật cũng muốn thử xem sao.][Nói thật lòng , nếu thật thì tôi cũng muốn đi, vì hồi nhỏ tôi không chú trọng sức khỏe, giờ bị chuẩn đoán mắc bệnh thể hàn , cũng rất khó mang thai.][Mọi người đừng vội . Cứ xem sao đã.] “Vậy thì lát nữa chúng ta đi thẳng đến bệnh viện phải không?”Triệu Tiểu Miêu hỏi. 

Ninh Hoa Bình không phải kẻ ngốc, nghe xong lời của Triệu Tiểu Miêu, anh ta cũng không khỏi cảm thấy d.a.o động.

“Em có thể chắc chắn chúng ta sẽ không bị phát hiện không ?”

Ninh Hoa Bình hỏi .

Triệu Tiểu Miêu quả quyết nói: “Tuyệt đối không bị phát hiện! Hơn nữa bây giờ công nghệ tiên tiến lắm, có thể cài đặt tự động ngắt kết nối . Đến lúc đó, cứ cách một khoảng thời gian, em sẽ thiết lập một lần, cho dù có ai phát hiện cũng không biết chúng ta đang livestream.”

Nghe những lời Triệu Tiểu Miêu nói cũng xuôi tai , Ninh Hoa Bình cuối cùng vẫn là đồng ý.

“Vậy ... em cẩn thận một chút.”

Ninh Hoa Bình nói.

Triệu Tiểu Miêu liên tục gật đầu.

Ngày hôm sau, trên đường ra sân bay, Triệu Tiểu Miêu đã cài đặt sẵn vài khung giờ phát sóng. Dù sao lên máy bay cũng xem như an toàn.

[Trời ạ, Triệu Tiểu Miêu thật sự phát sóng trực tiếp kìa ! Hồi hộp quá! ]

[Được chứng kiến khoảnh khắc mang tính lịch sử, ha ha ha! ]

[Người đàn ông này là bạn của hai vợ chồng họ sao? Nhìn dáng vẻ lấm la lấm lét, cảm giác không đáng tin cậy cho lắm . ]

[Lầu trên +1 tôi thậm chí còn cảm thấy anh ta đang che giấu điều gì đó ấy.]

Triệu Tiểu Miêu gan rất lớn, trực tiếp đeo điện thoại trên cổ, để camera quay trực tiếp hướng ra bên ngoài.

 

Ánh mắt Triệu Quang Hoa nhìn thoáng qua điện thoại treo trên cổ Triệu Tiểu Miêu , nhưng hắn ta không để tâm. Dù sao đây cũng là chuyến đi ' chữa bệnh ', hắn ta không muốn làm hai người kia nghi ngờ, nên không cần thiết phải thu điện thoại của bọn họ.

Trên máy bay, Triệu Quang Hoa vẫn tỏ ra rất chuyên nghiệp, đưa tài liệu cho hai người xem.

“Tôi và vợ tôi áp dụng kỹ thuật này , về cơ bản là tầm ba tháng thấy hiệu quả rõ rệt .”

Triệu Quang Hoa nói.

Dù biết điều này chưa thể xác định thật giả , nhưng Triệu Tiểu Miêu vẫn có chút rung động.

“Thật sao?”

“Dĩ nhiên là thật rồi, chúng tôi còn sinh con rồi cơ mà.”

Triệu Quang Hoa đáp.

[Thật hay giả thế? Hiếm muộn lâu như vậy mà ba tháng đã có hiệu quá á ? Nghe cứ giả giả thế nào ấy nhỉ ?]

[Với người mong con lâu rồi mà nói, dù chỉ có 1% là thật cũng muốn thử xem sao.]

[Nói thật lòng , nếu thật thì tôi cũng muốn đi, vì hồi nhỏ tôi không chú trọng sức khỏe, giờ bị chuẩn đoán mắc bệnh thể hàn , cũng rất khó mang thai.]

[Mọi người đừng vội . Cứ xem sao đã.]

 

“Vậy thì lát nữa chúng ta đi thẳng đến bệnh viện phải không?”

Triệu Tiểu Miêu hỏi.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ninh Hoa Bình không phải kẻ ngốc, nghe xong lời của Triệu Tiểu Miêu, anh ta cũng không khỏi cảm thấy d.a.o động.“Em có thể chắc chắn chúng ta sẽ không bị phát hiện không ?”Ninh Hoa Bình hỏi .Triệu Tiểu Miêu quả quyết nói: “Tuyệt đối không bị phát hiện! Hơn nữa bây giờ công nghệ tiên tiến lắm, có thể cài đặt tự động ngắt kết nối . Đến lúc đó, cứ cách một khoảng thời gian, em sẽ thiết lập một lần, cho dù có ai phát hiện cũng không biết chúng ta đang livestream.”Nghe những lời Triệu Tiểu Miêu nói cũng xuôi tai , Ninh Hoa Bình cuối cùng vẫn là đồng ý.“Vậy ... em cẩn thận một chút.”Ninh Hoa Bình nói.Triệu Tiểu Miêu liên tục gật đầu.Ngày hôm sau, trên đường ra sân bay, Triệu Tiểu Miêu đã cài đặt sẵn vài khung giờ phát sóng. Dù sao lên máy bay cũng xem như an toàn.[Trời ạ, Triệu Tiểu Miêu thật sự phát sóng trực tiếp kìa ! Hồi hộp quá! ][Được chứng kiến khoảnh khắc mang tính lịch sử, ha ha ha! ][Người đàn ông này là bạn của hai vợ chồng họ sao? Nhìn dáng vẻ lấm la lấm lét, cảm giác không đáng tin cậy cho lắm . ][Lầu trên +1 tôi thậm chí còn cảm thấy anh ta đang che giấu điều gì đó ấy.]Triệu Tiểu Miêu gan rất lớn, trực tiếp đeo điện thoại trên cổ, để camera quay trực tiếp hướng ra bên ngoài. Ánh mắt Triệu Quang Hoa nhìn thoáng qua điện thoại treo trên cổ Triệu Tiểu Miêu , nhưng hắn ta không để tâm. Dù sao đây cũng là chuyến đi ' chữa bệnh ', hắn ta không muốn làm hai người kia nghi ngờ, nên không cần thiết phải thu điện thoại của bọn họ.Trên máy bay, Triệu Quang Hoa vẫn tỏ ra rất chuyên nghiệp, đưa tài liệu cho hai người xem.“Tôi và vợ tôi áp dụng kỹ thuật này , về cơ bản là tầm ba tháng thấy hiệu quả rõ rệt .”Triệu Quang Hoa nói.Dù biết điều này chưa thể xác định thật giả , nhưng Triệu Tiểu Miêu vẫn có chút rung động.“Thật sao?”“Dĩ nhiên là thật rồi, chúng tôi còn sinh con rồi cơ mà.”Triệu Quang Hoa đáp.[Thật hay giả thế? Hiếm muộn lâu như vậy mà ba tháng đã có hiệu quá á ? Nghe cứ giả giả thế nào ấy nhỉ ?][Với người mong con lâu rồi mà nói, dù chỉ có 1% là thật cũng muốn thử xem sao.][Nói thật lòng , nếu thật thì tôi cũng muốn đi, vì hồi nhỏ tôi không chú trọng sức khỏe, giờ bị chuẩn đoán mắc bệnh thể hàn , cũng rất khó mang thai.][Mọi người đừng vội . Cứ xem sao đã.] “Vậy thì lát nữa chúng ta đi thẳng đến bệnh viện phải không?”Triệu Tiểu Miêu hỏi. 

Chương 613: Chương 613