Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 624: Chương 624

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Cha mẹ Điền Ấu An ở đầu dây bên kia nghe Điền Ấu An doạ cúp máy , vội vàng nói: “Ấu An à, con đừng cúp máy, nghe cha mẹ nói đã. Mấy ngày tước , không phải cha mẹ có đi khám sức khỏe sao. "“Bác sĩ nói , sức khỏe của cha mẹ gần đây không được tốt lắm, cần phải tĩnh dưỡng nhiều hơn . Nhưng con yên tâm, chúng ta bị bệnh không cần con chăm sóc.“Nhưng bác sĩ nói bệnh này có nguy cơ di truyền cao . Nên chúng ta nghĩ con về khám xem có bị di truyền không, nếu có thì cùng nhau chữa trị, phát hiện sớm chữa trị sớm thì sẽ đơn giản hơn nhiều .”“Đúng đúng, cùng nhau chữa trị.” Cha mẹ Điền Ấu An phu xướng phụ tuỳĐiền Ấu An một chữ trong lời họ nói cũng không tin .Cô vẫn những lời của Kỷ Dao Quang nói .“Không sao, con khám ở ngoài cũng được thôi, bệnh viện ở đâu mà chả có . Đặc biệt là ở Bắc Kinh, trình độ y tế cũng rất cao, nhiều người có bệnh ở nông thôn còn phải lên xếp hàng lấy số chờ đến lượt gọi tên”Điền Ấu An nói cứng rắn.Cha mẹ Điền Ấu An nghe vậy, càng thêm sốt ruột: “Con bé này, sao con lại độc ác như vậy?“Con gái nhà người ta đều rất tri kỷ hiếu thảo, sao ta lại sinh ra được một đứa con bất hiếu như con, được rồi, nếu con không về thì cứ ở ngoài mà c.h.ế.t đi, cũng không ai thu x.á.c cho con đây .”Nghe những lời này, Điền Ấu An chỉ cảm thấy bất lực.Bất kể lúc nào, vì chuyện gì, nếu cô không làm theo những gì họ muốn , không đáp ứng yêu cầu của bọ họ , cuối cùng đều kết thúc bằng mấy câu này.Rồi, cô lại bị ép buộc đồng ý. Quả nhiên !Sau khi hai cha mẹ của Điền Ấu An nói xong, không nghe thấy Điền Ấu An đáp gì nữa , đang định nói thêm gì đó lại bị Điền Ấu An ngắt lời Điền Ấu An ánh mắt lạnh băng nói: Muốn con về sao ? “Được được được, con về.”“Ngoan a ! Vậy mới là con gái ngoan của mẹ chứ  .”Mẹ Điền Ấu An vui mừng khôn xiết.Cuối cùng trước khi cúp máy ,còn không quên dặn dò  Điền Ấu An về nhớ mang theo vài thứ.Cúp máy, Điền Ấu An nhìn dòng xe cộ tấp nập trước mặt, im lặng thất thần rất lâu.Đồng thời.Ở đầu dây bên kia, sau khi cúp máy, cha Điền Ấu An hơi nghi ngờ : “Lần này sao lại đồng ý nhanh thế.“Con bé này ở ngoài cứng đầu lắm.”“Cứng đầu thì sao? Vẫn phải về nhà thôi.”Mẹ Điền Ấu An đắc ý nói.“Đúng rồi, Vi Vi thế nào rồi?”Mẹ Điền Ấu An nghĩ đến con gái ruột của mình cũng bị bệnh giống mình, mắt đầy lo lắng. 

Cha mẹ Điền Ấu An ở đầu dây bên kia nghe Điền Ấu An doạ cúp máy , vội vàng nói: “Ấu An à, con đừng cúp máy, nghe cha mẹ nói đã. Mấy ngày tước , không phải cha mẹ có đi khám sức khỏe sao. "

“Bác sĩ nói , sức khỏe của cha mẹ gần đây không được tốt lắm, cần phải tĩnh dưỡng nhiều hơn . Nhưng con yên tâm, chúng ta bị bệnh không cần con chăm sóc.

“Nhưng bác sĩ nói bệnh này có nguy cơ di truyền cao . Nên chúng ta nghĩ con về khám xem có bị di truyền không, nếu có thì cùng nhau chữa trị, phát hiện sớm chữa trị sớm thì sẽ đơn giản hơn nhiều .”

“Đúng đúng, cùng nhau chữa trị.”

 

Cha mẹ Điền Ấu An phu xướng phụ tuỳ

Điền Ấu An một chữ trong lời họ nói cũng không tin .

Cô vẫn những lời của Kỷ Dao Quang nói .

“Không sao, con khám ở ngoài cũng được thôi, bệnh viện ở đâu mà chả có . Đặc biệt là ở Bắc Kinh, trình độ y tế cũng rất cao, nhiều người có bệnh ở nông thôn còn phải lên xếp hàng lấy số chờ đến lượt gọi tên”

Điền Ấu An nói cứng rắn.

Cha mẹ Điền Ấu An nghe vậy, càng thêm sốt ruột: “Con bé này, sao con lại độc ác như vậy?

“Con gái nhà người ta đều rất tri kỷ hiếu thảo, sao ta lại sinh ra được một đứa con bất hiếu như con, được rồi, nếu con không về thì cứ ở ngoài mà c.h.ế.t đi, cũng không ai thu x.á.c cho con đây .”

Nghe những lời này, Điền Ấu An chỉ cảm thấy bất lực.

Bất kể lúc nào, vì chuyện gì, nếu cô không làm theo những gì họ muốn , không đáp ứng yêu cầu của bọ họ , cuối cùng đều kết thúc bằng mấy câu này.

Rồi, cô lại bị ép buộc đồng ý.

 

Quả nhiên !

Sau khi hai cha mẹ của Điền Ấu An nói xong, không nghe thấy Điền Ấu An đáp gì nữa , đang định nói thêm gì đó lại bị Điền Ấu An ngắt lời 

Điền Ấu An ánh mắt lạnh băng nói: Muốn con về sao ? “Được được được, con về.”

“Ngoan a ! Vậy mới là con gái ngoan của mẹ chứ  .”

Mẹ Điền Ấu An vui mừng khôn xiết.

Cuối cùng trước khi cúp máy ,còn không quên dặn dò  Điền Ấu An về nhớ mang theo vài thứ.

Cúp máy, Điền Ấu An nhìn dòng xe cộ tấp nập trước mặt, im lặng thất thần rất lâu.

Đồng thời.

Ở đầu dây bên kia, sau khi cúp máy, cha Điền Ấu An hơi nghi ngờ : “Lần này sao lại đồng ý nhanh thế.

“Con bé này ở ngoài cứng đầu lắm.”

“Cứng đầu thì sao? Vẫn phải về nhà thôi.”

Mẹ Điền Ấu An đắc ý nói.

“Đúng rồi, Vi Vi thế nào rồi?”

Mẹ Điền Ấu An nghĩ đến con gái ruột của mình cũng bị bệnh giống mình, mắt đầy lo lắng.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Cha mẹ Điền Ấu An ở đầu dây bên kia nghe Điền Ấu An doạ cúp máy , vội vàng nói: “Ấu An à, con đừng cúp máy, nghe cha mẹ nói đã. Mấy ngày tước , không phải cha mẹ có đi khám sức khỏe sao. "“Bác sĩ nói , sức khỏe của cha mẹ gần đây không được tốt lắm, cần phải tĩnh dưỡng nhiều hơn . Nhưng con yên tâm, chúng ta bị bệnh không cần con chăm sóc.“Nhưng bác sĩ nói bệnh này có nguy cơ di truyền cao . Nên chúng ta nghĩ con về khám xem có bị di truyền không, nếu có thì cùng nhau chữa trị, phát hiện sớm chữa trị sớm thì sẽ đơn giản hơn nhiều .”“Đúng đúng, cùng nhau chữa trị.” Cha mẹ Điền Ấu An phu xướng phụ tuỳĐiền Ấu An một chữ trong lời họ nói cũng không tin .Cô vẫn những lời của Kỷ Dao Quang nói .“Không sao, con khám ở ngoài cũng được thôi, bệnh viện ở đâu mà chả có . Đặc biệt là ở Bắc Kinh, trình độ y tế cũng rất cao, nhiều người có bệnh ở nông thôn còn phải lên xếp hàng lấy số chờ đến lượt gọi tên”Điền Ấu An nói cứng rắn.Cha mẹ Điền Ấu An nghe vậy, càng thêm sốt ruột: “Con bé này, sao con lại độc ác như vậy?“Con gái nhà người ta đều rất tri kỷ hiếu thảo, sao ta lại sinh ra được một đứa con bất hiếu như con, được rồi, nếu con không về thì cứ ở ngoài mà c.h.ế.t đi, cũng không ai thu x.á.c cho con đây .”Nghe những lời này, Điền Ấu An chỉ cảm thấy bất lực.Bất kể lúc nào, vì chuyện gì, nếu cô không làm theo những gì họ muốn , không đáp ứng yêu cầu của bọ họ , cuối cùng đều kết thúc bằng mấy câu này.Rồi, cô lại bị ép buộc đồng ý. Quả nhiên !Sau khi hai cha mẹ của Điền Ấu An nói xong, không nghe thấy Điền Ấu An đáp gì nữa , đang định nói thêm gì đó lại bị Điền Ấu An ngắt lời Điền Ấu An ánh mắt lạnh băng nói: Muốn con về sao ? “Được được được, con về.”“Ngoan a ! Vậy mới là con gái ngoan của mẹ chứ  .”Mẹ Điền Ấu An vui mừng khôn xiết.Cuối cùng trước khi cúp máy ,còn không quên dặn dò  Điền Ấu An về nhớ mang theo vài thứ.Cúp máy, Điền Ấu An nhìn dòng xe cộ tấp nập trước mặt, im lặng thất thần rất lâu.Đồng thời.Ở đầu dây bên kia, sau khi cúp máy, cha Điền Ấu An hơi nghi ngờ : “Lần này sao lại đồng ý nhanh thế.“Con bé này ở ngoài cứng đầu lắm.”“Cứng đầu thì sao? Vẫn phải về nhà thôi.”Mẹ Điền Ấu An đắc ý nói.“Đúng rồi, Vi Vi thế nào rồi?”Mẹ Điền Ấu An nghĩ đến con gái ruột của mình cũng bị bệnh giống mình, mắt đầy lo lắng. 

Chương 624: Chương 624