Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 627: Chương 627

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Mặt khác , là họ thấy dáng vẻ bề ngoài của Điền Ấu An, xem ra cũng không tốt lành gì , sợ rằng nếu nhận về sẽ khó lòng quản giáo .“Cô là ai, sao lại ở trong phòng bệnh của con gái tôi, con gái tôi sức khỏe không tốt, nếu vì cô mà xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha cho cô đâu!”Mẹ Vương Vi Vi là người lên tiếng trước. Ánh mắt Điền Ấu An dừng lại trên người hai người một lát, rồi nói: “Tôi á ?Tôi chẳng là ai cả . Tôi là đứa trẻ bị cha mẹ nuôi bắt cóc, bị cha mẹ ruột từ bỏ , suýt nữa thì bị làm thành túi m.á.u cho người khác ."“Có điều , thật đáng tiếc , giờ kế hoạch của các người không còn thực hiện được nữa .”Điền Ấu An từng chữ từng chữ nói, cắn tự rõ ràng .Cha mẹ Vương Vi Vi nghe thấy câu “cha mẹ ruột”, tim không tự chủ được mà đập lỡ một nhịp Vương Vi Vi thấy thái độ cha mẹ có biến , vội vàng che n.g.ự.c lại , hét lên một tiếng : “Á!” Sau đó Vương Vi Vi đã lôi kéo được sự chú ý của cha mẹ về phía mình .Họ nghe thấy Vương Vi Vi hét , lập tức vứt cảm giác kỳ lạ ra sau đầu , vội vàng chạy tới quan tâm hỏi han Vương Vi Vi .Cha Vương Vi Vi nghiêm khắc cảnh cáo: “Nếu con gái tôi xảy ra chuyện gì, cô sẽ gặp rắc rối.”Đúng lúc này, cha mẹ Điền Ấu An không tìm thấy Điền Ấu An đâu , đang lo lắng tìm khắp nơi , sợ Điền Ấu An đi lung tung lại chạm mặt với cha mẹ ruột của mình , rốt cuộc thì bệnh viện này cũng chỉ có từng đó , lại còn ở cùng một khoa , tỷ lệ chạm mặt vẫn là rất cao .Vậy mà sự sợ hãi của bọn họ lại thành sự thật , khi bọn họ tìm thấy Điền Ấu An , Điền Ấu An đang ở trong phòng bệnh của Vương Vi Vi.“Con đang làm gì trong phòng bệnh của người khác!” Mẹ Điền Ấu An gần như khiếp sợ , nhưng không dám quát lớn , sợ ảnh hưởng đến con gái ruột Vương Vi Vi của bà ta , cho nên bà ta chỉ vội vàng nói : “Con ra ngoài cho ta!”Điền Ấu An trào phúng mà nhìn họ vẫn còn tiếp tục cố gắng làm tròn vai. Đến lúc này rồi mà vẫn còn ' diễn ' sao , cô đúng là quá nể phục bọn họ.Nhưng cô mệt mỏi rồi , vở kịch này , cô không muốn tiếp tục cùng bọn họ ' đua diễn ' nữa . Kết thúc đi !“Tôi đang làm gì trong phòng bệnh của người khác á ? Tôi ở đây nói chuyện với con gái ruột của các người đấy . Tôi đã tìm thấy con gái ruột của các người rồi . Rất vui mừng đúng không ?” 

Mặt khác , là họ thấy dáng vẻ bề ngoài của Điền Ấu An, xem ra cũng không tốt lành gì , sợ rằng nếu nhận về sẽ khó lòng quản giáo .

“Cô là ai, sao lại ở trong phòng bệnh của con gái tôi, con gái tôi sức khỏe không tốt, nếu vì cô mà xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha cho cô đâu!”

Mẹ Vương Vi Vi là người lên tiếng trước.

 

Ánh mắt Điền Ấu An dừng lại trên người hai người một lát, rồi nói: “Tôi á ?Tôi chẳng là ai cả . Tôi là đứa trẻ bị cha mẹ nuôi bắt cóc, bị cha mẹ ruột từ bỏ , suýt nữa thì bị làm thành túi m.á.u cho người khác ."

“Có điều , thật đáng tiếc , giờ kế hoạch của các người không còn thực hiện được nữa .”

Điền Ấu An từng chữ từng chữ nói, cắn tự rõ ràng .

Cha mẹ Vương Vi Vi nghe thấy câu “cha mẹ ruột”, tim không tự chủ được mà đập lỡ một nhịp 

Vương Vi Vi thấy thái độ cha mẹ có biến , vội vàng che n.g.ự.c lại , hét lên một tiếng : “Á!”

 

Sau đó Vương Vi Vi đã lôi kéo được sự chú ý của cha mẹ về phía mình .

Họ nghe thấy Vương Vi Vi hét , lập tức vứt cảm giác kỳ lạ ra sau đầu , vội vàng chạy tới quan tâm hỏi han Vương Vi Vi .

Cha Vương Vi Vi nghiêm khắc cảnh cáo: “Nếu con gái tôi xảy ra chuyện gì, cô sẽ gặp rắc rối.”

Đúng lúc này, cha mẹ Điền Ấu An không tìm thấy Điền Ấu An đâu , đang lo lắng tìm khắp nơi , sợ Điền Ấu An đi lung tung lại chạm mặt với cha mẹ ruột của mình , rốt cuộc thì bệnh viện này cũng chỉ có từng đó , lại còn ở cùng một khoa , tỷ lệ chạm mặt vẫn là rất cao .

Vậy mà sự sợ hãi của bọn họ lại thành sự thật , khi bọn họ tìm thấy Điền Ấu An , Điền Ấu An đang ở trong phòng bệnh của Vương Vi Vi.

“Con đang làm gì trong phòng bệnh của người khác!” Mẹ Điền Ấu An gần như khiếp sợ , nhưng không dám quát lớn , sợ ảnh hưởng đến con gái ruột Vương Vi Vi của bà ta , cho nên bà ta chỉ vội vàng nói : “Con ra ngoài cho ta!”

Điền Ấu An trào phúng mà nhìn họ vẫn còn tiếp tục cố gắng làm tròn vai. Đến lúc này rồi mà vẫn còn ' diễn ' sao , cô đúng là quá nể phục bọn họ.

Nhưng cô mệt mỏi rồi , vở kịch này , cô không muốn tiếp tục cùng bọn họ ' đua diễn ' nữa . Kết thúc đi !

“Tôi đang làm gì trong phòng bệnh của người khác á ? Tôi ở đây nói chuyện với con gái ruột của các người đấy . Tôi đã tìm thấy con gái ruột của các người rồi . Rất vui mừng đúng không ?”

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Mặt khác , là họ thấy dáng vẻ bề ngoài của Điền Ấu An, xem ra cũng không tốt lành gì , sợ rằng nếu nhận về sẽ khó lòng quản giáo .“Cô là ai, sao lại ở trong phòng bệnh của con gái tôi, con gái tôi sức khỏe không tốt, nếu vì cô mà xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha cho cô đâu!”Mẹ Vương Vi Vi là người lên tiếng trước. Ánh mắt Điền Ấu An dừng lại trên người hai người một lát, rồi nói: “Tôi á ?Tôi chẳng là ai cả . Tôi là đứa trẻ bị cha mẹ nuôi bắt cóc, bị cha mẹ ruột từ bỏ , suýt nữa thì bị làm thành túi m.á.u cho người khác ."“Có điều , thật đáng tiếc , giờ kế hoạch của các người không còn thực hiện được nữa .”Điền Ấu An từng chữ từng chữ nói, cắn tự rõ ràng .Cha mẹ Vương Vi Vi nghe thấy câu “cha mẹ ruột”, tim không tự chủ được mà đập lỡ một nhịp Vương Vi Vi thấy thái độ cha mẹ có biến , vội vàng che n.g.ự.c lại , hét lên một tiếng : “Á!” Sau đó Vương Vi Vi đã lôi kéo được sự chú ý của cha mẹ về phía mình .Họ nghe thấy Vương Vi Vi hét , lập tức vứt cảm giác kỳ lạ ra sau đầu , vội vàng chạy tới quan tâm hỏi han Vương Vi Vi .Cha Vương Vi Vi nghiêm khắc cảnh cáo: “Nếu con gái tôi xảy ra chuyện gì, cô sẽ gặp rắc rối.”Đúng lúc này, cha mẹ Điền Ấu An không tìm thấy Điền Ấu An đâu , đang lo lắng tìm khắp nơi , sợ Điền Ấu An đi lung tung lại chạm mặt với cha mẹ ruột của mình , rốt cuộc thì bệnh viện này cũng chỉ có từng đó , lại còn ở cùng một khoa , tỷ lệ chạm mặt vẫn là rất cao .Vậy mà sự sợ hãi của bọn họ lại thành sự thật , khi bọn họ tìm thấy Điền Ấu An , Điền Ấu An đang ở trong phòng bệnh của Vương Vi Vi.“Con đang làm gì trong phòng bệnh của người khác!” Mẹ Điền Ấu An gần như khiếp sợ , nhưng không dám quát lớn , sợ ảnh hưởng đến con gái ruột Vương Vi Vi của bà ta , cho nên bà ta chỉ vội vàng nói : “Con ra ngoài cho ta!”Điền Ấu An trào phúng mà nhìn họ vẫn còn tiếp tục cố gắng làm tròn vai. Đến lúc này rồi mà vẫn còn ' diễn ' sao , cô đúng là quá nể phục bọn họ.Nhưng cô mệt mỏi rồi , vở kịch này , cô không muốn tiếp tục cùng bọn họ ' đua diễn ' nữa . Kết thúc đi !“Tôi đang làm gì trong phòng bệnh của người khác á ? Tôi ở đây nói chuyện với con gái ruột của các người đấy . Tôi đã tìm thấy con gái ruột của các người rồi . Rất vui mừng đúng không ?” 

Chương 627: Chương 627