Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1446

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Á!”Mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, mọi người cùng nhìn Bùi Nguyên Minh với ánh mắt tràn ngập khó mà tin! Quá điên cuồng! Lại có người dám gây khó dễ cho tài phiệt thượng tỉnh trong trường hợp như vậy sao? Đây không phải là cướp đồ đơn giản như vậy nữa.Mà là đang liêu mạng với tài phiệt thượng tinh! Người này đúng là điên rồi! Hôm nay anh có thể sống đi ra khỏi phòng đấu giá sao? “Mẹ nó! Mày muốn chất à?”An Tiến Bình tức giận tới mức toàn thân run rẩy.Anh ta là nhân vật lớn nhất ngôn cửu đỉnh ở Băng Quốc, chưa từng có người nào dám làm trái ý của anh ta, chuyện này cũng dưỡng thành tính cách hung hãn ương ngạnh của anh ta.Nhưng hôm nay trong một buổi đấu giá nho nhỏ, lại có người hết một tới hai, hết hai lại tới ba nhằm vào anh ta? Lúc này, An Tiến Bình đều có kích thích muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh rồi.Hơn nữa dựa theo tính toán ban đầu, ba nghìn tám trăm năm mươi tỷ có thể giành ba trân bảo hiếm có này tới tay, nhưng mà bây giờ, vì một tên nhóc không biết chui từ đâu ra, vậy mà phải tăng lên gấp bai Tuy đây không phải là tiền của An Tiến Bình, nhưng vấn đề là, đây là nhiệm vụ đầu tiên sau khi anh ta trở thành phó đại diện.Nhiệm vụ đầu tiên đã tốn giá gấp ba, điêu này khiến anh ta sau này lăn lộn ở trong tài phiệt thượng tinh, Băng Quốc như thế nào? “Chín nghìn một trăm tỷ!”Lúc này gương mặt An Tiến Bình như phủ băng, nhìn chằm chăm Bùi Nguyên Minh ở phía xa, chậm rãi mở miệng nói.“Mười nghìn năm trăm tỷ!”Bùi Nguyên Minh khinh thường ra giá, sau đó thản nhiên nói: “Người Băng Quốc các anh đều y như nhau, đều thích giả bộ còn keo kiệt.”“Trong trường hợp này ra giá còn tăng ít tiền thêm mỗi ba trăm năm mươi tỷ?”“Mỗi lần không thêm một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ hoặc ba nghìn năm trăm tỷ, anh cũng không thấy xấu hổ cướp với tôi?”An Tiến Bình luôn lấy làm vinh dự vì mình là người Băng Quốc, lúc này bị những lời Bùi Nguyên Minh nói làm cho tức giận thiếu chút nữa hộc máu.Nhưng vấn đề là những lời Bùi Nguyên Minh nói không sai.Mỗi lần Bùi Nguyên Minh tăng giá đều thêm một nghìn bảy trăm trăm năm mươi tỷ, mỗi lần An Tiến Bình thêm thì chỉ có ba trăm năm mươi tỷ, quả thật không phóng khoáng.Hơn nữa nếu lúc này anh ta nóng giận, kêu lên mười hai nghìn hai trăm năm mươi tỷ, mười bốn nghìn tỷ, tên nhóc này không theo thì làm sao- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Á!”

Mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, mọi người cùng nhìn Bùi Nguyên Minh với ánh mắt tràn ngập khó mà tin! Quá điên cuồng! Lại có người dám gây khó dễ cho tài phiệt thượng tỉnh trong trường hợp như vậy sao? Đây không phải là cướp đồ đơn giản như vậy nữa.

Mà là đang liêu mạng với tài phiệt thượng tinh! Người này đúng là điên rồi! Hôm nay anh có thể sống đi ra khỏi phòng đấu giá sao? “Mẹ nó! Mày muốn chất à?”

An Tiến Bình tức giận tới mức toàn thân run rẩy.

Anh ta là nhân vật lớn nhất ngôn cửu đỉnh ở Băng Quốc, chưa từng có người nào dám làm trái ý của anh ta, chuyện này cũng dưỡng thành tính cách hung hãn ương ngạnh của anh ta.

Nhưng hôm nay trong một buổi đấu giá nho nhỏ, lại có người hết một tới hai, hết hai lại tới ba nhằm vào anh ta? Lúc này, An Tiến Bình đều có kích thích muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh rồi.

Hơn nữa dựa theo tính toán ban đầu, ba nghìn tám trăm năm mươi tỷ có thể giành ba trân bảo hiếm có này tới tay, nhưng mà bây giờ, vì một tên nhóc không biết chui từ đâu ra, vậy mà phải tăng lên gấp bai Tuy đây không phải là tiền của An Tiến Bình, nhưng vấn đề là, đây là nhiệm vụ đầu tiên sau khi anh ta trở thành phó đại diện.

Nhiệm vụ đầu tiên đã tốn giá gấp ba, điêu này khiến anh ta sau này lăn lộn ở trong tài phiệt thượng tinh, Băng Quốc như thế nào? “Chín nghìn một trăm tỷ!”

Lúc này gương mặt An Tiến Bình như phủ băng, nhìn chằm chăm Bùi Nguyên Minh ở phía xa, chậm rãi mở miệng nói.

“Mười nghìn năm trăm tỷ!”

Bùi Nguyên Minh khinh thường ra giá, sau đó thản nhiên nói: “Người Băng Quốc các anh đều y như nhau, đều thích giả bộ còn keo kiệt.”

“Trong trường hợp này ra giá còn tăng ít tiền thêm mỗi ba trăm năm mươi tỷ?”

“Mỗi lần không thêm một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ hoặc ba nghìn năm trăm tỷ, anh cũng không thấy xấu hổ cướp với tôi?”

An Tiến Bình luôn lấy làm vinh dự vì mình là người Băng Quốc, lúc này bị những lời Bùi Nguyên Minh nói làm cho tức giận thiếu chút nữa hộc máu.

Nhưng vấn đề là những lời Bùi Nguyên Minh nói không sai.

Mỗi lần Bùi Nguyên Minh tăng giá đều thêm một nghìn bảy trăm trăm năm mươi tỷ, mỗi lần An Tiến Bình thêm thì chỉ có ba trăm năm mươi tỷ, quả thật không phóng khoáng.

Hơn nữa nếu lúc này anh ta nóng giận, kêu lên mười hai nghìn hai trăm năm mươi tỷ, mười bốn nghìn tỷ, tên nhóc này không theo thì làm sao

Image removed.

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Á!”Mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, mọi người cùng nhìn Bùi Nguyên Minh với ánh mắt tràn ngập khó mà tin! Quá điên cuồng! Lại có người dám gây khó dễ cho tài phiệt thượng tỉnh trong trường hợp như vậy sao? Đây không phải là cướp đồ đơn giản như vậy nữa.Mà là đang liêu mạng với tài phiệt thượng tinh! Người này đúng là điên rồi! Hôm nay anh có thể sống đi ra khỏi phòng đấu giá sao? “Mẹ nó! Mày muốn chất à?”An Tiến Bình tức giận tới mức toàn thân run rẩy.Anh ta là nhân vật lớn nhất ngôn cửu đỉnh ở Băng Quốc, chưa từng có người nào dám làm trái ý của anh ta, chuyện này cũng dưỡng thành tính cách hung hãn ương ngạnh của anh ta.Nhưng hôm nay trong một buổi đấu giá nho nhỏ, lại có người hết một tới hai, hết hai lại tới ba nhằm vào anh ta? Lúc này, An Tiến Bình đều có kích thích muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh rồi.Hơn nữa dựa theo tính toán ban đầu, ba nghìn tám trăm năm mươi tỷ có thể giành ba trân bảo hiếm có này tới tay, nhưng mà bây giờ, vì một tên nhóc không biết chui từ đâu ra, vậy mà phải tăng lên gấp bai Tuy đây không phải là tiền của An Tiến Bình, nhưng vấn đề là, đây là nhiệm vụ đầu tiên sau khi anh ta trở thành phó đại diện.Nhiệm vụ đầu tiên đã tốn giá gấp ba, điêu này khiến anh ta sau này lăn lộn ở trong tài phiệt thượng tinh, Băng Quốc như thế nào? “Chín nghìn một trăm tỷ!”Lúc này gương mặt An Tiến Bình như phủ băng, nhìn chằm chăm Bùi Nguyên Minh ở phía xa, chậm rãi mở miệng nói.“Mười nghìn năm trăm tỷ!”Bùi Nguyên Minh khinh thường ra giá, sau đó thản nhiên nói: “Người Băng Quốc các anh đều y như nhau, đều thích giả bộ còn keo kiệt.”“Trong trường hợp này ra giá còn tăng ít tiền thêm mỗi ba trăm năm mươi tỷ?”“Mỗi lần không thêm một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ hoặc ba nghìn năm trăm tỷ, anh cũng không thấy xấu hổ cướp với tôi?”An Tiến Bình luôn lấy làm vinh dự vì mình là người Băng Quốc, lúc này bị những lời Bùi Nguyên Minh nói làm cho tức giận thiếu chút nữa hộc máu.Nhưng vấn đề là những lời Bùi Nguyên Minh nói không sai.Mỗi lần Bùi Nguyên Minh tăng giá đều thêm một nghìn bảy trăm trăm năm mươi tỷ, mỗi lần An Tiến Bình thêm thì chỉ có ba trăm năm mươi tỷ, quả thật không phóng khoáng.Hơn nữa nếu lúc này anh ta nóng giận, kêu lên mười hai nghìn hai trăm năm mươi tỷ, mười bốn nghìn tỷ, tên nhóc này không theo thì làm sao- -----------------

Chương 1446