Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 630: Chương 630

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kết quả sau đó, dĩ nhiên là cho thấy Điền Ấu An không phải là con của cha mẹ Điền gia, mà là con của cha mẹ Vương gia.Để tránh tội bỏ rơi, cha mẹ Vương gia đã đẩy hết trách nhiệm lên người cha mẹ Điền gia .“Các người sao có thể bắt con gái của tôi đi được chứ, các người có phải là người không hả!” Mẹ Vương Vi Vi đau đớn khóc lóc.Điền Ấu An ở bên cạnh bình tĩnh nhìn họ ' diễn ' , như thể chuyện này chả có một tí tẹo nào liên quan đến mình cả .Cha mẹ Điền gia nghiến chặt răng, biết chuyện này đã đến đồn cảnh sát thì không thể dễ dàng giải quyết.Hơn nữa quả thật là họ đã đổi con.Vì vậy, mẹ Điền gia bắt đầu từ góc độ khác , dùng đạo đức bắt cóc Điền Ấu An : “Đồng chí cảnh sát, hiểu lầm rồi, đều là hiểu lầm thôi, đây là do ôm nhầm con."“Chúng tôi căn bản không bắt cóc, hơn nữa các người có thể điều tra, chúng tôi căn bản không ngược đãi cô ấy, vẫn luôn coi như con gái ruột mà yêu thương.”Vì không thể xóa bỏ việc Điền Ấu An không phải là con của họ, nên họ bắt đầu từ mặt tình cảm nói lên .Cha Điền gia ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu phụ hoạ : “Đúng vậy, Ấu An, con có còn nhớ hay không ? Hồi nhỏ , có một lần con bị bệnh, sốt cao , chúng ta đã lo lắng đưa con đi cấp cứu suốt đêm.”“Đúng đúng đúng.” Cha Điền cùng mẹ Điền kẻ xướng người hoạ.Điền Ấu An nhìn mà không nhịn được cười.Cười ra nước mắt !Mẹ Điền thấy vậy, biết Điền Ấu An lần này đã quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ.Vì vậy, bà ta lại không dùng chiêu bài tình cảm nữa , bắt đầu dở giọng đạo lý : “Đừng nói những thứ khác, chúng ta nuôi con lớn như vậy, đã tốn không ít tiền!”Điền Ấu An suýt nữa thì bị bà ta làm cho cười đau bụng.Đã tốn không ít tiền ?Tiền phải không ?Chiêu này cô cũng sẽ !Điều Ấu An lập tức lấy ra từ túi một cuốn sổ cũ kỹ.Thấy cuốn sổ đó, cha mẹ Điền gia không thể tin được mà trợn tròn mắt, cuốn sổ này, sao lại ở trong tay Điều Ấu An ?!“Đây là sổ sách ghi chép tiêu phí của tôi từ nhỏ đến lớn, tổng cộng là hơn sáu mươi vạn, từ khi con học đại học đến bây giờ, tính ra , tôi đã cho các người khoảng ba mươi vạn rồi."“Vì các người nói các người nuôi tôi tốn kém như vậy, mà tôi người này xưa nay rất sòng phẳng , không thích mắc nợ ai . Nên còn lại ba mươi vạn, bây giờ tôi chuyển nốt cho các người." 

Kết quả sau đó, dĩ nhiên là cho thấy Điền Ấu An không phải là con của cha mẹ Điền gia, mà là con của cha mẹ Vương gia.

Để tránh tội bỏ rơi, cha mẹ Vương gia đã đẩy hết trách nhiệm lên người cha mẹ Điền gia .

“Các người sao có thể bắt con gái của tôi đi được chứ, các người có phải là người không hả!”

 

Mẹ Vương Vi Vi đau đớn khóc lóc.

Điền Ấu An ở bên cạnh bình tĩnh nhìn họ ' diễn ' , như thể chuyện này chả có một tí tẹo nào liên quan đến mình cả .

Cha mẹ Điền gia nghiến chặt răng, biết chuyện này đã đến đồn cảnh sát thì không thể dễ dàng giải quyết.

Hơn nữa quả thật là họ đã đổi con.

Vì vậy, mẹ Điền gia bắt đầu từ góc độ khác , dùng đạo đức bắt cóc Điền Ấu An : “Đồng chí cảnh sát, hiểu lầm rồi, đều là hiểu lầm thôi, đây là do ôm nhầm con."

“Chúng tôi căn bản không bắt cóc, hơn nữa các người có thể điều tra, chúng tôi căn bản không ngược đãi cô ấy, vẫn luôn coi như con gái ruột mà yêu thương.”

Vì không thể xóa bỏ việc Điền Ấu An không phải là con của họ, nên họ bắt đầu từ mặt tình cảm nói lên .

Cha Điền gia ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu phụ hoạ : “Đúng vậy, Ấu An, con có còn nhớ hay không ? Hồi nhỏ , có một lần con bị bệnh, sốt cao , chúng ta đã lo lắng đưa con đi cấp cứu suốt đêm.”

“Đúng đúng đúng.”

 

Cha Điền cùng mẹ Điền kẻ xướng người hoạ.

Điền Ấu An nhìn mà không nhịn được cười.

Cười ra nước mắt !

Mẹ Điền thấy vậy, biết Điền Ấu An lần này đã quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ.

Vì vậy, bà ta lại không dùng chiêu bài tình cảm nữa , bắt đầu dở giọng đạo lý : “Đừng nói những thứ khác, chúng ta nuôi con lớn như vậy, đã tốn không ít tiền!”

Điền Ấu An suýt nữa thì bị bà ta làm cho cười đau bụng.

Đã tốn không ít tiền ?

Tiền phải không ?

Chiêu này cô cũng sẽ !

Điều Ấu An lập tức lấy ra từ túi một cuốn sổ cũ kỹ.

Thấy cuốn sổ đó, cha mẹ Điền gia không thể tin được mà trợn tròn mắt, cuốn sổ này, sao lại ở trong tay Điều Ấu An ?!

“Đây là sổ sách ghi chép tiêu phí của tôi từ nhỏ đến lớn, tổng cộng là hơn sáu mươi vạn, từ khi con học đại học đến bây giờ, tính ra , tôi đã cho các người khoảng ba mươi vạn rồi."

“Vì các người nói các người nuôi tôi tốn kém như vậy, mà tôi người này xưa nay rất sòng phẳng , không thích mắc nợ ai . Nên còn lại ba mươi vạn, bây giờ tôi chuyển nốt cho các người."

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kết quả sau đó, dĩ nhiên là cho thấy Điền Ấu An không phải là con của cha mẹ Điền gia, mà là con của cha mẹ Vương gia.Để tránh tội bỏ rơi, cha mẹ Vương gia đã đẩy hết trách nhiệm lên người cha mẹ Điền gia .“Các người sao có thể bắt con gái của tôi đi được chứ, các người có phải là người không hả!” Mẹ Vương Vi Vi đau đớn khóc lóc.Điền Ấu An ở bên cạnh bình tĩnh nhìn họ ' diễn ' , như thể chuyện này chả có một tí tẹo nào liên quan đến mình cả .Cha mẹ Điền gia nghiến chặt răng, biết chuyện này đã đến đồn cảnh sát thì không thể dễ dàng giải quyết.Hơn nữa quả thật là họ đã đổi con.Vì vậy, mẹ Điền gia bắt đầu từ góc độ khác , dùng đạo đức bắt cóc Điền Ấu An : “Đồng chí cảnh sát, hiểu lầm rồi, đều là hiểu lầm thôi, đây là do ôm nhầm con."“Chúng tôi căn bản không bắt cóc, hơn nữa các người có thể điều tra, chúng tôi căn bản không ngược đãi cô ấy, vẫn luôn coi như con gái ruột mà yêu thương.”Vì không thể xóa bỏ việc Điền Ấu An không phải là con của họ, nên họ bắt đầu từ mặt tình cảm nói lên .Cha Điền gia ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu phụ hoạ : “Đúng vậy, Ấu An, con có còn nhớ hay không ? Hồi nhỏ , có một lần con bị bệnh, sốt cao , chúng ta đã lo lắng đưa con đi cấp cứu suốt đêm.”“Đúng đúng đúng.” Cha Điền cùng mẹ Điền kẻ xướng người hoạ.Điền Ấu An nhìn mà không nhịn được cười.Cười ra nước mắt !Mẹ Điền thấy vậy, biết Điền Ấu An lần này đã quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ.Vì vậy, bà ta lại không dùng chiêu bài tình cảm nữa , bắt đầu dở giọng đạo lý : “Đừng nói những thứ khác, chúng ta nuôi con lớn như vậy, đã tốn không ít tiền!”Điền Ấu An suýt nữa thì bị bà ta làm cho cười đau bụng.Đã tốn không ít tiền ?Tiền phải không ?Chiêu này cô cũng sẽ !Điều Ấu An lập tức lấy ra từ túi một cuốn sổ cũ kỹ.Thấy cuốn sổ đó, cha mẹ Điền gia không thể tin được mà trợn tròn mắt, cuốn sổ này, sao lại ở trong tay Điều Ấu An ?!“Đây là sổ sách ghi chép tiêu phí của tôi từ nhỏ đến lớn, tổng cộng là hơn sáu mươi vạn, từ khi con học đại học đến bây giờ, tính ra , tôi đã cho các người khoảng ba mươi vạn rồi."“Vì các người nói các người nuôi tôi tốn kém như vậy, mà tôi người này xưa nay rất sòng phẳng , không thích mắc nợ ai . Nên còn lại ba mươi vạn, bây giờ tôi chuyển nốt cho các người." 

Chương 630: Chương 630