Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 638: Chương 638

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Sau đó, Đỗ Húc Phương dẫn ' Đỗ Chính 'đi ra.Ánh mắt Kỷ Dao Quang đặt trên người Đỗ Chính.Đỗ Chính rất giống Đỗ Húc Phương, ngũ quan đều thuộc loại khá cứng rắn.Kỷ Dao Quang nhìn đôi mắt ' Đỗ Chính ', dường như có thể nhìn thấu linh hồn đã thối nát bên dưới lớp da Đỗ Chính .Đỗ Chính nhìn vào mắt Kỷ Dao Quang, hơi khó chịu: “Cô có thể đưa tôi ra ngoài không?”“Con muốn đi đâu?”Kỷ Dao Quang nhìn cậu ta nói.“Cô cứ nói có thể đưa tôi ra ngoài hay không là được.” Mặc dù Đỗ Chính còn nhỏ, nhưng lời nói lại rất bình tĩnh.Kỷ Dao Quang nhìn Đỗ Húc Phương.Đỗ Húc Phương vội vàng gật đầu: “Được, được, đại sư, nhờ cả vào cô rồi.”Đồng thời, Đỗ Húc Phương còn ra hiệu với Kỷ Dao Quang, muốn hỏi xem có thật không.Nhưng Đỗ Húc Phương không dám nói, sợ thứ gì đó trong người con trai phát hiện ra cô bất thường , rồi làm ra chuyện gì khác thường làm tổn thương thân thể Đỗ Chính . Kỷ Dao Quang thu lại ánh mắt, vì Đỗ Húc Phương đã đồng ý, nên cô cũng không cần phải từ chối.“Được, con dẫn đường đi.”Giọng điệu Kỷ Dao Quang tự nhiên.' Đỗ Chính ' nhìn cô thêm hai cái, những lo lắng trong lòng bị đè nén xuống.Người này, chắc không nhìn ra được đâu … Phải không ?“Chỉ có một mình cô đi theo, những người khác không được , nếu không thì không một ai đi đâu cả .”' Đỗ Chính ' ánh mắt dừng lại ở trên người Nhan Trị, đưa ra điều kiện.Nhan Trị nhướng mày, thằng nhóc này .... còn trẻ mà ánh mắt không được tốt, tưởng Kỷ Dao Quang dễ bắt nạt sao?Có nên kiến nghị cậu ta đến khoa mắt xếp hàng làm kiểm tra không nhỉ ? Nhan Trị lúc này vô cùng rối rắm .“Được.”Kỷ Dao Quang đồng ý.' Đỗ Chính ' hài lòng , đi phía trước dẫn đường .Đỗ Húc Phương nhỏ giọng nói: “Kỷ đại sư…”' Đỗ Chính ' đi ở phía trước nghe thấy tiếng , quay đầu lại, nhìn chằm chằm Đỗ Húc Phương, lời nói của Đỗ Húc Phương mắc kẹt ở cổ họng, không nói ra được, chỉ có thể dặn dò: “Cô cẩn thận.”“Yên tâm đi.”Kỷ Dao Quang nói xong, đuổi theo bước chân của ' Đỗ Chính '.“Con muốn đưa ta đi đâu?” Kỷ Dao Quang đi theo ở phía sau , nhìn bóng lưng ' Đỗ Chính ' nhàm chán hỏi.' Đỗ Chính ' bước nhanh về phía trước: “Cô đừng hỏi, đến nơi thì biết.”Kỷ Dao Quang nhìn xung quanh, hướng đi của ' Đỗ Chính ', rõ ràng là lên núi.Đúng như Kỷ Dao Quang đoán, ' Đỗ Chính ' thực sự đã đưa cô lên núi.Trên núi không có một bóng người. 

Sau đó, Đỗ Húc Phương dẫn ' Đỗ Chính 'đi ra.

Ánh mắt Kỷ Dao Quang đặt trên người Đỗ Chính.

Đỗ Chính rất giống Đỗ Húc Phương, ngũ quan đều thuộc loại khá cứng rắn.

Kỷ Dao Quang nhìn đôi mắt ' Đỗ Chính ', dường như có thể nhìn thấu linh hồn đã thối nát bên dưới lớp da Đỗ Chính .

Đỗ Chính nhìn vào mắt Kỷ Dao Quang, hơi khó chịu: “Cô có thể đưa tôi ra ngoài không?”

“Con muốn đi đâu?”

Kỷ Dao Quang nhìn cậu ta nói.

“Cô cứ nói có thể đưa tôi ra ngoài hay không là được.” Mặc dù Đỗ Chính còn nhỏ, nhưng lời nói lại rất bình tĩnh.

Kỷ Dao Quang nhìn Đỗ Húc Phương.

Đỗ Húc Phương vội vàng gật đầu: “Được, được, đại sư, nhờ cả vào cô rồi.”

Đồng thời, Đỗ Húc Phương còn ra hiệu với Kỷ Dao Quang, muốn hỏi xem có thật không.

Nhưng Đỗ Húc Phương không dám nói, sợ thứ gì đó trong người con trai phát hiện ra cô bất thường , rồi làm ra chuyện gì khác thường làm tổn thương thân thể Đỗ Chính .

 

Kỷ Dao Quang thu lại ánh mắt, vì Đỗ Húc Phương đã đồng ý, nên cô cũng không cần phải từ chối.

“Được, con dẫn đường đi.”

Giọng điệu Kỷ Dao Quang tự nhiên.

' Đỗ Chính ' nhìn cô thêm hai cái, những lo lắng trong lòng bị đè nén xuống.

Người này, chắc không nhìn ra được đâu …

 

Phải không ?

“Chỉ có một mình cô đi theo, những người khác không được , nếu không thì không một ai đi đâu cả .”

' Đỗ Chính ' ánh mắt dừng lại ở trên người Nhan Trị, đưa ra điều kiện.

Nhan Trị nhướng mày, thằng nhóc này .... còn trẻ mà ánh mắt không được tốt, tưởng Kỷ Dao Quang dễ bắt nạt sao?

Có nên kiến nghị cậu ta đến khoa mắt xếp hàng làm kiểm tra không nhỉ ? Nhan Trị lúc này vô cùng rối rắm .

“Được.”

Kỷ Dao Quang đồng ý.

' Đỗ Chính ' hài lòng , đi phía trước dẫn đường .

Đỗ Húc Phương nhỏ giọng nói: “Kỷ đại sư…”

' Đỗ Chính ' đi ở phía trước nghe thấy tiếng , quay đầu lại, nhìn chằm chằm Đỗ Húc Phương, lời nói của Đỗ Húc Phương mắc kẹt ở cổ họng, không nói ra được, chỉ có thể dặn dò: “Cô cẩn thận.”

“Yên tâm đi.”

Kỷ Dao Quang nói xong, đuổi theo bước chân của ' Đỗ Chính '.

“Con muốn đưa ta đi đâu?” Kỷ Dao Quang đi theo ở phía sau , nhìn bóng lưng ' Đỗ Chính ' nhàm chán hỏi.

' Đỗ Chính ' bước nhanh về phía trước: “Cô đừng hỏi, đến nơi thì biết.”

Kỷ Dao Quang nhìn xung quanh, hướng đi của ' Đỗ Chính ', rõ ràng là lên núi.

Đúng như Kỷ Dao Quang đoán, ' Đỗ Chính ' thực sự đã đưa cô lên núi.

Trên núi không có một bóng người.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Sau đó, Đỗ Húc Phương dẫn ' Đỗ Chính 'đi ra.Ánh mắt Kỷ Dao Quang đặt trên người Đỗ Chính.Đỗ Chính rất giống Đỗ Húc Phương, ngũ quan đều thuộc loại khá cứng rắn.Kỷ Dao Quang nhìn đôi mắt ' Đỗ Chính ', dường như có thể nhìn thấu linh hồn đã thối nát bên dưới lớp da Đỗ Chính .Đỗ Chính nhìn vào mắt Kỷ Dao Quang, hơi khó chịu: “Cô có thể đưa tôi ra ngoài không?”“Con muốn đi đâu?”Kỷ Dao Quang nhìn cậu ta nói.“Cô cứ nói có thể đưa tôi ra ngoài hay không là được.” Mặc dù Đỗ Chính còn nhỏ, nhưng lời nói lại rất bình tĩnh.Kỷ Dao Quang nhìn Đỗ Húc Phương.Đỗ Húc Phương vội vàng gật đầu: “Được, được, đại sư, nhờ cả vào cô rồi.”Đồng thời, Đỗ Húc Phương còn ra hiệu với Kỷ Dao Quang, muốn hỏi xem có thật không.Nhưng Đỗ Húc Phương không dám nói, sợ thứ gì đó trong người con trai phát hiện ra cô bất thường , rồi làm ra chuyện gì khác thường làm tổn thương thân thể Đỗ Chính . Kỷ Dao Quang thu lại ánh mắt, vì Đỗ Húc Phương đã đồng ý, nên cô cũng không cần phải từ chối.“Được, con dẫn đường đi.”Giọng điệu Kỷ Dao Quang tự nhiên.' Đỗ Chính ' nhìn cô thêm hai cái, những lo lắng trong lòng bị đè nén xuống.Người này, chắc không nhìn ra được đâu … Phải không ?“Chỉ có một mình cô đi theo, những người khác không được , nếu không thì không một ai đi đâu cả .”' Đỗ Chính ' ánh mắt dừng lại ở trên người Nhan Trị, đưa ra điều kiện.Nhan Trị nhướng mày, thằng nhóc này .... còn trẻ mà ánh mắt không được tốt, tưởng Kỷ Dao Quang dễ bắt nạt sao?Có nên kiến nghị cậu ta đến khoa mắt xếp hàng làm kiểm tra không nhỉ ? Nhan Trị lúc này vô cùng rối rắm .“Được.”Kỷ Dao Quang đồng ý.' Đỗ Chính ' hài lòng , đi phía trước dẫn đường .Đỗ Húc Phương nhỏ giọng nói: “Kỷ đại sư…”' Đỗ Chính ' đi ở phía trước nghe thấy tiếng , quay đầu lại, nhìn chằm chằm Đỗ Húc Phương, lời nói của Đỗ Húc Phương mắc kẹt ở cổ họng, không nói ra được, chỉ có thể dặn dò: “Cô cẩn thận.”“Yên tâm đi.”Kỷ Dao Quang nói xong, đuổi theo bước chân của ' Đỗ Chính '.“Con muốn đưa ta đi đâu?” Kỷ Dao Quang đi theo ở phía sau , nhìn bóng lưng ' Đỗ Chính ' nhàm chán hỏi.' Đỗ Chính ' bước nhanh về phía trước: “Cô đừng hỏi, đến nơi thì biết.”Kỷ Dao Quang nhìn xung quanh, hướng đi của ' Đỗ Chính ', rõ ràng là lên núi.Đúng như Kỷ Dao Quang đoán, ' Đỗ Chính ' thực sự đã đưa cô lên núi.Trên núi không có một bóng người. 

Chương 638: Chương 638