Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 649: Chương 649
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Sau đó anh ta vung tay lên, người bên ngoài đi vào, bắt đầu niêm phong nhà của Vệ Mông.“Dừng tay! Các người dừng tay!”Vệ Mông khẩn trương nói.Nhưng không ai nghe ông ta, không bao lâu sau, từ nhà Vệ Mông, bọn họ đã kê biên được không ít gia sản Vệ Mông tích tụ trong ngần ấy năm , rất nhiều món đồ có giá trị mà bọn họ không ngờ tới .Còn có chứng cứ quan trọng của sự việc hai mươi năm trước, cuốn tà thuật đó, và cả ảnh chụp.Vệ Mông tên cặn bã này, vậy mà còn tự mình sưu tập chứng cứ ngược đãi trẻ em, nhìn những bức ảnh có nếp gấp , chắc chắn Vệ Mông đã xem qua !“Được rồi, chỗ này giao cho anh xử lý, tôi đi đây.”Kỷ Dao Quang ngáp một cái, hôm nay coi như đã kết thúc công việc rồi.“Được, đến lúc đó tôi sẽ nói cho cô biết kết quả .”Tư Lâm nói.Tên Vệ Mông này quả thực không điều tra không biết, điều tra xong thì giật mình, những thứ này, đủ để bù đắp thu nhập mấy chục năm của Cục Quản lý Đặc thù bọn họ.Kỷ Dao Quang cùng Nhan Trị lại lần nữa quay về tiểu khu biệt thự nơi Đỗ Húc Phương ở .Bảo vệ gọi điện thoại cho Vệ Mông xin ý kiến không được, trong chốc lát cũng không biết phải xử lý thế nào.“Không cần xin ý kiến đâu , cứ đào đi.” Kỷ Dao Quang mang theo điện thoại của Vệ Mông, trước mặt đám bảo vệ lắc lắc : “Sếp của các người, đã không còn nữa rồi.”Bảo vệ ngơ ngác nhìn Kỷ Dao Quang. Đỗ Húc Phương không thể tin được: “Đại sư, cô vừa rồi…”“Đi xử lý một vài việc, bây giờ đã xử lý xong, có thể xử lý chỗ này rồi.”Kỷ Dao Quang bảo người ta tiếp tục đào theo phần đài phun nước bị nổ tung , sâu xuống dưới.Bảo vệ không còn cách nào khác, bây giờ sếp cũng không còn nữa, cùng lắm thì, sau này mọi trách nhiệm, cứ để Kỷ Dao Quang gánh chịu vậy.Đỗ Húc Phương cũng tìm người đến.Không bao lâu sau, đài phun nước được đào đến tận đáy.“Tôi đào được thứ gì đó ! Có thứ gì đó ở dưới này !”Có người kích động nói.Sau đó, hết thùng này đến thùng khác bị đào lên , tổng cộng có hai mươi thùng.Mở ra xem, bên trong toàn là vàng bạc châu báu.Ngay cả Đỗ Húc Phương trước nay không thiếu tiền, đồng tiền lớn cũng không thiếu nhìn qua , nhưng nhìn thấy cảnh này, cũng đương trường bị doạ sốc.Kỷ Dao Quang gọi điện thoại cho Uông Văn, bảo ông ta đến xử lý.Không phải là cô ấy muốn nhường những thứ này ra ngoài , chủ yếu là, quá trương dương , cô vừa đào lên sẽ bị phát hiện, không có cách nào ' muội '.
Sau đó anh ta vung tay lên, người bên ngoài đi vào, bắt đầu niêm phong nhà của Vệ Mông.
“Dừng tay! Các người dừng tay!”
Vệ Mông khẩn trương nói.
Nhưng không ai nghe ông ta, không bao lâu sau, từ nhà Vệ Mông, bọn họ đã kê biên được không ít gia sản Vệ Mông tích tụ trong ngần ấy năm , rất nhiều món đồ có giá trị mà bọn họ không ngờ tới .
Còn có chứng cứ quan trọng của sự việc hai mươi năm trước, cuốn tà thuật đó, và cả ảnh chụp.
Vệ Mông tên cặn bã này, vậy mà còn tự mình sưu tập chứng cứ ngược đãi trẻ em, nhìn những bức ảnh có nếp gấp , chắc chắn Vệ Mông đã xem qua !
“Được rồi, chỗ này giao cho anh xử lý, tôi đi đây.”
Kỷ Dao Quang ngáp một cái, hôm nay coi như đã kết thúc công việc rồi.
“Được, đến lúc đó tôi sẽ nói cho cô biết kết quả .”
Tư Lâm nói.
Tên Vệ Mông này quả thực không điều tra không biết, điều tra xong thì giật mình, những thứ này, đủ để bù đắp thu nhập mấy chục năm của Cục Quản lý Đặc thù bọn họ.
Kỷ Dao Quang cùng Nhan Trị lại lần nữa quay về tiểu khu biệt thự nơi Đỗ Húc Phương ở .
Bảo vệ gọi điện thoại cho Vệ Mông xin ý kiến không được, trong chốc lát cũng không biết phải xử lý thế nào.
“Không cần xin ý kiến đâu , cứ đào đi.”
Kỷ Dao Quang mang theo điện thoại của Vệ Mông, trước mặt đám bảo vệ lắc lắc : “Sếp của các người, đã không còn nữa rồi.”
Bảo vệ ngơ ngác nhìn Kỷ Dao Quang.
Đỗ Húc Phương không thể tin được: “Đại sư, cô vừa rồi…”
“Đi xử lý một vài việc, bây giờ đã xử lý xong, có thể xử lý chỗ này rồi.”
Kỷ Dao Quang bảo người ta tiếp tục đào theo phần đài phun nước bị nổ tung , sâu xuống dưới.
Bảo vệ không còn cách nào khác, bây giờ sếp cũng không còn nữa, cùng lắm thì, sau này mọi trách nhiệm, cứ để Kỷ Dao Quang gánh chịu vậy.
Đỗ Húc Phương cũng tìm người đến.
Không bao lâu sau, đài phun nước được đào đến tận đáy.
“Tôi đào được thứ gì đó ! Có thứ gì đó ở dưới này !”
Có người kích động nói.
Sau đó, hết thùng này đến thùng khác bị đào lên , tổng cộng có hai mươi thùng.
Mở ra xem, bên trong toàn là vàng bạc châu báu.
Ngay cả Đỗ Húc Phương trước nay không thiếu tiền, đồng tiền lớn cũng không thiếu nhìn qua , nhưng nhìn thấy cảnh này, cũng đương trường bị doạ sốc.
Kỷ Dao Quang gọi điện thoại cho Uông Văn, bảo ông ta đến xử lý.
Không phải là cô ấy muốn nhường những thứ này ra ngoài , chủ yếu là, quá trương dương , cô vừa đào lên sẽ bị phát hiện, không có cách nào ' muội '.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Sau đó anh ta vung tay lên, người bên ngoài đi vào, bắt đầu niêm phong nhà của Vệ Mông.“Dừng tay! Các người dừng tay!”Vệ Mông khẩn trương nói.Nhưng không ai nghe ông ta, không bao lâu sau, từ nhà Vệ Mông, bọn họ đã kê biên được không ít gia sản Vệ Mông tích tụ trong ngần ấy năm , rất nhiều món đồ có giá trị mà bọn họ không ngờ tới .Còn có chứng cứ quan trọng của sự việc hai mươi năm trước, cuốn tà thuật đó, và cả ảnh chụp.Vệ Mông tên cặn bã này, vậy mà còn tự mình sưu tập chứng cứ ngược đãi trẻ em, nhìn những bức ảnh có nếp gấp , chắc chắn Vệ Mông đã xem qua !“Được rồi, chỗ này giao cho anh xử lý, tôi đi đây.”Kỷ Dao Quang ngáp một cái, hôm nay coi như đã kết thúc công việc rồi.“Được, đến lúc đó tôi sẽ nói cho cô biết kết quả .”Tư Lâm nói.Tên Vệ Mông này quả thực không điều tra không biết, điều tra xong thì giật mình, những thứ này, đủ để bù đắp thu nhập mấy chục năm của Cục Quản lý Đặc thù bọn họ.Kỷ Dao Quang cùng Nhan Trị lại lần nữa quay về tiểu khu biệt thự nơi Đỗ Húc Phương ở .Bảo vệ gọi điện thoại cho Vệ Mông xin ý kiến không được, trong chốc lát cũng không biết phải xử lý thế nào.“Không cần xin ý kiến đâu , cứ đào đi.” Kỷ Dao Quang mang theo điện thoại của Vệ Mông, trước mặt đám bảo vệ lắc lắc : “Sếp của các người, đã không còn nữa rồi.”Bảo vệ ngơ ngác nhìn Kỷ Dao Quang. Đỗ Húc Phương không thể tin được: “Đại sư, cô vừa rồi…”“Đi xử lý một vài việc, bây giờ đã xử lý xong, có thể xử lý chỗ này rồi.”Kỷ Dao Quang bảo người ta tiếp tục đào theo phần đài phun nước bị nổ tung , sâu xuống dưới.Bảo vệ không còn cách nào khác, bây giờ sếp cũng không còn nữa, cùng lắm thì, sau này mọi trách nhiệm, cứ để Kỷ Dao Quang gánh chịu vậy.Đỗ Húc Phương cũng tìm người đến.Không bao lâu sau, đài phun nước được đào đến tận đáy.“Tôi đào được thứ gì đó ! Có thứ gì đó ở dưới này !”Có người kích động nói.Sau đó, hết thùng này đến thùng khác bị đào lên , tổng cộng có hai mươi thùng.Mở ra xem, bên trong toàn là vàng bạc châu báu.Ngay cả Đỗ Húc Phương trước nay không thiếu tiền, đồng tiền lớn cũng không thiếu nhìn qua , nhưng nhìn thấy cảnh này, cũng đương trường bị doạ sốc.Kỷ Dao Quang gọi điện thoại cho Uông Văn, bảo ông ta đến xử lý.Không phải là cô ấy muốn nhường những thứ này ra ngoài , chủ yếu là, quá trương dương , cô vừa đào lên sẽ bị phát hiện, không có cách nào ' muội '.