Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 670: Chương 670
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhưng kỳ lạ là , dù có gọi bao nhiêu lâu , cũng không thấy người, à nhầm, quỷ xuất hiện , ngay cả cái bóng cũng không thấy .“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.” Vương Mãnh không tin, đi đến hiện trường vụ án: “Bàng Vân Tú, tôi là Vương Mãnh, cô không phải muốn g.i.ế.t tôi sao? Tới đây !”Xung quanh yên tĩnh.“Vương Mãnh, anh phát điên đủ chưa? Ngày mai đi làm đi !”Cha kế Vương Mãnh tức đến không thở nổi.Mẹ Vương Mãnh vỗ vai anh ta: “Con trai, trên đời thực sự không có chuyện ma quỷ đâu, đi thôi.”“Không thể nào, làm sao có thể.”Mấy ngày tiếp theo, Vương Mãnh vẫn điên cuồng như vậy, thường xuyên một mình đến ngõ nhỏ.Ngày này, cuối cùng cũng để hắn gặp được Bàng Vân Tú.“Hahaha, tôi biết mà, cô căn bản không đi, cô muốn báo thù tôi! Tôi nói cho cô biết! Tôi căn bản không sợ cô!”Vương Mãnh đột nhiên nhớ ra, đồ vật hộ mệnh mà cha mẹ mình đã cho mình.Bàng Vân Tú đã c.h.ế.t rồi, cô ta là quỷ , cô ta căn bản không thể đến gần mình.“Cô đến đây a!” Vương Mãnh từng bước đi về phía Bàng Vân Tú.Nhưng Bàng Vân Tú lại bí hiểm cười với hắn.Sau đó, ở khúc quanh, một lão già đột nhiên lao ra, nhìn thấy Vương Mãnh, hai mắt sáng lên.“Hắc hắc, Tiểu Bảo bối nha , tối muộn thế này, còn ở đây hô to gọi nhỏ cái gì vậy? Cần ta giúp giúp sao ?”Lão già miệng nói , tay chân còn không thành thật , bắt đầu động chân động tay với Vương Mãnh.Vương Mãnh bị lão ta đụng chạm chỉ cảm thấy ghê tởm vô cùng: “Ông già biến thái, cút đi a!”Hắn chuẩn bị đẩy lão già ra, đột nhiên, cảm thấy toàn thân vô lực.Lão già tát hắn một cái thật mạnh: “Còn dám mắng ta, tiện nhân ! Lát nữa cũng đừng có khóc mở miệng cầu ta nha ! Lão tử sẽ làm cho cưng thật sung sướng , sung sướng đến bay lên luôn !”Nói xong, lão già không nói hai lời, tay bắt đầu bận rộn cởi quần của Vương Mãnh.Này một buổi tối, Vương Mãnh không thể nghi ngờ là phi thường thống khổ.Đến khi hắn trở về nhà vào ngày hôm sau, cha mẹ Vương Mãnh biết chuyện, nổi giận đùng đùng!“Xã hội bây giờ, sao lại vẫn còn loại người như này!”Cha mẹ Vương Mãnh lập tức báo cảnh sát, liên tục thúc giục cảnh sát nhanh chóng điều tra rõ ràng, rốt cuộc là ai lại dám to gan như vậy.Nhưng lại yêu cầu cảnh sát phải điều tra trong âm thầm , không thể hưng sư động chúng , không thể để chuyện này lộ tiếng gió ra ngoài , dù Vương Mãnh đã bốn mươi tuổi, lại còn có tiền án từng ngồi tù, nhưng họ vẫn muốn, tìm vợ cho Vương Mãnh.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhưng kỳ lạ là , dù có gọi bao nhiêu lâu , cũng không thấy người, à nhầm, quỷ xuất hiện , ngay cả cái bóng cũng không thấy .“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.” Vương Mãnh không tin, đi đến hiện trường vụ án: “Bàng Vân Tú, tôi là Vương Mãnh, cô không phải muốn g.i.ế.t tôi sao? Tới đây !”Xung quanh yên tĩnh.“Vương Mãnh, anh phát điên đủ chưa? Ngày mai đi làm đi !”Cha kế Vương Mãnh tức đến không thở nổi.Mẹ Vương Mãnh vỗ vai anh ta: “Con trai, trên đời thực sự không có chuyện ma quỷ đâu, đi thôi.”“Không thể nào, làm sao có thể.”Mấy ngày tiếp theo, Vương Mãnh vẫn điên cuồng như vậy, thường xuyên một mình đến ngõ nhỏ.Ngày này, cuối cùng cũng để hắn gặp được Bàng Vân Tú.“Hahaha, tôi biết mà, cô căn bản không đi, cô muốn báo thù tôi! Tôi nói cho cô biết! Tôi căn bản không sợ cô!”Vương Mãnh đột nhiên nhớ ra, đồ vật hộ mệnh mà cha mẹ mình đã cho mình.Bàng Vân Tú đã c.h.ế.t rồi, cô ta là quỷ , cô ta căn bản không thể đến gần mình.“Cô đến đây a!” Vương Mãnh từng bước đi về phía Bàng Vân Tú.Nhưng Bàng Vân Tú lại bí hiểm cười với hắn.Sau đó, ở khúc quanh, một lão già đột nhiên lao ra, nhìn thấy Vương Mãnh, hai mắt sáng lên.“Hắc hắc, Tiểu Bảo bối nha , tối muộn thế này, còn ở đây hô to gọi nhỏ cái gì vậy? Cần ta giúp giúp sao ?”Lão già miệng nói , tay chân còn không thành thật , bắt đầu động chân động tay với Vương Mãnh.Vương Mãnh bị lão ta đụng chạm chỉ cảm thấy ghê tởm vô cùng: “Ông già biến thái, cút đi a!”Hắn chuẩn bị đẩy lão già ra, đột nhiên, cảm thấy toàn thân vô lực.Lão già tát hắn một cái thật mạnh: “Còn dám mắng ta, tiện nhân ! Lát nữa cũng đừng có khóc mở miệng cầu ta nha ! Lão tử sẽ làm cho cưng thật sung sướng , sung sướng đến bay lên luôn !”Nói xong, lão già không nói hai lời, tay bắt đầu bận rộn cởi quần của Vương Mãnh.Này một buổi tối, Vương Mãnh không thể nghi ngờ là phi thường thống khổ.Đến khi hắn trở về nhà vào ngày hôm sau, cha mẹ Vương Mãnh biết chuyện, nổi giận đùng đùng!“Xã hội bây giờ, sao lại vẫn còn loại người như này!”Cha mẹ Vương Mãnh lập tức báo cảnh sát, liên tục thúc giục cảnh sát nhanh chóng điều tra rõ ràng, rốt cuộc là ai lại dám to gan như vậy.Nhưng lại yêu cầu cảnh sát phải điều tra trong âm thầm , không thể hưng sư động chúng , không thể để chuyện này lộ tiếng gió ra ngoài , dù Vương Mãnh đã bốn mươi tuổi, lại còn có tiền án từng ngồi tù, nhưng họ vẫn muốn, tìm vợ cho Vương Mãnh.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhưng kỳ lạ là , dù có gọi bao nhiêu lâu , cũng không thấy người, à nhầm, quỷ xuất hiện , ngay cả cái bóng cũng không thấy .“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.” Vương Mãnh không tin, đi đến hiện trường vụ án: “Bàng Vân Tú, tôi là Vương Mãnh, cô không phải muốn g.i.ế.t tôi sao? Tới đây !”Xung quanh yên tĩnh.“Vương Mãnh, anh phát điên đủ chưa? Ngày mai đi làm đi !”Cha kế Vương Mãnh tức đến không thở nổi.Mẹ Vương Mãnh vỗ vai anh ta: “Con trai, trên đời thực sự không có chuyện ma quỷ đâu, đi thôi.”“Không thể nào, làm sao có thể.”Mấy ngày tiếp theo, Vương Mãnh vẫn điên cuồng như vậy, thường xuyên một mình đến ngõ nhỏ.Ngày này, cuối cùng cũng để hắn gặp được Bàng Vân Tú.“Hahaha, tôi biết mà, cô căn bản không đi, cô muốn báo thù tôi! Tôi nói cho cô biết! Tôi căn bản không sợ cô!”Vương Mãnh đột nhiên nhớ ra, đồ vật hộ mệnh mà cha mẹ mình đã cho mình.Bàng Vân Tú đã c.h.ế.t rồi, cô ta là quỷ , cô ta căn bản không thể đến gần mình.“Cô đến đây a!” Vương Mãnh từng bước đi về phía Bàng Vân Tú.Nhưng Bàng Vân Tú lại bí hiểm cười với hắn.Sau đó, ở khúc quanh, một lão già đột nhiên lao ra, nhìn thấy Vương Mãnh, hai mắt sáng lên.“Hắc hắc, Tiểu Bảo bối nha , tối muộn thế này, còn ở đây hô to gọi nhỏ cái gì vậy? Cần ta giúp giúp sao ?”Lão già miệng nói , tay chân còn không thành thật , bắt đầu động chân động tay với Vương Mãnh.Vương Mãnh bị lão ta đụng chạm chỉ cảm thấy ghê tởm vô cùng: “Ông già biến thái, cút đi a!”Hắn chuẩn bị đẩy lão già ra, đột nhiên, cảm thấy toàn thân vô lực.Lão già tát hắn một cái thật mạnh: “Còn dám mắng ta, tiện nhân ! Lát nữa cũng đừng có khóc mở miệng cầu ta nha ! Lão tử sẽ làm cho cưng thật sung sướng , sung sướng đến bay lên luôn !”Nói xong, lão già không nói hai lời, tay bắt đầu bận rộn cởi quần của Vương Mãnh.Này một buổi tối, Vương Mãnh không thể nghi ngờ là phi thường thống khổ.Đến khi hắn trở về nhà vào ngày hôm sau, cha mẹ Vương Mãnh biết chuyện, nổi giận đùng đùng!“Xã hội bây giờ, sao lại vẫn còn loại người như này!”Cha mẹ Vương Mãnh lập tức báo cảnh sát, liên tục thúc giục cảnh sát nhanh chóng điều tra rõ ràng, rốt cuộc là ai lại dám to gan như vậy.Nhưng lại yêu cầu cảnh sát phải điều tra trong âm thầm , không thể hưng sư động chúng , không thể để chuyện này lộ tiếng gió ra ngoài , dù Vương Mãnh đã bốn mươi tuổi, lại còn có tiền án từng ngồi tù, nhưng họ vẫn muốn, tìm vợ cho Vương Mãnh.