Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 672: Chương 672

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Vâng, con phải về nhà rồi . Cảm ơn dì những ngày qua đã chăm sóc con .”Bàng Vân Tú nói.Thực ra, cha mẹ cô ấy đã mất từ lâu rồi.“Được được được, về nhà đi, con ra ngoài lâu như vậy, cha mẹ con chắc cũng lo lắng lắm.”“Dạ, tạm biệt dì.”Bàng Vân Tú trịnh trọng cúi đầu chào mẹ Tống Tử Trân.Những ngày ở trong gia đình này, Bàng Vân Tú cảm thấy rất may mắn cũng thực hạnh phúc , vì cô lại cảm nhận được sự ấm áp đã mất từ rất lâu rồi. Mấy tháng sau ngày Bàng Vân Tú chào tạm biệt bọn họ để rời đi , Lý Cẩm và Tống Tử Trân kết hôn.Một năm sau, hai người sinh được một cô con gái, không biết vì sao, nhìn cô con gái, Tống Tử Trân cảm thấy rất giống Bàng Vân Tú.Vì vậy, đứa trẻ được đặt tên là Lý Vân.……Thời gian quay trở lại thời điểm Kỷ Dao Quang ngắt kết nối trực tiếp với Lý Cẩm Tống Tử Trân , rồi bảo Nhan Trị đi gửi lá bùa .“Được rồi, đến lượt người thứ hai đi ." Kỷ Dao Quang uống một ngụm nước ấm , rồi chạm vào màn hình.Một cư dân mạng có tên 【Thu hút đám đông ăn lẩu Haidilao 】đoạt được túi phúc thứ hai , vinh dự trở thành ' nạn nhân ' thứ hai ngày hôm nay .Màn hình được chia làm hai, phía đối diện màn hình, là một cô gái xinh xắn.“Đại sư chào cô, tôi tên là Đỗ Uyển.”Đỗ Uyển nói với Kỷ Dao Quang. “Chào cô, cô muốn hỏi gì?”Nghe Kỷ Dao Quang nói, Đỗ Uyển nhìn xung quanh, rồi có chút nghi thần nghi quỷ , lo lắng nói: “Chuyện là, nhà chúng tôi thời gian này, có chút kỳ lạ."“Chuyện này, nên kể từ khi ông nội tôi mất, lúc đó ông nôi tôi ngã từ trên lầu xuống . Đúng lúc cả nhà chúng tôi đều không có ở nhà, về đến nhà thì ông nội đã c.h.ế.t rồi."“Chúng tôi đã làm hậu sự cho ông ấy rồi xem lại camera hôm đó, ban đầu là đen trắng, nhưng mà!!! Sau khi chôn cất xong, hình ảnh trong video lại trở thành những tảng màu rực rỡ ."“Chúng tôi xem lại một lần nữa, kết quả đoạn phim đó lại biến mất, sau đó, chúng tôi xem lại, lại trở lại bình thường.”[Á á á ông nội cô trở lại rồi!][Tuy rằng là không mấy liên quan đến chuyện của cô gái này , nhưng mà tôi vẫn phải nói . Nhà nào có người già, đừng để người già ở nhà một mình, rất dễ xảy ra chuyện.][Đúng vậy, mọi người trong nhà thật sự là có chút ... sơ suất đối với sự an toàn của người lớn tuổi khi ở nhà . ][Trước kia bà tôi mất, cũng xảy ra một chuyện kỳ lạ, lúc đầu thất , nhà chúng tôi rắc một ít bột mì. Kết quả , ngày hôm sau, các người đoán xem có chúng tôi phát hiện chuyện gì xảy ra ?] 

“Vâng, con phải về nhà rồi . Cảm ơn dì những ngày qua đã chăm sóc con .”

Bàng Vân Tú nói.

Thực ra, cha mẹ cô ấy đã mất từ lâu rồi.

“Được được được, về nhà đi, con ra ngoài lâu như vậy, cha mẹ con chắc cũng lo lắng lắm.”

“Dạ, tạm biệt dì.”

Bàng Vân Tú trịnh trọng cúi đầu chào mẹ Tống Tử Trân.

Những ngày ở trong gia đình này, Bàng Vân Tú cảm thấy rất may mắn cũng thực hạnh phúc , vì cô lại cảm nhận được sự ấm áp đã mất từ rất lâu rồi. 

Mấy tháng sau ngày Bàng Vân Tú chào tạm biệt bọn họ để rời đi , Lý Cẩm và Tống Tử Trân kết hôn.

Một năm sau, hai người sinh được một cô con gái, không biết vì sao, nhìn cô con gái, Tống Tử Trân cảm thấy rất giống Bàng Vân Tú.

Vì vậy, đứa trẻ được đặt tên là Lý Vân.

……

Thời gian quay trở lại thời điểm Kỷ Dao Quang ngắt kết nối trực tiếp với Lý Cẩm Tống Tử Trân , rồi bảo Nhan Trị đi gửi lá bùa .

“Được rồi, đến lượt người thứ hai đi ."

 

Kỷ Dao Quang uống một ngụm nước ấm , rồi chạm vào màn hình.

Một cư dân mạng có tên 【Thu hút đám đông ăn lẩu Haidilao 】đoạt được túi phúc thứ hai , vinh dự trở thành ' nạn nhân ' thứ hai ngày hôm nay .

Màn hình được chia làm hai, phía đối diện màn hình, là một cô gái xinh xắn.

“Đại sư chào cô, tôi tên là Đỗ Uyển.”

Đỗ Uyển nói với Kỷ Dao Quang.

 

“Chào cô, cô muốn hỏi gì?”

Nghe Kỷ Dao Quang nói, Đỗ Uyển nhìn xung quanh, rồi có chút nghi thần nghi quỷ , lo lắng nói: “Chuyện là, nhà chúng tôi thời gian này, có chút kỳ lạ."

“Chuyện này, nên kể từ khi ông nội tôi mất, lúc đó ông nôi tôi ngã từ trên lầu xuống . Đúng lúc cả nhà chúng tôi đều không có ở nhà, về đến nhà thì ông nội đã c.h.ế.t rồi."

“Chúng tôi đã làm hậu sự cho ông ấy rồi xem lại camera hôm đó, ban đầu là đen trắng, nhưng mà!!! Sau khi chôn cất xong, hình ảnh trong video lại trở thành những tảng màu rực rỡ ."

“Chúng tôi xem lại một lần nữa, kết quả đoạn phim đó lại biến mất, sau đó, chúng tôi xem lại, lại trở lại bình thường.”

[Á á á ông nội cô trở lại rồi!]

[Tuy rằng là không mấy liên quan đến chuyện của cô gái này , nhưng mà tôi vẫn phải nói . Nhà nào có người già, đừng để người già ở nhà một mình, rất dễ xảy ra chuyện.]

[Đúng vậy, mọi người trong nhà thật sự là có chút ... sơ suất đối với sự an toàn của người lớn tuổi khi ở nhà . ]

[Trước kia bà tôi mất, cũng xảy ra một chuyện kỳ lạ, lúc đầu thất , nhà chúng tôi rắc một ít bột mì. Kết quả , ngày hôm sau, các người đoán xem có chúng tôi phát hiện chuyện gì xảy ra ?]

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Vâng, con phải về nhà rồi . Cảm ơn dì những ngày qua đã chăm sóc con .”Bàng Vân Tú nói.Thực ra, cha mẹ cô ấy đã mất từ lâu rồi.“Được được được, về nhà đi, con ra ngoài lâu như vậy, cha mẹ con chắc cũng lo lắng lắm.”“Dạ, tạm biệt dì.”Bàng Vân Tú trịnh trọng cúi đầu chào mẹ Tống Tử Trân.Những ngày ở trong gia đình này, Bàng Vân Tú cảm thấy rất may mắn cũng thực hạnh phúc , vì cô lại cảm nhận được sự ấm áp đã mất từ rất lâu rồi. Mấy tháng sau ngày Bàng Vân Tú chào tạm biệt bọn họ để rời đi , Lý Cẩm và Tống Tử Trân kết hôn.Một năm sau, hai người sinh được một cô con gái, không biết vì sao, nhìn cô con gái, Tống Tử Trân cảm thấy rất giống Bàng Vân Tú.Vì vậy, đứa trẻ được đặt tên là Lý Vân.……Thời gian quay trở lại thời điểm Kỷ Dao Quang ngắt kết nối trực tiếp với Lý Cẩm Tống Tử Trân , rồi bảo Nhan Trị đi gửi lá bùa .“Được rồi, đến lượt người thứ hai đi ." Kỷ Dao Quang uống một ngụm nước ấm , rồi chạm vào màn hình.Một cư dân mạng có tên 【Thu hút đám đông ăn lẩu Haidilao 】đoạt được túi phúc thứ hai , vinh dự trở thành ' nạn nhân ' thứ hai ngày hôm nay .Màn hình được chia làm hai, phía đối diện màn hình, là một cô gái xinh xắn.“Đại sư chào cô, tôi tên là Đỗ Uyển.”Đỗ Uyển nói với Kỷ Dao Quang. “Chào cô, cô muốn hỏi gì?”Nghe Kỷ Dao Quang nói, Đỗ Uyển nhìn xung quanh, rồi có chút nghi thần nghi quỷ , lo lắng nói: “Chuyện là, nhà chúng tôi thời gian này, có chút kỳ lạ."“Chuyện này, nên kể từ khi ông nội tôi mất, lúc đó ông nôi tôi ngã từ trên lầu xuống . Đúng lúc cả nhà chúng tôi đều không có ở nhà, về đến nhà thì ông nội đã c.h.ế.t rồi."“Chúng tôi đã làm hậu sự cho ông ấy rồi xem lại camera hôm đó, ban đầu là đen trắng, nhưng mà!!! Sau khi chôn cất xong, hình ảnh trong video lại trở thành những tảng màu rực rỡ ."“Chúng tôi xem lại một lần nữa, kết quả đoạn phim đó lại biến mất, sau đó, chúng tôi xem lại, lại trở lại bình thường.”[Á á á ông nội cô trở lại rồi!][Tuy rằng là không mấy liên quan đến chuyện của cô gái này , nhưng mà tôi vẫn phải nói . Nhà nào có người già, đừng để người già ở nhà một mình, rất dễ xảy ra chuyện.][Đúng vậy, mọi người trong nhà thật sự là có chút ... sơ suất đối với sự an toàn của người lớn tuổi khi ở nhà . ][Trước kia bà tôi mất, cũng xảy ra một chuyện kỳ lạ, lúc đầu thất , nhà chúng tôi rắc một ít bột mì. Kết quả , ngày hôm sau, các người đoán xem có chúng tôi phát hiện chuyện gì xảy ra ?] 

Chương 672: Chương 672