Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 677: Chương 677

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Lầu trên , thực ra nếu cần làm sạch ốc nhanh, bạn cũng có thể ngâm ốc với nước lạnh + ớt + muối khoảng 30 - 60 phút, rồi rửa lại nhiều lần.][Vậy còn ngẩn ra làm gì nữa, đây không phải là lúc trao đổi kinh nghiệm chế biến ốc a ! Mau ngăn đứa trẻ này lại đi!][Đúng đúng đúng, trẻ con sức đề kháng thực sự rất kém, loại ký sinh trùng này ăn vào, phải uống thuốc tẩy giun mới được.]Mọi người liên tục bình luận.Nhưng Lư Xán lại không nhìn vào phần bình luận.Cứ thế, mọi người nhìn chằm chằm đứa trẻ ăn hết tất cả những con ốc, rồi còn lau miệng, vẻ mặt thỏa mãn. [Trời ơi, không được, tôi buồn nôn quá !][Lầu trên +1][Các người phản ứng không cần phải lớn như vậy chứ, nhìn bộ dạng đứa trẻ thuần thục như vậy ,hẳn là thường xuyên ăn , có lẽ cơ thể cũng đã quen với việc đó . Không thấy cô gái kết nối với đại sư còn đang bình tĩnh quay phim sao ? Rõ ràng là đã ' chai sạn ' với hình ảnh đang diễn ra trước mắt rồi, các người đúng là ' hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp ', lo chuyện bao đồng không à .] [Không đúng không đúng, các vị đừng cãi nhau , mau nhìn ! Các vị nhìn đứa trẻ đó kìa!]Có người kinh hãi ngăn cản ' cuộc chiến ' chuẩn bị nổ ra lần thứ n trên làn đàn muốn tập trung sự chú ý của mọi người về hình ảnh đang diễn ra trước mắt .Lư Xán đương nhiên cũng nhìn thấy, cô ấy cố gắng kiềm chế sự khó chịu, rồi phóng to màn hình.Chỉ thấy mũi và miệng đứa trẻ, liên tục có thứ gì đó chui ra… là giòi![Đừng hỏi , hỏi chính là người đã thật sự chạy vào nhà tắm ôm wc nôn thốc nôn tháo !][Không được không được, quá kinh tởm, các vị , tại hạ xin phép lui ra trước, đợi phần này kết thúc, tại hạ sẽ quay lại hội ngộ cùng các vị ' anh hùng '.][Ai dám xem đúng là ' anh hùng ' . Tại hạ vô cùng kính nể !][A a a a! Ngón chân của tôi sắp cuộn lại rồi! Có thể đừng bắt chúng tôi nhìn nữa được không? Kỷ Sư có thể đánh mã hình ảnh này được không ? Cầu xin !]“Chính là cảnh này, lúc đó tôi tốt bụng muốn nhắc nhở đứa trẻ, nhưng tôi nhìn thấy mũi và miệng, cả tai của nó, đều là giòi!"“Lúc đó tôi sợ c.h.ế.t khiếp, sau đó tôi nghe người nhà nói, nhà đứa trẻ không có tiền, không có mẹ, bố thì rất lười biếng, chỉ có thể tự bắt ốc ăn . Tôi đoán hẳn là cũng không có người dạy đứa trẻ này phải chế biến ốc thế nào cho đúng ." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Lầu trên , thực ra nếu cần làm sạch ốc nhanh, bạn cũng có thể ngâm ốc với nước lạnh + ớt + muối khoảng 30 - 60 phút, rồi rửa lại nhiều lần.][Vậy còn ngẩn ra làm gì nữa, đây không phải là lúc trao đổi kinh nghiệm chế biến ốc a ! Mau ngăn đứa trẻ này lại đi!][Đúng đúng đúng, trẻ con sức đề kháng thực sự rất kém, loại ký sinh trùng này ăn vào, phải uống thuốc tẩy giun mới được.]Mọi người liên tục bình luận.Nhưng Lư Xán lại không nhìn vào phần bình luận.Cứ thế, mọi người nhìn chằm chằm đứa trẻ ăn hết tất cả những con ốc, rồi còn lau miệng, vẻ mặt thỏa mãn. [Trời ơi, không được, tôi buồn nôn quá !][Lầu trên +1][Các người phản ứng không cần phải lớn như vậy chứ, nhìn bộ dạng đứa trẻ thuần thục như vậy ,hẳn là thường xuyên ăn , có lẽ cơ thể cũng đã quen với việc đó . Không thấy cô gái kết nối với đại sư còn đang bình tĩnh quay phim sao ? Rõ ràng là đã ' chai sạn ' với hình ảnh đang diễn ra trước mắt rồi, các người đúng là ' hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp ', lo chuyện bao đồng không à .] [Không đúng không đúng, các vị đừng cãi nhau , mau nhìn ! Các vị nhìn đứa trẻ đó kìa!]Có người kinh hãi ngăn cản ' cuộc chiến ' chuẩn bị nổ ra lần thứ n trên làn đàn muốn tập trung sự chú ý của mọi người về hình ảnh đang diễn ra trước mắt .Lư Xán đương nhiên cũng nhìn thấy, cô ấy cố gắng kiềm chế sự khó chịu, rồi phóng to màn hình.Chỉ thấy mũi và miệng đứa trẻ, liên tục có thứ gì đó chui ra… là giòi![Đừng hỏi , hỏi chính là người đã thật sự chạy vào nhà tắm ôm wc nôn thốc nôn tháo !][Không được không được, quá kinh tởm, các vị , tại hạ xin phép lui ra trước, đợi phần này kết thúc, tại hạ sẽ quay lại hội ngộ cùng các vị ' anh hùng '.][Ai dám xem đúng là ' anh hùng ' . Tại hạ vô cùng kính nể !][A a a a! Ngón chân của tôi sắp cuộn lại rồi! Có thể đừng bắt chúng tôi nhìn nữa được không? Kỷ Sư có thể đánh mã hình ảnh này được không ? Cầu xin !]“Chính là cảnh này, lúc đó tôi tốt bụng muốn nhắc nhở đứa trẻ, nhưng tôi nhìn thấy mũi và miệng, cả tai của nó, đều là giòi!"“Lúc đó tôi sợ c.h.ế.t khiếp, sau đó tôi nghe người nhà nói, nhà đứa trẻ không có tiền, không có mẹ, bố thì rất lười biếng, chỉ có thể tự bắt ốc ăn . Tôi đoán hẳn là cũng không có người dạy đứa trẻ này phải chế biến ốc thế nào cho đúng ." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Lầu trên , thực ra nếu cần làm sạch ốc nhanh, bạn cũng có thể ngâm ốc với nước lạnh + ớt + muối khoảng 30 - 60 phút, rồi rửa lại nhiều lần.][Vậy còn ngẩn ra làm gì nữa, đây không phải là lúc trao đổi kinh nghiệm chế biến ốc a ! Mau ngăn đứa trẻ này lại đi!][Đúng đúng đúng, trẻ con sức đề kháng thực sự rất kém, loại ký sinh trùng này ăn vào, phải uống thuốc tẩy giun mới được.]Mọi người liên tục bình luận.Nhưng Lư Xán lại không nhìn vào phần bình luận.Cứ thế, mọi người nhìn chằm chằm đứa trẻ ăn hết tất cả những con ốc, rồi còn lau miệng, vẻ mặt thỏa mãn. [Trời ơi, không được, tôi buồn nôn quá !][Lầu trên +1][Các người phản ứng không cần phải lớn như vậy chứ, nhìn bộ dạng đứa trẻ thuần thục như vậy ,hẳn là thường xuyên ăn , có lẽ cơ thể cũng đã quen với việc đó . Không thấy cô gái kết nối với đại sư còn đang bình tĩnh quay phim sao ? Rõ ràng là đã ' chai sạn ' với hình ảnh đang diễn ra trước mắt rồi, các người đúng là ' hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp ', lo chuyện bao đồng không à .] [Không đúng không đúng, các vị đừng cãi nhau , mau nhìn ! Các vị nhìn đứa trẻ đó kìa!]Có người kinh hãi ngăn cản ' cuộc chiến ' chuẩn bị nổ ra lần thứ n trên làn đàn muốn tập trung sự chú ý của mọi người về hình ảnh đang diễn ra trước mắt .Lư Xán đương nhiên cũng nhìn thấy, cô ấy cố gắng kiềm chế sự khó chịu, rồi phóng to màn hình.Chỉ thấy mũi và miệng đứa trẻ, liên tục có thứ gì đó chui ra… là giòi![Đừng hỏi , hỏi chính là người đã thật sự chạy vào nhà tắm ôm wc nôn thốc nôn tháo !][Không được không được, quá kinh tởm, các vị , tại hạ xin phép lui ra trước, đợi phần này kết thúc, tại hạ sẽ quay lại hội ngộ cùng các vị ' anh hùng '.][Ai dám xem đúng là ' anh hùng ' . Tại hạ vô cùng kính nể !][A a a a! Ngón chân của tôi sắp cuộn lại rồi! Có thể đừng bắt chúng tôi nhìn nữa được không? Kỷ Sư có thể đánh mã hình ảnh này được không ? Cầu xin !]“Chính là cảnh này, lúc đó tôi tốt bụng muốn nhắc nhở đứa trẻ, nhưng tôi nhìn thấy mũi và miệng, cả tai của nó, đều là giòi!"“Lúc đó tôi sợ c.h.ế.t khiếp, sau đó tôi nghe người nhà nói, nhà đứa trẻ không có tiền, không có mẹ, bố thì rất lười biếng, chỉ có thể tự bắt ốc ăn . Tôi đoán hẳn là cũng không có người dạy đứa trẻ này phải chế biến ốc thế nào cho đúng ." 

Chương 677: Chương 677