Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 691: Chương 691
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Có lẽ trong mắt bọn nhóc này , ông là một người lạnh nhạt , nhưng người , một khi đứng ở vị trí của ông, mọi chuyện sẽ không thể suy nghĩ theo chiều hướng đơn giản được . Ông không chỉ là người chỉ đạo, mà còn phải có cái nhìn bao quát về tình hình tội phạm , việc nghi ngờ và quan sát giúp dự đoán trước những âm mưu phạm tội, tránh để bị động khi sự việc xảy ra.Triệu Quân không thể tin được, không ngờ chú Lý Vũ lại đồng ý.“Thực xin lỗi, cũng cảm ơn.”Triệu Quân cúi đầu, nói sáu chữ này.Chú Lý Vũ gật đầu, “Đám nhóc các cậu có đói không? Nhân chứng chưa đến, trong thời gian chờ đợi , chú mời cả đám ăn cơm trước đã.”Ban đầu Triệu Quân định nói mình không đói, còn muốn ngồi đây canh, anh ấy sợ Vương Lâm chạy mất.Nhưng Tôn Hạo Nam lại nói, “Sợ gì chứ, chúng ta có nhân chứng và chú Lý Vũ, chạy mất thì càng tốt, trực tiếp áp tội danh bắt được luôn.”Triệu Quân nghe vậy cũng cảm thấy có lý , bèn gật đầu.Chú Lý Vũ mời mọi người ăn cơm. Khi bọn họ quay lại, Tề Phi Dương cũng đến.Tề Phi Dương lớn hơn Triệu Quân vài tuổi. “Tôi tám tuổi bị bắt cóc, tôi nhớ rất rõ mặt ông ta ta, cho nên trong livestream, tôi nhìn thấy đến gương mặt kia, liền liên lạc với các anh.”Tề Phi Dương nói ngắn gọn. “Cảm ơn anh, sẵn sàng đến làm chứng cho tôi.”Triệu Quân đưa tay ra với Tề Phi Dương.Tề Phi Dương bắt tay với Triệu Quân , đồng thời nhấn mạnh: “Tôi không phải vì anh, tôi là vì bản thân tôi.”Bấy lâu nay, anh ta cũng đang tìm tên buôn người Vương Lâm này.Tề Phi Dương không có mối thù g.i.ế.t mẹ như Triệu Quân.Năm đó, là anh ta gây hoạ , tự làm tự chịu , anh ta tự mình đi chơi, nên mới bị bắt cóc.Nhưng anh ta còn hận Vương Lâm hơn cả Triệu Quân .Lúc bị bắt cóc, anh ta đã lớn rồi, nhớ được cha mẹ mình là ai , và địa chỉ nhà ở đâu .Sau khi bị bắt đi một thời gian , anh ta bị bán đến một vùng quê xa lạ, bị ép lao động nặng nhọc cho một lão nông thô bạo. Một ngày nọ, anh ta lợi dụng sơ hở lén mở chuồng bò, đánh lạc hướng chó giữ nhà rồi bỏ chạy trong đêm. Anh ta lang thang đến một thị trấn nhỏ, kiệt sức ngã xuống ven đường. May mắn được một bà cụ phát hiện ra và đưa anh ta đến đồn công an. Nhờ sự giúp đỡ của cảnh sát, anh ta được đưa về nhà.Lúc đó , anh ta cứ ngỡ rằng sẽ được đoàn tụ với cha mẹ sau những ngày tháng kinh hoàng.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Có lẽ trong mắt bọn nhóc này , ông là một người lạnh nhạt , nhưng người , một khi đứng ở vị trí của ông, mọi chuyện sẽ không thể suy nghĩ theo chiều hướng đơn giản được . Ông không chỉ là người chỉ đạo, mà còn phải có cái nhìn bao quát về tình hình tội phạm , việc nghi ngờ và quan sát giúp dự đoán trước những âm mưu phạm tội, tránh để bị động khi sự việc xảy ra.Triệu Quân không thể tin được, không ngờ chú Lý Vũ lại đồng ý.“Thực xin lỗi, cũng cảm ơn.”Triệu Quân cúi đầu, nói sáu chữ này.Chú Lý Vũ gật đầu, “Đám nhóc các cậu có đói không? Nhân chứng chưa đến, trong thời gian chờ đợi , chú mời cả đám ăn cơm trước đã.”Ban đầu Triệu Quân định nói mình không đói, còn muốn ngồi đây canh, anh ấy sợ Vương Lâm chạy mất.Nhưng Tôn Hạo Nam lại nói, “Sợ gì chứ, chúng ta có nhân chứng và chú Lý Vũ, chạy mất thì càng tốt, trực tiếp áp tội danh bắt được luôn.”Triệu Quân nghe vậy cũng cảm thấy có lý , bèn gật đầu.Chú Lý Vũ mời mọi người ăn cơm. Khi bọn họ quay lại, Tề Phi Dương cũng đến.Tề Phi Dương lớn hơn Triệu Quân vài tuổi. “Tôi tám tuổi bị bắt cóc, tôi nhớ rất rõ mặt ông ta ta, cho nên trong livestream, tôi nhìn thấy đến gương mặt kia, liền liên lạc với các anh.”Tề Phi Dương nói ngắn gọn. “Cảm ơn anh, sẵn sàng đến làm chứng cho tôi.”Triệu Quân đưa tay ra với Tề Phi Dương.Tề Phi Dương bắt tay với Triệu Quân , đồng thời nhấn mạnh: “Tôi không phải vì anh, tôi là vì bản thân tôi.”Bấy lâu nay, anh ta cũng đang tìm tên buôn người Vương Lâm này.Tề Phi Dương không có mối thù g.i.ế.t mẹ như Triệu Quân.Năm đó, là anh ta gây hoạ , tự làm tự chịu , anh ta tự mình đi chơi, nên mới bị bắt cóc.Nhưng anh ta còn hận Vương Lâm hơn cả Triệu Quân .Lúc bị bắt cóc, anh ta đã lớn rồi, nhớ được cha mẹ mình là ai , và địa chỉ nhà ở đâu .Sau khi bị bắt đi một thời gian , anh ta bị bán đến một vùng quê xa lạ, bị ép lao động nặng nhọc cho một lão nông thô bạo. Một ngày nọ, anh ta lợi dụng sơ hở lén mở chuồng bò, đánh lạc hướng chó giữ nhà rồi bỏ chạy trong đêm. Anh ta lang thang đến một thị trấn nhỏ, kiệt sức ngã xuống ven đường. May mắn được một bà cụ phát hiện ra và đưa anh ta đến đồn công an. Nhờ sự giúp đỡ của cảnh sát, anh ta được đưa về nhà.Lúc đó , anh ta cứ ngỡ rằng sẽ được đoàn tụ với cha mẹ sau những ngày tháng kinh hoàng.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Có lẽ trong mắt bọn nhóc này , ông là một người lạnh nhạt , nhưng người , một khi đứng ở vị trí của ông, mọi chuyện sẽ không thể suy nghĩ theo chiều hướng đơn giản được . Ông không chỉ là người chỉ đạo, mà còn phải có cái nhìn bao quát về tình hình tội phạm , việc nghi ngờ và quan sát giúp dự đoán trước những âm mưu phạm tội, tránh để bị động khi sự việc xảy ra.Triệu Quân không thể tin được, không ngờ chú Lý Vũ lại đồng ý.“Thực xin lỗi, cũng cảm ơn.”Triệu Quân cúi đầu, nói sáu chữ này.Chú Lý Vũ gật đầu, “Đám nhóc các cậu có đói không? Nhân chứng chưa đến, trong thời gian chờ đợi , chú mời cả đám ăn cơm trước đã.”Ban đầu Triệu Quân định nói mình không đói, còn muốn ngồi đây canh, anh ấy sợ Vương Lâm chạy mất.Nhưng Tôn Hạo Nam lại nói, “Sợ gì chứ, chúng ta có nhân chứng và chú Lý Vũ, chạy mất thì càng tốt, trực tiếp áp tội danh bắt được luôn.”Triệu Quân nghe vậy cũng cảm thấy có lý , bèn gật đầu.Chú Lý Vũ mời mọi người ăn cơm. Khi bọn họ quay lại, Tề Phi Dương cũng đến.Tề Phi Dương lớn hơn Triệu Quân vài tuổi. “Tôi tám tuổi bị bắt cóc, tôi nhớ rất rõ mặt ông ta ta, cho nên trong livestream, tôi nhìn thấy đến gương mặt kia, liền liên lạc với các anh.”Tề Phi Dương nói ngắn gọn. “Cảm ơn anh, sẵn sàng đến làm chứng cho tôi.”Triệu Quân đưa tay ra với Tề Phi Dương.Tề Phi Dương bắt tay với Triệu Quân , đồng thời nhấn mạnh: “Tôi không phải vì anh, tôi là vì bản thân tôi.”Bấy lâu nay, anh ta cũng đang tìm tên buôn người Vương Lâm này.Tề Phi Dương không có mối thù g.i.ế.t mẹ như Triệu Quân.Năm đó, là anh ta gây hoạ , tự làm tự chịu , anh ta tự mình đi chơi, nên mới bị bắt cóc.Nhưng anh ta còn hận Vương Lâm hơn cả Triệu Quân .Lúc bị bắt cóc, anh ta đã lớn rồi, nhớ được cha mẹ mình là ai , và địa chỉ nhà ở đâu .Sau khi bị bắt đi một thời gian , anh ta bị bán đến một vùng quê xa lạ, bị ép lao động nặng nhọc cho một lão nông thô bạo. Một ngày nọ, anh ta lợi dụng sơ hở lén mở chuồng bò, đánh lạc hướng chó giữ nhà rồi bỏ chạy trong đêm. Anh ta lang thang đến một thị trấn nhỏ, kiệt sức ngã xuống ven đường. May mắn được một bà cụ phát hiện ra và đưa anh ta đến đồn công an. Nhờ sự giúp đỡ của cảnh sát, anh ta được đưa về nhà.Lúc đó , anh ta cứ ngỡ rằng sẽ được đoàn tụ với cha mẹ sau những ngày tháng kinh hoàng.