Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 706: Chương 706

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Không chỉ vậy, năm 18 tuổi , Triệu Sơn còn thi đậu vào trường đại học danh giá , có bạn gái yêu nhau lâu năm, cả hai đã tính đến chuyện hôn nhân rồi .Nghe những điều này, lẽ ra Triệu Quân nên vui mừng, em trai anh dù bị bắt cóc, nhưng ít nhất sống cũng tốt.Nhưng không biết vì sao Triệu Quân lại cảm thấy trong lòng có cảm giác gì đó hơi khó chịu.Cũng không phải là vì cuộc sống sau khi bị bắt cóc của Triệu Sơn không đau khổ như anh cho nên cảm thấy không cân bằng .Mà là vì lúc đó Triệu Sơn cũng nhìn thấy toàn quá trình mẹ hai người bị kẻ bắt cóc sát hại, nhưng Triệu Sơn dường như ... không có chút cảm giác gì.NgaNhưng anh nghĩ nghĩ , rồi lại tự an ủi mình , tự tìm lý do để biện minh cho thái độ của em trai : Điều đó không phải là bình thường sao , dù sao lúc đó Triệu Sơn mới ba tuổi, một đứa trẻ 3 tuổi có thể nhớ được cái gì đâu .Anh nên cảm thấy may mắn , vì em trai không bị thù hận đeo bám giống như anh mới đúng !Nhưng nghe Triệu Sơn nói về cái nhìn của mình đối với cha mẹ nuôi, lông mày Triệu Quân không tự chủ được mà nhíu lại."Ba mẹ tôi rất tốt, đặc biệt là mẹ tôi. Bà ấy rất dịu dàng ôn nhu và đã dạy tôi rất nhiều điều. Tôi thực sự rất yêu quý bà." Triệu Sơn cười nói.Câu nói này vừa ra, có phóng viên lập tức hỏi tiếp: “Vậy cậu cảm thấy mẹ nuôi và mẹ ruột của cậu , ai tốt hơn?”Triệu Sơn nghe vậy, lập tức sững sờ. Triệu Quân nghe đến đây thì không còn nghe nổi được nữa , anh không nhịn chờ những người này hỏi đủ rồi tự giải tán nữa , trực tiếp lên tiếng đuổi người : “Xin lỗi, hôm nay đã phỏng vấn rất nhiều rồi, còn như vậy thì cơm canh sẽ nguôi mất . Chúng tôi còn phải ăn cơm . Mong các vị hiểu cho .”Phóng viên nhìn nhau, hiểu ý Triệu Quân , cuối cùng tỏ thái độ hơi hơi xin lỗi, “Được rồi, vậy chúng tôi đi đây.”Phóng viên rời đi, mấy người cuối cùng cũng có thể bắt đầu ăn bữa cơm đoàn viên đầu tiên .Khi ăn cơm, Triệu Sơn liên tục nói chuyện tạo bầu không khí vui vẻ.Triệu Quân do dự một chút, vẫn nói: “Ngày giỗ của mẹ sắp đến rồi, đến lúc đó em xin nghỉ hai ngày, chúng ta cùng đi viếng mộ mẹ nhé. Em thấy được không ?”Câu nói này vừa ra, vẻ mặt Triệu Sơn lập tức lộ vẻ khó xử, “Anh, em mới vào làm không lâu . Hôm nay , vì là ngày đầu tiên ba người chúng ta gặp lại sau hơn 20 năm , sếp đã đặc biệt sắp xếp cho em nghỉ một buổi để đoàn tụ với hai người rồi. Giờ lại muốn xin nghỉ em sợ là khó . Em không hứa trước được , nhưng em sẽ thử hỏi sếp xem sao.”

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Không chỉ vậy, năm 18 tuổi , Triệu Sơn còn thi đậu vào trường đại học danh giá , có bạn gái yêu nhau lâu năm, cả hai đã tính đến chuyện hôn nhân rồi .Nghe những điều này, lẽ ra Triệu Quân nên vui mừng, em trai anh dù bị bắt cóc, nhưng ít nhất sống cũng tốt.Nhưng không biết vì sao Triệu Quân lại cảm thấy trong lòng có cảm giác gì đó hơi khó chịu.Cũng không phải là vì cuộc sống sau khi bị bắt cóc của Triệu Sơn không đau khổ như anh cho nên cảm thấy không cân bằng .Mà là vì lúc đó Triệu Sơn cũng nhìn thấy toàn quá trình mẹ hai người bị kẻ bắt cóc sát hại, nhưng Triệu Sơn dường như ... không có chút cảm giác gì.NgaNhưng anh nghĩ nghĩ , rồi lại tự an ủi mình , tự tìm lý do để biện minh cho thái độ của em trai : Điều đó không phải là bình thường sao , dù sao lúc đó Triệu Sơn mới ba tuổi, một đứa trẻ 3 tuổi có thể nhớ được cái gì đâu .Anh nên cảm thấy may mắn , vì em trai không bị thù hận đeo bám giống như anh mới đúng !Nhưng nghe Triệu Sơn nói về cái nhìn của mình đối với cha mẹ nuôi, lông mày Triệu Quân không tự chủ được mà nhíu lại."Ba mẹ tôi rất tốt, đặc biệt là mẹ tôi. Bà ấy rất dịu dàng ôn nhu và đã dạy tôi rất nhiều điều. Tôi thực sự rất yêu quý bà." Triệu Sơn cười nói.Câu nói này vừa ra, có phóng viên lập tức hỏi tiếp: “Vậy cậu cảm thấy mẹ nuôi và mẹ ruột của cậu , ai tốt hơn?”Triệu Sơn nghe vậy, lập tức sững sờ. Triệu Quân nghe đến đây thì không còn nghe nổi được nữa , anh không nhịn chờ những người này hỏi đủ rồi tự giải tán nữa , trực tiếp lên tiếng đuổi người : “Xin lỗi, hôm nay đã phỏng vấn rất nhiều rồi, còn như vậy thì cơm canh sẽ nguôi mất . Chúng tôi còn phải ăn cơm . Mong các vị hiểu cho .”Phóng viên nhìn nhau, hiểu ý Triệu Quân , cuối cùng tỏ thái độ hơi hơi xin lỗi, “Được rồi, vậy chúng tôi đi đây.”Phóng viên rời đi, mấy người cuối cùng cũng có thể bắt đầu ăn bữa cơm đoàn viên đầu tiên .Khi ăn cơm, Triệu Sơn liên tục nói chuyện tạo bầu không khí vui vẻ.Triệu Quân do dự một chút, vẫn nói: “Ngày giỗ của mẹ sắp đến rồi, đến lúc đó em xin nghỉ hai ngày, chúng ta cùng đi viếng mộ mẹ nhé. Em thấy được không ?”Câu nói này vừa ra, vẻ mặt Triệu Sơn lập tức lộ vẻ khó xử, “Anh, em mới vào làm không lâu . Hôm nay , vì là ngày đầu tiên ba người chúng ta gặp lại sau hơn 20 năm , sếp đã đặc biệt sắp xếp cho em nghỉ một buổi để đoàn tụ với hai người rồi. Giờ lại muốn xin nghỉ em sợ là khó . Em không hứa trước được , nhưng em sẽ thử hỏi sếp xem sao.”

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Không chỉ vậy, năm 18 tuổi , Triệu Sơn còn thi đậu vào trường đại học danh giá , có bạn gái yêu nhau lâu năm, cả hai đã tính đến chuyện hôn nhân rồi .Nghe những điều này, lẽ ra Triệu Quân nên vui mừng, em trai anh dù bị bắt cóc, nhưng ít nhất sống cũng tốt.Nhưng không biết vì sao Triệu Quân lại cảm thấy trong lòng có cảm giác gì đó hơi khó chịu.Cũng không phải là vì cuộc sống sau khi bị bắt cóc của Triệu Sơn không đau khổ như anh cho nên cảm thấy không cân bằng .Mà là vì lúc đó Triệu Sơn cũng nhìn thấy toàn quá trình mẹ hai người bị kẻ bắt cóc sát hại, nhưng Triệu Sơn dường như ... không có chút cảm giác gì.NgaNhưng anh nghĩ nghĩ , rồi lại tự an ủi mình , tự tìm lý do để biện minh cho thái độ của em trai : Điều đó không phải là bình thường sao , dù sao lúc đó Triệu Sơn mới ba tuổi, một đứa trẻ 3 tuổi có thể nhớ được cái gì đâu .Anh nên cảm thấy may mắn , vì em trai không bị thù hận đeo bám giống như anh mới đúng !Nhưng nghe Triệu Sơn nói về cái nhìn của mình đối với cha mẹ nuôi, lông mày Triệu Quân không tự chủ được mà nhíu lại."Ba mẹ tôi rất tốt, đặc biệt là mẹ tôi. Bà ấy rất dịu dàng ôn nhu và đã dạy tôi rất nhiều điều. Tôi thực sự rất yêu quý bà." Triệu Sơn cười nói.Câu nói này vừa ra, có phóng viên lập tức hỏi tiếp: “Vậy cậu cảm thấy mẹ nuôi và mẹ ruột của cậu , ai tốt hơn?”Triệu Sơn nghe vậy, lập tức sững sờ. Triệu Quân nghe đến đây thì không còn nghe nổi được nữa , anh không nhịn chờ những người này hỏi đủ rồi tự giải tán nữa , trực tiếp lên tiếng đuổi người : “Xin lỗi, hôm nay đã phỏng vấn rất nhiều rồi, còn như vậy thì cơm canh sẽ nguôi mất . Chúng tôi còn phải ăn cơm . Mong các vị hiểu cho .”Phóng viên nhìn nhau, hiểu ý Triệu Quân , cuối cùng tỏ thái độ hơi hơi xin lỗi, “Được rồi, vậy chúng tôi đi đây.”Phóng viên rời đi, mấy người cuối cùng cũng có thể bắt đầu ăn bữa cơm đoàn viên đầu tiên .Khi ăn cơm, Triệu Sơn liên tục nói chuyện tạo bầu không khí vui vẻ.Triệu Quân do dự một chút, vẫn nói: “Ngày giỗ của mẹ sắp đến rồi, đến lúc đó em xin nghỉ hai ngày, chúng ta cùng đi viếng mộ mẹ nhé. Em thấy được không ?”Câu nói này vừa ra, vẻ mặt Triệu Sơn lập tức lộ vẻ khó xử, “Anh, em mới vào làm không lâu . Hôm nay , vì là ngày đầu tiên ba người chúng ta gặp lại sau hơn 20 năm , sếp đã đặc biệt sắp xếp cho em nghỉ một buổi để đoàn tụ với hai người rồi. Giờ lại muốn xin nghỉ em sợ là khó . Em không hứa trước được , nhưng em sẽ thử hỏi sếp xem sao.”

Chương 706: Chương 706