Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 726: Chương 726
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Cảnh sát còn đi hỏi những người xung quanh, trong nhà máy này, quả thật không có người tên Mạnh Đạt.Người này tên là Lý Mông.“Mạnh Đạt, năm nay ba mươi tuổi, quê gốc ở Mông thị, mười sáu tuổi đến Kinh thị làm công, vì anh ta thông minh lanh lợi, sau này được người trên trọng dụng, để anh ta làm người trung gian."“Hiện tại, nhà máy này, chính là một trong những cơ sở của anh ta.”Kỷ Dao Quang thản nhiên nói: “Đến bây giờ, anh vẫn không chịu nói gì sao?”Nghe xong lời Kỷ Dao Quang nói, nếu không phải có nhiều năm kinh nghiệm trong xã hội, thì chỉ sợ Mạnh Đạt đã toát mồ hôi lạnh rồi.Nói chuẩn xác quá đi chứ, nếu không phải biết thông tin cá nhân của mình đã được sửa đổi rất hoàn hảo, Mạnh Đạt thực sự nghi ngờ Kỷ Dao Quang có phải đã điều tra trước đó hay không.Tuy nhiên, dù vậy, Mạnh Đạt cũng quyết định cắn c.h.ế.t không thừa nhận, xem những người này có thể làm gì được anh ta .“Tôi thật sự không phải Mạnh Đạt, tôi là Lý Mông.”Mạnh Đạt nói xong, Kỷ Dao Quang bất lực lắc đầu, quả nhiên là không thấy quan tài không đổ lệ.NgaBan đầu cô không muốn dùng phù chú chân ngôn, nhưng bây giờ xem ra, không dùng không được.Vì vậy, Kỷ Dao Quang bảo Trâu Thanh Vân hướng camera về phía Mạnh Đạt.Trên mặt Mạnh Đạt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.Tuy nhiên, ngay sau đó, anh ta chỉ cảm thấy có thứ gì đó lao vào mình, rồi đầu óc anh ta liền choáng váng lên.“Mạnh Đạt, họ đâu rồi?” Kỷ Dao Quang lại hỏi lần nữa.Ngay khi tất cả mọi người đều nghĩ Mạnh Đạt sẽ tiếp tục nói mình không biết gì cả.Mạnh Đạt lại thành thật nói ra.“Họ đã bị chúng tôi chuyển đi rồi, các người sẽ không tìm thấy họ đâu.”Những “họ” này, đương nhiên bao gồm cả vợ trâu Thanh Vân.Trâu Thanh Vân nhìn thấy vẻ thờ ơ bình tĩnh hắn ta lạnh nhạt khi nói về ' họ ', không có chút naò gọi là lương tâm áy náy , huyết áp đột nhiên tăng cao.“Các người là lũ súc sinh!”Trâu Thanh Vân nói xong, trực tiếp đ.ấ.m Mạnh Đạt một cú.Mạnh Đạt bị đánh một cú, lập tức tỉnh lại, nhưng trong đầu anh ta vẫn nhớ những lời mình vừa nói.Anh ta vội vàng biện minh, “Không phải tôi nói, là cô ta, là cô ta điều khiển tôi.”“Anh còn vu khống đại sư nữa, rõ ràng là anh tâm địa bất chính!”Tô Thanh Vân càng nghĩ càng tức giận, lập tức tiếp tục đánh đập.Những cảnh sát xung quanh nhìn thấy, căn bản là nhắm mắt nằm ơ , chỉ cần không để anh ta ch.ế.t là được , không có ý ngăn cản.Cho đến khi cảm thấy đủ rồi, cảnh sát mới thong thả bước đến ngăn cản.
Cảnh sát còn đi hỏi những người xung quanh, trong nhà máy này, quả thật không có người tên Mạnh Đạt.
Người này tên là Lý Mông.
“Mạnh Đạt, năm nay ba mươi tuổi, quê gốc ở Mông thị, mười sáu tuổi đến Kinh thị làm công, vì anh ta thông minh lanh lợi, sau này được người trên trọng dụng, để anh ta làm người trung gian."
“Hiện tại, nhà máy này, chính là một trong những cơ sở của anh ta.”
Kỷ Dao Quang thản nhiên nói: “Đến bây giờ, anh vẫn không chịu nói gì sao?”
Nghe xong lời Kỷ Dao Quang nói, nếu không phải có nhiều năm kinh nghiệm trong xã hội, thì chỉ sợ Mạnh Đạt đã toát mồ hôi lạnh rồi.
Nói chuẩn xác quá đi chứ, nếu không phải biết thông tin cá nhân của mình đã được sửa đổi rất hoàn hảo, Mạnh Đạt thực sự nghi ngờ Kỷ Dao Quang có phải đã điều tra trước đó hay không.
Tuy nhiên, dù vậy, Mạnh Đạt cũng quyết định cắn c.h.ế.t không thừa nhận, xem những người này có thể làm gì được anh ta .
“Tôi thật sự không phải Mạnh Đạt, tôi là Lý Mông.”
Mạnh Đạt nói xong, Kỷ Dao Quang bất lực lắc đầu, quả nhiên là không thấy quan tài không đổ lệ.
Nga
Ban đầu cô không muốn dùng phù chú chân ngôn, nhưng bây giờ xem ra, không dùng không được.
Vì vậy, Kỷ Dao Quang bảo Trâu Thanh Vân hướng camera về phía Mạnh Đạt.
Trên mặt Mạnh Đạt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
Tuy nhiên, ngay sau đó, anh ta chỉ cảm thấy có thứ gì đó lao vào mình, rồi đầu óc anh ta liền choáng váng lên.
“Mạnh Đạt, họ đâu rồi?”
Kỷ Dao Quang lại hỏi lần nữa.
Ngay khi tất cả mọi người đều nghĩ Mạnh Đạt sẽ tiếp tục nói mình không biết gì cả.
Mạnh Đạt lại thành thật nói ra.
“Họ đã bị chúng tôi chuyển đi rồi, các người sẽ không tìm thấy họ đâu.”
Những “họ” này, đương nhiên bao gồm cả vợ trâu Thanh Vân.
Trâu Thanh Vân nhìn thấy vẻ thờ ơ bình tĩnh hắn ta lạnh nhạt khi nói về ' họ ', không có chút naò gọi là lương tâm áy náy , huyết áp đột nhiên tăng cao.
“Các người là lũ súc sinh!”
Trâu Thanh Vân nói xong, trực tiếp đ.ấ.m Mạnh Đạt một cú.
Mạnh Đạt bị đánh một cú, lập tức tỉnh lại, nhưng trong đầu anh ta vẫn nhớ những lời mình vừa nói.
Anh ta vội vàng biện minh, “Không phải tôi nói, là cô ta, là cô ta điều khiển tôi.”
“Anh còn vu khống đại sư nữa, rõ ràng là anh tâm địa bất chính!”
Tô Thanh Vân càng nghĩ càng tức giận, lập tức tiếp tục đánh đập.
Những cảnh sát xung quanh nhìn thấy, căn bản là nhắm mắt nằm ơ , chỉ cần không để anh ta ch.ế.t là được , không có ý ngăn cản.
Cho đến khi cảm thấy đủ rồi, cảnh sát mới thong thả bước đến ngăn cản.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Cảnh sát còn đi hỏi những người xung quanh, trong nhà máy này, quả thật không có người tên Mạnh Đạt.Người này tên là Lý Mông.“Mạnh Đạt, năm nay ba mươi tuổi, quê gốc ở Mông thị, mười sáu tuổi đến Kinh thị làm công, vì anh ta thông minh lanh lợi, sau này được người trên trọng dụng, để anh ta làm người trung gian."“Hiện tại, nhà máy này, chính là một trong những cơ sở của anh ta.”Kỷ Dao Quang thản nhiên nói: “Đến bây giờ, anh vẫn không chịu nói gì sao?”Nghe xong lời Kỷ Dao Quang nói, nếu không phải có nhiều năm kinh nghiệm trong xã hội, thì chỉ sợ Mạnh Đạt đã toát mồ hôi lạnh rồi.Nói chuẩn xác quá đi chứ, nếu không phải biết thông tin cá nhân của mình đã được sửa đổi rất hoàn hảo, Mạnh Đạt thực sự nghi ngờ Kỷ Dao Quang có phải đã điều tra trước đó hay không.Tuy nhiên, dù vậy, Mạnh Đạt cũng quyết định cắn c.h.ế.t không thừa nhận, xem những người này có thể làm gì được anh ta .“Tôi thật sự không phải Mạnh Đạt, tôi là Lý Mông.”Mạnh Đạt nói xong, Kỷ Dao Quang bất lực lắc đầu, quả nhiên là không thấy quan tài không đổ lệ.NgaBan đầu cô không muốn dùng phù chú chân ngôn, nhưng bây giờ xem ra, không dùng không được.Vì vậy, Kỷ Dao Quang bảo Trâu Thanh Vân hướng camera về phía Mạnh Đạt.Trên mặt Mạnh Đạt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.Tuy nhiên, ngay sau đó, anh ta chỉ cảm thấy có thứ gì đó lao vào mình, rồi đầu óc anh ta liền choáng váng lên.“Mạnh Đạt, họ đâu rồi?” Kỷ Dao Quang lại hỏi lần nữa.Ngay khi tất cả mọi người đều nghĩ Mạnh Đạt sẽ tiếp tục nói mình không biết gì cả.Mạnh Đạt lại thành thật nói ra.“Họ đã bị chúng tôi chuyển đi rồi, các người sẽ không tìm thấy họ đâu.”Những “họ” này, đương nhiên bao gồm cả vợ trâu Thanh Vân.Trâu Thanh Vân nhìn thấy vẻ thờ ơ bình tĩnh hắn ta lạnh nhạt khi nói về ' họ ', không có chút naò gọi là lương tâm áy náy , huyết áp đột nhiên tăng cao.“Các người là lũ súc sinh!”Trâu Thanh Vân nói xong, trực tiếp đ.ấ.m Mạnh Đạt một cú.Mạnh Đạt bị đánh một cú, lập tức tỉnh lại, nhưng trong đầu anh ta vẫn nhớ những lời mình vừa nói.Anh ta vội vàng biện minh, “Không phải tôi nói, là cô ta, là cô ta điều khiển tôi.”“Anh còn vu khống đại sư nữa, rõ ràng là anh tâm địa bất chính!”Tô Thanh Vân càng nghĩ càng tức giận, lập tức tiếp tục đánh đập.Những cảnh sát xung quanh nhìn thấy, căn bản là nhắm mắt nằm ơ , chỉ cần không để anh ta ch.ế.t là được , không có ý ngăn cản.Cho đến khi cảm thấy đủ rồi, cảnh sát mới thong thả bước đến ngăn cản.