Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 729: Chương 729

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Anh chắc hẳn rất muốn biết tôi đã trốn thoát như thế nào đúng không?”Vệ Mông thản nhiên nói.Tư Lâm cười một tiếng, “Còn có thể vì lý do gì, chẳng phải là vì có Thiên Cửu hậu thuẫn sao ? Vệ Mông , tôi không nghĩ ông lại là một kẻ nhàm chán đến vậy , cố ý gọi một cuộc điện thoại đến chỉ để cười và nói những chuyện tôi đều biết rồi thôi à ? Ông có thể nói chuyện gì mà tôi không biết không ?”Vệ Mông ở đầu dây bên kia rõ ràng không ngờ, Tư Lâm lại biết?!“Được rồi, nếu mà anh thật sự đã biết rồi , thì tôi sẽ nể tình anh từng là cấp dưới của tôi có thể tiết lộ cho anh một vài thông tin . Có điều , tôi có thể cho anh cơ hội này hay không , thì còn phải xem anh có nguyện ý …”Lời của Vệ Mông chưa nói xong, Tư Lâm đã ngắt lời, “Được rồi, có gì mau nói , có rắm mau thả , dong dong dài dài còn giống đàn ông nữa hay không ? Còn nếu ý ông là bảo tôi giúp các người, thì tôi cũng coi như nể tình ông từng là cấp trên của tôi , chân thành khuyên ông một câu : Mau tắt điện thoại , sau đó lên giường , đắp chăn , nhắm mắt lại , đi ngủ , rồi mơ một giấc mơ thật đẹp đi , trong mơ cái gì cũng có . Hiểu ?"“Tư Lâm, anh không cần rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt?!”Giọng nói tức muốn hộc m.á.u của Vệ Mông truyền đến từ đầu dây bên kia.Nhưng Tư Lâm cảm thấy ông ta quá phiền , đã đơn phương cúp máy, đáp lại những lời nói của ông ta bằng một chuỗi tít ... tít ... tít . Vệ Mông không thể tin nổi, hiện tại không có ông ta toạ trấn ở Cục Quản lý Đặc thù , Tư Lâm đã coi đó như sân nhà của mình mà càng ngày càng quá kiêu ngạo rồi ?!Vệ Mông thật cẩn thận nhìn sang Thiên Cửu bên cạnh, “Đạo trưởng, hắn không biết điều.”“Không biết điều, vậy thì g.i.ế.t đi.”Thiên Cửu nhìn báo cáo mới nhất được gửi đến.Vào đúng lúc này, có người xông vào, là Johan.“Thiên Cửu, sao ông lại g.i.ế.t thuộc hạ của tôi ? Ông có biết không hắn ta cũng là một quân cờ của chúng ta ở Hoa Hạ không ?”NgaJohan vô cùng tức giận.Hoạt động của bọn họ ở Hoa Quốc, bao gồm chuyên chụp lén và lừa bán dân cư , buôn bán nội tạng .... đều đang diễn ra vô cùng suôn sẻ. Thế nhưng, Thiên Cửu người này nói muốn gi.ế.t người phụ trách của bọn họ ở Hoa Quốc , và ông ta đã thật sự không có một chút do dự nào làm vậy .Ông ta có biết việc bồi dưỡng một người như vậy là có bao nhiêu khó hay không ? 

“Anh chắc hẳn rất muốn biết tôi đã trốn thoát như thế nào đúng không?”

Vệ Mông thản nhiên nói.

Tư Lâm cười một tiếng, “Còn có thể vì lý do gì, chẳng phải là vì có Thiên Cửu hậu thuẫn sao ? Vệ Mông , tôi không nghĩ ông lại là một kẻ nhàm chán đến vậy , cố ý gọi một cuộc điện thoại đến chỉ để cười và nói những chuyện tôi đều biết rồi thôi à ? Ông có thể nói chuyện gì mà tôi không biết không ?”

Vệ Mông ở đầu dây bên kia rõ ràng không ngờ, Tư Lâm lại biết?!

“Được rồi, nếu mà anh thật sự đã biết rồi , thì tôi sẽ nể tình anh từng là cấp dưới của tôi có thể tiết lộ cho anh một vài thông tin . Có điều , tôi có thể cho anh cơ hội này hay không , thì còn phải xem anh có nguyện ý …”

Lời của Vệ Mông chưa nói xong, Tư Lâm đã ngắt lời, “Được rồi, có gì mau nói , có rắm mau thả , dong dong dài dài còn giống đàn ông nữa hay không ? Còn nếu ý ông là bảo tôi giúp các người, thì tôi cũng coi như nể tình ông từng là cấp trên của tôi , chân thành khuyên ông một câu : Mau tắt điện thoại , sau đó lên giường , đắp chăn , nhắm mắt lại , đi ngủ , rồi mơ một giấc mơ thật đẹp đi , trong mơ cái gì cũng có . Hiểu ?"

“Tư Lâm, anh không cần rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt?!”

Giọng nói tức muốn hộc m.á.u của Vệ Mông truyền đến từ đầu dây bên kia.

Nhưng Tư Lâm cảm thấy ông ta quá phiền , đã đơn phương cúp máy, đáp lại những lời nói của ông ta bằng một chuỗi tít ... tít ... tít .

 

Vệ Mông không thể tin nổi, hiện tại không có ông ta toạ trấn ở Cục Quản lý Đặc thù , Tư Lâm đã coi đó như sân nhà của mình mà càng ngày càng quá kiêu ngạo rồi ?!

Vệ Mông thật cẩn thận nhìn sang Thiên Cửu bên cạnh, “Đạo trưởng, hắn không biết điều.”

“Không biết điều, vậy thì g.i.ế.t đi.”

Thiên Cửu nhìn báo cáo mới nhất được gửi đến.

Vào đúng lúc này, có người xông vào, là Johan.

“Thiên Cửu, sao ông lại g.i.ế.t thuộc hạ của tôi ? Ông có biết không hắn ta cũng là một quân cờ của chúng ta ở Hoa Hạ không ?”

Nga

Johan vô cùng tức giận.

Hoạt động của bọn họ ở Hoa Quốc, bao gồm chuyên chụp lén và lừa bán dân cư , buôn bán nội tạng .... đều đang diễn ra vô cùng suôn sẻ. Thế nhưng, Thiên Cửu người này nói muốn gi.ế.t người phụ trách của bọn họ ở Hoa Quốc , và ông ta đã thật sự không có một chút do dự nào làm vậy .

Ông ta có biết việc bồi dưỡng một người như vậy là có bao nhiêu khó hay không ?

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Anh chắc hẳn rất muốn biết tôi đã trốn thoát như thế nào đúng không?”Vệ Mông thản nhiên nói.Tư Lâm cười một tiếng, “Còn có thể vì lý do gì, chẳng phải là vì có Thiên Cửu hậu thuẫn sao ? Vệ Mông , tôi không nghĩ ông lại là một kẻ nhàm chán đến vậy , cố ý gọi một cuộc điện thoại đến chỉ để cười và nói những chuyện tôi đều biết rồi thôi à ? Ông có thể nói chuyện gì mà tôi không biết không ?”Vệ Mông ở đầu dây bên kia rõ ràng không ngờ, Tư Lâm lại biết?!“Được rồi, nếu mà anh thật sự đã biết rồi , thì tôi sẽ nể tình anh từng là cấp dưới của tôi có thể tiết lộ cho anh một vài thông tin . Có điều , tôi có thể cho anh cơ hội này hay không , thì còn phải xem anh có nguyện ý …”Lời của Vệ Mông chưa nói xong, Tư Lâm đã ngắt lời, “Được rồi, có gì mau nói , có rắm mau thả , dong dong dài dài còn giống đàn ông nữa hay không ? Còn nếu ý ông là bảo tôi giúp các người, thì tôi cũng coi như nể tình ông từng là cấp trên của tôi , chân thành khuyên ông một câu : Mau tắt điện thoại , sau đó lên giường , đắp chăn , nhắm mắt lại , đi ngủ , rồi mơ một giấc mơ thật đẹp đi , trong mơ cái gì cũng có . Hiểu ?"“Tư Lâm, anh không cần rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt?!”Giọng nói tức muốn hộc m.á.u của Vệ Mông truyền đến từ đầu dây bên kia.Nhưng Tư Lâm cảm thấy ông ta quá phiền , đã đơn phương cúp máy, đáp lại những lời nói của ông ta bằng một chuỗi tít ... tít ... tít . Vệ Mông không thể tin nổi, hiện tại không có ông ta toạ trấn ở Cục Quản lý Đặc thù , Tư Lâm đã coi đó như sân nhà của mình mà càng ngày càng quá kiêu ngạo rồi ?!Vệ Mông thật cẩn thận nhìn sang Thiên Cửu bên cạnh, “Đạo trưởng, hắn không biết điều.”“Không biết điều, vậy thì g.i.ế.t đi.”Thiên Cửu nhìn báo cáo mới nhất được gửi đến.Vào đúng lúc này, có người xông vào, là Johan.“Thiên Cửu, sao ông lại g.i.ế.t thuộc hạ của tôi ? Ông có biết không hắn ta cũng là một quân cờ của chúng ta ở Hoa Hạ không ?”NgaJohan vô cùng tức giận.Hoạt động của bọn họ ở Hoa Quốc, bao gồm chuyên chụp lén và lừa bán dân cư , buôn bán nội tạng .... đều đang diễn ra vô cùng suôn sẻ. Thế nhưng, Thiên Cửu người này nói muốn gi.ế.t người phụ trách của bọn họ ở Hoa Quốc , và ông ta đã thật sự không có một chút do dự nào làm vậy .Ông ta có biết việc bồi dưỡng một người như vậy là có bao nhiêu khó hay không ? 

Chương 729: Chương 729