Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 736: Chương 736

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Cho đến khi tận mắt nhìn thấy, trên khuôn mặt của một đứa trẻ ngoan ngoãn, xuất hiện biểu cảm mang tên sợ hãi.Cảm xúc của mọi người lập tức bùng nổ, nhất là khi nghĩ đến sự việc không chỉ diễn ra một lần , mà còn bị lặp đi lặp lại nhiều lần, càng khiến họ phẫn nộ hơn.Những lão fans của livestream 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】bắt đầu ' bắt bệnh ' cho kẻ bắt nạt bạn kia .[Các vị , tôi nhớ không nhầm thì lần trước cái kia bắt nạt bạn là bị hội chứng siêu nam phải không ? Lần này không biết có phải cũng như vậy không ?][Chỉ vì mắc bệnh tâm thần mà có thể được bỏ qua sao? Đó chẳng phải là một sự dung túng quá đáng à?][Đúng vậy! Rõ ràng pháp luật được tạo ra để bảo vệ trẻ em, nhưng giờ đây, những tội phạm vị thành niên lại lợi dụng chính những kẽ hở đó để làm bao nhiêu chuyện xấu?]“Chào Kỷ đại sư , cháu tên là Đỗ Tu Văn, cảm ơn vì đã nhận lời giúp cháu.” Đỗ Tu Văn bước đến trước camera điện thoại, dù trong lòng vẫn còn sợ hãi và chưa chắc người trước mặt có thể thật sự giúp mình hay không , nhưng cậu vẫn lễ phép hướng về phía ống kính cúi chào và nói lời cảm ơn với người có ý tốt muốn giúp đỡ mình .Cậu bé càng ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, người xem trong phòng livestream 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】càng phẫn nộ .Kỷ Dao Quang lần này cũng bị cảm xúc đám đông ảnh hưởng, trầm giọng nói từng chữ một, leng keng hữu lực , đảm bảo với cậu bé: “Đừng sợ, chị nhất định sẽ giúp em bắt kẻ xấu, để hắn không bao giờ có cơ hội bắt nạt em nữa!”Đỗ Tu Văn mềm mại gật đầu, “Em tin chị.”“Cảm ơn! Cảm ơn Kỷ đại sư !” Lưu Nguyệt nước mắt lã chã tuôn rơi.Vì chuyện của con trai, suốt khoảng thời gian này, cô ăn không ngon, ngủ không yên. Cô từng nghĩ đến việc chuyển trường cho con, nhưng lại không cam lòng để con trai mình cứ thế bị bắt nạt oan ức. Hơn nữa, cô không muốn con phải sống cả đời trong nỗi ám ảnh sợ hãi, mãi mãi sống trong bóng tối.Thế nhưng cảnh sát điều tra mấy ngày cũng không tìm ra kẻ bắt nạt, lúc nãy Kỷ đại sư cũng không cam đoan có thể tính ra được.NgaLúc đó, ngay cả Kỷ Sư – hy vọng cuối cùng của cô – cũng không thể đưa ra câu trả lời chắc chắn. Không ai biết rằng, trái tim cô như rơi xuống vực thẳm. Nhưng cô không thể để con trai nhận ra. Sau khi bị bắt nạt, thằng bé trở nên vô cùng nhạy cảm. Cô sợ nếu con phát hiện tâm trạng của mình, thằng bé sẽ tự trách và áy náy. Vì vậy, cô gắng gượng che giấu tất cả, không để lộ dù chỉ một tia đau thương. 

Cho đến khi tận mắt nhìn thấy, trên khuôn mặt của một đứa trẻ ngoan ngoãn, xuất hiện biểu cảm mang tên sợ hãi.

Cảm xúc của mọi người lập tức bùng nổ, nhất là khi nghĩ đến sự việc không chỉ diễn ra một lần , mà còn bị lặp đi lặp lại nhiều lần, càng khiến họ phẫn nộ hơn.

Những lão fans của livestream 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】bắt đầu ' bắt bệnh ' cho kẻ bắt nạt bạn kia .

[Các vị , tôi nhớ không nhầm thì lần trước cái kia bắt nạt bạn là bị hội chứng siêu nam phải không ? Lần này không biết có phải cũng như vậy không ?]

[Chỉ vì mắc bệnh tâm thần mà có thể được bỏ qua sao? Đó chẳng phải là một sự dung túng quá đáng à?]

[Đúng vậy! Rõ ràng pháp luật được tạo ra để bảo vệ trẻ em, nhưng giờ đây, những tội phạm vị thành niên lại lợi dụng chính những kẽ hở đó để làm bao nhiêu chuyện xấu?]

“Chào Kỷ đại sư , cháu tên là Đỗ Tu Văn, cảm ơn vì đã nhận lời giúp cháu.”

 

Đỗ Tu Văn bước đến trước camera điện thoại, dù trong lòng vẫn còn sợ hãi và chưa chắc người trước mặt có thể thật sự giúp mình hay không , nhưng cậu vẫn lễ phép hướng về phía ống kính cúi chào và nói lời cảm ơn với người có ý tốt muốn giúp đỡ mình .

Cậu bé càng ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, người xem trong phòng livestream 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】càng phẫn nộ .

Kỷ Dao Quang lần này cũng bị cảm xúc đám đông ảnh hưởng, trầm giọng nói từng chữ một, leng keng hữu lực , đảm bảo với cậu bé: “Đừng sợ, chị nhất định sẽ giúp em bắt kẻ xấu, để hắn không bao giờ có cơ hội bắt nạt em nữa!”

Đỗ Tu Văn mềm mại gật đầu, “Em tin chị.”

“Cảm ơn! Cảm ơn Kỷ đại sư !” Lưu Nguyệt nước mắt lã chã tuôn rơi.

Vì chuyện của con trai, suốt khoảng thời gian này, cô ăn không ngon, ngủ không yên. Cô từng nghĩ đến việc chuyển trường cho con, nhưng lại không cam lòng để con trai mình cứ thế bị bắt nạt oan ức. Hơn nữa, cô không muốn con phải sống cả đời trong nỗi ám ảnh sợ hãi, mãi mãi sống trong bóng tối.

Thế nhưng cảnh sát điều tra mấy ngày cũng không tìm ra kẻ bắt nạt, lúc nãy Kỷ đại sư cũng không cam đoan có thể tính ra được.

Nga

Lúc đó, ngay cả Kỷ Sư – hy vọng cuối cùng của cô – cũng không thể đưa ra câu trả lời chắc chắn. Không ai biết rằng, trái tim cô như rơi xuống vực thẳm. Nhưng cô không thể để con trai nhận ra. Sau khi bị bắt nạt, thằng bé trở nên vô cùng nhạy cảm. Cô sợ nếu con phát hiện tâm trạng của mình, thằng bé sẽ tự trách và áy náy. Vì vậy, cô gắng gượng che giấu tất cả, không để lộ dù chỉ một tia đau thương.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Cho đến khi tận mắt nhìn thấy, trên khuôn mặt của một đứa trẻ ngoan ngoãn, xuất hiện biểu cảm mang tên sợ hãi.Cảm xúc của mọi người lập tức bùng nổ, nhất là khi nghĩ đến sự việc không chỉ diễn ra một lần , mà còn bị lặp đi lặp lại nhiều lần, càng khiến họ phẫn nộ hơn.Những lão fans của livestream 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】bắt đầu ' bắt bệnh ' cho kẻ bắt nạt bạn kia .[Các vị , tôi nhớ không nhầm thì lần trước cái kia bắt nạt bạn là bị hội chứng siêu nam phải không ? Lần này không biết có phải cũng như vậy không ?][Chỉ vì mắc bệnh tâm thần mà có thể được bỏ qua sao? Đó chẳng phải là một sự dung túng quá đáng à?][Đúng vậy! Rõ ràng pháp luật được tạo ra để bảo vệ trẻ em, nhưng giờ đây, những tội phạm vị thành niên lại lợi dụng chính những kẽ hở đó để làm bao nhiêu chuyện xấu?]“Chào Kỷ đại sư , cháu tên là Đỗ Tu Văn, cảm ơn vì đã nhận lời giúp cháu.” Đỗ Tu Văn bước đến trước camera điện thoại, dù trong lòng vẫn còn sợ hãi và chưa chắc người trước mặt có thể thật sự giúp mình hay không , nhưng cậu vẫn lễ phép hướng về phía ống kính cúi chào và nói lời cảm ơn với người có ý tốt muốn giúp đỡ mình .Cậu bé càng ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, người xem trong phòng livestream 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】càng phẫn nộ .Kỷ Dao Quang lần này cũng bị cảm xúc đám đông ảnh hưởng, trầm giọng nói từng chữ một, leng keng hữu lực , đảm bảo với cậu bé: “Đừng sợ, chị nhất định sẽ giúp em bắt kẻ xấu, để hắn không bao giờ có cơ hội bắt nạt em nữa!”Đỗ Tu Văn mềm mại gật đầu, “Em tin chị.”“Cảm ơn! Cảm ơn Kỷ đại sư !” Lưu Nguyệt nước mắt lã chã tuôn rơi.Vì chuyện của con trai, suốt khoảng thời gian này, cô ăn không ngon, ngủ không yên. Cô từng nghĩ đến việc chuyển trường cho con, nhưng lại không cam lòng để con trai mình cứ thế bị bắt nạt oan ức. Hơn nữa, cô không muốn con phải sống cả đời trong nỗi ám ảnh sợ hãi, mãi mãi sống trong bóng tối.Thế nhưng cảnh sát điều tra mấy ngày cũng không tìm ra kẻ bắt nạt, lúc nãy Kỷ đại sư cũng không cam đoan có thể tính ra được.NgaLúc đó, ngay cả Kỷ Sư – hy vọng cuối cùng của cô – cũng không thể đưa ra câu trả lời chắc chắn. Không ai biết rằng, trái tim cô như rơi xuống vực thẳm. Nhưng cô không thể để con trai nhận ra. Sau khi bị bắt nạt, thằng bé trở nên vô cùng nhạy cảm. Cô sợ nếu con phát hiện tâm trạng của mình, thằng bé sẽ tự trách và áy náy. Vì vậy, cô gắng gượng che giấu tất cả, không để lộ dù chỉ một tia đau thương. 

Chương 736: Chương 736