Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 741: Chương 741
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Dù sao anh ta vẫn là thực tập sinh, có thể ở lại hay không, còn phải xem ý của cảnh sát Vương.Người đứng ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu a !Quá bi ai !“Được! Nếu cảnh sát các người không định quản, vậy chúng tôi tự đi!”Lưu Nguyệt không hề bị cảnh sát Vương quát lớn làm cho sợ hãi , cô cũng nổi giận đùng đùng kéo người chồng còn đang ngơ ngác không biết hôm nay vợ mình rốt cuộc là bị ai nhập hồn , dũng mãnh như vậy !"Ngươi đang cố tình gây rối!" Cảnh sát Vương vội vàng ngăn lại.Lưu Nguyệt hất tay ông ta ra, lớn tiếng nói: "Người ta còn không sợ gây chuyện, tôi sợ cái gì? Cậu ta bắt nạt con tôi, chẳng lẽ tôi còn không thể phản kháng ? Nếu ông có bản lĩnh thì bây giờ cứ bắt tôi đi!"Bây giờ người còn chưa phạm tội, làm sao ông ta có thể vô cớ bắt giữ được?Vương cảnh sát đau đầu, than thở: “Ai da, nữ đồng chí này , sao cô lại ngang ngược không chịu nói lý như vậy?”Lưu Uyển cười nhạt, “Chính là tôi quá biết lý lẽ, lại còn dạy con trai cũng quá biết lý lẽ, mới bị người ta leo lên đầu bắt nạt ! Nếu các người đều không biết lý lẽ, vậy tôi cũng không cần nói lý lẽ với các người nữa, mọi người cứ tự dựa vào thực lực đi.”Dựa vào bản lĩnh ? Cô còn định học hảo hán Lương Sơn sao ?Cảnh sát Vương đầu óc sắp nổ tung rồi, muốn ngăn cản lại không ngăn cản được, đúng lúc này học trò Tiểu Ngô đột nhiên ngăn anh ta lại.“Cậu làm gì vậy?”Ông ta vừa rồi không phải đã cảnh cáo cậu ta đừng nói chuyện!“Thầy, em vừa tìm trên mạng, vị đại sư đó thực sự có bản lĩnh đấy .”Tiểu Ngô cứng đầu nói.Cậu ta không dám nói mình là fan ruột của Kỷ Dao Quang, nếu không tình hình chắc chắn sẽ càng tệ hơn.Nhưng cũng là một fans trung thành của phòng phát sóng trực tiếp 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】cho nên cậu cũng biết chuyện của Lưu Nguyệt và con trai cô ấy.Cậu ta làm cảnh sát là để trừ gian diệt ác, bảo vệ lẽ phải. Nếu chỉ vì nhận được công tác mà nhắm mắt làm ngơ trước việc một đứa trẻ bị hại, dù biết rõ mình có thể ra tay giúp đỡ nhưng lại chọn im lặng, vậy thì còn xứng đáng nói đến hai chữ "trừ gian" hay không? Dù có được ở lại hay không cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Thậm chí, dù có vì chuyện này mà mất đi cơ hội tiếp tục làm việc, cậu ta vẫn phải lên tiếng. Bằng không, lương tâm cậu ta sẽ mãi day dứt!"Cậu cũng tin vào chuyện bói toán sao? Kiến thức triết học Mác - Lênin học được vứt hết rồi à?"
Dù sao anh ta vẫn là thực tập sinh, có thể ở lại hay không, còn phải xem ý của cảnh sát Vương.
Người đứng ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu a !
Quá bi ai !
“Được! Nếu cảnh sát các người không định quản, vậy chúng tôi tự đi!”
Lưu Nguyệt không hề bị cảnh sát Vương quát lớn làm cho sợ hãi , cô cũng nổi giận đùng đùng kéo người chồng còn đang ngơ ngác không biết hôm nay vợ mình rốt cuộc là bị ai nhập hồn , dũng mãnh như vậy !
"Ngươi đang cố tình gây rối!" Cảnh sát Vương vội vàng ngăn lại.
Lưu Nguyệt hất tay ông ta ra, lớn tiếng nói: "Người ta còn không sợ gây chuyện, tôi sợ cái gì? Cậu ta bắt nạt con tôi, chẳng lẽ tôi còn không thể phản kháng ? Nếu ông có bản lĩnh thì bây giờ cứ bắt tôi đi!"
Bây giờ người còn chưa phạm tội, làm sao ông ta có thể vô cớ bắt giữ được?
Vương cảnh sát đau đầu, than thở: “Ai da, nữ đồng chí này , sao cô lại ngang ngược không chịu nói lý như vậy?”
Lưu Uyển cười nhạt, “Chính là tôi quá biết lý lẽ, lại còn dạy con trai cũng quá biết lý lẽ, mới bị người ta leo lên đầu bắt nạt ! Nếu các người đều không biết lý lẽ, vậy tôi cũng không cần nói lý lẽ với các người nữa, mọi người cứ tự dựa vào thực lực đi.”
Dựa vào bản lĩnh ? Cô còn định học hảo hán Lương Sơn sao ?
Cảnh sát Vương đầu óc sắp nổ tung rồi, muốn ngăn cản lại không ngăn cản được, đúng lúc này học trò Tiểu Ngô đột nhiên ngăn anh ta lại.
“Cậu làm gì vậy?”
Ông ta vừa rồi không phải đã cảnh cáo cậu ta đừng nói chuyện!
“Thầy, em vừa tìm trên mạng, vị đại sư đó thực sự có bản lĩnh đấy .”
Tiểu Ngô cứng đầu nói.
Cậu ta không dám nói mình là fan ruột của Kỷ Dao Quang, nếu không tình hình chắc chắn sẽ càng tệ hơn.
Nhưng cũng là một fans trung thành của phòng phát sóng trực tiếp 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】cho nên cậu cũng biết chuyện của Lưu Nguyệt và con trai cô ấy.
Cậu ta làm cảnh sát là để trừ gian diệt ác, bảo vệ lẽ phải. Nếu chỉ vì nhận được công tác mà nhắm mắt làm ngơ trước việc một đứa trẻ bị hại, dù biết rõ mình có thể ra tay giúp đỡ nhưng lại chọn im lặng, vậy thì còn xứng đáng nói đến hai chữ "trừ gian" hay không? Dù có được ở lại hay không cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Thậm chí, dù có vì chuyện này mà mất đi cơ hội tiếp tục làm việc, cậu ta vẫn phải lên tiếng. Bằng không, lương tâm cậu ta sẽ mãi day dứt!
"Cậu cũng tin vào chuyện bói toán sao? Kiến thức triết học Mác - Lênin học được vứt hết rồi à?"
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Dù sao anh ta vẫn là thực tập sinh, có thể ở lại hay không, còn phải xem ý của cảnh sát Vương.Người đứng ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu a !Quá bi ai !“Được! Nếu cảnh sát các người không định quản, vậy chúng tôi tự đi!”Lưu Nguyệt không hề bị cảnh sát Vương quát lớn làm cho sợ hãi , cô cũng nổi giận đùng đùng kéo người chồng còn đang ngơ ngác không biết hôm nay vợ mình rốt cuộc là bị ai nhập hồn , dũng mãnh như vậy !"Ngươi đang cố tình gây rối!" Cảnh sát Vương vội vàng ngăn lại.Lưu Nguyệt hất tay ông ta ra, lớn tiếng nói: "Người ta còn không sợ gây chuyện, tôi sợ cái gì? Cậu ta bắt nạt con tôi, chẳng lẽ tôi còn không thể phản kháng ? Nếu ông có bản lĩnh thì bây giờ cứ bắt tôi đi!"Bây giờ người còn chưa phạm tội, làm sao ông ta có thể vô cớ bắt giữ được?Vương cảnh sát đau đầu, than thở: “Ai da, nữ đồng chí này , sao cô lại ngang ngược không chịu nói lý như vậy?”Lưu Uyển cười nhạt, “Chính là tôi quá biết lý lẽ, lại còn dạy con trai cũng quá biết lý lẽ, mới bị người ta leo lên đầu bắt nạt ! Nếu các người đều không biết lý lẽ, vậy tôi cũng không cần nói lý lẽ với các người nữa, mọi người cứ tự dựa vào thực lực đi.”Dựa vào bản lĩnh ? Cô còn định học hảo hán Lương Sơn sao ?Cảnh sát Vương đầu óc sắp nổ tung rồi, muốn ngăn cản lại không ngăn cản được, đúng lúc này học trò Tiểu Ngô đột nhiên ngăn anh ta lại.“Cậu làm gì vậy?”Ông ta vừa rồi không phải đã cảnh cáo cậu ta đừng nói chuyện!“Thầy, em vừa tìm trên mạng, vị đại sư đó thực sự có bản lĩnh đấy .”Tiểu Ngô cứng đầu nói.Cậu ta không dám nói mình là fan ruột của Kỷ Dao Quang, nếu không tình hình chắc chắn sẽ càng tệ hơn.Nhưng cũng là một fans trung thành của phòng phát sóng trực tiếp 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】cho nên cậu cũng biết chuyện của Lưu Nguyệt và con trai cô ấy.Cậu ta làm cảnh sát là để trừ gian diệt ác, bảo vệ lẽ phải. Nếu chỉ vì nhận được công tác mà nhắm mắt làm ngơ trước việc một đứa trẻ bị hại, dù biết rõ mình có thể ra tay giúp đỡ nhưng lại chọn im lặng, vậy thì còn xứng đáng nói đến hai chữ "trừ gian" hay không? Dù có được ở lại hay không cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Thậm chí, dù có vì chuyện này mà mất đi cơ hội tiếp tục làm việc, cậu ta vẫn phải lên tiếng. Bằng không, lương tâm cậu ta sẽ mãi day dứt!"Cậu cũng tin vào chuyện bói toán sao? Kiến thức triết học Mác - Lênin học được vứt hết rồi à?"