Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1515
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đường Môn! Một trong những nhà thể phiệt trong truyền thuyết, hơn xa một gia tộc! Đường Nhân Đồ đến từ Đường Môn, bản thân đã đủ nói lên, Bạch Mộ Phong tuyệt đối không thể trêu chọc nổi anh ta.Cho dù là thân phận cậu cả nhà họ Bạch ở Tô Hàng, hay là thân phận thống lĩnh Long Ngục của anh ta.Tuy rất kinh hãi, tuy rất e sợ, nhưng dù sao Bạch Mộ Phong xem như là nhân vật lớn, lúc này ở trước công chúng, anh ta vẫn cần mặt mũi.“Đường Nhân Đô!”Bạch Mộ Phong trâm thấp nói: “Anh chắc chắn vì tên này, mà trở mặt với tôi chứ?”Anh ta không biết Bùi Nguyên Minh và Đường Nhân Đồ có quan hệ gì, nhưng phía sau Bạch Mộ Phong anh cũng có người, lúc này anh ta cần phải nhắc nhở Đường Nhân Đồ suy nghĩ tới hậu quả.Anh ta muốn cho Đường Nhân Đồ thời gian suy nghĩ.Thế tử một nơi khỉ ho cò gáy như Đà Nẵng, có đáng để anh ta đắc tội bọn họ.“Rầm!”Đường Nhân Đồ không nói lời vô nghĩa, mà trực tiếp tiến lên, đạp Bạch Mộ Phong ngã xuống đất lần hai.“Trở mặt? Trở mặt không nổi sao?”“Anh!”Bạch Mộ Phong không thể ngờ tới vậy mà Đường Nhân Đồ dùng thân phận cậu chủ của Đường Môn đàn áp mình.Nếu anh ta dùng thân phận Chiến Thần đường đao, Bạch Mộ Phong có biện pháp đập phá.Đơn thuần là ngăn cản Long Ngục phá án, có thể khiến Đường Nhân Đồ không chịu nổi.Nhưng hôm nay Đường Nhân Đồ tuyên bố dùng thân phận cậu chủ của Đường Môn áp người, Bạch Mộ Phong phản kháng thể nào? “Rầm!”Đường Nhân Đô đạp lân hai, bây giờ đá vào mặt Bạch Mộ Phong, lạnh lùng nói: “Cậu là cái thá gì chứ? Mà dám làm ra vẻ trước mặt tôi?”Bạch Mộ Phong phân nộ quát: “Đường Nhân Đồ, anh đừng có mà khinh người quá đáng, người khác sợ Đường Môn anh, Long Ngục chúng tôi không sợ!”“Rầm.”Bây giờ Đường Nhân Đồ đạp bay Bạch Mộ Phong, lạnh lùng nói: “Long Ngục không sợ Đường Môn chúng tôi, chỉ tiếc Bạch Mộ Phong cậu không đại diện được cho Long Ngục!”“Chỉ là một thống lĩnh của Long Ngục, người giống như con kiến cũng dám tới đắc tội tổng giám đốc Bùi? Cậu nghĩ tới kết cục sau này chưa?”“Đừng nói là cậu, cho dù Quách Tuấn Anh đứng sau lưng cậu dám xuất hiện, tôi cũng đạp ngã.”Cảnh tượng này, trực tiếp khiến không ít người mơ hồ.Đường Nhân Đồ là thống lĩnh của Đường Đao Doanh, Chiến Thân đường đao đứng đầu tứ đại- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Môn! Một trong những nhà thể phiệt trong truyền thuyết, hơn xa một gia tộc! Đường Nhân Đồ đến từ Đường Môn, bản thân đã đủ nói lên, Bạch Mộ Phong tuyệt đối không thể trêu chọc nổi anh ta.
Cho dù là thân phận cậu cả nhà họ Bạch ở Tô Hàng, hay là thân phận thống lĩnh Long Ngục của anh ta.
Tuy rất kinh hãi, tuy rất e sợ, nhưng dù sao Bạch Mộ Phong xem như là nhân vật lớn, lúc này ở trước công chúng, anh ta vẫn cần mặt mũi.
“Đường Nhân Đô!”
Bạch Mộ Phong trâm thấp nói: “Anh chắc chắn vì tên này, mà trở mặt với tôi chứ?”
Anh ta không biết Bùi Nguyên Minh và Đường Nhân Đồ có quan hệ gì, nhưng phía sau Bạch Mộ Phong anh cũng có người, lúc này anh ta cần phải nhắc nhở Đường Nhân Đồ suy nghĩ tới hậu quả.
Anh ta muốn cho Đường Nhân Đồ thời gian suy nghĩ.
Thế tử một nơi khỉ ho cò gáy như Đà Nẵng, có đáng để anh ta đắc tội bọn họ.
“Rầm!”
Đường Nhân Đồ không nói lời vô nghĩa, mà trực tiếp tiến lên, đạp Bạch Mộ Phong ngã xuống đất lần hai.
“Trở mặt? Trở mặt không nổi sao?”
“Anh!”
Bạch Mộ Phong không thể ngờ tới vậy mà Đường Nhân Đồ dùng thân phận cậu chủ của Đường Môn đàn áp mình.
Nếu anh ta dùng thân phận Chiến Thần đường đao, Bạch Mộ Phong có biện pháp đập phá.
Đơn thuần là ngăn cản Long Ngục phá án, có thể khiến Đường Nhân Đồ không chịu nổi.
Nhưng hôm nay Đường Nhân Đồ tuyên bố dùng thân phận cậu chủ của Đường Môn áp người, Bạch Mộ Phong phản kháng thể nào? “Rầm!”
Đường Nhân Đô đạp lân hai, bây giờ đá vào mặt Bạch Mộ Phong, lạnh lùng nói: “Cậu là cái thá gì chứ? Mà dám làm ra vẻ trước mặt tôi?”
Bạch Mộ Phong phân nộ quát: “Đường Nhân Đồ, anh đừng có mà khinh người quá đáng, người khác sợ Đường Môn anh, Long Ngục chúng tôi không sợ!”
“Rầm.
”
Bây giờ Đường Nhân Đồ đạp bay Bạch Mộ Phong, lạnh lùng nói: “Long Ngục không sợ Đường Môn chúng tôi, chỉ tiếc Bạch Mộ Phong cậu không đại diện được cho Long Ngục!”
“Chỉ là một thống lĩnh của Long Ngục, người giống như con kiến cũng dám tới đắc tội tổng giám đốc Bùi? Cậu nghĩ tới kết cục sau này chưa?”
“Đừng nói là cậu, cho dù Quách Tuấn Anh đứng sau lưng cậu dám xuất hiện, tôi cũng đạp ngã.
”
Cảnh tượng này, trực tiếp khiến không ít người mơ hồ.
Đường Nhân Đồ là thống lĩnh của Đường Đao Doanh, Chiến Thân đường đao đứng đầu tứ đại
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đường Môn! Một trong những nhà thể phiệt trong truyền thuyết, hơn xa một gia tộc! Đường Nhân Đồ đến từ Đường Môn, bản thân đã đủ nói lên, Bạch Mộ Phong tuyệt đối không thể trêu chọc nổi anh ta.Cho dù là thân phận cậu cả nhà họ Bạch ở Tô Hàng, hay là thân phận thống lĩnh Long Ngục của anh ta.Tuy rất kinh hãi, tuy rất e sợ, nhưng dù sao Bạch Mộ Phong xem như là nhân vật lớn, lúc này ở trước công chúng, anh ta vẫn cần mặt mũi.“Đường Nhân Đô!”Bạch Mộ Phong trâm thấp nói: “Anh chắc chắn vì tên này, mà trở mặt với tôi chứ?”Anh ta không biết Bùi Nguyên Minh và Đường Nhân Đồ có quan hệ gì, nhưng phía sau Bạch Mộ Phong anh cũng có người, lúc này anh ta cần phải nhắc nhở Đường Nhân Đồ suy nghĩ tới hậu quả.Anh ta muốn cho Đường Nhân Đồ thời gian suy nghĩ.Thế tử một nơi khỉ ho cò gáy như Đà Nẵng, có đáng để anh ta đắc tội bọn họ.“Rầm!”Đường Nhân Đồ không nói lời vô nghĩa, mà trực tiếp tiến lên, đạp Bạch Mộ Phong ngã xuống đất lần hai.“Trở mặt? Trở mặt không nổi sao?”“Anh!”Bạch Mộ Phong không thể ngờ tới vậy mà Đường Nhân Đồ dùng thân phận cậu chủ của Đường Môn đàn áp mình.Nếu anh ta dùng thân phận Chiến Thần đường đao, Bạch Mộ Phong có biện pháp đập phá.Đơn thuần là ngăn cản Long Ngục phá án, có thể khiến Đường Nhân Đồ không chịu nổi.Nhưng hôm nay Đường Nhân Đồ tuyên bố dùng thân phận cậu chủ của Đường Môn áp người, Bạch Mộ Phong phản kháng thể nào? “Rầm!”Đường Nhân Đô đạp lân hai, bây giờ đá vào mặt Bạch Mộ Phong, lạnh lùng nói: “Cậu là cái thá gì chứ? Mà dám làm ra vẻ trước mặt tôi?”Bạch Mộ Phong phân nộ quát: “Đường Nhân Đồ, anh đừng có mà khinh người quá đáng, người khác sợ Đường Môn anh, Long Ngục chúng tôi không sợ!”“Rầm.”Bây giờ Đường Nhân Đồ đạp bay Bạch Mộ Phong, lạnh lùng nói: “Long Ngục không sợ Đường Môn chúng tôi, chỉ tiếc Bạch Mộ Phong cậu không đại diện được cho Long Ngục!”“Chỉ là một thống lĩnh của Long Ngục, người giống như con kiến cũng dám tới đắc tội tổng giám đốc Bùi? Cậu nghĩ tới kết cục sau này chưa?”“Đừng nói là cậu, cho dù Quách Tuấn Anh đứng sau lưng cậu dám xuất hiện, tôi cũng đạp ngã.”Cảnh tượng này, trực tiếp khiến không ít người mơ hồ.Đường Nhân Đồ là thống lĩnh của Đường Đao Doanh, Chiến Thân đường đao đứng đầu tứ đại- -----------------