Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 766: Chương 766
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Đỗ Quyên khó tin trợn tròn mắt, nhìn Vương Hỷ Lạc bên cạnh, lại nhìn Kỷ Dao Quang trên màn hình.“Cô nói là ... là cặp vợ chồng giáo sư ở trên tầng của chúng tôi ? Vợ chồng giáo sư Tôn ? Sao có thể ?”"Vợ chồng Tôn lão sư luôn được biết đến là những người hòa nhã, dễ gần. Ở trường học, họ nổi tiếng là có tính cách hiền lành, chưa từng có tiền lệ ngược đãi động vật. Trước nay cũng chưa từng nghe nói hai vợ chồng họ xảy ra mâu thuẫn hay tranh chấp với bất kỳ ai!""Đúng vậy, tôi từng học lớp của hai người họ. Cả hai vợ chồng đều vô cùng hiền hòa. Dù chúng tôi không trả lời được câu hỏi trong lớp, thầy cô cũng chưa bao giờ tức giận hay trách mắng!"NgaVương Hỷ Lạc cố gắng giải thích với Kỷ Dao Quang, mong muốn làm rõ liệu lần này Kỷ Sư có phải đã sai rồi hay không. Thế nhưng, Kỷ Dao Quang chỉ lặng lặng nhìn bọn họ.Tích tắc… tích tắc…Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ba cô gái đột nhiên ngồi phịch xuống ghế, cúi đầu, ánh mắt dường như có chút đờ đẫn.Miệng vẫn lẩm bẩm, “Không thể nào! Điều này tuyệt đối không thể nào!” [Các cô gái vẫn còn quá trẻ, kinh nghiệm xã hội còn non nớt, trong khi những kẻ giả tạo lại nhan nhản khắp nơi.][Ai mà nói không phải chứ! Những kẻ xăm trổ đầy mình chưa chắc đã là hung thần ác sát, họ vẫn có thể nhường ghế trên xe buýt cho người già, phụ nữ mang thai hay người khuyết tật. Ngược lại, những kẻ trông có vẻ lịch sự, nhã nhặn lại có thể là những kẻ m.á.u lạnh, coi thường mạng sống của người khác, sống mà chẳng có chút lương tâm. Những chuyện như vậy đâu có hiếm!][Không nên trông mặt mà bắt hình dong là đúng, nhưng nếu nhiều người đều không thấy người đó có vấn đề về tính cách, hơn nữa lại còn là một giáo sư đã làm việc ở đây lâu năm và có uy tín, vậy thì có khả năng điều này không đúng . Có phải Kỷ Sư nhầm rồi hay không ?][Lầu trên, tôi thà không tin bạn là người, còn hơn không tin lời của Kỷ đại sư !][Cô gái nhỏ , có việc từ từ nói , không được nhân thân công kích nha !][Có câu nói rất đúng: "Người trượng nghĩa thường là kẻ giang hồ, còn kẻ tuyệt tình lại hay là bậc thư sinh." Cổ nhân nói quả nhiên không sai, lời này vẫn có lý lắm! ]Ba người ngồi cạnh nhau không nói câu gì , lặng lẽ nhìn thời gian từng giây từng phút trôi qua, Kỷ Dao Quang nhướn mày, nhìn ba người nhẹ giọng nói.“Tôi biết trong lòng các cô lúc này chắc hẳn vô cùng khó chịu. Sự thật này có thể quá khó tin, có thể là các cô không dám tin, hoặc thậm chí không muốn tin!”
Đỗ Quyên khó tin trợn tròn mắt, nhìn Vương Hỷ Lạc bên cạnh, lại nhìn Kỷ Dao Quang trên màn hình.
“Cô nói là ... là cặp vợ chồng giáo sư ở trên tầng của chúng tôi ? Vợ chồng giáo sư Tôn ? Sao có thể ?”
"Vợ chồng Tôn lão sư luôn được biết đến là những người hòa nhã, dễ gần. Ở trường học, họ nổi tiếng là có tính cách hiền lành, chưa từng có tiền lệ ngược đãi động vật. Trước nay cũng chưa từng nghe nói hai vợ chồng họ xảy ra mâu thuẫn hay tranh chấp với bất kỳ ai!"
"Đúng vậy, tôi từng học lớp của hai người họ. Cả hai vợ chồng đều vô cùng hiền hòa. Dù chúng tôi không trả lời được câu hỏi trong lớp, thầy cô cũng chưa bao giờ tức giận hay trách mắng!"
Nga
Vương Hỷ Lạc cố gắng giải thích với Kỷ Dao Quang, mong muốn làm rõ liệu lần này Kỷ Sư có phải đã sai rồi hay không. Thế nhưng, Kỷ Dao Quang chỉ lặng lặng nhìn bọn họ.
Tích tắc… tích tắc…
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ba cô gái đột nhiên ngồi phịch xuống ghế, cúi đầu, ánh mắt dường như có chút đờ đẫn.
Miệng vẫn lẩm bẩm, “Không thể nào! Điều này tuyệt đối không thể nào!”
[Các cô gái vẫn còn quá trẻ, kinh nghiệm xã hội còn non nớt, trong khi những kẻ giả tạo lại nhan nhản khắp nơi.]
[Ai mà nói không phải chứ! Những kẻ xăm trổ đầy mình chưa chắc đã là hung thần ác sát, họ vẫn có thể nhường ghế trên xe buýt cho người già, phụ nữ mang thai hay người khuyết tật. Ngược lại, những kẻ trông có vẻ lịch sự, nhã nhặn lại có thể là những kẻ m.á.u lạnh, coi thường mạng sống của người khác, sống mà chẳng có chút lương tâm. Những chuyện như vậy đâu có hiếm!]
[Không nên trông mặt mà bắt hình dong là đúng, nhưng nếu nhiều người đều không thấy người đó có vấn đề về tính cách, hơn nữa lại còn là một giáo sư đã làm việc ở đây lâu năm và có uy tín, vậy thì có khả năng điều này không đúng . Có phải Kỷ Sư nhầm rồi hay không ?]
[Lầu trên, tôi thà không tin bạn là người, còn hơn không tin lời của Kỷ đại sư !]
[Cô gái nhỏ , có việc từ từ nói , không được nhân thân công kích nha !]
[Có câu nói rất đúng: "Người trượng nghĩa thường là kẻ giang hồ, còn kẻ tuyệt tình lại hay là bậc thư sinh." Cổ nhân nói quả nhiên không sai, lời này vẫn có lý lắm! ]
Ba người ngồi cạnh nhau không nói câu gì , lặng lẽ nhìn thời gian từng giây từng phút trôi qua, Kỷ Dao Quang nhướn mày, nhìn ba người nhẹ giọng nói.
“Tôi biết trong lòng các cô lúc này chắc hẳn vô cùng khó chịu. Sự thật này có thể quá khó tin, có thể là các cô không dám tin, hoặc thậm chí không muốn tin!”
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Đỗ Quyên khó tin trợn tròn mắt, nhìn Vương Hỷ Lạc bên cạnh, lại nhìn Kỷ Dao Quang trên màn hình.“Cô nói là ... là cặp vợ chồng giáo sư ở trên tầng của chúng tôi ? Vợ chồng giáo sư Tôn ? Sao có thể ?”"Vợ chồng Tôn lão sư luôn được biết đến là những người hòa nhã, dễ gần. Ở trường học, họ nổi tiếng là có tính cách hiền lành, chưa từng có tiền lệ ngược đãi động vật. Trước nay cũng chưa từng nghe nói hai vợ chồng họ xảy ra mâu thuẫn hay tranh chấp với bất kỳ ai!""Đúng vậy, tôi từng học lớp của hai người họ. Cả hai vợ chồng đều vô cùng hiền hòa. Dù chúng tôi không trả lời được câu hỏi trong lớp, thầy cô cũng chưa bao giờ tức giận hay trách mắng!"NgaVương Hỷ Lạc cố gắng giải thích với Kỷ Dao Quang, mong muốn làm rõ liệu lần này Kỷ Sư có phải đã sai rồi hay không. Thế nhưng, Kỷ Dao Quang chỉ lặng lặng nhìn bọn họ.Tích tắc… tích tắc…Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ba cô gái đột nhiên ngồi phịch xuống ghế, cúi đầu, ánh mắt dường như có chút đờ đẫn.Miệng vẫn lẩm bẩm, “Không thể nào! Điều này tuyệt đối không thể nào!” [Các cô gái vẫn còn quá trẻ, kinh nghiệm xã hội còn non nớt, trong khi những kẻ giả tạo lại nhan nhản khắp nơi.][Ai mà nói không phải chứ! Những kẻ xăm trổ đầy mình chưa chắc đã là hung thần ác sát, họ vẫn có thể nhường ghế trên xe buýt cho người già, phụ nữ mang thai hay người khuyết tật. Ngược lại, những kẻ trông có vẻ lịch sự, nhã nhặn lại có thể là những kẻ m.á.u lạnh, coi thường mạng sống của người khác, sống mà chẳng có chút lương tâm. Những chuyện như vậy đâu có hiếm!][Không nên trông mặt mà bắt hình dong là đúng, nhưng nếu nhiều người đều không thấy người đó có vấn đề về tính cách, hơn nữa lại còn là một giáo sư đã làm việc ở đây lâu năm và có uy tín, vậy thì có khả năng điều này không đúng . Có phải Kỷ Sư nhầm rồi hay không ?][Lầu trên, tôi thà không tin bạn là người, còn hơn không tin lời của Kỷ đại sư !][Cô gái nhỏ , có việc từ từ nói , không được nhân thân công kích nha !][Có câu nói rất đúng: "Người trượng nghĩa thường là kẻ giang hồ, còn kẻ tuyệt tình lại hay là bậc thư sinh." Cổ nhân nói quả nhiên không sai, lời này vẫn có lý lắm! ]Ba người ngồi cạnh nhau không nói câu gì , lặng lẽ nhìn thời gian từng giây từng phút trôi qua, Kỷ Dao Quang nhướn mày, nhìn ba người nhẹ giọng nói.“Tôi biết trong lòng các cô lúc này chắc hẳn vô cùng khó chịu. Sự thật này có thể quá khó tin, có thể là các cô không dám tin, hoặc thậm chí không muốn tin!”