Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1525
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Bầu không khí trong phòng khách vô cùng yên tĩnh.Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương phức tạp, vẻ mặt Trịnh Khánh Vân kỳ lạ, giống như muốn nói gì đó nhưng không nói nên lời.Trịnh Tuấn nhìn Bùi Nguyên Minh ánh mắt cũng phức tạp khó mà nói nên lời.Mà Thanh Linh ngoại trừ kiêng kị ra, còn có một chút kỳ lạ và tham lam.Còn ông cụ Trịnh và Trịnh Thu Hằng đều nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, trong đôi mắt có kiêng kị có oán hận, nhưng càng có nhiều tham lam hơn.Bùi Nguyên Minh nhìn trận thế lớn như vậy, mỉm cười nói: “Ông cụ còn sống à, sao hôm nay rảnh rỗi tới nhà chúng tôi dùng trà thế?”“Rầm..”Ông cụ Trịnh cầm chén trà ném mạnh xuống đất vỡ tan, vẻ mặt dữ tợn.“Bùi Nguyên Minh, cậu thật to gan!”“Vậy mà lợi dụng năng lực và tài phú của nhà họ Trịnh chúng tôi, ngâm thao tác thành lập tập đoàn Thiện Nhân!”“Chính cậu còn dám xưng với bên ngoài là thế tử Minh!”“Nếu bây giờ không phải là thế tử Chân Vũ Long của nhà họ Chân tự mình nói cho tôi biết chuyện này, chúng tôi sẽ bị cậu lừa chẳng hay biết gì!”“Tôi nói cho cậu biết, chuyện này cậu nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng!”“Không giao cổ phần công ty của tập đoàn Thiện Nhân ra đây, tôi sẽ không để yên cho cậu”Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế bật cười: “Ông già, nhiều ngày không gặp, da mặt ông vẫn dày y như trước đây.”“Các người tự hỏi trong lòng xem, chút năng lực, chút bản lĩnh đó của nhà họ Trịnh các ông, có thể tạo ra tập đoàn ba trăm năm mươi nghìn tỷ sao?”“Trước đây, nếu không phải tôi..“Rầm!”Ông cụ Trịnh vỗ mạnh lên bàn một cái: “Khốn nạn! Cậu thật sự cho rằng cậu là thế tử gì đó, thì rất trâu bò sao?”“Thì có thể hung hãn trước mặt tôi à?”“Nói thật cho cậu biết, ngay sáng hôm nay, nhà họ Chân ở thủ đô đã truyền tin tới, bây giờ tôi là trưởng tộc nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, tất cả tài sản và mạng lưới quan hệ của nhà họ Chân thủ đô ở Đà Nẵng, đều do tôi điều động”“Không lâu sau, chi này của chúng tôi có thể họ kép là Chân!”“Bây giờ tôi muốn cậu trả lại hết những thứ vốn thuộc về nhà họ Trịnh chúng tôi, cậu dám nói lời vô nghĩa?”Trịnh Thu Hằng lại càng tiến lên một bước, trên người tràn ngập sát khí lan tràn.Tuy cô ta không nói gì, nhưng khí tức lạnh lẽo trên người lại khiến Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt.Rất rõ ràng, Trịnh Thu Hằng của nhà họ Trịnh này, mấy ngày nay đã tiến bộ không nhỏ.“Võ cổ”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.Anh không thể ngờ tới Trịnh Thu Hằng lại có cơ duyên như vậy.Hơn nữa lúc này từ lời nói của ông cụ Trịnh có thể nghe ra được, vậy mà nhà họ Trịnh thành chỉ nhánh của nhà họ Chân ở thủ đô, thú vị!Lúc này Trịnh Tuấn cũng ngẩng đầu, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bên ngoài đang huyên náo ồn ào, nói Bùi Nguyên Minh con là thế tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân, chuyện này là thật sao?”Thanh Linh cũng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Con rể ngoan, con ăn ngay nói thật, con có phải là thế tử Minh tài sản ba trăm năm mươi nghìn tỷ hay không?”Thân thể mềm mại của Trịnh Tuyết Dương cũng hơi run rẩy, thực ra không cần hỏi Bùi “Võ cổ”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.Anh không thể ngờ tới Trịnh Thu Hằng lại có cơ duyên như vậy.Hơn nữa lúc này từ lời nói của ông cụ Trịnh có thể nghe ra được, vậy mà nhà họ Trịnh thành chỉ nhánh của nhà họ Chân ở thủ đô, thú vị!Lúc này Trịnh Tuấn cũng ngẩng đầu, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bên ngoài đang huyên náo ồn ào, nói Bùi Nguyên Minh con là thế tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân, chuyện này là thật sao?”Thanh Linh cũng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Con rể ngoan, con ăn ngay nói thật, con có phải là thế tử Minh tài sản ba trăm năm mươi nghìn tỷ hay không?”Thân thể mềm mại của Trịnh Tuyết Dương cũng hơi run rẩy, thực ra không cần hỏi Bùi chính là thế tử Minh…”Thanh Linh là người nhảy dựng lên đầu tiên, nói: “Con rể ngoan, con thật sự là thế tử Minh sao?”“Vậy thì quá tốt, quá tốt rồi!”“Bây giờ bên ngoài đều đang nói thế tử Minh con, là dựa vào ép năng lực của nhà họ Trịnh mới được như vậy”“Mẹ suy nghĩ thay con rất lâu, con tiếp tục quản lý khối tài sản như vậy chỉ bị bêu danh, cho nên mẹ tuyệt đối sẽ giúp con vượt qua cửa ải khó khăn này, con chuyển hết tài sản sang danh nghĩa của mẹ, mẹ sẽ bảo vệ con”
Bầu không khí trong phòng khách vô cùng yên tĩnh.
Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương phức tạp, vẻ mặt Trịnh Khánh Vân kỳ lạ, giống như muốn nói gì đó nhưng không nói nên lời.
Trịnh Tuấn nhìn Bùi Nguyên Minh ánh mắt cũng phức tạp khó mà nói nên lời.
Mà Thanh Linh ngoại trừ kiêng kị ra, còn có một chút kỳ lạ và tham lam.
Còn ông cụ Trịnh và Trịnh Thu Hằng đều nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, trong đôi mắt có kiêng kị có oán hận, nhưng càng có nhiều tham lam hơn.
Bùi Nguyên Minh nhìn trận thế lớn như vậy, mỉm cười nói: “Ông cụ còn sống à, sao hôm nay rảnh rỗi tới nhà chúng tôi dùng trà thế?”
“Rầm..”
Ông cụ Trịnh cầm chén trà ném mạnh xuống đất vỡ tan, vẻ mặt dữ tợn.
“Bùi Nguyên Minh, cậu thật to gan!”
“Vậy mà lợi dụng năng lực và tài phú của nhà họ Trịnh chúng tôi, ngâm thao tác thành lập tập đoàn Thiện Nhân!”
“Chính cậu còn dám xưng với bên ngoài là thế tử Minh!”
“Nếu bây giờ không phải là thế tử Chân Vũ Long của nhà họ Chân tự mình nói cho tôi biết chuyện này, chúng tôi sẽ bị cậu lừa chẳng hay biết gì!”
“Tôi nói cho cậu biết, chuyện này cậu nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng!”
“Không giao cổ phần công ty của tập đoàn Thiện Nhân ra đây, tôi sẽ không để yên cho cậu”
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế bật cười: “Ông già, nhiều ngày không gặp, da mặt ông vẫn dày y như trước đây.”
“Các người tự hỏi trong lòng xem, chút năng lực, chút bản lĩnh đó của nhà họ Trịnh các ông, có thể tạo ra tập đoàn ba trăm năm mươi nghìn tỷ sao?”
“Trước đây, nếu không phải tôi..
“Rầm!”
Ông cụ Trịnh vỗ mạnh lên bàn một cái: “Khốn nạn! Cậu thật sự cho rằng cậu là thế tử gì đó, thì rất trâu bò sao?”
“Thì có thể hung hãn trước mặt tôi à?”
“Nói thật cho cậu biết, ngay sáng hôm nay, nhà họ Chân ở thủ đô đã truyền tin tới, bây giờ tôi là trưởng tộc nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, tất cả tài sản và mạng lưới quan hệ của nhà họ Chân thủ đô ở Đà Nẵng, đều do tôi điều động”
“Không lâu sau, chi này của chúng tôi có thể họ kép là Chân!”
“Bây giờ tôi muốn cậu trả lại hết những thứ vốn thuộc về nhà họ Trịnh chúng tôi, cậu dám nói lời vô nghĩa?”
Trịnh Thu Hằng lại càng tiến lên một bước, trên người tràn ngập sát khí lan tràn.
Tuy cô ta không nói gì, nhưng khí tức lạnh lẽo trên người lại khiến Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt.
Rất rõ ràng, Trịnh Thu Hằng của nhà họ Trịnh này, mấy ngày nay đã tiến bộ không nhỏ.
“Võ cổ”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.
Anh không thể ngờ tới Trịnh Thu Hằng lại có cơ duyên như vậy.
Hơn nữa lúc này từ lời nói của ông cụ Trịnh có thể nghe ra được, vậy mà nhà họ Trịnh thành chỉ nhánh của nhà họ Chân ở thủ đô, thú vị!
Lúc này Trịnh Tuấn cũng ngẩng đầu, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bên ngoài đang huyên náo ồn ào, nói Bùi Nguyên Minh con là thế tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân, chuyện này là thật sao?”
Thanh Linh cũng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Con rể ngoan, con ăn ngay nói thật, con có phải là thế tử Minh tài sản ba trăm năm mươi nghìn tỷ hay không?”
Thân thể mềm mại của Trịnh Tuyết Dương cũng hơi run rẩy, thực ra không cần hỏi Bùi “Võ cổ”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.
Anh không thể ngờ tới Trịnh Thu Hằng lại có cơ duyên như vậy.
Hơn nữa lúc này từ lời nói của ông cụ Trịnh có thể nghe ra được, vậy mà nhà họ Trịnh thành chỉ nhánh của nhà họ Chân ở thủ đô, thú vị!
Lúc này Trịnh Tuấn cũng ngẩng đầu, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bên ngoài đang huyên náo ồn ào, nói Bùi Nguyên Minh con là thế tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân, chuyện này là thật sao?”
Thanh Linh cũng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Con rể ngoan, con ăn ngay nói thật, con có phải là thế tử Minh tài sản ba trăm năm mươi nghìn tỷ hay không?”
Thân thể mềm mại của Trịnh Tuyết Dương cũng hơi run rẩy, thực ra không cần hỏi Bùi chính là thế tử Minh…”
Thanh Linh là người nhảy dựng lên đầu tiên, nói: “Con rể ngoan, con thật sự là thế tử Minh sao?”
“Vậy thì quá tốt, quá tốt rồi!”
“Bây giờ bên ngoài đều đang nói thế tử Minh con, là dựa vào ép năng lực của nhà họ Trịnh mới được như vậy”
“Mẹ suy nghĩ thay con rất lâu, con tiếp tục quản lý khối tài sản như vậy chỉ bị bêu danh, cho nên mẹ tuyệt đối sẽ giúp con vượt qua cửa ải khó khăn này, con chuyển hết tài sản sang danh nghĩa của mẹ, mẹ sẽ bảo vệ con”
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Bầu không khí trong phòng khách vô cùng yên tĩnh.Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương phức tạp, vẻ mặt Trịnh Khánh Vân kỳ lạ, giống như muốn nói gì đó nhưng không nói nên lời.Trịnh Tuấn nhìn Bùi Nguyên Minh ánh mắt cũng phức tạp khó mà nói nên lời.Mà Thanh Linh ngoại trừ kiêng kị ra, còn có một chút kỳ lạ và tham lam.Còn ông cụ Trịnh và Trịnh Thu Hằng đều nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, trong đôi mắt có kiêng kị có oán hận, nhưng càng có nhiều tham lam hơn.Bùi Nguyên Minh nhìn trận thế lớn như vậy, mỉm cười nói: “Ông cụ còn sống à, sao hôm nay rảnh rỗi tới nhà chúng tôi dùng trà thế?”“Rầm..”Ông cụ Trịnh cầm chén trà ném mạnh xuống đất vỡ tan, vẻ mặt dữ tợn.“Bùi Nguyên Minh, cậu thật to gan!”“Vậy mà lợi dụng năng lực và tài phú của nhà họ Trịnh chúng tôi, ngâm thao tác thành lập tập đoàn Thiện Nhân!”“Chính cậu còn dám xưng với bên ngoài là thế tử Minh!”“Nếu bây giờ không phải là thế tử Chân Vũ Long của nhà họ Chân tự mình nói cho tôi biết chuyện này, chúng tôi sẽ bị cậu lừa chẳng hay biết gì!”“Tôi nói cho cậu biết, chuyện này cậu nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng!”“Không giao cổ phần công ty của tập đoàn Thiện Nhân ra đây, tôi sẽ không để yên cho cậu”Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế bật cười: “Ông già, nhiều ngày không gặp, da mặt ông vẫn dày y như trước đây.”“Các người tự hỏi trong lòng xem, chút năng lực, chút bản lĩnh đó của nhà họ Trịnh các ông, có thể tạo ra tập đoàn ba trăm năm mươi nghìn tỷ sao?”“Trước đây, nếu không phải tôi..“Rầm!”Ông cụ Trịnh vỗ mạnh lên bàn một cái: “Khốn nạn! Cậu thật sự cho rằng cậu là thế tử gì đó, thì rất trâu bò sao?”“Thì có thể hung hãn trước mặt tôi à?”“Nói thật cho cậu biết, ngay sáng hôm nay, nhà họ Chân ở thủ đô đã truyền tin tới, bây giờ tôi là trưởng tộc nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, tất cả tài sản và mạng lưới quan hệ của nhà họ Chân thủ đô ở Đà Nẵng, đều do tôi điều động”“Không lâu sau, chi này của chúng tôi có thể họ kép là Chân!”“Bây giờ tôi muốn cậu trả lại hết những thứ vốn thuộc về nhà họ Trịnh chúng tôi, cậu dám nói lời vô nghĩa?”Trịnh Thu Hằng lại càng tiến lên một bước, trên người tràn ngập sát khí lan tràn.Tuy cô ta không nói gì, nhưng khí tức lạnh lẽo trên người lại khiến Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt.Rất rõ ràng, Trịnh Thu Hằng của nhà họ Trịnh này, mấy ngày nay đã tiến bộ không nhỏ.“Võ cổ”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.Anh không thể ngờ tới Trịnh Thu Hằng lại có cơ duyên như vậy.Hơn nữa lúc này từ lời nói của ông cụ Trịnh có thể nghe ra được, vậy mà nhà họ Trịnh thành chỉ nhánh của nhà họ Chân ở thủ đô, thú vị!Lúc này Trịnh Tuấn cũng ngẩng đầu, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bên ngoài đang huyên náo ồn ào, nói Bùi Nguyên Minh con là thế tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân, chuyện này là thật sao?”Thanh Linh cũng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Con rể ngoan, con ăn ngay nói thật, con có phải là thế tử Minh tài sản ba trăm năm mươi nghìn tỷ hay không?”Thân thể mềm mại của Trịnh Tuyết Dương cũng hơi run rẩy, thực ra không cần hỏi Bùi “Võ cổ”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.Anh không thể ngờ tới Trịnh Thu Hằng lại có cơ duyên như vậy.Hơn nữa lúc này từ lời nói của ông cụ Trịnh có thể nghe ra được, vậy mà nhà họ Trịnh thành chỉ nhánh của nhà họ Chân ở thủ đô, thú vị!Lúc này Trịnh Tuấn cũng ngẩng đầu, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bên ngoài đang huyên náo ồn ào, nói Bùi Nguyên Minh con là thế tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân, chuyện này là thật sao?”Thanh Linh cũng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Con rể ngoan, con ăn ngay nói thật, con có phải là thế tử Minh tài sản ba trăm năm mươi nghìn tỷ hay không?”Thân thể mềm mại của Trịnh Tuyết Dương cũng hơi run rẩy, thực ra không cần hỏi Bùi chính là thế tử Minh…”Thanh Linh là người nhảy dựng lên đầu tiên, nói: “Con rể ngoan, con thật sự là thế tử Minh sao?”“Vậy thì quá tốt, quá tốt rồi!”“Bây giờ bên ngoài đều đang nói thế tử Minh con, là dựa vào ép năng lực của nhà họ Trịnh mới được như vậy”“Mẹ suy nghĩ thay con rất lâu, con tiếp tục quản lý khối tài sản như vậy chỉ bị bêu danh, cho nên mẹ tuyệt đối sẽ giúp con vượt qua cửa ải khó khăn này, con chuyển hết tài sản sang danh nghĩa của mẹ, mẹ sẽ bảo vệ con”