Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 783: Chương 783
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Đúng đấy đúng đấy . Đây hoàn toàn là những lời tẩy não! Rất nhiều đứa trẻ bị lừa bán đã tin vào những lời dối trá của bọn buôn người, khiến chúng không dám tìm cách thoát thân. Cuối cùng, nhiều nạn nhân lựa chọn sống ẩn mình, không dám lên tiếng, thậm chí mai danh ẩn tích suốt đời, chỉ vì bị nhồi nhét suy nghĩ rằng mình đã bị chính gia đình ruồng bỏ. Đây chính là tội ác tàn nhẫn mà bọn buôn người đã gây ra!]Lâm Bắc suy nghĩ một lúc, cuối cùng đồng ý.“Đừng vội mừng quá sớm! Sau từng ấy năm, làm sao có thể có sai lầm được? Cứ chờ đi, rồi sẽ có một ngày các ngươi phải hối hận!”“Đến lúc đó tôi sẽ khiến tất cả các người phải trả giá!”Kỷ Dao Quang chỉ mỉm cười, không lên tiếng ngăn cản, oán hận nhiều năm như vậy không thể nào thay đổi chỉ vì vài lời nói của cô được!Đúng vậy, nhiều khi con người vô cùng cố chấp, cố chấp đến mức đáng thương. Họ chỉ tin vào những gì mình tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe được. Chỉ khi sự thật được phơi bày rõ ràng trước mắt, họ mới có thể buông bỏ nghi ngờ và tháo gỡ khúc mắc trong lòng.“Vậy chúng ta chứng minh thế nào?”Tôn Hiểu Đồng có chút bất đắc dĩ, bởi vì Lâm Bắc cứ đứng trân trân nhìn cô, ánh mắt tràn đầy toan tính, như thể đang chờ đợi cô sở hở để thừa cơ hội thích hợp bám vào cô bất cứ lúc nào. Một tiểu cô nương , một hoàng hoa khuê nũe như cô, sao có thể để một nam quỷ bám vào thân thể mình được chứ? Nghĩ đến thôi cũng thấy rợn người! Đương nhiên đây không phải là trọng điểm!NgaQuan trọng nhất là điều này sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp đến cơ thể của cô. Nghe nói… nếu bị quỷ nhập vào người, có thể nguy hiểm đến tính mạng!"Đại sư Kỷ!”Tôn Hiểu Đồng vẫn sợ hãi, không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt trên màn hình, nhỏ giọng hỏi: “Nếu bị nhập vào thì tôi sẽ c.h.ế.t sao?”Kỷ Dao Quang mỉm cười, vội vàng an ủi."Đương nhiên không đến mức đó, nhưng ngươi và hồn ma này có duyên phận, giữa kiếp trước và kiếp này vẫn còn ràng buộc. Chính vì thế, Lâm Bắc mới có cơ hội bám vào thân thể ngươi. Một khi điều đó xảy ra, ngươi không chỉ mất kiểm soát cơ thể, nói năng lung tung mà còn phải chịu một quãng thời gian vô cùng xui xẻo!"“Đương nhiên, thời gian xui xẻo có thể là từ năm đến hai mươi năm! Tình huống cụ thể này sẽ thay đổi tùy theo từng người, hơn nữa không có cách nào có thể kết thúc sớm!”Tôn Hiểu Đồng chỉ cảm thấy huyệt thái dương giật giật, trong lòng vô cùng bất lực!
[Đúng đấy đúng đấy . Đây hoàn toàn là những lời tẩy não! Rất nhiều đứa trẻ bị lừa bán đã tin vào những lời dối trá của bọn buôn người, khiến chúng không dám tìm cách thoát thân. Cuối cùng, nhiều nạn nhân lựa chọn sống ẩn mình, không dám lên tiếng, thậm chí mai danh ẩn tích suốt đời, chỉ vì bị nhồi nhét suy nghĩ rằng mình đã bị chính gia đình ruồng bỏ. Đây chính là tội ác tàn nhẫn mà bọn buôn người đã gây ra!]
Lâm Bắc suy nghĩ một lúc, cuối cùng đồng ý.
“Đừng vội mừng quá sớm! Sau từng ấy năm, làm sao có thể có sai lầm được? Cứ chờ đi, rồi sẽ có một ngày các ngươi phải hối hận!”
“Đến lúc đó tôi sẽ khiến tất cả các người phải trả giá!”
Kỷ Dao Quang chỉ mỉm cười, không lên tiếng ngăn cản, oán hận nhiều năm như vậy không thể nào thay đổi chỉ vì vài lời nói của cô được!
Đúng vậy, nhiều khi con người vô cùng cố chấp, cố chấp đến mức đáng thương. Họ chỉ tin vào những gì mình tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe được. Chỉ khi sự thật được phơi bày rõ ràng trước mắt, họ mới có thể buông bỏ nghi ngờ và tháo gỡ khúc mắc trong lòng.
“Vậy chúng ta chứng minh thế nào?”
Tôn Hiểu Đồng có chút bất đắc dĩ, bởi vì Lâm Bắc cứ đứng trân trân nhìn cô, ánh mắt tràn đầy toan tính, như thể đang chờ đợi cô sở hở để thừa cơ hội thích hợp bám vào cô bất cứ lúc nào. Một tiểu cô nương , một hoàng hoa khuê nũe như cô, sao có thể để một nam quỷ bám vào thân thể mình được chứ? Nghĩ đến thôi cũng thấy rợn người!
Đương nhiên đây không phải là trọng điểm!
Nga
Quan trọng nhất là điều này sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp đến cơ thể của cô. Nghe nói… nếu bị quỷ nhập vào người, có thể nguy hiểm đến tính mạng!
"Đại sư Kỷ!”
Tôn Hiểu Đồng vẫn sợ hãi, không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt trên màn hình, nhỏ giọng hỏi: “Nếu bị nhập vào thì tôi sẽ c.h.ế.t sao?”
Kỷ Dao Quang mỉm cười, vội vàng an ủi.
"Đương nhiên không đến mức đó, nhưng ngươi và hồn ma này có duyên phận, giữa kiếp trước và kiếp này vẫn còn ràng buộc. Chính vì thế, Lâm Bắc mới có cơ hội bám vào thân thể ngươi. Một khi điều đó xảy ra, ngươi không chỉ mất kiểm soát cơ thể, nói năng lung tung mà còn phải chịu một quãng thời gian vô cùng xui xẻo!"
“Đương nhiên, thời gian xui xẻo có thể là từ năm đến hai mươi năm! Tình huống cụ thể này sẽ thay đổi tùy theo từng người, hơn nữa không có cách nào có thể kết thúc sớm!”
Tôn Hiểu Đồng chỉ cảm thấy huyệt thái dương giật giật, trong lòng vô cùng bất lực!
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Đúng đấy đúng đấy . Đây hoàn toàn là những lời tẩy não! Rất nhiều đứa trẻ bị lừa bán đã tin vào những lời dối trá của bọn buôn người, khiến chúng không dám tìm cách thoát thân. Cuối cùng, nhiều nạn nhân lựa chọn sống ẩn mình, không dám lên tiếng, thậm chí mai danh ẩn tích suốt đời, chỉ vì bị nhồi nhét suy nghĩ rằng mình đã bị chính gia đình ruồng bỏ. Đây chính là tội ác tàn nhẫn mà bọn buôn người đã gây ra!]Lâm Bắc suy nghĩ một lúc, cuối cùng đồng ý.“Đừng vội mừng quá sớm! Sau từng ấy năm, làm sao có thể có sai lầm được? Cứ chờ đi, rồi sẽ có một ngày các ngươi phải hối hận!”“Đến lúc đó tôi sẽ khiến tất cả các người phải trả giá!”Kỷ Dao Quang chỉ mỉm cười, không lên tiếng ngăn cản, oán hận nhiều năm như vậy không thể nào thay đổi chỉ vì vài lời nói của cô được!Đúng vậy, nhiều khi con người vô cùng cố chấp, cố chấp đến mức đáng thương. Họ chỉ tin vào những gì mình tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe được. Chỉ khi sự thật được phơi bày rõ ràng trước mắt, họ mới có thể buông bỏ nghi ngờ và tháo gỡ khúc mắc trong lòng.“Vậy chúng ta chứng minh thế nào?”Tôn Hiểu Đồng có chút bất đắc dĩ, bởi vì Lâm Bắc cứ đứng trân trân nhìn cô, ánh mắt tràn đầy toan tính, như thể đang chờ đợi cô sở hở để thừa cơ hội thích hợp bám vào cô bất cứ lúc nào. Một tiểu cô nương , một hoàng hoa khuê nũe như cô, sao có thể để một nam quỷ bám vào thân thể mình được chứ? Nghĩ đến thôi cũng thấy rợn người! Đương nhiên đây không phải là trọng điểm!NgaQuan trọng nhất là điều này sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp đến cơ thể của cô. Nghe nói… nếu bị quỷ nhập vào người, có thể nguy hiểm đến tính mạng!"Đại sư Kỷ!”Tôn Hiểu Đồng vẫn sợ hãi, không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt trên màn hình, nhỏ giọng hỏi: “Nếu bị nhập vào thì tôi sẽ c.h.ế.t sao?”Kỷ Dao Quang mỉm cười, vội vàng an ủi."Đương nhiên không đến mức đó, nhưng ngươi và hồn ma này có duyên phận, giữa kiếp trước và kiếp này vẫn còn ràng buộc. Chính vì thế, Lâm Bắc mới có cơ hội bám vào thân thể ngươi. Một khi điều đó xảy ra, ngươi không chỉ mất kiểm soát cơ thể, nói năng lung tung mà còn phải chịu một quãng thời gian vô cùng xui xẻo!"“Đương nhiên, thời gian xui xẻo có thể là từ năm đến hai mươi năm! Tình huống cụ thể này sẽ thay đổi tùy theo từng người, hơn nữa không có cách nào có thể kết thúc sớm!”Tôn Hiểu Đồng chỉ cảm thấy huyệt thái dương giật giật, trong lòng vô cùng bất lực!