Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 800: Chương 800
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Nếu bây giờ, cô hạ thủ với anh ta, đó là cô đã gi.ế.t người, tạo nghiệp báo. Gieo nhân nào liền gặt quả ấy . Không ai là ngoại lệ ""Kiếp sau, cô sẽ phải trả giá, mất đi điều mà cô đáng được hưởng sau tất cả những cố gắng của mình trong kiếp này. Cô sẽ không có được một thân thể khỏe mạnh như cô mong muốn.""Lưu Mộng Lan, anh ta không xứng đáng để cô từ bỏ món quà mà cuộc sống ban tặng cho sự kiên trì của cô.""Lưu Mộng Lan, cô đã chạm tay đến ước mơ của mình rồi . Cô thật sự muốn từ bỏ ở loại này thời điểm sao?"Kỷ Dao Quang kiên nhẫn giải thích.Lưu Mộng Lan nghe thấy lời Kỷ Dao Quang nói, dựa vào trực giác , cô biết , Kỷ Dao Quang không lừa cô .Nhưng cô không cam lòng !Cô hẳn là vẫn còn sống a ! Cô ra đi như thế thống khổ !Lưu Mộng Lan mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào, đầy đau khổ: "Vậy tôi cứ phải buông tha cho anh ta sao? Tôi và anh ta không oán không thù , nhưng chỉ vì anh ta muốn uy h.i.ế.p bạn gái mình bằng cách đòi tự sát mà thôi. Sau khi ầm ĩ như vậy, anh ta vẫn bình an vô sự, trong khi tôi lại phải gánh chịu hậu quả. Máy thở của tôi bị ngừng hoạt động, cô có hiểu cảm giác của tôi lúc đó không? Tôi cảm thấy như bị ngạt thở, cơ thể tôi như bị siết chặt, n.g.ự.c đau đớn không thể hít thở được. Mỗi nhịp thở trở nên vô cùng khó khăn, tuyệt vọng và hoảng loạn ập đến. Lúc đó, ý thức tôi dần mờ đi, nhưng vẫn đủ rõ ràng để cảm nhận rằng sự sống đang dần trôi khỏi tay tôi, từng giây, từng phút."“Tôi biết.”"Lưu Mộng Lan , tôi biết cô rất đau khổ !"Kỷ Dao Quang nhìn thẳng vào Lưu Mộng Lan , nghiêm túc nói .Nhìn Kỷ Dao Quang, Lưu Mộng Lan cắn chặt, nhưng tay lại buông lỏng ra.Ốm đau bệnh tật thực sự quá đau khổ, một kiếp là đủ rồi , Lưu Mộng Lan thực sự không muốn trải qua nữa.Lâm Minh vất vả lắm mới thoát ra khỏi tay Lưu Mộng Lan, nhưng lại không hề tỉnh lại , vừa nhặt về một cái mạng, lại không có dấu hiệu ngừng nghỉ , bắt đầu làm yêu : “Đại sư, cô mau thu phục cô ta đi!”Kỷ Dao Quang cau mày, “Anh đã hại c.h.ế.t cô ấy, tôi không thể giúp anh, bây giờ anh đã mang nghiệp chướng, nếu anh không chịu trách nhiệm, cô ấy có thể bám theo anh đến ch.ế.t.”Đồng thời, Kỷ Dao Quang cũng không quên bổ sung một câu, “Chỉ là bám theo anh thôi , thì anh có vì cái gì mà ch.ế.t cũng chả liên quan gì đến cô ấy , cô ấy cũng sẽ không mang nghiệp chướng.”
"Nếu bây giờ, cô hạ thủ với anh ta, đó là cô đã gi.ế.t người, tạo nghiệp báo. Gieo nhân nào liền gặt quả ấy . Không ai là ngoại lệ "
"Kiếp sau, cô sẽ phải trả giá, mất đi điều mà cô đáng được hưởng sau tất cả những cố gắng của mình trong kiếp này. Cô sẽ không có được một thân thể khỏe mạnh như cô mong muốn."
"Lưu Mộng Lan, anh ta không xứng đáng để cô từ bỏ món quà mà cuộc sống ban tặng cho sự kiên trì của cô."
"Lưu Mộng Lan, cô đã chạm tay đến ước mơ của mình rồi . Cô thật sự muốn từ bỏ ở loại này thời điểm sao?"
Kỷ Dao Quang kiên nhẫn giải thích.
Lưu Mộng Lan nghe thấy lời Kỷ Dao Quang nói, dựa vào trực giác , cô biết , Kỷ Dao Quang không lừa cô .
Nhưng cô không cam lòng !
Cô hẳn là vẫn còn sống a ! Cô ra đi như thế thống khổ !
Lưu Mộng Lan mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào, đầy đau khổ: "Vậy tôi cứ phải buông tha cho anh ta sao? Tôi và anh ta không oán không thù , nhưng chỉ vì anh ta muốn uy h.i.ế.p bạn gái mình bằng cách đòi tự sát mà thôi. Sau khi ầm ĩ như vậy, anh ta vẫn bình an vô sự, trong khi tôi lại phải gánh chịu hậu quả. Máy thở của tôi bị ngừng hoạt động, cô có hiểu cảm giác của tôi lúc đó không? Tôi cảm thấy như bị ngạt thở, cơ thể tôi như bị siết chặt, n.g.ự.c đau đớn không thể hít thở được. Mỗi nhịp thở trở nên vô cùng khó khăn, tuyệt vọng và hoảng loạn ập đến. Lúc đó, ý thức tôi dần mờ đi, nhưng vẫn đủ rõ ràng để cảm nhận rằng sự sống đang dần trôi khỏi tay tôi, từng giây, từng phút."
“Tôi biết.”
"Lưu Mộng Lan , tôi biết cô rất đau khổ !"
Kỷ Dao Quang nhìn thẳng vào Lưu Mộng Lan , nghiêm túc nói .
Nhìn Kỷ Dao Quang, Lưu Mộng Lan cắn chặt, nhưng tay lại buông lỏng ra.
Ốm đau bệnh tật thực sự quá đau khổ, một kiếp là đủ rồi , Lưu Mộng Lan thực sự không muốn trải qua nữa.
Lâm Minh vất vả lắm mới thoát ra khỏi tay Lưu Mộng Lan, nhưng lại không hề tỉnh lại , vừa nhặt về một cái mạng, lại không có dấu hiệu ngừng nghỉ , bắt đầu làm yêu : “Đại sư, cô mau thu phục cô ta đi!”
Kỷ Dao Quang cau mày, “Anh đã hại c.h.ế.t cô ấy, tôi không thể giúp anh, bây giờ anh đã mang nghiệp chướng, nếu anh không chịu trách nhiệm, cô ấy có thể bám theo anh đến ch.ế.t.”
Đồng thời, Kỷ Dao Quang cũng không quên bổ sung một câu, “Chỉ là bám theo anh thôi , thì anh có vì cái gì mà ch.ế.t cũng chả liên quan gì đến cô ấy , cô ấy cũng sẽ không mang nghiệp chướng.”
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Nếu bây giờ, cô hạ thủ với anh ta, đó là cô đã gi.ế.t người, tạo nghiệp báo. Gieo nhân nào liền gặt quả ấy . Không ai là ngoại lệ ""Kiếp sau, cô sẽ phải trả giá, mất đi điều mà cô đáng được hưởng sau tất cả những cố gắng của mình trong kiếp này. Cô sẽ không có được một thân thể khỏe mạnh như cô mong muốn.""Lưu Mộng Lan, anh ta không xứng đáng để cô từ bỏ món quà mà cuộc sống ban tặng cho sự kiên trì của cô.""Lưu Mộng Lan, cô đã chạm tay đến ước mơ của mình rồi . Cô thật sự muốn từ bỏ ở loại này thời điểm sao?"Kỷ Dao Quang kiên nhẫn giải thích.Lưu Mộng Lan nghe thấy lời Kỷ Dao Quang nói, dựa vào trực giác , cô biết , Kỷ Dao Quang không lừa cô .Nhưng cô không cam lòng !Cô hẳn là vẫn còn sống a ! Cô ra đi như thế thống khổ !Lưu Mộng Lan mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào, đầy đau khổ: "Vậy tôi cứ phải buông tha cho anh ta sao? Tôi và anh ta không oán không thù , nhưng chỉ vì anh ta muốn uy h.i.ế.p bạn gái mình bằng cách đòi tự sát mà thôi. Sau khi ầm ĩ như vậy, anh ta vẫn bình an vô sự, trong khi tôi lại phải gánh chịu hậu quả. Máy thở của tôi bị ngừng hoạt động, cô có hiểu cảm giác của tôi lúc đó không? Tôi cảm thấy như bị ngạt thở, cơ thể tôi như bị siết chặt, n.g.ự.c đau đớn không thể hít thở được. Mỗi nhịp thở trở nên vô cùng khó khăn, tuyệt vọng và hoảng loạn ập đến. Lúc đó, ý thức tôi dần mờ đi, nhưng vẫn đủ rõ ràng để cảm nhận rằng sự sống đang dần trôi khỏi tay tôi, từng giây, từng phút."“Tôi biết.”"Lưu Mộng Lan , tôi biết cô rất đau khổ !"Kỷ Dao Quang nhìn thẳng vào Lưu Mộng Lan , nghiêm túc nói .Nhìn Kỷ Dao Quang, Lưu Mộng Lan cắn chặt, nhưng tay lại buông lỏng ra.Ốm đau bệnh tật thực sự quá đau khổ, một kiếp là đủ rồi , Lưu Mộng Lan thực sự không muốn trải qua nữa.Lâm Minh vất vả lắm mới thoát ra khỏi tay Lưu Mộng Lan, nhưng lại không hề tỉnh lại , vừa nhặt về một cái mạng, lại không có dấu hiệu ngừng nghỉ , bắt đầu làm yêu : “Đại sư, cô mau thu phục cô ta đi!”Kỷ Dao Quang cau mày, “Anh đã hại c.h.ế.t cô ấy, tôi không thể giúp anh, bây giờ anh đã mang nghiệp chướng, nếu anh không chịu trách nhiệm, cô ấy có thể bám theo anh đến ch.ế.t.”Đồng thời, Kỷ Dao Quang cũng không quên bổ sung một câu, “Chỉ là bám theo anh thôi , thì anh có vì cái gì mà ch.ế.t cũng chả liên quan gì đến cô ấy , cô ấy cũng sẽ không mang nghiệp chướng.”