Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 809: Chương 809

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang yên lặng nhìn phòng livestream.Chỉ thấy Tư Lâm tùy ý chọn vài con số, rồi dẫn Hoàng Nhạc Nhạc vào phòng ngủ.Phó Duật Từ nhìn thấy cảnh này, không khỏi nói: “Anh ta hình như, rất quen thuộc.”Nghe vậy, Kỷ Dao Quang mỉm cười, “Chẳng lẽ cậu không quen thuộc sao?”“Tôi chưa từng đến đó.”Phó Duật Từ lập tức giơ tay thề.Kỷ Dao Quang thực sự chịu thua Phó Duật Từ rồi, cứ động một tí là thề.“Tư Lâm đã từng đến đó.”Kỷ Dao Quang nói.Còn về việc đến đó bằng cách nào, đến đó mấy lần, đến đó làm gì, đó là chuyện riêng của Tư Lâm, cho dù cô biết, cũng không thể nói cho Phó Duật Từ, rõ ràng, Phó Duật Từ cũng không phải quá muốn nghe.“Hóa ra là vậy, vậy cuộc sống của anh ta cũng khá phong phú, không giống tôi , tôi thì không đến đó.”Phó Duật Từ lẩm bẩm.“Ừ cậu quả thực không đến đó. Tôi biết .”Kỷ Dao Quang không nghe ra ý khác trong lời nói của Phó Duật Từ, phụ họa gật đầu, ánh mắt lại tiếp tục nhìn vào video. Nhan Trị bên cạnh: ?? Vì cái gì cậu lại nghe ra trong lời nói của Phó Duật Từ có vị trà xanh ?Kỳ quái !Trong phòng livestream.Tư Lâm nằm trên giường, nói: “Tranh thủ lúc người ta chưa đến, bây giờ cậu có thời gian thì cứ hỏi đi, nơi này không có camera giám sát.”Nghe vậy, Hoàng Nhạc Nhạc liền vội vàng hỏi: “Nơi này, rốt cuộc là làm gì vậy?”"Như những gì cậu thấy, chỉ là so với những gì cậu biết, nó cao cấp hơn rất nhiều."Nói xong, Tư Lâm đứng dậy, nhìn về phía Cục Cảnh Sát cách đó không xa.Hoàng Nhạc Nhạc đã có được câu trả lời, đứng dậy, cũng nhìn về phía Cục Cảnh Sát.Tuy là có được câu trả lời , nhưng Hoàng Nhạc Nhạc lại càng thêm hoang mang : “Vì sao ? Là gan của bọn sao có thể lớn như vậy, dám làm những chuyện này ở đây, chẳng lẽ không sợ bị người khác tố cáo hay sao?”Tố cáo ?Tư Lâm cúi đầu nhìn Hoàng Nhạc Nhạc, thấy ánh mắt của cậu đầy oán giận, không khỏi thở dài. Quả đúng sinh viên vừa mới bước chân vào xã hội, vẫn còn chưa bị xã hội vùi dập, lịch duyệt chưa đủ, nên nhìn cuộc đời vẫn còn đơn thuần lắm , còn chưa thể nhìn ra những thứ bị ẩn dưới Tư Lâm cúi đầu nhìn Hoàng Nhạc Nhạc, thấy ánh mắt cậu đầy oán giận, không khỏi thở dài.Đúng là một sinh viên mới bước chân vào xã hội, vẫn còn quá ngây thơ, tin rằng công lý và lẽ phải lúc nào cũng chiến thắng.Cậu chưa từng trải qua những góc khuất của cuộc đời, chưa hiểu rằng thế giới ngoài kia tồn tại những thế lực ngầm mà công lý còn không thể chạm tới huống chi là những người bình thường trong tay không có gì như bọn họ . Đằng sau lớp vỏ bọc hào nhoáng là vô số nguy hiểm ẩn giấu, và đôi khi, sự thật không đơn giản như cậu vẫn nghĩ. 

Kỷ Dao Quang yên lặng nhìn phòng livestream.

Chỉ thấy Tư Lâm tùy ý chọn vài con số, rồi dẫn Hoàng Nhạc Nhạc vào phòng ngủ.

Phó Duật Từ nhìn thấy cảnh này, không khỏi nói: “Anh ta hình như, rất quen thuộc.”

Nghe vậy, Kỷ Dao Quang mỉm cười, “Chẳng lẽ cậu không quen thuộc sao?”

“Tôi chưa từng đến đó.”

Phó Duật Từ lập tức giơ tay thề.

Kỷ Dao Quang thực sự chịu thua Phó Duật Từ rồi, cứ động một tí là thề.

“Tư Lâm đã từng đến đó.”

Kỷ Dao Quang nói.

Còn về việc đến đó bằng cách nào, đến đó mấy lần, đến đó làm gì, đó là chuyện riêng của Tư Lâm, cho dù cô biết, cũng không thể nói cho Phó Duật Từ, rõ ràng, Phó Duật Từ cũng không phải quá muốn nghe.

“Hóa ra là vậy, vậy cuộc sống của anh ta cũng khá phong phú, không giống tôi , tôi thì không đến đó.”

Phó Duật Từ lẩm bẩm.

“Ừ cậu quả thực không đến đó. Tôi biết .”

Kỷ Dao Quang không nghe ra ý khác trong lời nói của Phó Duật Từ, phụ họa gật đầu, ánh mắt lại tiếp tục nhìn vào video.

 

Nhan Trị bên cạnh: ??

 

Vì cái gì cậu lại nghe ra trong lời nói của Phó Duật Từ có vị trà xanh ?

Kỳ quái !

Trong phòng livestream.

Tư Lâm nằm trên giường, nói: “Tranh thủ lúc người ta chưa đến, bây giờ cậu có thời gian thì cứ hỏi đi, nơi này không có camera giám sát.”

Nghe vậy, Hoàng Nhạc Nhạc liền vội vàng hỏi: “Nơi này, rốt cuộc là làm gì vậy?”

"Như những gì cậu thấy, chỉ là so với những gì cậu biết, nó cao cấp hơn rất nhiều."

Nói xong, Tư Lâm đứng dậy, nhìn về phía Cục Cảnh Sát cách đó không xa.

Hoàng Nhạc Nhạc đã có được câu trả lời, đứng dậy, cũng nhìn về phía Cục Cảnh Sát.

Tuy là có được câu trả lời , nhưng Hoàng Nhạc Nhạc lại càng thêm hoang mang : “Vì sao ? Là gan của bọn sao có thể lớn như vậy, dám làm những chuyện này ở đây, chẳng lẽ không sợ bị người khác tố cáo hay sao?”

Tố cáo ?

Tư Lâm cúi đầu nhìn Hoàng Nhạc Nhạc, thấy ánh mắt của cậu đầy oán giận, không khỏi thở dài. Quả đúng sinh viên vừa mới bước chân vào xã hội, vẫn còn chưa bị xã hội vùi dập, lịch duyệt chưa đủ, nên nhìn cuộc đời vẫn còn đơn thuần lắm , còn chưa thể nhìn ra những thứ bị ẩn dưới 

Tư Lâm cúi đầu nhìn Hoàng Nhạc Nhạc, thấy ánh mắt cậu đầy oán giận, không khỏi thở dài.

Đúng là một sinh viên mới bước chân vào xã hội, vẫn còn quá ngây thơ, tin rằng công lý và lẽ phải lúc nào cũng chiến thắng.

Cậu chưa từng trải qua những góc khuất của cuộc đời, chưa hiểu rằng thế giới ngoài kia tồn tại những thế lực ngầm mà công lý còn không thể chạm tới huống chi là những người bình thường trong tay không có gì như bọn họ . Đằng sau lớp vỏ bọc hào nhoáng là vô số nguy hiểm ẩn giấu, và đôi khi, sự thật không đơn giản như cậu vẫn nghĩ.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang yên lặng nhìn phòng livestream.Chỉ thấy Tư Lâm tùy ý chọn vài con số, rồi dẫn Hoàng Nhạc Nhạc vào phòng ngủ.Phó Duật Từ nhìn thấy cảnh này, không khỏi nói: “Anh ta hình như, rất quen thuộc.”Nghe vậy, Kỷ Dao Quang mỉm cười, “Chẳng lẽ cậu không quen thuộc sao?”“Tôi chưa từng đến đó.”Phó Duật Từ lập tức giơ tay thề.Kỷ Dao Quang thực sự chịu thua Phó Duật Từ rồi, cứ động một tí là thề.“Tư Lâm đã từng đến đó.”Kỷ Dao Quang nói.Còn về việc đến đó bằng cách nào, đến đó mấy lần, đến đó làm gì, đó là chuyện riêng của Tư Lâm, cho dù cô biết, cũng không thể nói cho Phó Duật Từ, rõ ràng, Phó Duật Từ cũng không phải quá muốn nghe.“Hóa ra là vậy, vậy cuộc sống của anh ta cũng khá phong phú, không giống tôi , tôi thì không đến đó.”Phó Duật Từ lẩm bẩm.“Ừ cậu quả thực không đến đó. Tôi biết .”Kỷ Dao Quang không nghe ra ý khác trong lời nói của Phó Duật Từ, phụ họa gật đầu, ánh mắt lại tiếp tục nhìn vào video. Nhan Trị bên cạnh: ?? Vì cái gì cậu lại nghe ra trong lời nói của Phó Duật Từ có vị trà xanh ?Kỳ quái !Trong phòng livestream.Tư Lâm nằm trên giường, nói: “Tranh thủ lúc người ta chưa đến, bây giờ cậu có thời gian thì cứ hỏi đi, nơi này không có camera giám sát.”Nghe vậy, Hoàng Nhạc Nhạc liền vội vàng hỏi: “Nơi này, rốt cuộc là làm gì vậy?”"Như những gì cậu thấy, chỉ là so với những gì cậu biết, nó cao cấp hơn rất nhiều."Nói xong, Tư Lâm đứng dậy, nhìn về phía Cục Cảnh Sát cách đó không xa.Hoàng Nhạc Nhạc đã có được câu trả lời, đứng dậy, cũng nhìn về phía Cục Cảnh Sát.Tuy là có được câu trả lời , nhưng Hoàng Nhạc Nhạc lại càng thêm hoang mang : “Vì sao ? Là gan của bọn sao có thể lớn như vậy, dám làm những chuyện này ở đây, chẳng lẽ không sợ bị người khác tố cáo hay sao?”Tố cáo ?Tư Lâm cúi đầu nhìn Hoàng Nhạc Nhạc, thấy ánh mắt của cậu đầy oán giận, không khỏi thở dài. Quả đúng sinh viên vừa mới bước chân vào xã hội, vẫn còn chưa bị xã hội vùi dập, lịch duyệt chưa đủ, nên nhìn cuộc đời vẫn còn đơn thuần lắm , còn chưa thể nhìn ra những thứ bị ẩn dưới Tư Lâm cúi đầu nhìn Hoàng Nhạc Nhạc, thấy ánh mắt cậu đầy oán giận, không khỏi thở dài.Đúng là một sinh viên mới bước chân vào xã hội, vẫn còn quá ngây thơ, tin rằng công lý và lẽ phải lúc nào cũng chiến thắng.Cậu chưa từng trải qua những góc khuất của cuộc đời, chưa hiểu rằng thế giới ngoài kia tồn tại những thế lực ngầm mà công lý còn không thể chạm tới huống chi là những người bình thường trong tay không có gì như bọn họ . Đằng sau lớp vỏ bọc hào nhoáng là vô số nguy hiểm ẩn giấu, và đôi khi, sự thật không đơn giản như cậu vẫn nghĩ. 

Chương 809: Chương 809