Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 819: Chương 819

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Được.”Vệ Cố cắn chặt răng, lập tức đi khởi động đường hầm bí mật.Kết quả ông ta thử rất nhiều lần, đều vô dụng , cánh cửa dẫn đến đường hầm bí mật vẫn không được mở ra .“Sao có thể, này sao lại thế này?”Nghe thấy tiếng còi xe lại vang lên từ xa đến gần bên ngoài, lớp mặt nạ của Vệ Cố bắt đầu rách nát , theo thời gian lâu dần càng là càng ngày càng sụp đổ , cho đến khi chỉ còn hỏng mất cùng cuống cuồng.Ngoài Vệ Cố ra, những người ở trên lầu cũng bắt đầu náo loạn.“Không được, tôi không thể để người ta nhìn thấy.”“Nếu bị nhìn thấy, thì chúng ta xong đời!”“Đường hầm bí mật đâu, các người mau mở đường hầm bí mật ra!”Những người này đều là người có m.á.u mặt, nếu thực sự bị bắt, thì coi như xong đời!“Không được, hỏng rồi, sao có thể như vậy chứ!”Vệ Cố lo lắng đến mức toát mồ hôi hột.Bành Thụ nhìn vẻ mặt thản nhiên của Tư Lâm, gần như ngay lập tức hiểu ra.“Lại là anh ?”Bành Thụ nói. Tư Lâm không hề phủ nhận, chỉ thản nhiên nói: "Các ngươi đều đã để tôi vào đây rồi . Thiết nghĩ , nếu không ' tặng ' các người một món quà mà cứ như thế rời đi, chẳng phải là phụ lòng các người , khiến cho các người thất vọng buồn lòng rồi sao?" Vệ Cố suýt nữa thì tức đến tại chỗ thăng thiên bởi những lời lẽ vô sỉ của Tư Lâm.Tiếng bước chân bên ngoài ngày càng gần, e rằng người ta đã vào rồi, trên lầu một mảnh náo loạn.Bành Thụ nghiến răng, cuối cùng lấy ra vài lá bùa, chuẩn bị lập trận pháp.Kết quả lá bùa bị đốt cháy, vậy mà lại chẳng có chút tác dụng nào!Lần này, sắc mặt Bành Thụ hoàn toàn biến đổi, Tư Lâm cũng không cần bọn họ tiếp tục hỏi cái gì nữa , anh ta rất chủ động trực tiếp trả lời : "Chắc chắn rồi , lại là tôi đây ."Vừa dứt lời, người bên ngoài liền xông vào.Tất cả bọn họ đều mặc áo chống đạn, trên tay còn cầm vũ khí."Tất cả đứng im ! Không được nhúc nhích!"Chỉ vài phút, đám người này đã khống chế toàn bộ hiện trường.Uong Văn tiến lên, nói với Tư Lâm: "Xin lỗi, tôi đến muộn."Tư Lâm xua xua tay, nói "Không muộn . Vừa lúc !"Uông Văn nhìn Bành Thụ và Vệ Cố, sắc mặt hơi trầm xuống, "Người tới , áp giải toàn bộ trở về thẩm vấn !""Rõ!"Những người này đều là những người được huấn luyện bài bản, chỉ nhận hiệu lệnh từ người chỉ huy trực tiếp.Hôm nay , bất kể là ai đang ở đây , có quyền có thế như thế nào , oai phong một cõi ra làm sao , thì cũng chỉ có thể chờ trở về Cục Cảnh sát mới có thể tiếp tục ' phát huy '.  

“Được.”

Vệ Cố cắn chặt răng, lập tức đi khởi động đường hầm bí mật.

Kết quả ông ta thử rất nhiều lần, đều vô dụng , cánh cửa dẫn đến đường hầm bí mật vẫn không được mở ra .

“Sao có thể, này sao lại thế này?”

Nghe thấy tiếng còi xe lại vang lên từ xa đến gần bên ngoài, lớp mặt nạ của Vệ Cố bắt đầu rách nát , theo thời gian lâu dần càng là càng ngày càng sụp đổ , cho đến khi chỉ còn hỏng mất cùng cuống cuồng.

Ngoài Vệ Cố ra, những người ở trên lầu cũng bắt đầu náo loạn.

“Không được, tôi không thể để người ta nhìn thấy.”

“Nếu bị nhìn thấy, thì chúng ta xong đời!”

“Đường hầm bí mật đâu, các người mau mở đường hầm bí mật ra!”

Những người này đều là người có m.á.u mặt, nếu thực sự bị bắt, thì coi như xong đời!

“Không được, hỏng rồi, sao có thể như vậy chứ!”

Vệ Cố lo lắng đến mức toát mồ hôi hột.

Bành Thụ nhìn vẻ mặt thản nhiên của Tư Lâm, gần như ngay lập tức hiểu ra.

“Lại là anh ?”

Bành Thụ nói.

 

Tư Lâm không hề phủ nhận, chỉ thản nhiên nói: "Các ngươi đều đã để tôi vào đây rồi . Thiết nghĩ , nếu không ' tặng ' các người một món quà mà cứ như thế rời đi, chẳng phải là phụ lòng các người , khiến cho các người thất vọng buồn lòng rồi sao?"

 

Vệ Cố suýt nữa thì tức đến tại chỗ thăng thiên bởi những lời lẽ vô sỉ của Tư Lâm.

Tiếng bước chân bên ngoài ngày càng gần, e rằng người ta đã vào rồi, trên lầu một mảnh náo loạn.

Bành Thụ nghiến răng, cuối cùng lấy ra vài lá bùa, chuẩn bị lập trận pháp.

Kết quả lá bùa bị đốt cháy, vậy mà lại chẳng có chút tác dụng nào!

Lần này, sắc mặt Bành Thụ hoàn toàn biến đổi, Tư Lâm cũng không cần bọn họ tiếp tục hỏi cái gì nữa , anh ta rất chủ động trực tiếp trả lời : "Chắc chắn rồi , lại là tôi đây ."

Vừa dứt lời, người bên ngoài liền xông vào.

Tất cả bọn họ đều mặc áo chống đạn, trên tay còn cầm vũ khí.

"Tất cả đứng im ! Không được nhúc nhích!"

Chỉ vài phút, đám người này đã khống chế toàn bộ hiện trường.

Uong Văn tiến lên, nói với Tư Lâm: "Xin lỗi, tôi đến muộn."

Tư Lâm xua xua tay, nói "Không muộn . Vừa lúc !"

Uông Văn nhìn Bành Thụ và Vệ Cố, sắc mặt hơi trầm xuống, "Người tới , áp giải toàn bộ trở về thẩm vấn !"

"Rõ!"

Những người này đều là những người được huấn luyện bài bản, chỉ nhận hiệu lệnh từ người chỉ huy trực tiếp.

Hôm nay , bất kể là ai đang ở đây , có quyền có thế như thế nào , oai phong một cõi ra làm sao , thì cũng chỉ có thể chờ trở về Cục Cảnh sát mới có thể tiếp tục ' phát huy '.

 

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Được.”Vệ Cố cắn chặt răng, lập tức đi khởi động đường hầm bí mật.Kết quả ông ta thử rất nhiều lần, đều vô dụng , cánh cửa dẫn đến đường hầm bí mật vẫn không được mở ra .“Sao có thể, này sao lại thế này?”Nghe thấy tiếng còi xe lại vang lên từ xa đến gần bên ngoài, lớp mặt nạ của Vệ Cố bắt đầu rách nát , theo thời gian lâu dần càng là càng ngày càng sụp đổ , cho đến khi chỉ còn hỏng mất cùng cuống cuồng.Ngoài Vệ Cố ra, những người ở trên lầu cũng bắt đầu náo loạn.“Không được, tôi không thể để người ta nhìn thấy.”“Nếu bị nhìn thấy, thì chúng ta xong đời!”“Đường hầm bí mật đâu, các người mau mở đường hầm bí mật ra!”Những người này đều là người có m.á.u mặt, nếu thực sự bị bắt, thì coi như xong đời!“Không được, hỏng rồi, sao có thể như vậy chứ!”Vệ Cố lo lắng đến mức toát mồ hôi hột.Bành Thụ nhìn vẻ mặt thản nhiên của Tư Lâm, gần như ngay lập tức hiểu ra.“Lại là anh ?”Bành Thụ nói. Tư Lâm không hề phủ nhận, chỉ thản nhiên nói: "Các ngươi đều đã để tôi vào đây rồi . Thiết nghĩ , nếu không ' tặng ' các người một món quà mà cứ như thế rời đi, chẳng phải là phụ lòng các người , khiến cho các người thất vọng buồn lòng rồi sao?" Vệ Cố suýt nữa thì tức đến tại chỗ thăng thiên bởi những lời lẽ vô sỉ của Tư Lâm.Tiếng bước chân bên ngoài ngày càng gần, e rằng người ta đã vào rồi, trên lầu một mảnh náo loạn.Bành Thụ nghiến răng, cuối cùng lấy ra vài lá bùa, chuẩn bị lập trận pháp.Kết quả lá bùa bị đốt cháy, vậy mà lại chẳng có chút tác dụng nào!Lần này, sắc mặt Bành Thụ hoàn toàn biến đổi, Tư Lâm cũng không cần bọn họ tiếp tục hỏi cái gì nữa , anh ta rất chủ động trực tiếp trả lời : "Chắc chắn rồi , lại là tôi đây ."Vừa dứt lời, người bên ngoài liền xông vào.Tất cả bọn họ đều mặc áo chống đạn, trên tay còn cầm vũ khí."Tất cả đứng im ! Không được nhúc nhích!"Chỉ vài phút, đám người này đã khống chế toàn bộ hiện trường.Uong Văn tiến lên, nói với Tư Lâm: "Xin lỗi, tôi đến muộn."Tư Lâm xua xua tay, nói "Không muộn . Vừa lúc !"Uông Văn nhìn Bành Thụ và Vệ Cố, sắc mặt hơi trầm xuống, "Người tới , áp giải toàn bộ trở về thẩm vấn !""Rõ!"Những người này đều là những người được huấn luyện bài bản, chỉ nhận hiệu lệnh từ người chỉ huy trực tiếp.Hôm nay , bất kể là ai đang ở đây , có quyền có thế như thế nào , oai phong một cõi ra làm sao , thì cũng chỉ có thể chờ trở về Cục Cảnh sát mới có thể tiếp tục ' phát huy '.  

Chương 819: Chương 819