Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 837: Chương 837

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Gần như ngay khoảnh khắc hình nhân bị hủy, Trương Vân liền cảm nhận được một luồng sức mạnh mạnh mẽ tràn vào cơ thể mình.Cơ thể vốn dĩ suy yếu bỗng chốc tràn ngập sinh lực . Đầu óc mơ mơ hồ hồ bấy lâu nay cũng lập tức trở nên vô cùng tỉnh táo.[Tuyệt vời, cuối cùng cũng hủy được rồi, làm tôi lo muốn ch.ế.t, cứ sợ nửa đường sẽ xảy ra vấn đề.][ Còn chẳng phải là như vậy sao? Xem phim truyền hình lúc 8 giờ tối với mẹ của tôi nhiều quá , hiện tại thấy đến mấy tình tiết cẩu huyết đại loại kiểu như này, tôi liền cảm thấy sợ hãi !!]Cùng lúc đó. Trên xe.Ngô Á Bình đột nhiên phun ra một ngụm máu.“Á Bình! Á Bình! Em sao vậy?” Thường Vịnh Chí thấy vậy, sợ hãi đến mức mặt mày tái mét.Ngô Á Bình ôm lấy trái tim đang đập dữ dội, “Hình nhân ! Hình nhân xảy ra chuyện rồi!”Nghe vậy, Thường Vịnh Chí lập tức quay đầu xe.…[Kế tiếp! Chiến ca vang lên! Hỡi đôi gian phu dâm phụ kia ! Hãy run rẩy đi ! Trương Vân sắp đến rồi ! Cô ấy đã bắt đầu hành trình báo thù rồi !"Trong lúc Trương Vân hủy hình nhân , Nghiêm Túc rốt cuộc  cũng có thời gian nghe Từ Vũ và Hoàng Cam Cam kể lại toàn bộ câu chuyện.Nghiêm Túc nghe xong, tức giận vô cùng, “Đúng là đồ cặn bã! Cô giáo, cô đừng sợ, có chúng em ở đây!” “Đúng vậy.” Từ Vũ cũng gật đầu, “Tuy em không biết mở khóa, nhưng đánh nhau thì em rất giỏi!”“Còn có em nữa, em phụ trách làm ' làm quân sư quạt mo '.” Hoàng Cam Cam cũng không chịu yếu thế .Nhìn ba người trước mặt, mắt Trương Vân ánh lên những giọt lệ. Nhưng đó không phải vì đau lòng, mà là vì vui mừng.Trương Vân nhẹ nhàng xoa đầu bọn họ, dịu dàng nói: "Yên tâm đi, cô giáo bây giờ đã ổn rồi. Chuyện tiếp theo, hãy để cô tự mình giải quyết."Nhìn vào đôi mắt sáng rõ của Trương Vân, Hoàng Cam Cam cũng tin rằng cô giáo đã ổn , là thực sự hồi phục“Chúng ta rời khỏi đây thôi.” Hoàng Cam Cam đề nghị.Ở đây càng lâu càng nguy hiểm.“Ừ.” Trương Vân gật đầu.Vì thế vài người liền chuẩn bị rời đi.Khi Thường Vịnh Chí vội vã chạy về đến nhà, gần như ngay khoảnh khắc bước vào cửa, hắn lập tức nhận ra có kẻ đã đột nhập!Sau khi đặt Ngô Á Bình xuống, Thường Vịnh Chí lao thẳng vào phòng ngủ. Quả nhiên, hình nhân đã biến mất!Sắc mặt Thường Vịnh Chí vô cùng khó coi.Ngô Á Bình bên ngoài đang thở dốc, “Vịnh Chí, Vịnh Chí!” Thường Vịnh Chí vội vàng chạy ra ngoài, tìm thuốc cho Ngô Á Bình uống.   

Gần như ngay khoảnh khắc hình nhân bị hủy, Trương Vân liền cảm nhận được một luồng sức mạnh mạnh mẽ tràn vào cơ thể mình.

Cơ thể vốn dĩ suy yếu bỗng chốc tràn ngập sinh lực . Đầu óc mơ mơ hồ hồ bấy lâu nay cũng lập tức trở nên vô cùng tỉnh táo.

[Tuyệt vời, cuối cùng cũng hủy được rồi, làm tôi lo muốn ch.ế.t, cứ sợ nửa đường sẽ xảy ra vấn đề.]

[ Còn chẳng phải là như vậy sao? Xem phim truyền hình lúc 8 giờ tối với mẹ của tôi nhiều quá , hiện tại thấy đến mấy tình tiết cẩu huyết đại loại kiểu như này, tôi liền cảm thấy sợ hãi !!]

Cùng lúc đó. Trên xe.

Ngô Á Bình đột nhiên phun ra một ngụm máu.

“Á Bình! Á Bình! Em sao vậy?” Thường Vịnh Chí thấy vậy, sợ hãi đến mức mặt mày tái mét.

Ngô Á Bình ôm lấy trái tim đang đập dữ dội, “Hình nhân ! Hình nhân xảy ra chuyện rồi!”

Nghe vậy, Thường Vịnh Chí lập tức quay đầu xe.

[Kế tiếp! Chiến ca vang lên! Hỡi đôi gian phu dâm phụ kia ! Hãy run rẩy đi ! Trương Vân sắp đến rồi ! Cô ấy đã bắt đầu hành trình báo thù rồi !"

Trong lúc Trương Vân hủy hình nhân , Nghiêm Túc rốt cuộc  cũng có thời gian nghe Từ Vũ và Hoàng Cam Cam kể lại toàn bộ câu chuyện.

Nghiêm Túc nghe xong, tức giận vô cùng, “Đúng là đồ cặn bã! Cô giáo, cô đừng sợ, có chúng em ở đây!”

 

“Đúng vậy.” Từ Vũ cũng gật đầu, “Tuy em không biết mở khóa, nhưng đánh nhau thì em rất giỏi!”

“Còn có em nữa, em phụ trách làm ' làm quân sư quạt mo '.” Hoàng Cam Cam cũng không chịu yếu thế .

Nhìn ba người trước mặt, mắt Trương Vân ánh lên những giọt lệ. Nhưng đó không phải vì đau lòng, mà là vì vui mừng.

Trương Vân nhẹ nhàng xoa đầu bọn họ, dịu dàng nói: "Yên tâm đi, cô giáo bây giờ đã ổn rồi. Chuyện tiếp theo, hãy để cô tự mình giải quyết."

Nhìn vào đôi mắt sáng rõ của Trương Vân, Hoàng Cam Cam cũng tin rằng cô giáo đã ổn , là thực sự hồi phục

“Chúng ta rời khỏi đây thôi.” Hoàng Cam Cam đề nghị.

Ở đây càng lâu càng nguy hiểm.

“Ừ.” Trương Vân gật đầu.

Vì thế vài người liền chuẩn bị rời đi.

Khi Thường Vịnh Chí vội vã chạy về đến nhà, gần như ngay khoảnh khắc bước vào cửa, hắn lập tức nhận ra có kẻ đã đột nhập!

Sau khi đặt Ngô Á Bình xuống, Thường Vịnh Chí lao thẳng vào phòng ngủ. Quả nhiên, hình nhân đã biến mất!

Sắc mặt Thường Vịnh Chí vô cùng khó coi.

Ngô Á Bình bên ngoài đang thở dốc, “Vịnh Chí, Vịnh Chí!”

 

Thường Vịnh Chí vội vàng chạy ra ngoài, tìm thuốc cho Ngô Á Bình uống.

 
 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Gần như ngay khoảnh khắc hình nhân bị hủy, Trương Vân liền cảm nhận được một luồng sức mạnh mạnh mẽ tràn vào cơ thể mình.Cơ thể vốn dĩ suy yếu bỗng chốc tràn ngập sinh lực . Đầu óc mơ mơ hồ hồ bấy lâu nay cũng lập tức trở nên vô cùng tỉnh táo.[Tuyệt vời, cuối cùng cũng hủy được rồi, làm tôi lo muốn ch.ế.t, cứ sợ nửa đường sẽ xảy ra vấn đề.][ Còn chẳng phải là như vậy sao? Xem phim truyền hình lúc 8 giờ tối với mẹ của tôi nhiều quá , hiện tại thấy đến mấy tình tiết cẩu huyết đại loại kiểu như này, tôi liền cảm thấy sợ hãi !!]Cùng lúc đó. Trên xe.Ngô Á Bình đột nhiên phun ra một ngụm máu.“Á Bình! Á Bình! Em sao vậy?” Thường Vịnh Chí thấy vậy, sợ hãi đến mức mặt mày tái mét.Ngô Á Bình ôm lấy trái tim đang đập dữ dội, “Hình nhân ! Hình nhân xảy ra chuyện rồi!”Nghe vậy, Thường Vịnh Chí lập tức quay đầu xe.…[Kế tiếp! Chiến ca vang lên! Hỡi đôi gian phu dâm phụ kia ! Hãy run rẩy đi ! Trương Vân sắp đến rồi ! Cô ấy đã bắt đầu hành trình báo thù rồi !"Trong lúc Trương Vân hủy hình nhân , Nghiêm Túc rốt cuộc  cũng có thời gian nghe Từ Vũ và Hoàng Cam Cam kể lại toàn bộ câu chuyện.Nghiêm Túc nghe xong, tức giận vô cùng, “Đúng là đồ cặn bã! Cô giáo, cô đừng sợ, có chúng em ở đây!” “Đúng vậy.” Từ Vũ cũng gật đầu, “Tuy em không biết mở khóa, nhưng đánh nhau thì em rất giỏi!”“Còn có em nữa, em phụ trách làm ' làm quân sư quạt mo '.” Hoàng Cam Cam cũng không chịu yếu thế .Nhìn ba người trước mặt, mắt Trương Vân ánh lên những giọt lệ. Nhưng đó không phải vì đau lòng, mà là vì vui mừng.Trương Vân nhẹ nhàng xoa đầu bọn họ, dịu dàng nói: "Yên tâm đi, cô giáo bây giờ đã ổn rồi. Chuyện tiếp theo, hãy để cô tự mình giải quyết."Nhìn vào đôi mắt sáng rõ của Trương Vân, Hoàng Cam Cam cũng tin rằng cô giáo đã ổn , là thực sự hồi phục“Chúng ta rời khỏi đây thôi.” Hoàng Cam Cam đề nghị.Ở đây càng lâu càng nguy hiểm.“Ừ.” Trương Vân gật đầu.Vì thế vài người liền chuẩn bị rời đi.Khi Thường Vịnh Chí vội vã chạy về đến nhà, gần như ngay khoảnh khắc bước vào cửa, hắn lập tức nhận ra có kẻ đã đột nhập!Sau khi đặt Ngô Á Bình xuống, Thường Vịnh Chí lao thẳng vào phòng ngủ. Quả nhiên, hình nhân đã biến mất!Sắc mặt Thường Vịnh Chí vô cùng khó coi.Ngô Á Bình bên ngoài đang thở dốc, “Vịnh Chí, Vịnh Chí!” Thường Vịnh Chí vội vàng chạy ra ngoài, tìm thuốc cho Ngô Á Bình uống.   

Chương 837: Chương 837