Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 839: Chương 839
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trước đây, Ngô Á Bình từng hoán đổi vận mệnh với một người khác. Nhưng từ ngày vận mệnh bị đánh tráo , sức khỏe của người đó ngày càng sa sút, cuộc sống cũng trở nên ngày càng khốn khổ. Cho đến một ngày, không thể chống chọi thêm nữa, người ấy đã qua đời. Nhưng ngay sau khi người đó ch.ế.t, vận mệnh vốn dĩ thuộc về Ngô Á Bình cũng đã quay trở lại rồi , sức khỏe của Ngô Á Bình cũng bắt đầu suy yếu trở lại.Thường Vịnh Chí không đành lòng nhìn Ngô Á Bình chịu khổ ốm đau bệnh tật dày vò . Đúng vào lúc đó, cô ấy đề nghị với hắn việc hoán đổi vận mệnh với Trương Vân.Thường Vịnh Chí do dự một chút.Cuối cùng, giữa người phụ nữ hắn yêu và người phụ nữ mà hắn chỉ chung sống vì nghĩa vụ và trách nhiệm,, hắn dứt khoát lựa chọn người mình yêu. Thường Vịnh Chí đã đồng ý.“Vịnh Chí, làm sao bây giờ ? Em sắp ch.ế.t rồi !"Ngô Á Bình nắm chặt lấy áo Thường Vịnh Chí, "Là ai ? Là cô ta! Chính là cô ta! Nhất định là cô ta đã phát hiện ra điều gì rồi !"Ngô Á Bình nói với vẻ chắc chắn.Giữa hàng chân mày của Thường Vịnh Chí hiện lên vẻ do dự, hắn lẩm bẩm: "Không thể nào... Cô ấy vẫn đang ở trong bệnh viện cơ mà."Hơn nữa, hiện tại Trương Vân tinh thần rối loạn, đầu óc cũng không còn minh mẫn. Cô ấy làm sao có thể gây ra chuyện này được chứ?"Chính là cô ta!"Ánh mắt Ngô Á Bình tràn đầy thù hận, "Vịnh Chí, anh không tin em sao?"Đáy mắt cô ta thoáng qua một tia u ám, cô ta biết, đàn ông không đáng tin!Ánh mắt cô lóe lên một tia u ám. Quả nhiên , đàn ông, không thể tin tưởng được!"Anh không phải không tin em, chỉ là... cô ấy vốn dĩ không thể trở về. Em quên rồi sao?Cô ấy có dấu hiệu tâm lý bất ổn, thuộc diện cần giám sát y tế bắt buộc, nếu tự ý rời khỏi bệnh viện mà không có sự đồng ý của bệnh viện và người nhà bảo lãnh thì trước tiên bệnh viện sẽ liên hệ với người thân hoặc người giám hộ của bệnh nhân. Mà anh chẳng phải vẫn luôn ở bên cạnh em sao? Em hẳn là so với ai đều rõ ràng , anh không nhận được bất cứ cuộc gọi nào từ bệnh viện . Hơn nữa, làm sao cô ấy có thể biết chuyện này được chứ?"Thường Vịnh Chí nói có sách mách có chứng .Ngô Á Bình sau khi nghe Thường Vịnh Chí phân tích cũng dần lấy lại bình tĩnh. Đúng vậy, trước đó cô ta đã cố ý đến bệnh viện một chuyến, bề ngoài là để "thăm" Trương Vân, nhưng thực chất là muốn tự mình xác nhận xem Trương Vân thực sự điên hay chỉ giả vờ.
Trước đây, Ngô Á Bình từng hoán đổi vận mệnh với một người khác. Nhưng từ ngày vận mệnh bị đánh tráo , sức khỏe của người đó ngày càng sa sút, cuộc sống cũng trở nên ngày càng khốn khổ. Cho đến một ngày, không thể chống chọi thêm nữa, người ấy đã qua đời. Nhưng ngay sau khi người đó ch.ế.t, vận mệnh vốn dĩ thuộc về Ngô Á Bình cũng đã quay trở lại rồi , sức khỏe của Ngô Á Bình cũng bắt đầu suy yếu trở lại.
Thường Vịnh Chí không đành lòng nhìn Ngô Á Bình chịu khổ ốm đau bệnh tật dày vò . Đúng vào lúc đó, cô ấy đề nghị với hắn việc hoán đổi vận mệnh với Trương Vân.
Thường Vịnh Chí do dự một chút.
Cuối cùng, giữa người phụ nữ hắn yêu và người phụ nữ mà hắn chỉ chung sống vì nghĩa vụ và trách nhiệm,, hắn dứt khoát lựa chọn người mình yêu.
Thường Vịnh Chí đã đồng ý.
“Vịnh Chí, làm sao bây giờ ? Em sắp ch.ế.t rồi !"
Ngô Á Bình nắm chặt lấy áo Thường Vịnh Chí, "Là ai ? Là cô ta! Chính là cô ta! Nhất định là cô ta đã phát hiện ra điều gì rồi !"
Ngô Á Bình nói với vẻ chắc chắn.
Giữa hàng chân mày của Thường Vịnh Chí hiện lên vẻ do dự, hắn lẩm bẩm: "Không thể nào... Cô ấy vẫn đang ở trong bệnh viện cơ mà."
Hơn nữa, hiện tại Trương Vân tinh thần rối loạn, đầu óc cũng không còn minh mẫn. Cô ấy làm sao có thể gây ra chuyện này được chứ?
"Chính là cô ta!"
Ánh mắt Ngô Á Bình tràn đầy thù hận, "Vịnh Chí, anh không tin em sao?"
Đáy mắt cô ta thoáng qua một tia u ám, cô ta biết, đàn ông không đáng tin!
Ánh mắt cô lóe lên một tia u ám. Quả nhiên , đàn ông, không thể tin tưởng được!
"Anh không phải không tin em, chỉ là... cô ấy vốn dĩ không thể trở về. Em quên rồi sao?Cô ấy có dấu hiệu tâm lý bất ổn, thuộc diện cần giám sát y tế bắt buộc, nếu tự ý rời khỏi bệnh viện mà không có sự đồng ý của bệnh viện và người nhà bảo lãnh thì trước tiên bệnh viện sẽ liên hệ với người thân hoặc người giám hộ của bệnh nhân. Mà anh chẳng phải vẫn luôn ở bên cạnh em sao? Em hẳn là so với ai đều rõ ràng , anh không nhận được bất cứ cuộc gọi nào từ bệnh viện . Hơn nữa, làm sao cô ấy có thể biết chuyện này được chứ?"
Thường Vịnh Chí nói có sách mách có chứng .
Ngô Á Bình sau khi nghe Thường Vịnh Chí phân tích cũng dần lấy lại bình tĩnh. Đúng vậy, trước đó cô ta đã cố ý đến bệnh viện một chuyến, bề ngoài là để "thăm" Trương Vân, nhưng thực chất là muốn tự mình xác nhận xem Trương Vân thực sự điên hay chỉ giả vờ.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trước đây, Ngô Á Bình từng hoán đổi vận mệnh với một người khác. Nhưng từ ngày vận mệnh bị đánh tráo , sức khỏe của người đó ngày càng sa sút, cuộc sống cũng trở nên ngày càng khốn khổ. Cho đến một ngày, không thể chống chọi thêm nữa, người ấy đã qua đời. Nhưng ngay sau khi người đó ch.ế.t, vận mệnh vốn dĩ thuộc về Ngô Á Bình cũng đã quay trở lại rồi , sức khỏe của Ngô Á Bình cũng bắt đầu suy yếu trở lại.Thường Vịnh Chí không đành lòng nhìn Ngô Á Bình chịu khổ ốm đau bệnh tật dày vò . Đúng vào lúc đó, cô ấy đề nghị với hắn việc hoán đổi vận mệnh với Trương Vân.Thường Vịnh Chí do dự một chút.Cuối cùng, giữa người phụ nữ hắn yêu và người phụ nữ mà hắn chỉ chung sống vì nghĩa vụ và trách nhiệm,, hắn dứt khoát lựa chọn người mình yêu. Thường Vịnh Chí đã đồng ý.“Vịnh Chí, làm sao bây giờ ? Em sắp ch.ế.t rồi !"Ngô Á Bình nắm chặt lấy áo Thường Vịnh Chí, "Là ai ? Là cô ta! Chính là cô ta! Nhất định là cô ta đã phát hiện ra điều gì rồi !"Ngô Á Bình nói với vẻ chắc chắn.Giữa hàng chân mày của Thường Vịnh Chí hiện lên vẻ do dự, hắn lẩm bẩm: "Không thể nào... Cô ấy vẫn đang ở trong bệnh viện cơ mà."Hơn nữa, hiện tại Trương Vân tinh thần rối loạn, đầu óc cũng không còn minh mẫn. Cô ấy làm sao có thể gây ra chuyện này được chứ?"Chính là cô ta!"Ánh mắt Ngô Á Bình tràn đầy thù hận, "Vịnh Chí, anh không tin em sao?"Đáy mắt cô ta thoáng qua một tia u ám, cô ta biết, đàn ông không đáng tin!Ánh mắt cô lóe lên một tia u ám. Quả nhiên , đàn ông, không thể tin tưởng được!"Anh không phải không tin em, chỉ là... cô ấy vốn dĩ không thể trở về. Em quên rồi sao?Cô ấy có dấu hiệu tâm lý bất ổn, thuộc diện cần giám sát y tế bắt buộc, nếu tự ý rời khỏi bệnh viện mà không có sự đồng ý của bệnh viện và người nhà bảo lãnh thì trước tiên bệnh viện sẽ liên hệ với người thân hoặc người giám hộ của bệnh nhân. Mà anh chẳng phải vẫn luôn ở bên cạnh em sao? Em hẳn là so với ai đều rõ ràng , anh không nhận được bất cứ cuộc gọi nào từ bệnh viện . Hơn nữa, làm sao cô ấy có thể biết chuyện này được chứ?"Thường Vịnh Chí nói có sách mách có chứng .Ngô Á Bình sau khi nghe Thường Vịnh Chí phân tích cũng dần lấy lại bình tĩnh. Đúng vậy, trước đó cô ta đã cố ý đến bệnh viện một chuyến, bề ngoài là để "thăm" Trương Vân, nhưng thực chất là muốn tự mình xác nhận xem Trương Vân thực sự điên hay chỉ giả vờ.