Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 846: Chương 846

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Đúng lúc này, y tá và cảnh sát mà Trương Vân chờ đợi đã đến.“Vị tiên sinh kia , mau dừng tay lại!” Họ xông lên ngăn cản Thường Vịnh Chí.Thường Vịnh Chí đôi mắt đỏ ngầu, tâm trí của bây giờ đã không còn chút lý trí nào đáng nói , hắn hoàn toàn đã bị sát tâm điều khiển , hắn căn bản là không thể nghe được bất kỳ âm thanh nào từ thế giới xung quanh nữa.Trong đầu hắn bây giờ chỉ có duy nhất một âm thanh đang thôi thúc : Gi.ế.t Trương Vân ! Gi.ế.t Trương Vân đi ! Mau g.i.ế.t Trương Vân đi ! Gi.ế.t Trương Vân rồi Thường Vịnh Chí sẽ có được cuộc sống trong mơ . Mau g.i.ế.t Trương Vân đi ! Tuy nhiên, cảnh sát luôn ngăn cản hành động hắn , khiến hắn không thể làm gì được Trương Vân .Trương Vân đưa tay ôm chặt lấy cổ, ho dữ dội.Những người xung quanh bàn tán xôn xao."Trời ơi, tôi chỉ biết người đàn ông này không quan tâm đến người phụ nữ này , cô ấy vào viện lâu như vậy rồi cũng không thấy anh ta xuất hiện được mấy lần .Không ngờ , anh ta còn là một kẻ vũ phu ."“Không chỉ vậy đâu, vừa nãy cô không nghe thấy bọn họ nói chuyện à, anh ta còn ngoại tình nữa đấy.”“Nhìn bề ngoài nhân mô cẩu dạng , nghe nói còn là ông chủ một công ty, không ngờ lại là loại người này.”"Chuyện này có gì lạ đâu? Càng giàu có, đầu óc càng có vấn đề. Người phụ nữ kia hình như còn là giáo viên, vậy mà cũng bị dồn ép đến mức trở nên như thế này." "Cho nên tôi mới nói, chọn đàn ông không thể chỉ nhìn vào tiền bạc. Giàu có thì sao chứ? Tiền đó đâu phải của cô, cũng chẳng thể đảm bảo hạnh phúc."“Lời nói cũng không thể nói như vậy……”Trương Vân ho khan một hồi, sau đó cảnh sát quay sang nhìn cô và hỏi: "Cô gái, có phải cô là người đã báo cảnh sát không?"“Vâng.” Trương Vân gật đầu.“Tiện nhân, cô cư nhiên dám báo cảnh sát , tôi g.i.ế.t cô !” Thường Vịnh Chí nghe vậy, tức giận quát. Viên cảnh sát thấy vậy, nhíu mày, “Vị tiên sinh này , xin hãy cẩn thận lời nói!”"Các người cút đi, đây là chuyện nhà của tôi, không liên quan gì đến các người!"Thường Vịnh Chí đã hoàn toàn mất kiểm soát, trực tiếp quát lớn vào mặt cảnh sát.Cảnh sát tất nhiên không thể nhịn được, lập tức đưa Thường Vịnh Chí đi.Sau khi Thường Vịnh Chí bị đưa đi, Hoàng Cam Cam tiến lại gần, ôm lấy Trương Vân, nói: "Trương lão sư, cô vừa rồi thật sự quá liều lĩnh , làm chúng em sợ hãi đến mức không dám thở mạnh nữa!"“Cô Trương, tên này đúng là đồ khốn nạn!” Nghiêm Túc và Từ Vũ phẫn nộ nói. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Đúng lúc này, y tá và cảnh sát mà Trương Vân chờ đợi đã đến.“Vị tiên sinh kia , mau dừng tay lại!” Họ xông lên ngăn cản Thường Vịnh Chí.Thường Vịnh Chí đôi mắt đỏ ngầu, tâm trí của bây giờ đã không còn chút lý trí nào đáng nói , hắn hoàn toàn đã bị sát tâm điều khiển , hắn căn bản là không thể nghe được bất kỳ âm thanh nào từ thế giới xung quanh nữa.Trong đầu hắn bây giờ chỉ có duy nhất một âm thanh đang thôi thúc : Gi.ế.t Trương Vân ! Gi.ế.t Trương Vân đi ! Mau g.i.ế.t Trương Vân đi ! Gi.ế.t Trương Vân rồi Thường Vịnh Chí sẽ có được cuộc sống trong mơ . Mau g.i.ế.t Trương Vân đi ! Tuy nhiên, cảnh sát luôn ngăn cản hành động hắn , khiến hắn không thể làm gì được Trương Vân .Trương Vân đưa tay ôm chặt lấy cổ, ho dữ dội.Những người xung quanh bàn tán xôn xao."Trời ơi, tôi chỉ biết người đàn ông này không quan tâm đến người phụ nữ này , cô ấy vào viện lâu như vậy rồi cũng không thấy anh ta xuất hiện được mấy lần .Không ngờ , anh ta còn là một kẻ vũ phu ."“Không chỉ vậy đâu, vừa nãy cô không nghe thấy bọn họ nói chuyện à, anh ta còn ngoại tình nữa đấy.”“Nhìn bề ngoài nhân mô cẩu dạng , nghe nói còn là ông chủ một công ty, không ngờ lại là loại người này.”"Chuyện này có gì lạ đâu? Càng giàu có, đầu óc càng có vấn đề. Người phụ nữ kia hình như còn là giáo viên, vậy mà cũng bị dồn ép đến mức trở nên như thế này." "Cho nên tôi mới nói, chọn đàn ông không thể chỉ nhìn vào tiền bạc. Giàu có thì sao chứ? Tiền đó đâu phải của cô, cũng chẳng thể đảm bảo hạnh phúc."“Lời nói cũng không thể nói như vậy……”Trương Vân ho khan một hồi, sau đó cảnh sát quay sang nhìn cô và hỏi: "Cô gái, có phải cô là người đã báo cảnh sát không?"“Vâng.” Trương Vân gật đầu.“Tiện nhân, cô cư nhiên dám báo cảnh sát , tôi g.i.ế.t cô !” Thường Vịnh Chí nghe vậy, tức giận quát. Viên cảnh sát thấy vậy, nhíu mày, “Vị tiên sinh này , xin hãy cẩn thận lời nói!”"Các người cút đi, đây là chuyện nhà của tôi, không liên quan gì đến các người!"Thường Vịnh Chí đã hoàn toàn mất kiểm soát, trực tiếp quát lớn vào mặt cảnh sát.Cảnh sát tất nhiên không thể nhịn được, lập tức đưa Thường Vịnh Chí đi.Sau khi Thường Vịnh Chí bị đưa đi, Hoàng Cam Cam tiến lại gần, ôm lấy Trương Vân, nói: "Trương lão sư, cô vừa rồi thật sự quá liều lĩnh , làm chúng em sợ hãi đến mức không dám thở mạnh nữa!"“Cô Trương, tên này đúng là đồ khốn nạn!” Nghiêm Túc và Từ Vũ phẫn nộ nói. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Đúng lúc này, y tá và cảnh sát mà Trương Vân chờ đợi đã đến.“Vị tiên sinh kia , mau dừng tay lại!” Họ xông lên ngăn cản Thường Vịnh Chí.Thường Vịnh Chí đôi mắt đỏ ngầu, tâm trí của bây giờ đã không còn chút lý trí nào đáng nói , hắn hoàn toàn đã bị sát tâm điều khiển , hắn căn bản là không thể nghe được bất kỳ âm thanh nào từ thế giới xung quanh nữa.Trong đầu hắn bây giờ chỉ có duy nhất một âm thanh đang thôi thúc : Gi.ế.t Trương Vân ! Gi.ế.t Trương Vân đi ! Mau g.i.ế.t Trương Vân đi ! Gi.ế.t Trương Vân rồi Thường Vịnh Chí sẽ có được cuộc sống trong mơ . Mau g.i.ế.t Trương Vân đi ! Tuy nhiên, cảnh sát luôn ngăn cản hành động hắn , khiến hắn không thể làm gì được Trương Vân .Trương Vân đưa tay ôm chặt lấy cổ, ho dữ dội.Những người xung quanh bàn tán xôn xao."Trời ơi, tôi chỉ biết người đàn ông này không quan tâm đến người phụ nữ này , cô ấy vào viện lâu như vậy rồi cũng không thấy anh ta xuất hiện được mấy lần .Không ngờ , anh ta còn là một kẻ vũ phu ."“Không chỉ vậy đâu, vừa nãy cô không nghe thấy bọn họ nói chuyện à, anh ta còn ngoại tình nữa đấy.”“Nhìn bề ngoài nhân mô cẩu dạng , nghe nói còn là ông chủ một công ty, không ngờ lại là loại người này.”"Chuyện này có gì lạ đâu? Càng giàu có, đầu óc càng có vấn đề. Người phụ nữ kia hình như còn là giáo viên, vậy mà cũng bị dồn ép đến mức trở nên như thế này." "Cho nên tôi mới nói, chọn đàn ông không thể chỉ nhìn vào tiền bạc. Giàu có thì sao chứ? Tiền đó đâu phải của cô, cũng chẳng thể đảm bảo hạnh phúc."“Lời nói cũng không thể nói như vậy……”Trương Vân ho khan một hồi, sau đó cảnh sát quay sang nhìn cô và hỏi: "Cô gái, có phải cô là người đã báo cảnh sát không?"“Vâng.” Trương Vân gật đầu.“Tiện nhân, cô cư nhiên dám báo cảnh sát , tôi g.i.ế.t cô !” Thường Vịnh Chí nghe vậy, tức giận quát. Viên cảnh sát thấy vậy, nhíu mày, “Vị tiên sinh này , xin hãy cẩn thận lời nói!”"Các người cút đi, đây là chuyện nhà của tôi, không liên quan gì đến các người!"Thường Vịnh Chí đã hoàn toàn mất kiểm soát, trực tiếp quát lớn vào mặt cảnh sát.Cảnh sát tất nhiên không thể nhịn được, lập tức đưa Thường Vịnh Chí đi.Sau khi Thường Vịnh Chí bị đưa đi, Hoàng Cam Cam tiến lại gần, ôm lấy Trương Vân, nói: "Trương lão sư, cô vừa rồi thật sự quá liều lĩnh , làm chúng em sợ hãi đến mức không dám thở mạnh nữa!"“Cô Trương, tên này đúng là đồ khốn nạn!” Nghiêm Túc và Từ Vũ phẫn nộ nói. 

Chương 846: Chương 846