Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 855: Chương 855
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Nhưng cô ta lại đứng ngay trước cửa nhà tôi, cô ta muốn làm gì? Điều này, chúng tôi không thể chỉ dùng đôi mắt phàm tục mà nhìn thấu được."Những lời này rõ ràng là một mũi d.a.o đ.â.m vào tâm trí của Thường Vịnh Chí. Hắn trong lòng rõ ràng, Ngô Á Bình vừa rồi thực ra muốn đến để gi.ế.t Trương Vân, nhưng lại bị gậy ông đập lưng ông , người không thể gi.ế.t được , còn khiến cho bản thân trở thành như vậy . Thường Vĩnh Chí không dám già mồm nói gì thêm, vội vàng gọi xe cứu thương. Khi xe cứu thương đến và đưa Ngô Á Bình đến bệnh viện, bác sĩ chỉ kiểm tra sơ qua tình trạng của cô ta.Không mất qúa nhiều thời gian , Thường Vịnh Chí thấy bác sĩ đi ra.Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, tiến thẳng về phía Thường Vịnh Chí , nhìn hắn với vẻ mặt nghiêm túc, nhẹ nhàng nói: "Xin chia buồn cùng gia đình. Chúng tôi đã làm hết khả năng, nhưng rất tiếc cô ấy bị đưa đến bệnh viện quá muộn , đã không qua khỏi. Giờ là lúc gia đình có thể bắt đầu chuẩn bị cho tang lễ."Thường Vịnh Chí không dám tin mọi chuyện lại thành ra như vậy! Không lâu sau khi Ngô Á Bình qua đời, công ty của Thường Vĩnh Chí rơi vào khủng hoảng nghiêm trọng. Cổ phiếu của công ty sụt giảm mạnh, và danh tiếng công ty bị tổn hại nặng nề, ảnh hưởng trực tiếp đến tài chính cũng như sự ổn định của công ty. Hệ quả là, hội đồng quản trị đã quyết định sa thải Thường Vịnh Chí khỏi vị trí tổng giám đốc, đồng thời điều chuyển hắn khỏi vai trò lãnh đạo.Hội đồng quản trị đã thông báo với Thường Vịnh Chí rằng, nếu hắn không thể giải quyết được những vấn đề gia đình, thì hắn sẽ không được phép tiếp tục làm việc tại công ty. Điều này đồng nghĩa với việc sự nghiệp của hắn tại công ty sẽ kết thúc.Thường Vịnh Chí mất đi tầng thân phận này, cũng không còn sự giúp đỡ của Ngô Á Bình, Trương Vân tại thời điểm này cũng chính thức khởi kiện ly hôn , yêu cầu kết thúc cuộc hôn nhân với Thường Vịnh Chí.Sau ba tháng căng thẳng và giằng co, Trương Vân cuối cùng đã thành công trong việc ly hôn với Thường Vịnh Chí. Cô giành toàn bộ tài sản hiện có, đồng thời từ chối bất kỳ cổ phiếu hay mối quan hệ nào còn phụ thuộc vào Thường Vịnh Chí. Trương Vân quyết định cắt đứt hoàn toàn quá khứ và bắt đầu một cuộc sống mới.Về phần hai đứa con, ban đầu là mỗi người nuôi một đứa.Ban đầu, Trương Vân chỉ có thể đưa theo con nhỏ, nhưng sau một thời gian chung sống, con lớn dần cảm nhận được sự yêu thương và chở che từ mẹ. Khoảng thời gian ấy tuy ngắn ngủi nhưng đủ để cô bé hiểu ra rằng, tình mẫu tử là điều quý giá nhất. Cô bé luyến tiếc những khoảnh khắc ấm áp bên mẹ và cũng đủ trưởng thành để nhận ra rằng, chỉ khi ở bên mẹ, cô mới thực sự cảm thấy an toàn. Vì vậy, dù biết phía trước còn nhiều khó khăn, cô vẫn kiên định lựa chọn đi theo mẹ, cùng nhau bắt đầu một cuộc sống mới.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Nhưng cô ta lại đứng ngay trước cửa nhà tôi, cô ta muốn làm gì? Điều này, chúng tôi không thể chỉ dùng đôi mắt phàm tục mà nhìn thấu được."Những lời này rõ ràng là một mũi d.a.o đ.â.m vào tâm trí của Thường Vịnh Chí. Hắn trong lòng rõ ràng, Ngô Á Bình vừa rồi thực ra muốn đến để gi.ế.t Trương Vân, nhưng lại bị gậy ông đập lưng ông , người không thể gi.ế.t được , còn khiến cho bản thân trở thành như vậy . Thường Vĩnh Chí không dám già mồm nói gì thêm, vội vàng gọi xe cứu thương. Khi xe cứu thương đến và đưa Ngô Á Bình đến bệnh viện, bác sĩ chỉ kiểm tra sơ qua tình trạng của cô ta.Không mất qúa nhiều thời gian , Thường Vịnh Chí thấy bác sĩ đi ra.Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, tiến thẳng về phía Thường Vịnh Chí , nhìn hắn với vẻ mặt nghiêm túc, nhẹ nhàng nói: "Xin chia buồn cùng gia đình. Chúng tôi đã làm hết khả năng, nhưng rất tiếc cô ấy bị đưa đến bệnh viện quá muộn , đã không qua khỏi. Giờ là lúc gia đình có thể bắt đầu chuẩn bị cho tang lễ."Thường Vịnh Chí không dám tin mọi chuyện lại thành ra như vậy! Không lâu sau khi Ngô Á Bình qua đời, công ty của Thường Vĩnh Chí rơi vào khủng hoảng nghiêm trọng. Cổ phiếu của công ty sụt giảm mạnh, và danh tiếng công ty bị tổn hại nặng nề, ảnh hưởng trực tiếp đến tài chính cũng như sự ổn định của công ty. Hệ quả là, hội đồng quản trị đã quyết định sa thải Thường Vịnh Chí khỏi vị trí tổng giám đốc, đồng thời điều chuyển hắn khỏi vai trò lãnh đạo.Hội đồng quản trị đã thông báo với Thường Vịnh Chí rằng, nếu hắn không thể giải quyết được những vấn đề gia đình, thì hắn sẽ không được phép tiếp tục làm việc tại công ty. Điều này đồng nghĩa với việc sự nghiệp của hắn tại công ty sẽ kết thúc.Thường Vịnh Chí mất đi tầng thân phận này, cũng không còn sự giúp đỡ của Ngô Á Bình, Trương Vân tại thời điểm này cũng chính thức khởi kiện ly hôn , yêu cầu kết thúc cuộc hôn nhân với Thường Vịnh Chí.Sau ba tháng căng thẳng và giằng co, Trương Vân cuối cùng đã thành công trong việc ly hôn với Thường Vịnh Chí. Cô giành toàn bộ tài sản hiện có, đồng thời từ chối bất kỳ cổ phiếu hay mối quan hệ nào còn phụ thuộc vào Thường Vịnh Chí. Trương Vân quyết định cắt đứt hoàn toàn quá khứ và bắt đầu một cuộc sống mới.Về phần hai đứa con, ban đầu là mỗi người nuôi một đứa.Ban đầu, Trương Vân chỉ có thể đưa theo con nhỏ, nhưng sau một thời gian chung sống, con lớn dần cảm nhận được sự yêu thương và chở che từ mẹ. Khoảng thời gian ấy tuy ngắn ngủi nhưng đủ để cô bé hiểu ra rằng, tình mẫu tử là điều quý giá nhất. Cô bé luyến tiếc những khoảnh khắc ấm áp bên mẹ và cũng đủ trưởng thành để nhận ra rằng, chỉ khi ở bên mẹ, cô mới thực sự cảm thấy an toàn. Vì vậy, dù biết phía trước còn nhiều khó khăn, cô vẫn kiên định lựa chọn đi theo mẹ, cùng nhau bắt đầu một cuộc sống mới.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Nhưng cô ta lại đứng ngay trước cửa nhà tôi, cô ta muốn làm gì? Điều này, chúng tôi không thể chỉ dùng đôi mắt phàm tục mà nhìn thấu được."Những lời này rõ ràng là một mũi d.a.o đ.â.m vào tâm trí của Thường Vịnh Chí. Hắn trong lòng rõ ràng, Ngô Á Bình vừa rồi thực ra muốn đến để gi.ế.t Trương Vân, nhưng lại bị gậy ông đập lưng ông , người không thể gi.ế.t được , còn khiến cho bản thân trở thành như vậy . Thường Vĩnh Chí không dám già mồm nói gì thêm, vội vàng gọi xe cứu thương. Khi xe cứu thương đến và đưa Ngô Á Bình đến bệnh viện, bác sĩ chỉ kiểm tra sơ qua tình trạng của cô ta.Không mất qúa nhiều thời gian , Thường Vịnh Chí thấy bác sĩ đi ra.Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, tiến thẳng về phía Thường Vịnh Chí , nhìn hắn với vẻ mặt nghiêm túc, nhẹ nhàng nói: "Xin chia buồn cùng gia đình. Chúng tôi đã làm hết khả năng, nhưng rất tiếc cô ấy bị đưa đến bệnh viện quá muộn , đã không qua khỏi. Giờ là lúc gia đình có thể bắt đầu chuẩn bị cho tang lễ."Thường Vịnh Chí không dám tin mọi chuyện lại thành ra như vậy! Không lâu sau khi Ngô Á Bình qua đời, công ty của Thường Vĩnh Chí rơi vào khủng hoảng nghiêm trọng. Cổ phiếu của công ty sụt giảm mạnh, và danh tiếng công ty bị tổn hại nặng nề, ảnh hưởng trực tiếp đến tài chính cũng như sự ổn định của công ty. Hệ quả là, hội đồng quản trị đã quyết định sa thải Thường Vịnh Chí khỏi vị trí tổng giám đốc, đồng thời điều chuyển hắn khỏi vai trò lãnh đạo.Hội đồng quản trị đã thông báo với Thường Vịnh Chí rằng, nếu hắn không thể giải quyết được những vấn đề gia đình, thì hắn sẽ không được phép tiếp tục làm việc tại công ty. Điều này đồng nghĩa với việc sự nghiệp của hắn tại công ty sẽ kết thúc.Thường Vịnh Chí mất đi tầng thân phận này, cũng không còn sự giúp đỡ của Ngô Á Bình, Trương Vân tại thời điểm này cũng chính thức khởi kiện ly hôn , yêu cầu kết thúc cuộc hôn nhân với Thường Vịnh Chí.Sau ba tháng căng thẳng và giằng co, Trương Vân cuối cùng đã thành công trong việc ly hôn với Thường Vịnh Chí. Cô giành toàn bộ tài sản hiện có, đồng thời từ chối bất kỳ cổ phiếu hay mối quan hệ nào còn phụ thuộc vào Thường Vịnh Chí. Trương Vân quyết định cắt đứt hoàn toàn quá khứ và bắt đầu một cuộc sống mới.Về phần hai đứa con, ban đầu là mỗi người nuôi một đứa.Ban đầu, Trương Vân chỉ có thể đưa theo con nhỏ, nhưng sau một thời gian chung sống, con lớn dần cảm nhận được sự yêu thương và chở che từ mẹ. Khoảng thời gian ấy tuy ngắn ngủi nhưng đủ để cô bé hiểu ra rằng, tình mẫu tử là điều quý giá nhất. Cô bé luyến tiếc những khoảnh khắc ấm áp bên mẹ và cũng đủ trưởng thành để nhận ra rằng, chỉ khi ở bên mẹ, cô mới thực sự cảm thấy an toàn. Vì vậy, dù biết phía trước còn nhiều khó khăn, cô vẫn kiên định lựa chọn đi theo mẹ, cùng nhau bắt đầu một cuộc sống mới.