Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 862: Chương 862

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tô Di, dù sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp và năng lực chuyên môn không tồi, nhưng lại thiếu sự linh hoạt và khả năng thích ứng khi đối mặt với môi trường làm việc căng thẳng. Điều này khiến cô dễ bị cảm xúc cá nhân chi phối, làm mất đi sự bình tĩnh trong những tình huống quyết định. Chính điểm yếu này đã hạn chế khả năng phát huy hết tiềm năng cũng như thế mạnh của bản thân .Ví dụ như thế này, một tình huống nhỏ như vậy, đã có thể làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của Tô Di."Vâng, vậy khi tôi có thời gian, sẽ đến bái phỏng cô."Tô Di mỉm cười nói.[Tuy rằng nhưng là, Tô Di lớn lên thật là đẹp mắt.][Phóng viên không chỉ cần dựa vào vẻ ngoài, mà quan trọng hơn là phải có tố chất chuyên nghiệp vững vàng. Vẻ ngoài xinh đẹp chỉ là một yếu tố phụ, trong khi năng lực chuyên môn và khả năng xử lý tình huống mới là yếu tố quyết định sự thành công trong nghề. Hiển nhiên , ở Tô Di tôi không cảm nhận được sự vững vàng cần thiết để làm nghề này.][Về lý thuyết thì đúng là vậy, nhưng thực tế không phải ai cũng bỏ qua vẻ ngoài mà chỉ nhìn vào nội tại.][Còn không phải sao , theo kinh nghiệm lăn lộn nhiều năm của tôi , dù chúng ta luôn nói rằng năng lực quan trọng hơn, nhưng ngoại hình vẫn đóng một vai trò nhất định, đặc biệt trong các cuộc giao tiếp xã hội. Vẻ ngoài không phải là yếu tố quyết định, nhưng nó chắc chắn có thể là một điểm cộng trong việc tạo ấn tượng đầu tiên và giúp mở ra nhiều cơ hội..]Mọi người lại bàn tán về chuyện này."Đại sư, vậy bây giờ chúng ta có thể nói chuyện của tôi được chưa?"Tô Di nôn nóng hỏi. Kỷ Dao Quang gật đầu, "Đương nhiên là được rồi."Vừa nói, Kỷ Dao Quang nhìn thoáng qua thời gian, "Giờ này, các bạn nên ăn cơm trưa rồi chứ?""Vâng." Tô Di gật đầu."Đi ăn cơm trước đi." Kỷ Dao Quang nói.Nghe Kỷ Dao Quang nói, Tô Di có chút mơ hồ, nhưng đúng lúc cũng đến giờ cơm, cô liền đi ăn.Vừa xuống lầu, một người đàn ông tiến lại gần. Anh ta mặc đồng phục shipper, nhìn thấy Tô Di, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ."Phóng viên Tô!" Người đàn ông vui vẻ gọi.Tô Di rõ ràng cũng quen biết anh ta, "Từ Hào, sao anh lại ở đây?""Không phải là giờ ăn cơm sao? Tôi có đơn hàng giao đến đây . Chắc hẳn cô vẫn chưa ăn đúng không? Tôi có mang thêm một phần, cô không cần mất công đi mua đâu."[Tôi cá năm hào, người này thích Tô Di.] [Nói nhảm, có mắt là nhìn ra được mà!][Nhưng mà một phóng viên, một shipper, không xứng a.] 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tô Di, dù sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp và năng lực chuyên môn không tồi, nhưng lại thiếu sự linh hoạt và khả năng thích ứng khi đối mặt với môi trường làm việc căng thẳng. Điều này khiến cô dễ bị cảm xúc cá nhân chi phối, làm mất đi sự bình tĩnh trong những tình huống quyết định. Chính điểm yếu này đã hạn chế khả năng phát huy hết tiềm năng cũng như thế mạnh của bản thân .Ví dụ như thế này, một tình huống nhỏ như vậy, đã có thể làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của Tô Di."Vâng, vậy khi tôi có thời gian, sẽ đến bái phỏng cô."Tô Di mỉm cười nói.[Tuy rằng nhưng là, Tô Di lớn lên thật là đẹp mắt.][Phóng viên không chỉ cần dựa vào vẻ ngoài, mà quan trọng hơn là phải có tố chất chuyên nghiệp vững vàng. Vẻ ngoài xinh đẹp chỉ là một yếu tố phụ, trong khi năng lực chuyên môn và khả năng xử lý tình huống mới là yếu tố quyết định sự thành công trong nghề. Hiển nhiên , ở Tô Di tôi không cảm nhận được sự vững vàng cần thiết để làm nghề này.][Về lý thuyết thì đúng là vậy, nhưng thực tế không phải ai cũng bỏ qua vẻ ngoài mà chỉ nhìn vào nội tại.][Còn không phải sao , theo kinh nghiệm lăn lộn nhiều năm của tôi , dù chúng ta luôn nói rằng năng lực quan trọng hơn, nhưng ngoại hình vẫn đóng một vai trò nhất định, đặc biệt trong các cuộc giao tiếp xã hội. Vẻ ngoài không phải là yếu tố quyết định, nhưng nó chắc chắn có thể là một điểm cộng trong việc tạo ấn tượng đầu tiên và giúp mở ra nhiều cơ hội..]Mọi người lại bàn tán về chuyện này."Đại sư, vậy bây giờ chúng ta có thể nói chuyện của tôi được chưa?"Tô Di nôn nóng hỏi. Kỷ Dao Quang gật đầu, "Đương nhiên là được rồi."Vừa nói, Kỷ Dao Quang nhìn thoáng qua thời gian, "Giờ này, các bạn nên ăn cơm trưa rồi chứ?""Vâng." Tô Di gật đầu."Đi ăn cơm trước đi." Kỷ Dao Quang nói.Nghe Kỷ Dao Quang nói, Tô Di có chút mơ hồ, nhưng đúng lúc cũng đến giờ cơm, cô liền đi ăn.Vừa xuống lầu, một người đàn ông tiến lại gần. Anh ta mặc đồng phục shipper, nhìn thấy Tô Di, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ."Phóng viên Tô!" Người đàn ông vui vẻ gọi.Tô Di rõ ràng cũng quen biết anh ta, "Từ Hào, sao anh lại ở đây?""Không phải là giờ ăn cơm sao? Tôi có đơn hàng giao đến đây . Chắc hẳn cô vẫn chưa ăn đúng không? Tôi có mang thêm một phần, cô không cần mất công đi mua đâu."[Tôi cá năm hào, người này thích Tô Di.] [Nói nhảm, có mắt là nhìn ra được mà!][Nhưng mà một phóng viên, một shipper, không xứng a.] 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tô Di, dù sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp và năng lực chuyên môn không tồi, nhưng lại thiếu sự linh hoạt và khả năng thích ứng khi đối mặt với môi trường làm việc căng thẳng. Điều này khiến cô dễ bị cảm xúc cá nhân chi phối, làm mất đi sự bình tĩnh trong những tình huống quyết định. Chính điểm yếu này đã hạn chế khả năng phát huy hết tiềm năng cũng như thế mạnh của bản thân .Ví dụ như thế này, một tình huống nhỏ như vậy, đã có thể làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của Tô Di."Vâng, vậy khi tôi có thời gian, sẽ đến bái phỏng cô."Tô Di mỉm cười nói.[Tuy rằng nhưng là, Tô Di lớn lên thật là đẹp mắt.][Phóng viên không chỉ cần dựa vào vẻ ngoài, mà quan trọng hơn là phải có tố chất chuyên nghiệp vững vàng. Vẻ ngoài xinh đẹp chỉ là một yếu tố phụ, trong khi năng lực chuyên môn và khả năng xử lý tình huống mới là yếu tố quyết định sự thành công trong nghề. Hiển nhiên , ở Tô Di tôi không cảm nhận được sự vững vàng cần thiết để làm nghề này.][Về lý thuyết thì đúng là vậy, nhưng thực tế không phải ai cũng bỏ qua vẻ ngoài mà chỉ nhìn vào nội tại.][Còn không phải sao , theo kinh nghiệm lăn lộn nhiều năm của tôi , dù chúng ta luôn nói rằng năng lực quan trọng hơn, nhưng ngoại hình vẫn đóng một vai trò nhất định, đặc biệt trong các cuộc giao tiếp xã hội. Vẻ ngoài không phải là yếu tố quyết định, nhưng nó chắc chắn có thể là một điểm cộng trong việc tạo ấn tượng đầu tiên và giúp mở ra nhiều cơ hội..]Mọi người lại bàn tán về chuyện này."Đại sư, vậy bây giờ chúng ta có thể nói chuyện của tôi được chưa?"Tô Di nôn nóng hỏi. Kỷ Dao Quang gật đầu, "Đương nhiên là được rồi."Vừa nói, Kỷ Dao Quang nhìn thoáng qua thời gian, "Giờ này, các bạn nên ăn cơm trưa rồi chứ?""Vâng." Tô Di gật đầu."Đi ăn cơm trước đi." Kỷ Dao Quang nói.Nghe Kỷ Dao Quang nói, Tô Di có chút mơ hồ, nhưng đúng lúc cũng đến giờ cơm, cô liền đi ăn.Vừa xuống lầu, một người đàn ông tiến lại gần. Anh ta mặc đồng phục shipper, nhìn thấy Tô Di, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ."Phóng viên Tô!" Người đàn ông vui vẻ gọi.Tô Di rõ ràng cũng quen biết anh ta, "Từ Hào, sao anh lại ở đây?""Không phải là giờ ăn cơm sao? Tôi có đơn hàng giao đến đây . Chắc hẳn cô vẫn chưa ăn đúng không? Tôi có mang thêm một phần, cô không cần mất công đi mua đâu."[Tôi cá năm hào, người này thích Tô Di.] [Nói nhảm, có mắt là nhìn ra được mà!][Nhưng mà một phóng viên, một shipper, không xứng a.] 

Chương 862: Chương 862