Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 866: Chương 866
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, Tô Minh Ninh không thể nào thừa nhận mình sai được.“Tất cả những gì tôi làm đều hợp pháp. Được rồi, đến đây thôi, chúng tôi còn phải đi ăn. Kết thúc cuộc trò chuyện tại đây.”Câu sau gần như là mệnh lệnh, sau đó, màn hình bên phía Tô Di tối đen, kết nối livestream cũng bị ngắt.[ Trời ạ! Đây chẳng phải là chủ nghĩa nam quyền quá mức sao? Rõ ràng Tô Di còn chưa lên tiếng mà! ][Chuyện này cũng chẳng có gì là lạ, một số người đàn ông dù có bản lĩnh còn hay thể hiện chủ nghĩa nam quyền, huống hồ chi là kiểu người có tư bản , tự cho mình tài giỏi hơn người như thế này. ][Ha ha ha, không nghe lời đại sư, ăn thiệt vào người.][Có ai lập nhóm đi xem diễn biến tiếp theo không?][Tôi tôi tôi, tôi ở ngay đây.][Còn tôi nữa, còn tôi nữa! Tôi cũng ở chỗ này!]Mọi người tự phát lập thành một tiểu tổ đội , sau đó kết bạn đi theo nhóm hai người Tô Di, đồng thời bí mật hỗ trợ Tô Di duy trì kết nói với Kỷ đại sư , đề phòng trường hợp khẩn cấp . Rốt cuộc thì , theo quan điểm của fans livestream 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】, người không nghe theo nhắc nhở của Kỷ đại sư chắc chắn , khẳng định , nhất định sẽ gặp chuyện không tốt lành gì .Đừng nghĩ rằng họ nói bừa , điều này đã được sự thật kiếm chứng và chứng mình , so với vàng còn thật !Trong lòng Tô Di vẫn không khỏi thấp thỏm. Dù Tô Minh Ninh khẳng định tất cả chỉ là giả, nhưng cô vẫn khó có thể hoàn toàn yên tâm, bởi lẽ sâu trong thâm tâm, cô tin rằng Kỷ Dao Quang không phải là kẻ lừa đảo .Vì vậy, sau một hồi do dự, Tô Di cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Hôm đó, Từ Hào tiếp tục đến giao đồ ăn, rồi nhìn thấy phần cơm trưa lẻ loi nằm đó.Từ Hào siết chặt nắm tay, trong đầu hắn không ngừng vang lên hình ảnh Tô Minh Ninh từng nhục nhã hắn. Khi ánh mắt rơi xuống phần thức ăn trước mặt, một cảm giác chua xót xen lẫn phẫn nộ bỗng trào dâng—cho nên hắn cũng giống như phần cơm này , đáng bị coi thường và vứt bỏ , đúng không ?Sắc mặt Từ Hào dần trở nên lạnh lùng, hắn lẳng lặng cầm hộp cơm lên, không chút do dự ném thẳng vào thùng rác, như thể đang trút bỏ tất cả sự nhục nhã và phẫn uất trong lòng.Cảnh tượng này vừa vặn bị những người xem ' ngồi xổm góc tường ' nhìn thấy.[Thôi rồi thôi rồi, đây là trực tiếp hắc hóa rồi!][Đặt vào ai thì cũng hắc hóa thôi! Nếu đã muốn vứt đi, sao không vứt thẳng vào thùng rác ấy , để ở nơi này khiến người ta nhìn thấy lại càng thêm nhục nhã thêm .]
Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, Tô Minh Ninh không thể nào thừa nhận mình sai được.
“Tất cả những gì tôi làm đều hợp pháp. Được rồi, đến đây thôi, chúng tôi còn phải đi ăn. Kết thúc cuộc trò chuyện tại đây.”
Câu sau gần như là mệnh lệnh, sau đó, màn hình bên phía Tô Di tối đen, kết nối livestream cũng bị ngắt.
[ Trời ạ! Đây chẳng phải là chủ nghĩa nam quyền quá mức sao? Rõ ràng Tô Di còn chưa lên tiếng mà! ]
[Chuyện này cũng chẳng có gì là lạ, một số người đàn ông dù có bản lĩnh còn hay thể hiện chủ nghĩa nam quyền, huống hồ chi là kiểu người có tư bản , tự cho mình tài giỏi hơn người như thế này. ]
[Ha ha ha, không nghe lời đại sư, ăn thiệt vào người.]
[Có ai lập nhóm đi xem diễn biến tiếp theo không?]
[Tôi tôi tôi, tôi ở ngay đây.]
[Còn tôi nữa, còn tôi nữa! Tôi cũng ở chỗ này!]
Mọi người tự phát lập thành một tiểu tổ đội , sau đó kết bạn đi theo nhóm hai người Tô Di, đồng thời bí mật hỗ trợ Tô Di duy trì kết nói với Kỷ đại sư , đề phòng trường hợp khẩn cấp .
Rốt cuộc thì , theo quan điểm của fans livestream 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】, người không nghe theo nhắc nhở của Kỷ đại sư chắc chắn , khẳng định , nhất định sẽ gặp chuyện không tốt lành gì .
Đừng nghĩ rằng họ nói bừa , điều này đã được sự thật kiếm chứng và chứng mình , so với vàng còn thật !
Trong lòng Tô Di vẫn không khỏi thấp thỏm. Dù Tô Minh Ninh khẳng định tất cả chỉ là giả, nhưng cô vẫn khó có thể hoàn toàn yên tâm, bởi lẽ sâu trong thâm tâm, cô tin rằng Kỷ Dao Quang không phải là kẻ lừa đảo .
Vì vậy, sau một hồi do dự, Tô Di cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Hôm đó, Từ Hào tiếp tục đến giao đồ ăn, rồi nhìn thấy phần cơm trưa lẻ loi nằm đó.
Từ Hào siết chặt nắm tay, trong đầu hắn không ngừng vang lên hình ảnh Tô Minh Ninh từng nhục nhã hắn. Khi ánh mắt rơi xuống phần thức ăn trước mặt, một cảm giác chua xót xen lẫn phẫn nộ bỗng trào dâng—cho nên hắn cũng giống như phần cơm này , đáng bị coi thường và vứt bỏ , đúng không ?
Sắc mặt Từ Hào dần trở nên lạnh lùng, hắn lẳng lặng cầm hộp cơm lên, không chút do dự ném thẳng vào thùng rác, như thể đang trút bỏ tất cả sự nhục nhã và phẫn uất trong lòng.
Cảnh tượng này vừa vặn bị những người xem ' ngồi xổm góc tường ' nhìn thấy.
[Thôi rồi thôi rồi, đây là trực tiếp hắc hóa rồi!]
[Đặt vào ai thì cũng hắc hóa thôi! Nếu đã muốn vứt đi, sao không vứt thẳng vào thùng rác ấy , để ở nơi này khiến người ta nhìn thấy lại càng thêm nhục nhã thêm .]
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, Tô Minh Ninh không thể nào thừa nhận mình sai được.“Tất cả những gì tôi làm đều hợp pháp. Được rồi, đến đây thôi, chúng tôi còn phải đi ăn. Kết thúc cuộc trò chuyện tại đây.”Câu sau gần như là mệnh lệnh, sau đó, màn hình bên phía Tô Di tối đen, kết nối livestream cũng bị ngắt.[ Trời ạ! Đây chẳng phải là chủ nghĩa nam quyền quá mức sao? Rõ ràng Tô Di còn chưa lên tiếng mà! ][Chuyện này cũng chẳng có gì là lạ, một số người đàn ông dù có bản lĩnh còn hay thể hiện chủ nghĩa nam quyền, huống hồ chi là kiểu người có tư bản , tự cho mình tài giỏi hơn người như thế này. ][Ha ha ha, không nghe lời đại sư, ăn thiệt vào người.][Có ai lập nhóm đi xem diễn biến tiếp theo không?][Tôi tôi tôi, tôi ở ngay đây.][Còn tôi nữa, còn tôi nữa! Tôi cũng ở chỗ này!]Mọi người tự phát lập thành một tiểu tổ đội , sau đó kết bạn đi theo nhóm hai người Tô Di, đồng thời bí mật hỗ trợ Tô Di duy trì kết nói với Kỷ đại sư , đề phòng trường hợp khẩn cấp . Rốt cuộc thì , theo quan điểm của fans livestream 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】, người không nghe theo nhắc nhở của Kỷ đại sư chắc chắn , khẳng định , nhất định sẽ gặp chuyện không tốt lành gì .Đừng nghĩ rằng họ nói bừa , điều này đã được sự thật kiếm chứng và chứng mình , so với vàng còn thật !Trong lòng Tô Di vẫn không khỏi thấp thỏm. Dù Tô Minh Ninh khẳng định tất cả chỉ là giả, nhưng cô vẫn khó có thể hoàn toàn yên tâm, bởi lẽ sâu trong thâm tâm, cô tin rằng Kỷ Dao Quang không phải là kẻ lừa đảo .Vì vậy, sau một hồi do dự, Tô Di cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Hôm đó, Từ Hào tiếp tục đến giao đồ ăn, rồi nhìn thấy phần cơm trưa lẻ loi nằm đó.Từ Hào siết chặt nắm tay, trong đầu hắn không ngừng vang lên hình ảnh Tô Minh Ninh từng nhục nhã hắn. Khi ánh mắt rơi xuống phần thức ăn trước mặt, một cảm giác chua xót xen lẫn phẫn nộ bỗng trào dâng—cho nên hắn cũng giống như phần cơm này , đáng bị coi thường và vứt bỏ , đúng không ?Sắc mặt Từ Hào dần trở nên lạnh lùng, hắn lẳng lặng cầm hộp cơm lên, không chút do dự ném thẳng vào thùng rác, như thể đang trút bỏ tất cả sự nhục nhã và phẫn uất trong lòng.Cảnh tượng này vừa vặn bị những người xem ' ngồi xổm góc tường ' nhìn thấy.[Thôi rồi thôi rồi, đây là trực tiếp hắc hóa rồi!][Đặt vào ai thì cũng hắc hóa thôi! Nếu đã muốn vứt đi, sao không vứt thẳng vào thùng rác ấy , để ở nơi này khiến người ta nhìn thấy lại càng thêm nhục nhã thêm .]